RỐI LOẠN PHÂN LY
RỐI LOẠN PHÂN LY
Khi tâm trí tách rời để sinh tồn
Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ rơi, chứng kiến bạo lực hoặc mất mát lớn. Khi hệ thần kinh không thể xử lý cường độ cảm xúc quá cao, tâm trí chọn cách “tách rời” khỏi trải nghiệm đó để tồn tại. Đây không phải là sự yếu đuối, mà là chiến lược sinh tồn sâu nhất của não bộ nhằm bảo vệ con người khỏi tổn thương không thể chịu đựng nổi.
Triệu chứng của rối loạn phân ly rất đa dạng. Người mắc có thể cảm thấy mất kết nối với cơ thể, như thể họ quan sát cuộc sống từ bên ngoài, không thực sự “hiện diện”. Một số người trải qua mất trí nhớ cục bộ về các sự kiện đau thương, trong khi những người khác có thể xuất hiện các phần nhân cách tách biệt với ký ức, cảm xúc và hành vi riêng. Ngoài ra, phân ly còn có thể biểu hiện qua cảm giác tê rỗng, vô cảm, không còn nhận biết thời gian, hoặc hành động tự động như thể đang “mơ màng” mà không ý thức. Những triệu chứng này không phải là lựa chọn có ý thức, mà là phản ứng của hệ thần kinh khi cảm xúc vượt quá khả năng tích hợp.
Trong trị liệu, các tiếp cận thân – tâm tích hợp được đánh giá cao đối với phân ly. Somatic therapy tập trung khôi phục kết nối giữa tâm trí và cơ thể, giúp thân chủ dần cảm nhận lại tín hiệu nội thân (interoception), hơi thở và cảm xúc bị tách rời. Các bài tập chạm đất, run giải phóng hoặc chuyển động có chủ đích hỗ trợ hệ thần kinh rời khỏi trạng thái đóng băng và quay về hiện tại an toàn. IFS (Internal Family Systems) tiếp cận rối loạn phân ly như một hệ thống các “phần” bên trong, trong đó các phần bị tổn thương được tách ra để bảo vệ bản thể cốt lõi. Trị liệu giúp thân chủ nhận diện, lắng nghe và tái tích hợp các phần này trong một môi trường an toàn và không phán xét. EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing) thì hỗ trợ não bộ xử lý lại ký ức sang chấn bị “mắc kẹt”, giúp hệ thần kinh hoàn thành phản ứng bảo vệ chưa trọn vẹn và giảm dần cường độ cảm xúc gắn liền với ký ức đau thương.
Khi được tiếp cận đúng cách, rối loạn phân ly không còn là “sự đứt gãy” mà trở thành cánh cửa để con người chữa lành. Bằng cách tái kết nối với cơ thể, với ký ức và với từng phần bị tổn thương bên trong, thân chủ dần lấy lại cảm giác hiện diện, toàn vẹn và an toàn trong chính cuộc sống của mình.
MIA NGUYỄN
Khi tâm trí tách rời để sinh tồn
Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ rơi, chứng kiến bạo lực hoặc mất mát lớn. Khi hệ thần kinh không thể xử lý cường độ cảm xúc quá cao, tâm trí chọn cách “tách rời” khỏi trải nghiệm đó để tồn tại. Đây không phải là sự yếu đuối, mà là chiến lược sinh tồn sâu nhất của não bộ nhằm bảo vệ con người khỏi tổn thương không thể chịu đựng nổi.
Triệu chứng của rối loạn phân ly rất đa dạng. Người mắc có thể cảm thấy mất kết nối với cơ thể, như thể họ quan sát cuộc sống từ bên ngoài, không thực sự “hiện diện”. Một số người trải qua mất trí nhớ cục bộ về các sự kiện đau thương, trong khi những người khác có thể xuất hiện các phần nhân cách tách biệt với ký ức, cảm xúc và hành vi riêng. Ngoài ra, phân ly còn có thể biểu hiện qua cảm giác tê rỗng, vô cảm, không còn nhận biết thời gian, hoặc hành động tự động như thể đang “mơ màng” mà không ý thức. Những triệu chứng này không phải là lựa chọn có ý thức, mà là phản ứng của hệ thần kinh khi cảm xúc vượt quá khả năng tích hợp.
Trong trị liệu, các tiếp cận thân – tâm tích hợp được đánh giá cao đối với phân ly. Somatic therapy tập trung khôi phục kết nối giữa tâm trí và cơ thể, giúp thân chủ dần cảm nhận lại tín hiệu nội thân (interoception), hơi thở và cảm xúc bị tách rời. Các bài tập chạm đất, run giải phóng hoặc chuyển động có chủ đích hỗ trợ hệ thần kinh rời khỏi trạng thái đóng băng và quay về hiện tại an toàn. IFS (Internal Family Systems) tiếp cận rối loạn phân ly như một hệ thống các “phần” bên trong, trong đó các phần bị tổn thương được tách ra để bảo vệ bản thể cốt lõi. Trị liệu giúp thân chủ nhận diện, lắng nghe và tái tích hợp các phần này trong một môi trường an toàn và không phán xét. EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing) thì hỗ trợ não bộ xử lý lại ký ức sang chấn bị “mắc kẹt”, giúp hệ thần kinh hoàn thành phản ứng bảo vệ chưa trọn vẹn và giảm dần cường độ cảm xúc gắn liền với ký ức đau thương.
Khi được tiếp cận đúng cách, rối loạn phân ly không còn là “sự đứt gãy” mà trở thành cánh cửa để con người chữa lành. Bằng cách tái kết nối với cơ thể, với ký ức và với từng phần bị tổn thương bên trong, thân chủ dần lấy lại cảm giác hiện diện, toàn vẹn và an toàn trong chính cuộc sống của mình.
MIA NGUYỄN





