LIMERENCE – TÌNH YÊU HOANG ĐƯỜNG

LIMERENCE – TÌNH YÊU HOANG ĐƯỜNG

Limerence không phải là tình yêu – ít nhất không phải thứ tình yêu chín chắn, trưởng thành mà con người vẫn kiếm tìm trong những mối quan hệ sâu sắc.

Đó là một trạng thái tâm lý đặc biệt, nơi cảm xúc không chỉ dâng cao mà còn trở nên ám ảnh. Người ta bị cuốn vào một cơn mộng tưởng mãnh liệt, sống với hình bóng của một người khác trong tâm trí – dù người đó có thể chẳng hề hay biết, hoặc thậm chí không thực sự hiện diện trong đời sống của họ.

Thuật ngữ “limerence” được nhà tâm lý học Dorothy Tennov đặt ra để mô tả chính xác trạng thái khao khát, lý tưởng hóa và phụ thuộc cảm xúc ngắn hạn này. Người trải qua limerence không chỉ đơn giản là “cảm nắng” ai đó. Họ trải nghiệm một chuỗi cảm xúc đầy mâu thuẫn – từ phấn khích tột cùng khi được đối phương đáp lại một ánh mắt, một lời nói mơ hồ, đến tuyệt vọng sâu sắc khi bị lơ là, phớt lờ. Trái tim họ như con lắc dao động không ngừng giữa hy vọng và hoang mang, giữa mộng mị và hụt hẫng.

Điều khiến limerence trở nên đặc biệt là khả năng tưởng tượng phong phú. Người trong trạng thái này thường xây dựng trong tâm trí một câu chuyện hoàn hảo, nơi họ và đối tượng tình cảm trở thành cặp đôi lý tưởng – đầy đam mê, thấu hiểu và gắn bó sâu sắc. Họ biết điều đó không có thật, nhưng vẫn không ngừng nuôi dưỡng thế giới tưởng tượng ấy như một liều thuốc an thần, che chắn cho nỗi cô đơn và bất an đang rình rập trong đời sống thực.

Limerence giống như một giấc mơ ngọt ngào và nguy hiểm. Nó có thể khiến người ta cảm thấy sống động, đầy hy vọng, như thể cuối cùng họ đã tìm thấy điều gì đó thật sự đặc biệt. Nhưng giấc mơ ấy không kéo dài mãi.

Khi tỉnh dậy, hiện thực thường lạnh lẽo hơn họ tưởng. Bởi vì limerence không dẫn đến tình yêu bền vững. Nó không xây dựng từ sự hiểu biết, gắn kết và tôn trọng, mà từ khao khát lấp đầy khoảng trống bên trong bằng hình bóng một người khác – dù người ấy không hề đáp lại.

Thứ mà người đang sống trong limerence tìm kiếm, đôi khi không phải là tình yêu, mà là cảm giác được trở thành ai đó quan trọng trong một câu chuyện đẹp đẽ. Họ không yêu người kia theo đúng nghĩa – họ yêu phiên bản mà họ tưởng tượng. Họ yêu chính mình trong giấc mộng ấy: một nàng công chúa bị lãng quên, một chàng lữ khách đơn độc đi tìm tình yêu định mệnh.

Nhưng limerence không thể là đích đến. Nó chỉ là tiếng vọng của một khát khao sâu xa – được yêu thương, được thấu hiểu, và được cảm thấy có ý nghĩa trong đời. Để thực sự chữa lành, con người cần quay trở lại với hiện thực – nơi tình yêu không phải là một giấc mơ hoàn hảo, mà là một hành trình đồng hành chân thật, với cả ánh sáng và những vết xước đời thường.

MIA NGUYỄN

 

Limerence không phải là tình yêu – ít nhất không phải thứ tình yêu chín chắn, trưởng thành mà con người vẫn kiếm tìm trong những mối quan hệ sâu sắc.

Đó là một trạng thái tâm lý đặc biệt, nơi cảm xúc không chỉ dâng cao mà còn trở nên ám ảnh. Người ta bị cuốn vào một cơn mộng tưởng mãnh liệt, sống với hình bóng của một người khác trong tâm trí – dù người đó có thể chẳng hề hay biết, hoặc thậm chí không thực sự hiện diện trong đời sống của họ.

Thuật ngữ “limerence” được nhà tâm lý học Dorothy Tennov đặt ra để mô tả chính xác trạng thái khao khát, lý tưởng hóa và phụ thuộc cảm xúc ngắn hạn này. Người trải qua limerence không chỉ đơn giản là “cảm nắng” ai đó. Họ trải nghiệm một chuỗi cảm xúc đầy mâu thuẫn – từ phấn khích tột cùng khi được đối phương đáp lại một ánh mắt, một lời nói mơ hồ, đến tuyệt vọng sâu sắc khi bị lơ là, phớt lờ. Trái tim họ như con lắc dao động không ngừng giữa hy vọng và hoang mang, giữa mộng mị và hụt hẫng.

Điều khiến limerence trở nên đặc biệt là khả năng tưởng tượng phong phú. Người trong trạng thái này thường xây dựng trong tâm trí một câu chuyện hoàn hảo, nơi họ và đối tượng tình cảm trở thành cặp đôi lý tưởng – đầy đam mê, thấu hiểu và gắn bó sâu sắc. Họ biết điều đó không có thật, nhưng vẫn không ngừng nuôi dưỡng thế giới tưởng tượng ấy như một liều thuốc an thần, che chắn cho nỗi cô đơn và bất an đang rình rập trong đời sống thực.

Limerence giống như một giấc mơ ngọt ngào và nguy hiểm. Nó có thể khiến người ta cảm thấy sống động, đầy hy vọng, như thể cuối cùng họ đã tìm thấy điều gì đó thật sự đặc biệt. Nhưng giấc mơ ấy không kéo dài mãi.

Khi tỉnh dậy, hiện thực thường lạnh lẽo hơn họ tưởng. Bởi vì limerence không dẫn đến tình yêu bền vững. Nó không xây dựng từ sự hiểu biết, gắn kết và tôn trọng, mà từ khao khát lấp đầy khoảng trống bên trong bằng hình bóng một người khác – dù người ấy không hề đáp lại.

Thứ mà người đang sống trong limerence tìm kiếm, đôi khi không phải là tình yêu, mà là cảm giác được trở thành ai đó quan trọng trong một câu chuyện đẹp đẽ. Họ không yêu người kia theo đúng nghĩa – họ yêu phiên bản mà họ tưởng tượng. Họ yêu chính mình trong giấc mộng ấy: một nàng công chúa bị lãng quên, một chàng lữ khách đơn độc đi tìm tình yêu định mệnh.

Nhưng limerence không thể là đích đến. Nó chỉ là tiếng vọng của một khát khao sâu xa – được yêu thương, được thấu hiểu, và được cảm thấy có ý nghĩa trong đời. Để thực sự chữa lành, con người cần quay trở lại với hiện thực – nơi tình yêu không phải là một giấc mơ hoàn hảo, mà là một hành trình đồng hành chân thật, với cả ánh sáng và những vết xước đời thường.

MIA NGUYỄN

NỖI SỢ Ở MỘT MÌNH

  Nỗi sợ ở một mình không đơn thuần là cảm giác cô đơn thoáng qua, mà với nhiều người trưởng thành, đó là một nỗi hoảng loạn hiện sinh – cảm giác như chính sự sống bị đe dọa khi không có ai bên cạnh. Những người sợ tách biệt khỏi gia đình, bạn đời hay người họ...

TẠI SAO KHÔNG THOÁT RA MỐI QUAN HỆ ĐỘC HẠI?

  Trong những mối quan hệ có yếu tố thao túng và lạm dụng – dù là về cảm xúc hay thể xác – người mang đặc điểm ái kỷ thường sử dụng một chiến lược rất đặc trưng: trao rồi rút tình cảm một cách thất thường. Lúc thì vồ vập, yêu thương nồng nhiệt, khiến người kia...

NHỮNG KẺ PHÁ HOẠI TỔ CHỨC CHUYÊN NGHIỆP

Trong môi trường làm việc, không khó để bắt gặp những người âm thầm hoặc công khai phá vỡ cấu trúc chung – chia rẽ nội bộ, lan truyền tin đồn, thụ động-aggressive trong công việc. Họ không hẳn là “người xấu” theo nghĩa đơn giản, mà thường là những cá nhân mang trong...

HỘI CHỨNG MUNCHAUSEN BY PROXY

  Hội chứng Munchausen by proxy (MBP) là một rối loạn tâm thần hiếm gặp nhưng nguy hiểm, trong đó người chăm sóc – thường là mẹ – cố ý gây tổn thương thể chất hoặc tinh thần cho con cái nhằm thu hút sự quan tâm, lòng thương xót và sự ngưỡng mộ từ người khác. Hành...

LIỆU PHÁP HỆ THỐNG GIA ĐÌNH BÊN TRONG

Liệu pháp Hệ thống Gia đình Bên trong (Internal Family Systems – IFS) là một phương pháp trị liệu tâm lý được phát triển bởi tiến sĩ Richard Schwartz vào đầu những năm 1980. Khi làm việc với thân chủ, ông nhận thấy rằng trong mỗi người không chỉ có một "cái tôi" thống...

NỖI SỢ Ở MỘT MÌNH

  Nỗi sợ ở một mình không đơn thuần là cảm giác cô đơn thoáng qua, mà với nhiều người trưởng thành, đó là một nỗi hoảng loạn hiện sinh – cảm giác như chính sự sống bị đe dọa khi không có ai bên cạnh. Những người sợ tách biệt khỏi gia đình, bạn đời hay người họ...

TẠI SAO KHÔNG THOÁT RA MỐI QUAN HỆ ĐỘC HẠI?

  Trong những mối quan hệ có yếu tố thao túng và lạm dụng – dù là về cảm xúc hay thể xác – người mang đặc điểm ái kỷ thường sử dụng một chiến lược rất đặc trưng: trao rồi rút tình cảm một cách thất thường. Lúc thì vồ vập, yêu thương nồng nhiệt, khiến người kia...

NGHIỆN CỜ BẠC – HÀNH VI TỰ HỦY HOẠI IM LẶNG

Nghiện cờ bạc không đơn thuần là một thói quen xấu hay biểu hiện của sự “yếu đuối”. Nó là một dạng rối loạn hành vi, có cơ chế thần kinh và tâm lý tương tự như nghiện chất kích thích. Tuy nhiên, do thiếu hiểu biết và nhiều định kiến xã hội, cờ bạc vẫn thường bị coi là...

NHỮNG KẺ PHÁ HOẠI TỔ CHỨC CHUYÊN NGHIỆP

Trong môi trường làm việc, không khó để bắt gặp những người âm thầm hoặc công khai phá vỡ cấu trúc chung – chia rẽ nội bộ, lan truyền tin đồn, thụ động-aggressive trong công việc. Họ không hẳn là “người xấu” theo nghĩa đơn giản, mà thường là những cá nhân mang trong...

HỘI CHỨNG MUNCHAUSEN BY PROXY

  Hội chứng Munchausen by proxy (MBP) là một rối loạn tâm thần hiếm gặp nhưng nguy hiểm, trong đó người chăm sóc – thường là mẹ – cố ý gây tổn thương thể chất hoặc tinh thần cho con cái nhằm thu hút sự quan tâm, lòng thương xót và sự ngưỡng mộ từ người khác. Hành...

LIỆU PHÁP HỆ THỐNG GIA ĐÌNH BÊN TRONG

Liệu pháp Hệ thống Gia đình Bên trong (Internal Family Systems – IFS) là một phương pháp trị liệu tâm lý được phát triển bởi tiến sĩ Richard Schwartz vào đầu những năm 1980. Khi làm việc với thân chủ, ông nhận thấy rằng trong mỗi người không chỉ có một "cái tôi" thống...

CĂNG THẲNG CẤP TÍNH

  Căng thẳng cấp tính là phản ứng tự nhiên của cơ thể khi đối diện với nguy hiểm hoặc sự kiện gây sang chấn. Ở giai đoạn này, hệ thần kinh tự động kích hoạt phản ứng chiến đấu, bỏ chạy hoặc đóng băng (fight, flight, freeze), với sự tham gia sâu của vùng PAG...

NGƯỜI LỚN ADHD VỚI CĂNG THẲNG, SANG CHẤN

Người lớn ADHD: Căng thẳng, Sang chấn và Hành trình phục hồi Người lớn có rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) thường phải đối mặt với mức căng thẳng cao hơn người điển hình và khi trải qua sang chấn, quá trình hồi phục của họ cũng phức tạp và kéo dài hơn. Điều này...

SANG CHẤN THAY ĐỔI CHÚNG TA THẾ NÀO?

Khi an toàn và là chính mình lại trở thành điều nguy hiểm Sang chấn không chỉ là những ký ức về một sự kiện đau thương; nó là cách mà toàn bộ hệ thần kinh của chúng ta học cách tồn tại trong một thế giới từng không an toàn. Với những người từng trải qua sang chấn —...

NGƯỜI THÔNG MINH CHỐNG LẠI MÌNH KHI TRẦM CẢM

Tại sao người thông minh lại tự chống lại bản thân khi bị trầm cảm, lo âu, và có nguy cơ tự hại cao hơn? Nhiều người cho rằng có trí thông minh cao (IQ cao) sẽ giúp con người dễ vượt qua các vấn đề tâm lý như trầm cảm hay lo âu. Thế nhưng thực tế lại cho thấy điều...