NGƯỜI THÔNG MINH CHỐNG LẠI MÌNH KHI TRẦM CẢM
NGƯỜI THÔNG MINH CHỐNG LẠI MÌNH KHI TRẦM CẢM
Tại sao người thông minh lại tự chống lại bản thân khi bị trầm cảm, lo âu, và có nguy cơ tự hại cao hơn?
Nhiều người cho rằng có trí thông minh cao (IQ cao) sẽ giúp con người dễ vượt qua các vấn đề tâm lý như trầm cảm hay lo âu. Thế nhưng thực tế lại cho thấy điều ngược lại: người có IQ cao khi rơi vào trầm cảm, lo âu thường tự chống lại bản thân mạnh hơn và có nguy cơ hành vi tự hại cao hơn so với người có IQ thấp hơn. Vì sao lại như vậy?
Thứ nhất, người thông minh có khả năng suy nghĩ phức tạp, phân tích sâu sắc, nhưng khi tâm trạng đi xuống, khả năng này lại trở thành con dao hai lưỡi. Họ dễ rơi vào vòng xoáy phân tích quá mức (overthinking), tự diễn giải mọi tình huống theo hướng tiêu cực và khó dừng lại. Ví dụ, thay vì nhìn nhận thất bại như một trải nghiệm học hỏi, họ có thể liên tục soi xét lỗi lầm, thổi phồng nó lên, tự kết luận mình “vô dụng” hoặc “không xứng đáng”.
Thứ hai, người có IQ cao thường có kỳ vọng cao vào bản thân và xu hướng cầu toàn. Khi không đạt được những chuẩn mực ấy, họ dễ cảm thấy thất vọng sâu sắc và tự trách mình khắc nghiệt hơn người khác. Thay vì tìm kiếm sự giúp đỡ, họ có xu hướng tự cô lập, vì nghĩ rằng “người thông minh như mình thì không nên yếu đuối”, hoặc “người khác sẽ không hiểu được mình”.
Thứ ba, khả năng tưởng tượng phong phú cũng khiến họ dễ hình dung các kịch bản tiêu cực một cách sống động. Khi căng thẳng và tuyệt vọng, họ có thể dễ nghĩ đến những phương án cực đoan như hành vi tự hại hoặc tự sát, không phải vì họ yếu đuối hơn, mà vì bộ não của họ nhanh chóng vẽ ra những lối thoát nguy hiểm này một cách chi tiết và thuyết phục.
Tất cả những yếu tố này làm cho người thông minh, khi rơi vào trầm cảm hoặc lo âu, dễ mắc kẹt trong chính khả năng phân tích và tưởng tượng của mình. Để giúp họ, cần có cách tiếp cận đặc biệt: giúp họ học cách dừng lại vòng suy nghĩ tiêu cực, kết nối với cảm xúc, và chấp nhận sự không hoàn hảo của bản thân. Điều này mới có thể giúp họ thoát khỏi việc tự chống lại chính mình.
MIA NGUYỄN
Tại sao người thông minh lại tự chống lại bản thân khi bị trầm cảm, lo âu, và có nguy cơ tự hại cao hơn?
Nhiều người cho rằng có trí thông minh cao (IQ cao) sẽ giúp con người dễ vượt qua các vấn đề tâm lý như trầm cảm hay lo âu. Thế nhưng thực tế lại cho thấy điều ngược lại: người có IQ cao khi rơi vào trầm cảm, lo âu thường tự chống lại bản thân mạnh hơn và có nguy cơ hành vi tự hại cao hơn so với người có IQ thấp hơn. Vì sao lại như vậy?
Thứ nhất, người thông minh có khả năng suy nghĩ phức tạp, phân tích sâu sắc, nhưng khi tâm trạng đi xuống, khả năng này lại trở thành con dao hai lưỡi. Họ dễ rơi vào vòng xoáy phân tích quá mức (overthinking), tự diễn giải mọi tình huống theo hướng tiêu cực và khó dừng lại. Ví dụ, thay vì nhìn nhận thất bại như một trải nghiệm học hỏi, họ có thể liên tục soi xét lỗi lầm, thổi phồng nó lên, tự kết luận mình “vô dụng” hoặc “không xứng đáng”.
Thứ hai, người có IQ cao thường có kỳ vọng cao vào bản thân và xu hướng cầu toàn. Khi không đạt được những chuẩn mực ấy, họ dễ cảm thấy thất vọng sâu sắc và tự trách mình khắc nghiệt hơn người khác. Thay vì tìm kiếm sự giúp đỡ, họ có xu hướng tự cô lập, vì nghĩ rằng “người thông minh như mình thì không nên yếu đuối”, hoặc “người khác sẽ không hiểu được mình”.
Thứ ba, khả năng tưởng tượng phong phú cũng khiến họ dễ hình dung các kịch bản tiêu cực một cách sống động. Khi căng thẳng và tuyệt vọng, họ có thể dễ nghĩ đến những phương án cực đoan như hành vi tự hại hoặc tự sát, không phải vì họ yếu đuối hơn, mà vì bộ não của họ nhanh chóng vẽ ra những lối thoát nguy hiểm này một cách chi tiết và thuyết phục.
Tất cả những yếu tố này làm cho người thông minh, khi rơi vào trầm cảm hoặc lo âu, dễ mắc kẹt trong chính khả năng phân tích và tưởng tượng của mình. Để giúp họ, cần có cách tiếp cận đặc biệt: giúp họ học cách dừng lại vòng suy nghĩ tiêu cực, kết nối với cảm xúc, và chấp nhận sự không hoàn hảo của bản thân. Điều này mới có thể giúp họ thoát khỏi việc tự chống lại chính mình.
MIA NGUYỄN
