VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

 

Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố bởi hệ thống giáo dục, gia đình, truyền thông và tín ngưỡng. Khi một người đàn ông lớn lên trong môi trường đó, anh ta dễ dàng đồng hóa vai diễn với bản dạng thật, đánh đồng giá trị bản thân với sự kiểm soát, địa vị, hay khả năng được người khác kính nể. Đó là lúc ái kỷ hệ thống (systemic or cultural narcissism) bắt đầu hình thành – không phải như một rối loạn cá nhân, mà như một “cấu trúc bảo vệ tập thể” mà người đàn ông buộc phải sống theo để cảm thấy mình có giá trị.

Tuy nhiên, đằng sau lớp mặt nạ tự tin và quyền lực ấy, nhiều nam giới thực ra đang sống với những cảm xúc sâu sắc về tự ti (inferiority) và xấu hổ (shame) – đặc biệt khi họ không đáp ứng được kỳ vọng xã hội hoặc cảm thấy mình đang “thua kém” người khác. Nhưng vì xã hội không dạy họ cách chạm vào sự dễ tổn thương một cách lành mạnh, những cảm xúc ấy thường bị đẩy ngược ra ngoài bằng cách phóng đại bản thân, công kích người khác, hoặc rút lui cảm xúc. Đây là biểu hiện của “grandiosity” mang tính phòng vệ – một kiểu “tôi phải trở nên vượt trội, hoặc ít nhất là tỏ ra như vậy, để không bị xem thường”.

Điều quan trọng là phân biệt giữa ái kỷ hệ thống và ái kỷ lâm sàng (narcissistic personality disorder – NPD). Trong khi NPD là một chẩn đoán tâm thần cụ thể với các mô thức hành vi dai dẳng như thiếu đồng cảm, thao túng, và nhu cầu được ngưỡng mộ, thì ái kỷ hệ thống lại là một phản ứng tập thể có điều kiện – nơi con người hành xử như người ái kỷ vì họ không được phép là bất kỳ ai khác. Họ không ác ý, mà đơn giản là không có ngôn ngữ cho sự yếu đuối hay nhu cầu kết nối thật. Họ không tìm cách thao túng, mà đang bảo vệ một phần bản thân từng bị làm cho xấu hổ.

Trong trị liệu, việc nhìn nam giới không chỉ như “người gây tổn thương” mà như nạn nhân của một mô hình ái kỷ tập thể giúp tạo không gian chữa lành: nơi họ được tháo bỏ vai diễn mà không bị làm nhục, được kết nối lại với chính mình mà không cần che giấu. Khi sự xấu hổ được nhìn nhận bằng lòng từ bi thay vì trốn tránh, thì cả xã hội cũng dần thoát ra khỏi vòng lặp của ái kỷ thế hệ.

MIA NGUYỄN

 

Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố bởi hệ thống giáo dục, gia đình, truyền thông và tín ngưỡng. Khi một người đàn ông lớn lên trong môi trường đó, anh ta dễ dàng đồng hóa vai diễn với bản dạng thật, đánh đồng giá trị bản thân với sự kiểm soát, địa vị, hay khả năng được người khác kính nể. Đó là lúc ái kỷ hệ thống (systemic or cultural narcissism) bắt đầu hình thành – không phải như một rối loạn cá nhân, mà như một “cấu trúc bảo vệ tập thể” mà người đàn ông buộc phải sống theo để cảm thấy mình có giá trị.

Tuy nhiên, đằng sau lớp mặt nạ tự tin và quyền lực ấy, nhiều nam giới thực ra đang sống với những cảm xúc sâu sắc về tự ti (inferiority) và xấu hổ (shame) – đặc biệt khi họ không đáp ứng được kỳ vọng xã hội hoặc cảm thấy mình đang “thua kém” người khác. Nhưng vì xã hội không dạy họ cách chạm vào sự dễ tổn thương một cách lành mạnh, những cảm xúc ấy thường bị đẩy ngược ra ngoài bằng cách phóng đại bản thân, công kích người khác, hoặc rút lui cảm xúc. Đây là biểu hiện của “grandiosity” mang tính phòng vệ – một kiểu “tôi phải trở nên vượt trội, hoặc ít nhất là tỏ ra như vậy, để không bị xem thường”.

Điều quan trọng là phân biệt giữa ái kỷ hệ thống và ái kỷ lâm sàng (narcissistic personality disorder – NPD). Trong khi NPD là một chẩn đoán tâm thần cụ thể với các mô thức hành vi dai dẳng như thiếu đồng cảm, thao túng, và nhu cầu được ngưỡng mộ, thì ái kỷ hệ thống lại là một phản ứng tập thể có điều kiện – nơi con người hành xử như người ái kỷ vì họ không được phép là bất kỳ ai khác. Họ không ác ý, mà đơn giản là không có ngôn ngữ cho sự yếu đuối hay nhu cầu kết nối thật. Họ không tìm cách thao túng, mà đang bảo vệ một phần bản thân từng bị làm cho xấu hổ.

Trong trị liệu, việc nhìn nam giới không chỉ như “người gây tổn thương” mà như nạn nhân của một mô hình ái kỷ tập thể giúp tạo không gian chữa lành: nơi họ được tháo bỏ vai diễn mà không bị làm nhục, được kết nối lại với chính mình mà không cần che giấu. Khi sự xấu hổ được nhìn nhận bằng lòng từ bi thay vì trốn tránh, thì cả xã hội cũng dần thoát ra khỏi vòng lặp của ái kỷ thế hệ.

MIA NGUYỄN

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

NỖI ĐAU BẤT LỰC CỦA NGƯỜI SỐNG SÓT SAU XÂM HẠI

Trầm cảm là một trong những hệ quả tâm lý phổ biến và nặng nề nhất đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục. Trải nghiệm bị xâm phạm không chỉ để lại nỗi đau thể chất và tinh thần tức thời mà còn làm xói mòn niềm tin cơ bản của con người vào sự an toàn, giá...

“TRẦM CẢM” DO “NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành công cụ giao tiếp, giải trí và chia sẻ thông tin phổ biến. Tuy nhiên, việc sử dụng quá mức dẫn đến “nghiện mạng xã hội” đang trở thành một hiện tượng đáng báo động. Nghiện mạng xã hội không chỉ ảnh hưởng đến thói quen...

MỐI NGUY HIỂM KHI SỬ DỤNG MÀN HÌNH VỚI TRẺ EM

  Trong giai đoạn từ 0 đến 3 tuổi, não bộ của trẻ phát triển nhanh nhất và nhạy cảm nhất trong suốt cuộc đời. Đây là thời kỳ hình thành hàng tỷ kết nối thần kinh mới, được nuôi dưỡng qua những trải nghiệm thực tế như nghe giọng nói của cha mẹ, vận động, tiếp xúc...

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

NỖI ĐAU BẤT LỰC CỦA NGƯỜI SỐNG SÓT SAU XÂM HẠI

Trầm cảm là một trong những hệ quả tâm lý phổ biến và nặng nề nhất đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục. Trải nghiệm bị xâm phạm không chỉ để lại nỗi đau thể chất và tinh thần tức thời mà còn làm xói mòn niềm tin cơ bản của con người vào sự an toàn, giá...

“TRẦM CẢM” DO “NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành công cụ giao tiếp, giải trí và chia sẻ thông tin phổ biến. Tuy nhiên, việc sử dụng quá mức dẫn đến “nghiện mạng xã hội” đang trở thành một hiện tượng đáng báo động. Nghiện mạng xã hội không chỉ ảnh hưởng đến thói quen...

MỐI NGUY HIỂM KHI SỬ DỤNG MÀN HÌNH VỚI TRẺ EM

  Trong giai đoạn từ 0 đến 3 tuổi, não bộ của trẻ phát triển nhanh nhất và nhạy cảm nhất trong suốt cuộc đời. Đây là thời kỳ hình thành hàng tỷ kết nối thần kinh mới, được nuôi dưỡng qua những trải nghiệm thực tế như nghe giọng nói của cha mẹ, vận động, tiếp xúc...

“NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

  Trong kỷ nguyên công nghệ, mạng xã hội, trò chơi điện tử và các ứng dụng giải trí như TikTok đã trở thành một phần quen thuộc của đời sống hằng ngày. Tuy nhiên, khi việc sử dụng không còn nằm trong tầm kiểm soát, trẻ em và thanh thiếu niên rất dễ rơi vào trạng...

“NGHIỆN” MÀN HÌNH

  Trong thời đại công nghệ số, thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, máy tính bảng hay máy tính trở thành công cụ không thể thiếu trong học tập, làm việc và giải trí. Tuy nhiên, khi việc sử dụng mất kiểm soát, lấn át các hoạt động cần thiết khác và gây suy...

ĐẰNG SAU SỰ TỨC GIẬN

Cơn tức giận thường được nhìn thấy như một phản ứng bùng nổ, mạnh mẽ và đôi khi gây tổn hại trong các mối quan hệ. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ hơn, tức giận không phải lúc nào cũng là “vấn đề gốc”. Đằng sau nó là những hoạt động phức tạp của hệ thần kinh, những ký ức...

TRẦM CẢM – CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

  Trầm cảm từ lâu được xem là một trong những rối loạn tâm thần phổ biến và gây nhiều hệ lụy nhất. Khi nhắc đến trầm cảm, phần lớn mọi người nghĩ ngay đến bệnh lý cần được điều trị. Điều này không sai, nhưng nếu chỉ nhìn nhận ở một chiều, ta sẽ bỏ qua khía cạnh...

CHE GIẤU BÍ MẬT ĐỂ GIA ĐÌNH KHÔNG TAN VỠ

Trong nhiều gia đình, khi có một sự thật khó chấp nhận – như chuyện vợ hoặc chồng ngoại tình, hay việc hôn nhân không còn hạnh phúc – các thành viên thường chọn cách che giấu và né tránh. Người lớn nói dối rằng “mọi chuyện vẫn ổn”, con cái giả vờ tin, còn cả gia đình...