THA THỨ BAO NHIÊU LÀ ĐỦ

THA THỨ BAO NHIÊU LÀ ĐỦ

Chúng ta luôn nói rằng yêu nhau đồng nghĩa với việc chấp nhận, bao dung và thứ tha cho nhau. Thế nhưng, một khi lòng vị tha trở nên mù quáng, thì tình yêu liệu có được vững bền? Rốt cuộc sự tha thứ trong tình yêu, bao nhiêu mới là đủ?

Trong một mối quan hệ yêu đương, hầu như cặp đôi nào cũng có đôi lần cãi vã. Có người vì quá mỏi mệt nên lựa chọn rời đi, một đoạn tình cứ thế được thay thế bởi sự im lặng trầm mặc. Cũng có kẻ vì còn yêu nên chấp nhận thứ tha, như một thỏa thuận ngầm giữa đôi bên, cả hai trở thành những người “mất trí nhớ có chọn lọc” khi xóa bỏ mọi lỗi lầm của đối phương để có thể yêu lại từ đầu.

Con người thường có xu hướng trân trọng và tìm cách níu giữ những thứ mà mình luôn khao khát. Nói cách khác, chúng ta lựa chọn tha thứ, chấp nhận làm lại là vì còn yêu thương, còn cần nhau. Khi ấy, nỗi đau dù có lớn đến đâu cũng được tình yêu lấp đầy. Yêu nhau là vậy, đâu phải chỉ vừa gặp chút khó khăn mà đã nản lòng và lựa chọn buông tay, khiến hạt giống tình cảm chưa kịp đơm hoa kết trái đã phải vội vã úa tàn. 

Vốn dĩ trên thế gian này, đâu ai nhất nhất đúng cả một đời. Cỗ máy được lập trình sẵn còn có đôi lần mắc lỗi, huống hồ là người trần mắt thịt như chúng ta. Nếu những lỗi lầm ấy không quá nghiêm trọng, hãy chọn tha thứ cho những điều đã qua và cùng nhau cố gắng vì hiện tại, để tình yêu càng thêm chín chắn và trưởng thành hơn. Tha thứ cũng là một cách để lòng mình thanh thản, và để trái tim thôi bị dày vò, dằn xé bởi sự đau đớn.

Thế nhưng, tha thứ bao nhiêu lần là đủ? Có thể tha thứ cho người đã phản bội lòng tin của mình hết lần này đến lần khác hay không? Có lẽ đây chính là câu hỏi lớn nhất trong lòng của những ai đã từng bị tổn thương nhưng con tim vẫn lì lợm vấn vương không dứt.

Trước đây, tôi từng nuôi một chú chó. Bản tính tăng động và nghịch ngợm khiến nó thường xuyên cắn đứt giày dép của tôi. Tuy nhiên, vì yêu thương nó nên tôi cứ mãi mủi lòng, không nỡ quát mắng, chỉ nhỏ nhẹ vài câu rồi thôi. Kết quả, càng ngày nó càng cắn phá nhiều đồ đạc trong nhà hơn. Dường như nó còn cho rằng tôi đã ngầm đồng ý với những hành động ấy bởi chẳng hề có một lời trách cứ nào cả.

Nói cách khác, khi được bao dung và thứ tha quá nhiều, một người có thể trở nên “lờn mặt”, nghĩa là không còn phân vân, do dự khi làm chuyện có lỗi với đối phương. Bởi họ biết rằng dù mình có cư xử tệ đến mấy thì chỉ cần xuống nước xin lỗi dăm ba câu, người kia lại cảm thấy yếu lòng và chấp nhận bỏ qua ngay ấy mà!

Có phải bạn luôn tự huyễn hoặc bản thân rằng chỉ cần vị tha, thậm chí yêu quý cả những khiếm khuyết của nửa kia thì họ sẽ cảm động trước tấm chân tình này và từ bỏ mọi thói hư tật xấu vì mình? Thực chất, khi bạn liên tục tha thứ, đối phương sẽ cho rằng tình yêu, lòng bao dung của bạn là một điều hiển nhiên và sẵn có mà không cần nỗ lực đạt được. Tệ hơn nữa, họ sẽ tự cho mình cái quyền chà đạp, làm tổn thương bạn mà không mảy may thương tiếc.

Bên cạnh câu xin lỗi, chúng ta còn cần sửa lỗi và tránh để không mắc phải sai lầm đó lần nữa. Lời xin lỗi không phải chỉ là một câu cửa miệng “gió thoảng mây bay”, hay là một cách hợp lý hóa cho những hành động làm tổn thương đối phương mà ta đã gây ra.

Lòng tin lẫn sự kiên nhẫn không phải là những thứ vô hạn. Sai lầm lần đầu có thể dạy cho đôi bên cách trưởng thành và trân trọng lẫn nhau. Nhưng sai lầm lặp lại nhiều lần nghĩa là người đó đã không còn coi trọng bạn nữa.

Tôi nhớ dạo gần đây, cư dân mạng phát sốt với câu nói đáng suy ngẫm của cô hoa hậu Hương Giang, rằng: “Phản bội lần đầu là lỗi của anh. Nhưng để anh phản bội lần này nữa thì là lỗi của tôi rồi”. Quả đúng như vậy, tha thứ lần một, lần hai có thể là do tình cảm và lòng bao dung, nhưng tha thứ quá nhiều lần, thậm chí quên đi bản thân mình thì chính là sự nhu nhược và ngu ngốc.

Tình yêu có lẽ là người thầy dạy chúng ta nhiều điều nhất trên đời. Những người yêu nhau buộc phải học cách hạnh phúc, trân trọng và thứ tha, nhưng đồng thời cũng cần học cách từ bỏ và quên lãng. Bởi có những lúc, chấm dứt mới là lựa chọn tốt nhất dành cho cả hai.

Hãy thử lắng lòng lại và tự hỏi chính mình, bạn có thật sự còn yêu thương người kia hay chỉ đơn thuần là tiếc nuối về những kỉ niệm lẫn phút giây hạnh phúc bên cạnh đối phương? Và liệu một người luôn đùa giỡn với tình yêu, lòng bao dung của bạn có xứng đáng để bạn quên đi bản thân mình như thế?

Có lẽ tình yêu khi ấy vẫn còn, nhưng niềm tin ắt hẳn đã sớm vỡ vụn. Chiếc gương một khi đã vỡ, dù bạn có cố hàn gắn đến mấy cũng không xóa mờ những vết nứt gượng gạo. Hà cớ gì phải đánh cược trái tim sau đầy rẫy tổn thương, hay cầu xin tình yêu và gò ép bản thân bên cạnh một người không còn coi trọng mình? 

Hãy tha thứ cho lỗi lầm, nhưng là để lòng mình được thanh thản và lãng quên mọi đớn đau, chứ không phải là vì mù quáng đuổi theo dáng hình của một kẻ phản bội. Đừng biến tình yêu thành lòng thương hại. Cũng đừng để lòng vị tha thiêng liêng mà mọi người hay nói trở thành một điều sẵn có ngu ngốc trong mắt kẻ khác.

CATHERINE

Chúng ta luôn nói rằng yêu nhau đồng nghĩa với việc chấp nhận, bao dung và thứ tha cho nhau. Thế nhưng, một khi lòng vị tha trở nên mù quáng, thì tình yêu liệu có được vững bền? Rốt cuộc sự tha thứ trong tình yêu, bao nhiêu mới là đủ?

Trong một mối quan hệ yêu đương, hầu như cặp đôi nào cũng có đôi lần cãi vã. Có người vì quá mỏi mệt nên lựa chọn rời đi, một đoạn tình cứ thế được thay thế bởi sự im lặng trầm mặc. Cũng có kẻ vì còn yêu nên chấp nhận thứ tha, như một thỏa thuận ngầm giữa đôi bên, cả hai trở thành những người “mất trí nhớ có chọn lọc” khi xóa bỏ mọi lỗi lầm của đối phương để có thể yêu lại từ đầu.

Con người thường có xu hướng trân trọng và tìm cách níu giữ những thứ mà mình luôn khao khát. Nói cách khác, chúng ta lựa chọn tha thứ, chấp nhận làm lại là vì còn yêu thương, còn cần nhau. Khi ấy, nỗi đau dù có lớn đến đâu cũng được tình yêu lấp đầy. Yêu nhau là vậy, đâu phải chỉ vừa gặp chút khó khăn mà đã nản lòng và lựa chọn buông tay, khiến hạt giống tình cảm chưa kịp đơm hoa kết trái đã phải vội vã úa tàn. 

Vốn dĩ trên thế gian này, đâu ai nhất nhất đúng cả một đời. Cỗ máy được lập trình sẵn còn có đôi lần mắc lỗi, huống hồ là người trần mắt thịt như chúng ta. Nếu những lỗi lầm ấy không quá nghiêm trọng, hãy chọn tha thứ cho những điều đã qua và cùng nhau cố gắng vì hiện tại, để tình yêu càng thêm chín chắn và trưởng thành hơn. Tha thứ cũng là một cách để lòng mình thanh thản, và để trái tim thôi bị dày vò, dằn xé bởi sự đau đớn.

Thế nhưng, tha thứ bao nhiêu lần là đủ? Có thể tha thứ cho người đã phản bội lòng tin của mình hết lần này đến lần khác hay không? Có lẽ đây chính là câu hỏi lớn nhất trong lòng của những ai đã từng bị tổn thương nhưng con tim vẫn lì lợm vấn vương không dứt.

Trước đây, tôi từng nuôi một chú chó. Bản tính tăng động và nghịch ngợm khiến nó thường xuyên cắn đứt giày dép của tôi. Tuy nhiên, vì yêu thương nó nên tôi cứ mãi mủi lòng, không nỡ quát mắng, chỉ nhỏ nhẹ vài câu rồi thôi. Kết quả, càng ngày nó càng cắn phá nhiều đồ đạc trong nhà hơn. Dường như nó còn cho rằng tôi đã ngầm đồng ý với những hành động ấy bởi chẳng hề có một lời trách cứ nào cả.

Nói cách khác, khi được bao dung và thứ tha quá nhiều, một người có thể trở nên “lờn mặt”, nghĩa là không còn phân vân, do dự khi làm chuyện có lỗi với đối phương. Bởi họ biết rằng dù mình có cư xử tệ đến mấy thì chỉ cần xuống nước xin lỗi dăm ba câu, người kia lại cảm thấy yếu lòng và chấp nhận bỏ qua ngay ấy mà!

Có phải bạn luôn tự huyễn hoặc bản thân rằng chỉ cần vị tha, thậm chí yêu quý cả những khiếm khuyết của nửa kia thì họ sẽ cảm động trước tấm chân tình này và từ bỏ mọi thói hư tật xấu vì mình? Thực chất, khi bạn liên tục tha thứ, đối phương sẽ cho rằng tình yêu, lòng bao dung của bạn là một điều hiển nhiên và sẵn có mà không cần nỗ lực đạt được. Tệ hơn nữa, họ sẽ tự cho mình cái quyền chà đạp, làm tổn thương bạn mà không mảy may thương tiếc.

Bên cạnh câu xin lỗi, chúng ta còn cần sửa lỗi và tránh để không mắc phải sai lầm đó lần nữa. Lời xin lỗi không phải chỉ là một câu cửa miệng “gió thoảng mây bay”, hay là một cách hợp lý hóa cho những hành động làm tổn thương đối phương mà ta đã gây ra.

Lòng tin lẫn sự kiên nhẫn không phải là những thứ vô hạn. Sai lầm lần đầu có thể dạy cho đôi bên cách trưởng thành và trân trọng lẫn nhau. Nhưng sai lầm lặp lại nhiều lần nghĩa là người đó đã không còn coi trọng bạn nữa.

Tôi nhớ dạo gần đây, cư dân mạng phát sốt với câu nói đáng suy ngẫm của cô hoa hậu Hương Giang, rằng: “Phản bội lần đầu là lỗi của anh. Nhưng để anh phản bội lần này nữa thì là lỗi của tôi rồi”. Quả đúng như vậy, tha thứ lần một, lần hai có thể là do tình cảm và lòng bao dung, nhưng tha thứ quá nhiều lần, thậm chí quên đi bản thân mình thì chính là sự nhu nhược và ngu ngốc.

Tình yêu có lẽ là người thầy dạy chúng ta nhiều điều nhất trên đời. Những người yêu nhau buộc phải học cách hạnh phúc, trân trọng và thứ tha, nhưng đồng thời cũng cần học cách từ bỏ và quên lãng. Bởi có những lúc, chấm dứt mới là lựa chọn tốt nhất dành cho cả hai.

Hãy thử lắng lòng lại và tự hỏi chính mình, bạn có thật sự còn yêu thương người kia hay chỉ đơn thuần là tiếc nuối về những kỉ niệm lẫn phút giây hạnh phúc bên cạnh đối phương? Và liệu một người luôn đùa giỡn với tình yêu, lòng bao dung của bạn có xứng đáng để bạn quên đi bản thân mình như thế?

Có lẽ tình yêu khi ấy vẫn còn, nhưng niềm tin ắt hẳn đã sớm vỡ vụn. Chiếc gương một khi đã vỡ, dù bạn có cố hàn gắn đến mấy cũng không xóa mờ những vết nứt gượng gạo. Hà cớ gì phải đánh cược trái tim sau đầy rẫy tổn thương, hay cầu xin tình yêu và gò ép bản thân bên cạnh một người không còn coi trọng mình? 

Hãy tha thứ cho lỗi lầm, nhưng là để lòng mình được thanh thản và lãng quên mọi đớn đau, chứ không phải là vì mù quáng đuổi theo dáng hình của một kẻ phản bội. Đừng biến tình yêu thành lòng thương hại. Cũng đừng để lòng vị tha thiêng liêng mà mọi người hay nói trở thành một điều sẵn có ngu ngốc trong mắt kẻ khác.

CATHERINE

ĐÀN ÔNG “THẲNG” THÍCH LÀM BOTTOM

Trong xã hội hiện đại, các khái niệm về tính dục đang ngày càng được nhìn nhận một cách linh hoạt và đa chiều hơn. Câu nói “đàn ông thẳng thích làm bottom” – tức là những người đàn ông có xu hướng dị tính nhưng lại thích vai trò tiếp nhận trong quan hệ tình dục –...

VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

  Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố...

HIỆU ỨNG DÂY THUN TRONG TRỊ LIỆU

Trong trị liệu sang chấn, người trị liệu thường chứng kiến hiện tượng "rubber band effect" – hiệu ứng dây thun – khi thân chủ tạm thời tiến vào trạng thái mới (an toàn hơn, kết nối hơn, điều tiết hơn), rồi sau đó bất ngờ "co lại" về mô thức cũ như thể bị bật trở lại....

NGƯỜI ĐỒNG TÍNH NAM VÀ RỐI LOẠN CƯƠNG DƯƠNG TRONG GẮN BÓ

Với nhiều người đồng tính nam, rối loạn cương dương không đơn thuần là vấn đề thể chất, mà còn là tấm gương phản chiếu những tổn thương sâu kín về cảm xúc, sự xấu hổ và kiểu gắn bó không an toàn hình thành từ rất sớm. Lớn lên trong một xã hội nơi sự nam tính chuẩn mực...

VAI TRÒ TƯỞNG TƯỢNG, “OBJECTIFY” HOẶC PLAY TRONG TÌNH DỤC

Tình dục không chỉ là hành vi thể chất mà còn là trải nghiệm thần kinh – cảm xúc – tưởng tượng. Đôi khi, chính việc nghĩ đến tình dục, tưởng tượng về cơ thể người mình yêu trong một bối cảnh khiêu gợi, hay hóa thân vào những vai trò không thuộc “đời thật” lại khiến ta...

KÌM NÉN CẢM XÚC VÀ “BẤT LỰC” TRONG TÌNH DỤC

Nhiều người vẫn nghĩ tình dục chỉ liên quan đến cơ thể – rằng nếu có người yêu thương mình, nếu đủ hấp dẫn, đủ “kỹ thuật”, thì chắc chắn sẽ có ham muốn và khoái cảm. Thế nhưng, thực tế không đơn giản như vậy. Có những người rất yêu bạn đời của mình, rất muốn gần gũi,...

VÌ SAO PHỤ NỮ Ở LẠI VỚI NGƯỜI TỆ BẠC

Có nhiều người phụ nữ, dù ngoài xã hội thành công, giỏi giang, được người khác nể trọng, nhưng trong tình yêu lại trở nên nhỏ bé, nhún nhường, thậm chí cam chịu. Họ dành hết tâm sức chăm sóc cho người đàn ông chẳng xứng đáng – thờ ơ, ích kỷ, vô tâm, thậm chí có lúc...

NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC KHÓC

  Có những đứa trẻ lớn lên trong những ngôi nhà nơi tiếng khóc là điều cấm kỵ. Chúng không được phép thể hiện sự yếu đuối, không được “làm quá”, không được rơi lệ dù trong lòng đầy giông bão. Thay vì được ôm ấp khi đau buồn, chúng thường nghe những lời như “nín...

“ĐƠ” MÃN TÍNH

Khi im lặng không phải là bình yên, mà là tê liệt thần kinh Có những đứa trẻ dường như “ngoan ngoãn”, “ít phiền hà”, ngồi yên một mình hàng giờ liền, không đòi hỏi, không khóc, không phản kháng. Trong mắt người lớn, đó là một đứa trẻ “dễ nuôi”. Nhưng đằng sau sự lặng...

KHI CON GÁI KHÔNG ĐƯỢC ƯU TIÊN

  Trong nhiều gia đình, đặc biệt ở những nền văn hóa coi trọng nam giới, việc con trai được ưu tiên và con gái bị xem nhẹ không chỉ là một bất công xã hội mà còn là một trải nghiệm sang chấn sâu sắc, để lại dấu vết vô hình trong mối gắn bó, cảm nhận về cơ thể và...

ĐÀN ÔNG “THẲNG” THÍCH LÀM BOTTOM

Trong xã hội hiện đại, các khái niệm về tính dục đang ngày càng được nhìn nhận một cách linh hoạt và đa chiều hơn. Câu nói “đàn ông thẳng thích làm bottom” – tức là những người đàn ông có xu hướng dị tính nhưng lại thích vai trò tiếp nhận trong quan hệ tình dục –...

KHI TRỊ LIỆU TRỞ THÀNH SÂN KHẤU “NÂNG ĐỠ”

  Không phải ai làm nghề trị liệu cũng thật sự chữa lành. Có những người bước vào nghề này với trái tim từng tổn thương, khao khát hiểu người khác, và ước mong được hiện diện cho ai đó – như điều họ từng cần nhưng không có. Nhưng cũng có những người chọn nghề trị...

MASTER – BIỂU TƯỢNG QUYỀN LỰC TUYỆT ĐỐI

  Khi con người rơi vào trạng thái mất kiểm soát – cảm xúc, cơ thể, hay các mối quan hệ – một số người không tìm đến con người, mà tìm đến một biểu tượng quyền lực tuyệt đối: “master”. Đó có thể là một đấng tâm linh, một vị thầy, một hình tượng cha lý tưởng hóa,...

RONG KINH, CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ SANG CHẤN

Rong kinh – hiện tượng kinh nguyệt kéo dài bất thường trên 7 ngày hoặc ra máu nhiều hơn bình thường – không chỉ là vấn đề phụ khoa thuần túy mà còn có liên hệ chặt chẽ với trạng thái căng thẳng mãn tính, đặc biệt ở những người có tiền sử sang chấn tâm lý. Trong nhiều...

VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

  Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố...

HIỆU ỨNG DÂY THUN TRONG TRỊ LIỆU

Trong trị liệu sang chấn, người trị liệu thường chứng kiến hiện tượng "rubber band effect" – hiệu ứng dây thun – khi thân chủ tạm thời tiến vào trạng thái mới (an toàn hơn, kết nối hơn, điều tiết hơn), rồi sau đó bất ngờ "co lại" về mô thức cũ như thể bị bật trở lại....

ĐÀN BÀ HẤP DẪN VÌ HỌ RỰC RỠ, KHÁC BIỆT

Có những người phụ nữ mang trong mình thứ khí chất rất riêng: trí tuệ, độc lập, đầy nội lực. Họ bước vào một căn phòng và lập tức khiến không khí thay đổi – không phải vì ngoại hình, mà vì sự sắc bén, bình thản và không dễ nắm bắt. Đối với nhiều người đàn ông, họ là...

HỌC TÂM LÝ CÓ THẬT SỰ GIÚP TA ỔN HƠN?

  Nhiều bạn trẻ chọn học ngành tâm lý với một mong muốn rất chân thành: “Mình muốn hiểu bản thân hơn, muốn chữa lành những tổn thương của chính mình.” Điều đó không sai. Trong một thế giới nhiều biến động, nơi cảm xúc dễ bị bỏ qua và tổn thương thường bị xem nhẹ,...

TRỊ LIỆU TÂM LÝ – MỘT TIẾN TRÌNH ĐAU ĐỚN, TRIỂN NỞ VÀ THĂNG HOA

Trị liệu tâm lý không phải là nơi để ai đó “dỗ dành” bạn vượt qua nỗi buồn, cũng không phải nơi đưa ra lời khuyên nhanh chóng để “suy nghĩ tích cực hơn”. Trị liệu là một tiến trình – dài hơi, nhiều lớp, và đôi khi vô cùng đau đớn. Đó là hành trình trở về đối diện với...

NGƯỜI ĐỒNG TÍNH NAM VÀ RỐI LOẠN CƯƠNG DƯƠNG TRONG GẮN BÓ

Với nhiều người đồng tính nam, rối loạn cương dương không đơn thuần là vấn đề thể chất, mà còn là tấm gương phản chiếu những tổn thương sâu kín về cảm xúc, sự xấu hổ và kiểu gắn bó không an toàn hình thành từ rất sớm. Lớn lên trong một xã hội nơi sự nam tính chuẩn mực...