BẠN CÓ THẬT SỰ ỔN!

BẠN CÓ THẬT SỰ ỔN!

 

Người có kiểu gắn bó né tránh thường không dễ nhận ra mình đang mang những tổn thương sâu sắc. Họ giỏi tự xoay xở, quen sống độc lập, thường nói “mọi thứ vẫn ổn”, và rất hiếm khi chủ động tìm kiếm sự giúp đỡ từ người khác. Thế nhưng, bên dưới vẻ bình thản ấy, là một hệ thống gắn bó từng học cách tự bảo vệ mình bằng cách… không cần ai.

Trong trị liệu, những thân chủ có kiểu gắn bó né tránh có thể xuất hiện với một phong thái khá “ổn định”. Họ kể chuyện rành mạch, thường tập trung vào các sự kiện và phân tích logic, nhưng lại ít khi nhắc đến cảm xúc. Nếu trị liệu viên không để ý, rất dễ hiểu nhầm rằng họ không gặp khó khăn gì lớn. Nhưng sự thật là, họ tránh cảm xúc – không phải vì không có cảm xúc, mà vì đã quen với việc cảm xúc không được đón nhận từ sớm.

Đối với những người này, việc bước vào trị liệu đã là một hành động dũng cảm. Nhưng họ sẽ không dễ mở lòng. Họ có thể trì hoãn việc nói về bản thân, không nhìn trực diện khi nói chuyện, hoặc giữ không khí trị liệu ở mức “an toàn” nhất có thể – không quá sâu, không quá gần. Nếu bị chất vấn cảm xúc quá sớm, họ có thể rút lui hoặc trở nên phòng vệ.

Vì vậy, trị liệu với người né tránh đòi hỏi sự kiên nhẫn, tinh tế và ổn định. Không ép họ nói ra, nhưng cũng không mặc định rằng “họ không có gì để nói”. Trị liệu viên cần tạo một không gian đủ tin cậy, nơi thân chủ có thể cảm nhận rằng sự im lặng, sự chậm rãi, và cả khoảng cách cũng được chấp nhận. Đôi khi, bước tiến lớn nhất là khi họ thử dùng một từ cảm xúc nhỏ – “thất vọng”, “hơi buồn”, “mình không chắc nữa” – và được đón nhận mà không bị soi xét.

Hành trình của người có kiểu gắn bó né tránh trong trị liệu không rầm rộ, không kịch tính, nhưng vô cùng ý nghĩa. Khi họ dần cảm thấy an toàn để cần người khác – không vì yếu đuối, mà vì xứng đáng với sự kết nối – đó là khi quá trình chữa lành thực sự bắt đầu.

MIA NGUYỄN

 

Người có kiểu gắn bó né tránh thường không dễ nhận ra mình đang mang những tổn thương sâu sắc. Họ giỏi tự xoay xở, quen sống độc lập, thường nói “mọi thứ vẫn ổn”, và rất hiếm khi chủ động tìm kiếm sự giúp đỡ từ người khác. Thế nhưng, bên dưới vẻ bình thản ấy, là một hệ thống gắn bó từng học cách tự bảo vệ mình bằng cách… không cần ai.

Trong trị liệu, những thân chủ có kiểu gắn bó né tránh có thể xuất hiện với một phong thái khá “ổn định”. Họ kể chuyện rành mạch, thường tập trung vào các sự kiện và phân tích logic, nhưng lại ít khi nhắc đến cảm xúc. Nếu trị liệu viên không để ý, rất dễ hiểu nhầm rằng họ không gặp khó khăn gì lớn. Nhưng sự thật là, họ tránh cảm xúc – không phải vì không có cảm xúc, mà vì đã quen với việc cảm xúc không được đón nhận từ sớm.

Đối với những người này, việc bước vào trị liệu đã là một hành động dũng cảm. Nhưng họ sẽ không dễ mở lòng. Họ có thể trì hoãn việc nói về bản thân, không nhìn trực diện khi nói chuyện, hoặc giữ không khí trị liệu ở mức “an toàn” nhất có thể – không quá sâu, không quá gần. Nếu bị chất vấn cảm xúc quá sớm, họ có thể rút lui hoặc trở nên phòng vệ.

Vì vậy, trị liệu với người né tránh đòi hỏi sự kiên nhẫn, tinh tế và ổn định. Không ép họ nói ra, nhưng cũng không mặc định rằng “họ không có gì để nói”. Trị liệu viên cần tạo một không gian đủ tin cậy, nơi thân chủ có thể cảm nhận rằng sự im lặng, sự chậm rãi, và cả khoảng cách cũng được chấp nhận. Đôi khi, bước tiến lớn nhất là khi họ thử dùng một từ cảm xúc nhỏ – “thất vọng”, “hơi buồn”, “mình không chắc nữa” – và được đón nhận mà không bị soi xét.

Hành trình của người có kiểu gắn bó né tránh trong trị liệu không rầm rộ, không kịch tính, nhưng vô cùng ý nghĩa. Khi họ dần cảm thấy an toàn để cần người khác – không vì yếu đuối, mà vì xứng đáng với sự kết nối – đó là khi quá trình chữa lành thực sự bắt đầu.

MIA NGUYỄN

TRỊ LIỆU TÂM LÝ KHÔNG PHẢI PHÉP MÀU

Trong tưởng tượng của nhiều người, trị liệu tâm lý là nơi chữa lành – nơi tổn thương được lắng nghe, cảm xúc được gọi tên, và quá khứ dần được chuyển hóa. Nhưng trong thực tế, trị liệu không phải là phép màu. Nó không thể thay đổi điều gì nếu thân chủ không muốn –...

“YÊU” ĐỂ THỬ

Có những người phụ nữ bước vào tình yêu không phải để yêu, mà để thử. Thử xem người kia có yêu họ thật lòng không, có đủ kiên nhẫn không, có sẵn lòng chịu đựng những lúc họ lặng im, giận dỗi hay lạnh lùng rút lui. Họ muốn người kia yêu chiều, chứng minh tình yêu, làm...

CHẲNG ĐAM MÊ NÀO LÀ KHÁC THƯỜNG

Trong thế giới muôn màu của cảm xúc và tính dục, có những điều không thể gói gọn trong nhãn dán truyền thống. Một trong số đó là hiện tượng những người đàn ông dị tính – vốn bị hấp dẫn với phụ nữ – lại cảm thấy rung động sâu sắc với những người phụ nữ chuyển giới chưa...

XIN ĐỪNG BỎ EM

Có những người trưởng thành sống trong một thế giới nội tâm bị cuốn chặt bởi nỗi sợ bị bỏ rơi. Dù bề ngoài họ có thể năng động, yêu thương hết mình hay tận tụy trong mối quan hệ, thì sâu bên trong, họ luôn mang theo cảm giác “không đủ”, “không xứng đáng được yêu nếu...

GẮN BÓ HỖN HỢP LO ÂU VÀ NÉ TRÁNH Ở NGƯỜI LỚN

Khi người trưởng thành vừa sợ bị bỏ rơi, vừa sợ bị gần gũi Gắn bó lo âu – né tránh, còn gọi là gắn bó hỗn hợp (disorganized attachment), là kiểu gắn bó phức tạp và mâu thuẫn nhất ở người trưởng thành. Nó thường bắt nguồn từ những trải nghiệm tuổi thơ đan xen giữa gắn...

TRỊ LIỆU TÂM LÝ KHÔNG PHẢI PHÉP MÀU

Trong tưởng tượng của nhiều người, trị liệu tâm lý là nơi chữa lành – nơi tổn thương được lắng nghe, cảm xúc được gọi tên, và quá khứ dần được chuyển hóa. Nhưng trong thực tế, trị liệu không phải là phép màu. Nó không thể thay đổi điều gì nếu thân chủ không muốn –...

“YÊU” ĐỂ THỬ

Có những người phụ nữ bước vào tình yêu không phải để yêu, mà để thử. Thử xem người kia có yêu họ thật lòng không, có đủ kiên nhẫn không, có sẵn lòng chịu đựng những lúc họ lặng im, giận dỗi hay lạnh lùng rút lui. Họ muốn người kia yêu chiều, chứng minh tình yêu, làm...

CHẲNG ĐAM MÊ NÀO LÀ KHÁC THƯỜNG

Trong thế giới muôn màu của cảm xúc và tính dục, có những điều không thể gói gọn trong nhãn dán truyền thống. Một trong số đó là hiện tượng những người đàn ông dị tính – vốn bị hấp dẫn với phụ nữ – lại cảm thấy rung động sâu sắc với những người phụ nữ chuyển giới chưa...

XIN ĐỪNG BỎ EM

Có những người trưởng thành sống trong một thế giới nội tâm bị cuốn chặt bởi nỗi sợ bị bỏ rơi. Dù bề ngoài họ có thể năng động, yêu thương hết mình hay tận tụy trong mối quan hệ, thì sâu bên trong, họ luôn mang theo cảm giác “không đủ”, “không xứng đáng được yêu nếu...

GẮN BÓ HỖN HỢP LO ÂU VÀ NÉ TRÁNH Ở NGƯỜI LỚN

Khi người trưởng thành vừa sợ bị bỏ rơi, vừa sợ bị gần gũi Gắn bó lo âu – né tránh, còn gọi là gắn bó hỗn hợp (disorganized attachment), là kiểu gắn bó phức tạp và mâu thuẫn nhất ở người trưởng thành. Nó thường bắt nguồn từ những trải nghiệm tuổi thơ đan xen giữa gắn...

GẮN BÓ NÉ TRÁNH Ở NGƯỜI TRƯỞNG THÀNH

  Cơ chế tự bảo vệ từ sự cô lập Gắn bó né tránh (avoidant attachment) là một kiểu hình gắn bó đặc trưng bởi xu hướng tránh né sự thân mật, dựa dẫm quá mức vào bản thân, và đàn áp cảm xúc, đặc biệt khi đối diện với tình yêu hoặc nguy cơ bị tổn thương. Những người...

GẮN BÓ AN TOÀN Ở NGƯỜI TRƯỞNG THÀNH

Cội nguồn của kết nối lành mạnh Gắn bó an toàn (secure attachment) là kiểu hình gắn bó được xem là lành mạnh và cân bằng nhất, hình thành từ những trải nghiệm sớm trong đó người chăm sóc ổn định, phản ứng nhất quán và giàu sự hiện diện cảm xúc. Người lớn có kiểu gắn...

NGUYÊN TẮC “5 KHÔNG” TRONG PHÒNG CHỐNG XHTD TRẺ EM

-Không cho bất cứ ai động vào vùng kín của trẻ, ngay cả cha mẹ (trừ khi con còn quá nhỏ, mẹ phải săn sóc vệ sinh cho con) -Không ép trẻ thân mật với người lớn, chẳng hạn ôm hôn, ngồi trên đùi... -Không chụp hình/ quay phim trẻ trong những tình huống nhạy cảm: đang...

RỐI LOẠN GẮN BÓ LO ÂU

Gắn bó (attachment) là nhu cầu sinh tồn cốt lõi của con người, hình thành từ những năm đầu đời khi trẻ tương tác với người chăm sóc chính. Tuy nhiên, khi mối gắn bó này bị gián đoạn hoặc tổn thương – như trong trường hợp trẻ bị cha mẹ bỏ mặc cho ông bà nuôi, hoặc...

“THIẾU HIỂU BIẾT” NUÔI DƯỠNG XÂM HẠI TÌNH DỤC TRẺ EM

Ở Việt Nam, nhiều hành vi được xem là yêu thương hay chăm sóc trẻ – như thay đồ, tắm chung, đùa giỡn vùng kín, xoa bụng, nựng má, hôn môi, dọa nạt hay để trẻ đi vệ sinh nơi công cộng – thực chất đang xâm phạm ranh giới thân thể của trẻ. Sự thiếu hiểu biết của người...