NHỮNG KẺ PHÁ HOẠI TỔ CHỨC CHUYÊN NGHIỆP

NHỮNG KẺ PHÁ HOẠI TỔ CHỨC CHUYÊN NGHIỆP

Trong môi trường làm việc, không khó để bắt gặp những người âm thầm hoặc công khai phá vỡ cấu trúc chung – chia rẽ nội bộ, lan truyền tin đồn, thụ động-aggressive trong công việc. Họ không hẳn là “người xấu” theo nghĩa đơn giản, mà thường là những cá nhân mang trong mình những tổn thương sâu sắc chưa được nhận diện. Sự phá hoại mà họ gây ra không phải là hành vi vô cớ, mà là hệ quả của nhiều tầng tâm lý phức tạp, đôi khi mang dáng dấp… rất chuyên nghiệp.

Một trong những nguyên nhân phổ biến nhất là cảm giác bị đối xử bất công hoặc không được công nhận. Khi ai đó cảm thấy công sức của mình bị xem nhẹ, hoặc bị phân biệt đối xử một cách tinh vi, họ bắt đầu hình thành sự phẫn nộ âm ỉ. Nhưng vì không thể nói ra hoặc không có kênh phản hồi hiệu quả, họ chọn cách “trả đũa” bằng hành vi phá hoại: nói xấu tổ chức, tạo bè phái, hoặc khiến người khác mất niềm tin vào hệ thống. Đây là một hình thức giành lại quyền lực trong trạng thái bất lực – một nỗ lực kiểm soát khi họ cảm thấy hoàn toàn mất kiểm soát.

Một số khác mang theo những xung đột chưa giải quyết với quyền lực – thường khởi phát từ mối quan hệ thời thơ ấu với cha mẹ, giáo viên, hay bất kỳ hình mẫu kiểm soát nào. Khi vào tổ chức, họ nhìn thấy ở sếp hoặc lãnh đạo hình ảnh “người kiểm soát” ngày xưa, và bắt đầu phản kháng một cách vô thức. Dù lý do ban đầu có thể là chính đáng, họ dễ rơi vào lối ứng xử “chiến đấu hoặc bỏ chạy” (fight-or-flight), tạo ra căng thẳng và phá vỡ sự hợp tác cần có trong một tập thể.

Ngoài ra, cũng có những người đang sống với nỗi đau cá nhân chưa được gọi tên – có thể là trầm cảm, áp lực gia đình, cảm giác mất phương hướng trong đời sống riêng. Vì thiếu không gian để chia sẻ và chữa lành, tổ chức trở thành nơi “xả” cảm xúc. Họ không ghét tổ chức – họ chỉ đang tìm nơi để trút những gì quá tải trong tâm trí, và đáng tiếc thay, tổ chức trở thành “bãi đáp” của những tổn thương chưa có ngôn ngữ.

Để thoát khỏi vòng xoáy phá hoại ấy, điều quan trọng là chính người trong cuộc cần quay về làm việc với nội tâm mình. Họ cần học cách nhận diện cảm xúc gốc – nỗi tổn thương, cảm giác bị bỏ rơi, thiếu giá trị – và học lại cách kết nối một cách an toàn, thay vì thao túng hay chống đối. Chỉ khi mỗi người chịu trách nhiệm với vết thương của chính mình, tổ chức mới thật sự trở thành nơi cùng phát triển, chứ không là chiến trường của những cơn giận chưa được chữa lành.

MIA NGUYỄN

 

Trong môi trường làm việc, không khó để bắt gặp những người âm thầm hoặc công khai phá vỡ cấu trúc chung – chia rẽ nội bộ, lan truyền tin đồn, thụ động-aggressive trong công việc. Họ không hẳn là “người xấu” theo nghĩa đơn giản, mà thường là những cá nhân mang trong mình những tổn thương sâu sắc chưa được nhận diện. Sự phá hoại mà họ gây ra không phải là hành vi vô cớ, mà là hệ quả của nhiều tầng tâm lý phức tạp, đôi khi mang dáng dấp… rất chuyên nghiệp.

Một trong những nguyên nhân phổ biến nhất là cảm giác bị đối xử bất công hoặc không được công nhận. Khi ai đó cảm thấy công sức của mình bị xem nhẹ, hoặc bị phân biệt đối xử một cách tinh vi, họ bắt đầu hình thành sự phẫn nộ âm ỉ. Nhưng vì không thể nói ra hoặc không có kênh phản hồi hiệu quả, họ chọn cách “trả đũa” bằng hành vi phá hoại: nói xấu tổ chức, tạo bè phái, hoặc khiến người khác mất niềm tin vào hệ thống. Đây là một hình thức giành lại quyền lực trong trạng thái bất lực – một nỗ lực kiểm soát khi họ cảm thấy hoàn toàn mất kiểm soát.

Một số khác mang theo những xung đột chưa giải quyết với quyền lực – thường khởi phát từ mối quan hệ thời thơ ấu với cha mẹ, giáo viên, hay bất kỳ hình mẫu kiểm soát nào. Khi vào tổ chức, họ nhìn thấy ở sếp hoặc lãnh đạo hình ảnh “người kiểm soát” ngày xưa, và bắt đầu phản kháng một cách vô thức. Dù lý do ban đầu có thể là chính đáng, họ dễ rơi vào lối ứng xử “chiến đấu hoặc bỏ chạy” (fight-or-flight), tạo ra căng thẳng và phá vỡ sự hợp tác cần có trong một tập thể.

Ngoài ra, cũng có những người đang sống với nỗi đau cá nhân chưa được gọi tên – có thể là trầm cảm, áp lực gia đình, cảm giác mất phương hướng trong đời sống riêng. Vì thiếu không gian để chia sẻ và chữa lành, tổ chức trở thành nơi “xả” cảm xúc. Họ không ghét tổ chức – họ chỉ đang tìm nơi để trút những gì quá tải trong tâm trí, và đáng tiếc thay, tổ chức trở thành “bãi đáp” của những tổn thương chưa có ngôn ngữ.

Để thoát khỏi vòng xoáy phá hoại ấy, điều quan trọng là chính người trong cuộc cần quay về làm việc với nội tâm mình. Họ cần học cách nhận diện cảm xúc gốc – nỗi tổn thương, cảm giác bị bỏ rơi, thiếu giá trị – và học lại cách kết nối một cách an toàn, thay vì thao túng hay chống đối. Chỉ khi mỗi người chịu trách nhiệm với vết thương của chính mình, tổ chức mới thật sự trở thành nơi cùng phát triển, chứ không là chiến trường của những cơn giận chưa được chữa lành.

MIA NGUYỄN

KHI ĐÀN ÔNG THÍCH BỊ TRỪNG PHẠT

Trong văn hóa hiện đại, người đàn ông thành đạt, quyết đoán và nắm quyền kiểm soát thường được xem là biểu tượng của bản lĩnh và nam tính. Thế nhưng, phía sau lớp vỏ cứng cỏi đó, không hiếm người lại tìm thấy sự giải thoát kỳ lạ trong việc trở thành “kẻ phục tùng”...

NỮ CƯỜNG NHÂN HÓA THÀNH NÔ LỆ

Trong xã hội hiện đại, hình tượng "nữ cường nhân" – người phụ nữ độc lập, bản lĩnh, đạt được thành công vượt trội trong sự nghiệp – ngày càng phổ biến. Thế nhưng, không hiếm khi phía sau sự mạnh mẽ ấy lại là một đời sống tình cảm đầy rối ren, nơi họ cảm thấy mình như...

KHI CƠ THỂ NÓI THAY

Khi cơ thể thay lời muốn nói: Mù, tê liệt và mất cảm giác do sang chấn thần kinh Không phải lúc nào tê liệt hay mất cảm giác cũng bắt nguồn từ tổn thương thực thể rõ ràng. Có những người bỗng dưng không nhìn thấy, không nghe được, hoặc liệt nửa người mà không phát...

SỰ SỐNG BỊ RÚT NGẮN TỪ VIỆC CHỌN NGÀY SINH

Trong nhiều nền văn hóa Á Đông, việc “chọn ngày giờ đẹp để sinh” không còn là chuyện hiếm. Không ít đứa trẻ bị can thiệp để ra đời sớm vài ngày, thậm chí vài tuần, chỉ để hợp tuổi, hợp mệnh hay tránh ngày xấu. Tuy nhiên, dưới góc nhìn phát triển thần kinh và tâm lý...

NHỮNG ĐỨA TRẺ “LẶNG IM” TRONG BỤNG MẸ

Không phải mọi người mẹ lo lắng đều kết nối với con. Có những thai kỳ được giữ lại bằng mọi giá – vì yêu thương, vì hy vọng – nhưng trong suốt hành trình ấy, người mẹ sống trong sự sợ hãi đến mức không dám mở lòng với đứa trẻ trong bụng. Cô có thể đi khám đầy đủ, uống...

KHI ĐÀN ÔNG THÍCH BỊ TRỪNG PHẠT

Trong văn hóa hiện đại, người đàn ông thành đạt, quyết đoán và nắm quyền kiểm soát thường được xem là biểu tượng của bản lĩnh và nam tính. Thế nhưng, phía sau lớp vỏ cứng cỏi đó, không hiếm người lại tìm thấy sự giải thoát kỳ lạ trong việc trở thành “kẻ phục tùng”...

NỮ CƯỜNG NHÂN HÓA THÀNH NÔ LỆ

Trong xã hội hiện đại, hình tượng "nữ cường nhân" – người phụ nữ độc lập, bản lĩnh, đạt được thành công vượt trội trong sự nghiệp – ngày càng phổ biến. Thế nhưng, không hiếm khi phía sau sự mạnh mẽ ấy lại là một đời sống tình cảm đầy rối ren, nơi họ cảm thấy mình như...

KHI CƠ THỂ NÓI THAY

Khi cơ thể thay lời muốn nói: Mù, tê liệt và mất cảm giác do sang chấn thần kinh Không phải lúc nào tê liệt hay mất cảm giác cũng bắt nguồn từ tổn thương thực thể rõ ràng. Có những người bỗng dưng không nhìn thấy, không nghe được, hoặc liệt nửa người mà không phát...

SỰ SỐNG BỊ RÚT NGẮN TỪ VIỆC CHỌN NGÀY SINH

Trong nhiều nền văn hóa Á Đông, việc “chọn ngày giờ đẹp để sinh” không còn là chuyện hiếm. Không ít đứa trẻ bị can thiệp để ra đời sớm vài ngày, thậm chí vài tuần, chỉ để hợp tuổi, hợp mệnh hay tránh ngày xấu. Tuy nhiên, dưới góc nhìn phát triển thần kinh và tâm lý...

NHỮNG ĐỨA TRẺ “LẶNG IM” TRONG BỤNG MẸ

Không phải mọi người mẹ lo lắng đều kết nối với con. Có những thai kỳ được giữ lại bằng mọi giá – vì yêu thương, vì hy vọng – nhưng trong suốt hành trình ấy, người mẹ sống trong sự sợ hãi đến mức không dám mở lòng với đứa trẻ trong bụng. Cô có thể đi khám đầy đủ, uống...

ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC CHÀO ĐÓN

Không phải mọi đứa trẻ sinh ra đều được chờ đợi. Có những sinh linh được hình thành trong hoang mang, sợ hãi, thậm chí bị từ chối từ những tuần đầu thai kỳ. Với một bé gái được mang thai ngoài ý muốn, khi cha mẹ từng nghĩ đến việc bỏ con, trải nghiệm đầu đời của em đã...

RỐI LOẠN GẮN BÓ ỨC CHẾ XÃ HỘI

Có những đứa trẻ lớn lên với một kiểu tính cách tưởng như "ngoan ngoãn" – chúng không phản ứng mạnh, không đòi hỏi, dễ nghe lời người lớn, không phàn nàn khi bị tước mất quyền lợi hoặc bị người khác lấn át. Nhưng ẩn dưới sự thuận theo đó có thể là biểu hiện của một...

KHI NGƯỜI LỚN TÈ DẦM

  Góc nhìn thần kinh và sang chấn Tè dầm ở người trưởng thành là một hiện tượng thường bị xem nhẹ hoặc gắn với sự xấu hổ cá nhân, trong khi thực chất, đây có thể là biểu hiện của những rối loạn sâu sắc liên quan đến hệ thần kinh và các trải nghiệm sang chấn. Khi...

“ANH TRAI” LÀ NGƯỜI XÂM HẠI

  Trong nhiều gia đình, “anh trai” thường được gắn với hình ảnh người bảo vệ, người đồng hành, người mà em gái có thể dựa vào. Nhưng có những căn nhà, đằng sau cánh cửa đóng kín, chính người anh ấy lại là kẻ đã bạo hành, xâm hại và phá vỡ hoàn toàn cảm giác an...

XÂM HẠI TÌNH DỤC TRẺ EM -NHỮNG DƯ CHẤN XUYÊN THẾ HỆ

Vụ xâm hại tình dục (XHTD) bé 3 tháng tuổi khiến ai tiếp cận thông tin cũng không khỏi ngỡ ngàng, đau xót vì tình tiết vụ việc và vì nạn nhân còn là trẻ sơ sinh đỏ hỏn. Trong chuyên đề của Báo Phụ nữ TPHCM hôm nay, chuyên gia tâm lý Mia Nguyễn (nhà sáng lập Ladies of...