HỦY HOẠI NGƯỜI TA YÊU THƯƠNG

HỦY HOẠI NGƯỜI TA YÊU THƯƠNG

 

Có một nghịch lý đau lòng trong đời sống tâm lý: chúng ta đôi khi làm tổn thương chính những người mình yêu thương nhất. Không phải vì chúng ta không yêu họ, mà bởi vì những vết thương chưa lành trong ta chưa từng được thấu hiểu. Và trong cơn vô thức của đau đớn, bất an và lạc lối, chúng ta trở thành người gieo tổn thương – mà không hề hay biết.

Khi bị cuốn vào vòng xoáy cảm xúc tiêu cực, con người có xu hướng phản ứng một cách bản năng để tìm kiếm sự cân bằng. Những cơn giận dữ vô cớ, sự lạnh nhạt, né tránh hay kiểm soát quá mức – tất cả những điều ấy không phải là sự cố ý làm đau, mà là tiếng kêu cứu từ những phần tâm hồn đã từng bị bỏ rơi, không được chữa lành. Và tiếc thay, người ở gần nhất – người yêu thương ta nhất – lại trở thành tấm gương phản chiếu, là nơi chúng ta trút lên tất cả những hỗn loạn bên trong.

Chỉ khi hậu quả xảy ra – khi mối quan hệ rạn nứt, khi ánh mắt người kia chất chứa nỗi thất vọng, khi sự im lặng bắt đầu thay thế cho những lời yêu thương – nhiều người mới bừng tỉnh. Họ nhận ra sự hủy hoại không chỉ làm tổn thương người kia, mà còn khoét sâu thêm khoảng trống trong chính họ. Nỗi đau chưa được gọi tên bỗng hiện hình: đó có thể là sự thiếu thốn tình cảm thuở nhỏ, cảm giác bị bỏ rơi, sự bất lực, hoặc niềm tin sai lệch rằng mình không đáng được yêu thương.

Sự thức tỉnh ấy đau đớn, nhưng cũng chính là cơ hội để bắt đầu lại. Bởi chỉ khi đối diện với sự thật, con người mới có khả năng thay đổi. Và sự thay đổi thật sự không đến từ lời xin lỗi, mà từ hành động cụ thể: học cách nhận diện và quản lý cảm xúc, tìm kiếm sự hỗ trợ từ trị liệu tâm lý, học cách yêu mà không kiểm soát, kết nối mà không đánh mất chính mình.

Chúng ta không thể xóa bỏ quá khứ, nhưng ta có thể chọn cách sống khác trong hiện tại. Việc dừng lại để chữa lành không chỉ là món quà cho bản thân, mà còn là lời hồi đáp cho tình yêu mà người khác đã kiên nhẫn trao đi. Khi ta học được cách yêu một cách lành mạnh, những vết thương xưa mới thôi cất tiếng kêu trong vô thức, và tình yêu mới có thể nở hoa trên một nền đất không còn sỏi đá của tổn thương.

Yêu thương không phải là không bao giờ làm tổn thương nhau. Mà là dám nhận ra khi mình lỡ tay làm đau – và lựa chọn không để điều đó tiếp diễn.

MIA NGUYỄN

 

Có một nghịch lý đau lòng trong đời sống tâm lý: chúng ta đôi khi làm tổn thương chính những người mình yêu thương nhất. Không phải vì chúng ta không yêu họ, mà bởi vì những vết thương chưa lành trong ta chưa từng được thấu hiểu. Và trong cơn vô thức của đau đớn, bất an và lạc lối, chúng ta trở thành người gieo tổn thương – mà không hề hay biết.

Khi bị cuốn vào vòng xoáy cảm xúc tiêu cực, con người có xu hướng phản ứng một cách bản năng để tìm kiếm sự cân bằng. Những cơn giận dữ vô cớ, sự lạnh nhạt, né tránh hay kiểm soát quá mức – tất cả những điều ấy không phải là sự cố ý làm đau, mà là tiếng kêu cứu từ những phần tâm hồn đã từng bị bỏ rơi, không được chữa lành. Và tiếc thay, người ở gần nhất – người yêu thương ta nhất – lại trở thành tấm gương phản chiếu, là nơi chúng ta trút lên tất cả những hỗn loạn bên trong.

Chỉ khi hậu quả xảy ra – khi mối quan hệ rạn nứt, khi ánh mắt người kia chất chứa nỗi thất vọng, khi sự im lặng bắt đầu thay thế cho những lời yêu thương – nhiều người mới bừng tỉnh. Họ nhận ra sự hủy hoại không chỉ làm tổn thương người kia, mà còn khoét sâu thêm khoảng trống trong chính họ. Nỗi đau chưa được gọi tên bỗng hiện hình: đó có thể là sự thiếu thốn tình cảm thuở nhỏ, cảm giác bị bỏ rơi, sự bất lực, hoặc niềm tin sai lệch rằng mình không đáng được yêu thương.

Sự thức tỉnh ấy đau đớn, nhưng cũng chính là cơ hội để bắt đầu lại. Bởi chỉ khi đối diện với sự thật, con người mới có khả năng thay đổi. Và sự thay đổi thật sự không đến từ lời xin lỗi, mà từ hành động cụ thể: học cách nhận diện và quản lý cảm xúc, tìm kiếm sự hỗ trợ từ trị liệu tâm lý, học cách yêu mà không kiểm soát, kết nối mà không đánh mất chính mình.

Chúng ta không thể xóa bỏ quá khứ, nhưng ta có thể chọn cách sống khác trong hiện tại. Việc dừng lại để chữa lành không chỉ là món quà cho bản thân, mà còn là lời hồi đáp cho tình yêu mà người khác đã kiên nhẫn trao đi. Khi ta học được cách yêu một cách lành mạnh, những vết thương xưa mới thôi cất tiếng kêu trong vô thức, và tình yêu mới có thể nở hoa trên một nền đất không còn sỏi đá của tổn thương.

Yêu thương không phải là không bao giờ làm tổn thương nhau. Mà là dám nhận ra khi mình lỡ tay làm đau – và lựa chọn không để điều đó tiếp diễn.

MIA NGUYỄN

CÁI BÓNG DƯỚNG ĐÔI MẮT MẸ

Có những người mẹ không bao giờ nhìn thấy con gái mình như một con người độc lập. Họ chỉ nhìn thấy bản thân mình – phản chiếu qua đôi mắt đứa con. Trong những mối quan hệ như thế, người mẹ mang đặc điểm ái kỷ thường coi con gái là phần kéo dài của chính mình: không...

LIMERENCE – TÌNH YÊU HOANG ĐƯỜNG

Limerence không phải là tình yêu – ít nhất không phải thứ tình yêu chín chắn, trưởng thành mà con người vẫn kiếm tìm trong những mối quan hệ sâu sắc. Đó là một trạng thái tâm lý đặc biệt, nơi cảm xúc không chỉ dâng cao mà còn trở nên ám ảnh. Người ta bị cuốn vào một...

NHỮNG KẺ NGOẠI TÌNH KHÔNG XẤU HỔ

  Không phải ai ngoại tình cũng hối hận. Có những người bước vào mối quan hệ ngoài luồng một cách ngang nhiên, không chút áy náy. Họ không cảm thấy có lỗi, cũng chẳng cho rằng mình làm điều gì sai trái. Thậm chí, họ còn tìm đủ lý do để biện minh, tự cho mình...

LẰN RANH YÊU THƯƠNG VÀ THÙ HẬN

  Rối loạn nhân cách ranh giới (Borderline Personality Disorder – BPD) là một trong những dạng rối loạn cảm xúc phức tạp và dễ gây hiểu lầm nhất. Những người mang đặc điểm này thường sống trong trạng thái cảm xúc cực đoan, nơi yêu và ghét, gắn bó và ruồng bỏ,...

KHÉP LẠI GIẤC MƠ XƯA

  Có những người khi yêu, không chỉ đang yêu một người – mà đang yêu một giấc mơ. Giấc mơ về gia đình hoàn hảo, nơi có sự quan tâm, bảo bọc, dịu dàng và an toàn mà họ chưa từng có. Đó là những người lớn lên trong môi trường bạo hành, thiếu thốn tình cảm, bị phớt...

CÁI BÓNG DƯỚNG ĐÔI MẮT MẸ

Có những người mẹ không bao giờ nhìn thấy con gái mình như một con người độc lập. Họ chỉ nhìn thấy bản thân mình – phản chiếu qua đôi mắt đứa con. Trong những mối quan hệ như thế, người mẹ mang đặc điểm ái kỷ thường coi con gái là phần kéo dài của chính mình: không...

MÌNH KHÔNG XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC YÊU THƯƠNG

Cảm giác “mình không xứng đáng được yêu thương” không hình thành trong một sớm một chiều. Nó là hệ quả của một hành trình dài – một hành trình đầy im lặng, cô đơn và bị bỏ rơi từ thời thơ ấu. Với nhiều người, cảm giác ấy bắt nguồn từ việc lớn lên trong một môi trường...

LIMERENCE – TÌNH YÊU HOANG ĐƯỜNG

Limerence không phải là tình yêu – ít nhất không phải thứ tình yêu chín chắn, trưởng thành mà con người vẫn kiếm tìm trong những mối quan hệ sâu sắc. Đó là một trạng thái tâm lý đặc biệt, nơi cảm xúc không chỉ dâng cao mà còn trở nên ám ảnh. Người ta bị cuốn vào một...

NHỮNG KẺ NGOẠI TÌNH KHÔNG XẤU HỔ

  Không phải ai ngoại tình cũng hối hận. Có những người bước vào mối quan hệ ngoài luồng một cách ngang nhiên, không chút áy náy. Họ không cảm thấy có lỗi, cũng chẳng cho rằng mình làm điều gì sai trái. Thậm chí, họ còn tìm đủ lý do để biện minh, tự cho mình...

LẰN RANH YÊU THƯƠNG VÀ THÙ HẬN

  Rối loạn nhân cách ranh giới (Borderline Personality Disorder – BPD) là một trong những dạng rối loạn cảm xúc phức tạp và dễ gây hiểu lầm nhất. Những người mang đặc điểm này thường sống trong trạng thái cảm xúc cực đoan, nơi yêu và ghét, gắn bó và ruồng bỏ,...

KẺ LẠC LOÀI TRONG THẾ GIỚI NHIỀU TIẾNG ĐỘNG

  Người mắc rối loạn nhân cách Schizoid là những cá thể trầm lặng, sống bên lề xã hội như những chiếc lá rơi ngoài cơn gió. Họ không mưu cầu danh vọng, cũng không khao khát được gắn kết trong các mối quan hệ. Với họ, thế giới riêng – yên tĩnh, khép kín và tự tại...

ÁI KỶ VÀ SỰ HỦY HOẠI CẢM XÚC

  Người mắc chứng ái kỷ thường khiến người khác bị cuốn vào một thế giới đầy hỗn loạn và tổn thương. Họ là những kẻ luôn khao khát được ngưỡng mộ, được xem là trung tâm của mọi sự chú ý. Đằng sau vẻ ngoài tự tin, quyến rũ và thành công là một cái tôi mong manh...

KHÉP LẠI GIẤC MƠ XƯA

  Có những người khi yêu, không chỉ đang yêu một người – mà đang yêu một giấc mơ. Giấc mơ về gia đình hoàn hảo, nơi có sự quan tâm, bảo bọc, dịu dàng và an toàn mà họ chưa từng có. Đó là những người lớn lên trong môi trường bạo hành, thiếu thốn tình cảm, bị phớt...

HÔN NHÂN – BIẾT ĐAU SAO VẪN BƯỚC VÀO

Có những người bước vào hôn nhân với một người mà họ biết rõ là không tốt. Họ thấy những lá cờ đỏ rực rỡ – sự không chung thủy, kiểm soát, bạo hành, dối trá – nhưng vẫn chọn nhắm mắt đưa chân. Từ bên ngoài nhìn vào, ai cũng ngạc nhiên: "Tại sao họ lại chọn điều đó?"...

BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

  Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra...