XIN ĐỪNG BỎ EM

XIN ĐỪNG BỎ EM

Có những người trưởng thành sống trong một thế giới nội tâm bị cuốn chặt bởi nỗi sợ bị bỏ rơi. Dù bề ngoài họ có thể năng động, yêu thương hết mình hay tận tụy trong mối quan hệ, thì sâu bên trong, họ luôn mang theo cảm giác “không đủ”, “không xứng đáng được yêu nếu không cố hết sức”. Đây không chỉ là cảm xúc thoáng qua, mà là dấu hiệu của kiểu gắn bó lo âu – một mô hình gắn bó hình thành từ thời thơ ấu khi tình yêu và sự an toàn là điều không chắc chắn.

Những người có gắn bó lo âu thường rơi vào trạng thái “back and forth” trong mối quan hệ. Họ yêu say đắm, nhưng cũng hoảng loạn khi cảm nhận sự xa cách nhỏ nhất. Họ có thể duy trì các mối quan hệ không lành mạnh – thậm chí bị lạm dụng tài chính, tình dục hay thể chất – nhưng vẫn không thể rời đi, vì nỗi sợ mất kết nối còn lớn hơn cả nỗi đau. Với họ, yêu không phải là một cảm giác, mà là sự sống còn.

Trong thế giới của họ, tình yêu thường gắn với nghiện cảm xúc (love addiction) hoặc trạng thái si mê ám ảnh (limerence) – nơi người kia trở thành nguồn điều hòa duy nhất cho cảm xúc cá nhân. Khi không có mặt người ấy, họ dễ rơi vào cảm giác trống rỗng, vật vã, hoặc mất phương hướng. Họ không học được cách tự an ủi hay tự cân bằng (self-regulation), mà sống dựa vào sự có mặt – dù là nhỏ nhoi – của người khác.

Trong trị liệu, những người này thường bắt đầu quá trình với hy vọng sâu sắc: “Liệu tôi có thể tin bạn không?” Nhưng khi sự gắn bó với nhà trị liệu trở nên thật hơn, họ lại lo sợ: “Nếu bạn quan trọng với tôi, bạn cũng có thể làm tôi đau.” Họ có thể bỏ dở trị liệu giữa chừng khi bắt đầu yêu ai đó, hoặc khi cảm thấy lệ thuộc vào nhà trị liệu, rồi sau đó quay lại – mang theo những mảnh vỡ, xin được gắn lại.

Thông điệp của họ không phải là “Tôi yếu đuối,” mà là:
“Xin đừng bỏ em. Em đã quá quen với việc phải bám víu để tồn tại.”
Với sự kiên nhẫn và đồng hành nhẹ nhàng, người có gắn bó lo âu hoàn toàn có thể học được cách sống trong kết nối mà không đánh mất chính mình. Nhưng trước hết, họ cần một nơi an toàn – đủ để ở lại, đủ để dần buông tay.

MIA NGUYỄN

 

Có những người trưởng thành sống trong một thế giới nội tâm bị cuốn chặt bởi nỗi sợ bị bỏ rơi. Dù bề ngoài họ có thể năng động, yêu thương hết mình hay tận tụy trong mối quan hệ, thì sâu bên trong, họ luôn mang theo cảm giác “không đủ”, “không xứng đáng được yêu nếu không cố hết sức”. Đây không chỉ là cảm xúc thoáng qua, mà là dấu hiệu của kiểu gắn bó lo âu – một mô hình gắn bó hình thành từ thời thơ ấu khi tình yêu và sự an toàn là điều không chắc chắn.

Những người có gắn bó lo âu thường rơi vào trạng thái “back and forth” trong mối quan hệ. Họ yêu say đắm, nhưng cũng hoảng loạn khi cảm nhận sự xa cách nhỏ nhất. Họ có thể duy trì các mối quan hệ không lành mạnh – thậm chí bị lạm dụng tài chính, tình dục hay thể chất – nhưng vẫn không thể rời đi, vì nỗi sợ mất kết nối còn lớn hơn cả nỗi đau. Với họ, yêu không phải là một cảm giác, mà là sự sống còn.

Trong thế giới của họ, tình yêu thường gắn với nghiện cảm xúc (love addiction) hoặc trạng thái si mê ám ảnh (limerence) – nơi người kia trở thành nguồn điều hòa duy nhất cho cảm xúc cá nhân. Khi không có mặt người ấy, họ dễ rơi vào cảm giác trống rỗng, vật vã, hoặc mất phương hướng. Họ không học được cách tự an ủi hay tự cân bằng (self-regulation), mà sống dựa vào sự có mặt – dù là nhỏ nhoi – của người khác.

Trong trị liệu, những người này thường bắt đầu quá trình với hy vọng sâu sắc: “Liệu tôi có thể tin bạn không?” Nhưng khi sự gắn bó với nhà trị liệu trở nên thật hơn, họ lại lo sợ: “Nếu bạn quan trọng với tôi, bạn cũng có thể làm tôi đau.” Họ có thể bỏ dở trị liệu giữa chừng khi bắt đầu yêu ai đó, hoặc khi cảm thấy lệ thuộc vào nhà trị liệu, rồi sau đó quay lại – mang theo những mảnh vỡ, xin được gắn lại.

Thông điệp của họ không phải là “Tôi yếu đuối,” mà là:
“Xin đừng bỏ em. Em đã quá quen với việc phải bám víu để tồn tại.”
Với sự kiên nhẫn và đồng hành nhẹ nhàng, người có gắn bó lo âu hoàn toàn có thể học được cách sống trong kết nối mà không đánh mất chính mình. Nhưng trước hết, họ cần một nơi an toàn – đủ để ở lại, đủ để dần buông tay.

MIA NGUYỄN

TẠI SAO VIỆT NAM ÍT NƠI ĐÀO TẠO TÂM LÝ TRỊ LIỆU?

Tâm lý trị liệu – hiểu như một ngành khoa học ứng dụng đòi hỏi đào tạo bài bản, giám sát lâm sàng và tiêu chuẩn đạo đức nghiêm ngặt – hiện còn khan hiếm tại Việt Nam. Sự thiếu hụt này không chỉ đến từ khó khăn trong hệ thống giáo dục mà còn bắt nguồn từ văn hóa, chính...

ĐỨA TRẺ VÀ NGƯỜI MẸ TRẦM CẢM

  Khi người mẹ rơi vào trầm cảm, đứa trẻ không chỉ mất đi nguồn chăm sóc thường xuyên mà còn thiếu vắng sự kết nối cảm xúc – yếu tố thiết yếu cho sự phát triển thần kinh và gắn bó. Trầm cảm khiến người mẹ trở nên rút lui, nét mặt ít biểu cảm, giọng nói phẳng, khả...

KHI NGƯỜI MẸ ĐE DỌA BỎ MẶT CON TRAI MÌNH…

  Khi một người mẹ đe dọa bỏ mặc, rời đi, hoặc “không cần con nữa”, trải nghiệm này gây ra một dạng sang chấn gắn bó đặc biệt nặng nề đối với đứa trẻ, kể cả khi lời đe dọa không trở thành sự thật. Đối với trẻ em, người mẹ đại diện cho sự sống còn, an toàn và ổn...

NỖI ĐAU MẤT NGƯỜI THÂN

Khi cơ thể và tâm trí cùng tan vỡ Mất người thân là một trong những trải nghiệm đau đớn nhất mà con người có thể trải qua. Nó không chỉ là việc một người rời khỏi cuộc đời ta, mà còn là sự sụp đổ của cảm giác gắn bó, an toàn và ý nghĩa sống. Với nhiều người, đây không...

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

TẠI SAO VIỆT NAM ÍT NƠI ĐÀO TẠO TÂM LÝ TRỊ LIỆU?

Tâm lý trị liệu – hiểu như một ngành khoa học ứng dụng đòi hỏi đào tạo bài bản, giám sát lâm sàng và tiêu chuẩn đạo đức nghiêm ngặt – hiện còn khan hiếm tại Việt Nam. Sự thiếu hụt này không chỉ đến từ khó khăn trong hệ thống giáo dục mà còn bắt nguồn từ văn hóa, chính...

ĐỨA TRẺ VÀ NGƯỜI MẸ TRẦM CẢM

  Khi người mẹ rơi vào trầm cảm, đứa trẻ không chỉ mất đi nguồn chăm sóc thường xuyên mà còn thiếu vắng sự kết nối cảm xúc – yếu tố thiết yếu cho sự phát triển thần kinh và gắn bó. Trầm cảm khiến người mẹ trở nên rút lui, nét mặt ít biểu cảm, giọng nói phẳng, khả...

KHI NGƯỜI MẸ ĐE DỌA BỎ MẶT CON TRAI MÌNH…

  Khi một người mẹ đe dọa bỏ mặc, rời đi, hoặc “không cần con nữa”, trải nghiệm này gây ra một dạng sang chấn gắn bó đặc biệt nặng nề đối với đứa trẻ, kể cả khi lời đe dọa không trở thành sự thật. Đối với trẻ em, người mẹ đại diện cho sự sống còn, an toàn và ổn...

NỖI ĐAU MẤT NGƯỜI THÂN

Khi cơ thể và tâm trí cùng tan vỡ Mất người thân là một trong những trải nghiệm đau đớn nhất mà con người có thể trải qua. Nó không chỉ là việc một người rời khỏi cuộc đời ta, mà còn là sự sụp đổ của cảm giác gắn bó, an toàn và ý nghĩa sống. Với nhiều người, đây không...

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

NHỮNG ĐỨA TRẺ ĂN CẮP

Tiếng nói thầm lặng của nỗi đau Khi một đứa trẻ bị phát hiện ăn cắp, người lớn thường vội vàng quy kết đó là hành vi sai trái, vô đạo đức hay “mất dạy”. Thế nhưng, nếu ta dừng lại để lắng nghe phía sau hành vi ấy, ta sẽ nhận ra đó không chỉ là câu chuyện về một món đồ...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...