ĐÓA HỒNG CÓ GAI

ĐÓA HỒNG CÓ GAI

 

Tình yêu vốn dĩ có hai loại, cùng được đựng trong một chiếc túi mà người ta gọi chung là món quà. Người may mắn, lấy ra được hạnh phúc. Kẻ bạc phận, chỉ nhận về khổ đau.

Người con gái bị tổn thương nhiều sẽ trở nên khắc nghiệt để tự bảo vệ chút tự tôn còn lại, sau những phong ba của yêu thương và oán hận.

Mười bảy tuổi, cô rung động trước một người. Tình cảm nhẹ nhàng như những giọt sương mai đọng trên cánh hồng buổi sớm. Trong ngần và mong manh.

Rồi giọt sương tan khi mặt trời lên trở nên gay gắt. Giọt tình cũng tan mau khi những thử thách còn chưa kịp đến gần. Mười tám tuổi, cô chia tay tình đầu, tạm biệt cái nắng sân trường đã lưu luyến bao mùa.

Mười chín tuổi, cô bước vào mối tình thứ hai, đầy năng lượng và rạng ngời. Tình yêu trong lòng ngực thanh xuân phơi phới và lãng mạn biết bao. Người ta cùng cô đi qua bốn mùa mưa đổ nhưng rồi đột ngột nói lời chia xa khi cô vẫn đang ấp ủ nhiều giấc mộng chung.

Cô chênh vênh giữa dòng đời phía trước. Nước mắt chưa bao giờ rơi nhiều đến thế. Công việc chưa có, người yêu bỏ rơi, bạn bè ai cũng bận rộn với những dự định khi mới ra trường. Nỗi cô đơn và trống trải ấy, cô gặm nhấm một mình và chật vật bước ra khỏi cơn đau.

Hai mươi sáu tuổi, trái tim cô bình yên trở lại dù vết sẹo vẫn đôi khi trở mình đau nhức. Công việc ổn định và mỹ mãn. Cô đi về một mình và vẫn thấy ổn.

Nhưng rồi đến những ngày, cuộc gặp với bạn bè bây giờ chủ yếu là để phát thiệp cưới cho nhau. Những đứa bạn độc thân trong nhóm ít dần và cuối cùng sót lại mỗi mình cô. Cô vẫn thấy mọi thứ đang rất ổn. Nhưng càng cố gắng ổn, cô càng lừa dối bản thân mình bởi cái cô phớt lờ đi chính là nỗi bất ổn lớn lao nhất. Cô sợ yêu, sợ phải tổn thương thêm một lần nữa.

Hai mươi tám tuổi. Cô gặp và yêu anh ngay cái nhìn đầu tiên. Tình yêu đôi khi rất lạ lùng. Sau bao nhiêu năm tháng lạnh bạc, nó lại đến một cách rất tình cờ và ngoài sự cản ngăn của lý trí.

Anh mang nụ cười và thanh xuân về lại trong cô. Cô trân trọng, hy sinh và ra sức vun đắp cho mối quan hệ của mình. Cô nghĩ đã đến lúc mình cần một mái ấm để đi và về, một bờ vai vững chãi, trưởng thành để tựa vào khi mệt mỏi, một đôi chân đồng hành và chia sẻ buồn vui, một người cùng mình già đi theo năm tháng.

Nhưng đến cuối cùng, cô vẫn là kẻ không may mắn trong tình yêu. Cô chỉ biết trách mình cả tin vì quá khao khát hơi ấm của yêu thương lứa đôi – thứ mình đã rơi mất khỏi tâm hồn từ lâu. Cô oán hờn lòng người sao dễ dàng thay đổi.

Cô khép cánh cửa lòng và dần trở nên khắc nghiệt hơn.

Ba mươi tuổi, cô thay đổi. Cô yêu bản thân mình hơn và không cần tình yêu đôi lứa hay một gia đình nữa. Những vết sẹo xưa cũ vẫn hằn nguyên dấu trong tim. Niềm tin vào lòng người, vào tình yêu là một món quà xa xỉ đối với cô, vì cô phải bảo vệ bản thân mình trước bao ngổn ngang, man trá của lòng người.

Những cái gai mọc khắp người và trở nên vô cùng mẫn cảm với bất kỳ sự tiếp xúc nào. Những tiếp xúc ấy khiến cô nhớ về những vết sẹo kia và sợ hãi vô cùng.

Ngoài ba mươi, vẫn có bao lời yêu để ngỏ bên tai mà cô vẫn dửng dưng và lãnh đạm. Hạnh phúc chưa bao giờ là kết luận mà cô đánh giá cho cuộc sống của mình. Khi ai đó hỏi thăm, cô chỉ trả lời gọn gàng rằng “tớ ổn”.

Nhưng chỉ mỗi mình cô biết rõ rằng cô thực sự không ổn như những biểu hiện bên ngoài.

Nỗi buồn của ngày còn trẻ là những nỗi buồn thoáng qua. Nỗi buồn của tuổi trưởng thành đôi khi biến thành nỗi ám ảnh, ngự trị trong lòng chủ nhân của nó rất lâu dài.

Là người đến sau, nếu anh yêu người đàn bà đã cũ, thử thách đối với anh sẽ rất nhiều. Họ không dễ dàng chia sẻ, họ dè dặt hơn trong việc cho đi tình cảm và gửi gắm niềm tin.

Để yêu một người đàn bà mới, anh cần sự lãng mạn. Để yêu một người đàn bà cũ, anh cần sự kiên nhẫn. Nếu anh vẫn nhất mực muốn yêu một người đàn bà đã cũ thì khi anh quyết định nhặt lại “cánh hồng phai” ấy, xin hãy khẽ khàng, chân thành và nhẫn nại.

Hãy kiên nhẫn nhặt lại những mảnh vỡ của niềm tin và hàn gắn chúng lại bằng tình cảm vững chãi của mình.

Hãy hiểu cho những gay gắt, khắc nghiệt của cô ấy và mài gọt những chiếc gai ấy đi bằng lòng bao dung, rộng lượng.

Hãy thắp lên những ngọn nến trong trái tim đã giá băng kia bằng đôi tay ấm áp của mình.

Đừng hứa lời son sắt trong những buổi ban đầu đầy quyết tâm mà hãy chứng minh bằng thời gian để cô ấy nhận ra quyết tâm ấy vẫn tồn tại, vẫn đợi chờ nụ cười năm nào quay về.

Khi anh yêu thương và theo đuổi một người đàn bà đã cũ, chắc chắn năng lượng và công sức anh bỏ ra sẽ không hề ít ỏi. Vì thế hãy chắc chắn với quyết định dài lâu ấy để không làm tổn thương cô ấy thêm lần nào nữa.

LẠC NHIÊN

Tình yêu vốn dĩ có hai loại, cùng được đựng trong một chiếc túi mà người ta gọi chung là món quà. Người may mắn, lấy ra được hạnh phúc. Kẻ bạc phận, chỉ nhận về khổ đau.

Người con gái bị tổn thương nhiều sẽ trở nên khắc nghiệt để tự bảo vệ chút tự tôn còn lại, sau những phong ba của yêu thương và oán hận.

Mười bảy tuổi, cô rung động trước một người. Tình cảm nhẹ nhàng như những giọt sương mai đọng trên cánh hồng buổi sớm. Trong ngần và mong manh.

Rồi giọt sương tan khi mặt trời lên trở nên gay gắt. Giọt tình cũng tan mau khi những thử thách còn chưa kịp đến gần. Mười tám tuổi, cô chia tay tình đầu, tạm biệt cái nắng sân trường đã lưu luyến bao mùa.

Mười chín tuổi, cô bước vào mối tình thứ hai, đầy năng lượng và rạng ngời. Tình yêu trong lòng ngực thanh xuân phơi phới và lãng mạn biết bao. Người ta cùng cô đi qua bốn mùa mưa đổ nhưng rồi đột ngột nói lời chia xa khi cô vẫn đang ấp ủ nhiều giấc mộng chung.

Cô chênh vênh giữa dòng đời phía trước. Nước mắt chưa bao giờ rơi nhiều đến thế. Công việc chưa có, người yêu bỏ rơi, bạn bè ai cũng bận rộn với những dự định khi mới ra trường. Nỗi cô đơn và trống trải ấy, cô gặm nhấm một mình và chật vật bước ra khỏi cơn đau.

Hai mươi sáu tuổi, trái tim cô bình yên trở lại dù vết sẹo vẫn đôi khi trở mình đau nhức. Công việc ổn định và mỹ mãn. Cô đi về một mình và vẫn thấy ổn.

Nhưng rồi đến những ngày, cuộc gặp với bạn bè bây giờ chủ yếu là để phát thiệp cưới cho nhau. Những đứa bạn độc thân trong nhóm ít dần và cuối cùng sót lại mỗi mình cô. Cô vẫn thấy mọi thứ đang rất ổn. Nhưng càng cố gắng ổn, cô càng lừa dối bản thân mình bởi cái cô phớt lờ đi chính là nỗi bất ổn lớn lao nhất. Cô sợ yêu, sợ phải tổn thương thêm một lần nữa.

Hai mươi tám tuổi. Cô gặp và yêu anh ngay cái nhìn đầu tiên. Tình yêu đôi khi rất lạ lùng. Sau bao nhiêu năm tháng lạnh bạc, nó lại đến một cách rất tình cờ và ngoài sự cản ngăn của lý trí.

Anh mang nụ cười và thanh xuân về lại trong cô. Cô trân trọng, hy sinh và ra sức vun đắp cho mối quan hệ của mình. Cô nghĩ đã đến lúc mình cần một mái ấm để đi và về, một bờ vai vững chãi, trưởng thành để tựa vào khi mệt mỏi, một đôi chân đồng hành và chia sẻ buồn vui, một người cùng mình già đi theo năm tháng.

Nhưng đến cuối cùng, cô vẫn là kẻ không may mắn trong tình yêu. Cô chỉ biết trách mình cả tin vì quá khao khát hơi ấm của yêu thương lứa đôi – thứ mình đã rơi mất khỏi tâm hồn từ lâu. Cô oán hờn lòng người sao dễ dàng thay đổi.

Cô khép cánh cửa lòng và dần trở nên khắc nghiệt hơn.

Ba mươi tuổi, cô thay đổi. Cô yêu bản thân mình hơn và không cần tình yêu đôi lứa hay một gia đình nữa. Những vết sẹo xưa cũ vẫn hằn nguyên dấu trong tim. Niềm tin vào lòng người, vào tình yêu là một món quà xa xỉ đối với cô, vì cô phải bảo vệ bản thân mình trước bao ngổn ngang, man trá của lòng người.

Những cái gai mọc khắp người và trở nên vô cùng mẫn cảm với bất kỳ sự tiếp xúc nào. Những tiếp xúc ấy khiến cô nhớ về những vết sẹo kia và sợ hãi vô cùng.

Ngoài ba mươi, vẫn có bao lời yêu để ngỏ bên tai mà cô vẫn dửng dưng và lãnh đạm. Hạnh phúc chưa bao giờ là kết luận mà cô đánh giá cho cuộc sống của mình. Khi ai đó hỏi thăm, cô chỉ trả lời gọn gàng rằng “tớ ổn”.

Nhưng chỉ mỗi mình cô biết rõ rằng cô thực sự không ổn như những biểu hiện bên ngoài.

Nỗi buồn của ngày còn trẻ là những nỗi buồn thoáng qua. Nỗi buồn của tuổi trưởng thành đôi khi biến thành nỗi ám ảnh, ngự trị trong lòng chủ nhân của nó rất lâu dài.

Là người đến sau, nếu anh yêu người đàn bà đã cũ, thử thách đối với anh sẽ rất nhiều. Họ không dễ dàng chia sẻ, họ dè dặt hơn trong việc cho đi tình cảm và gửi gắm niềm tin.

Để yêu một người đàn bà mới, anh cần sự lãng mạn. Để yêu một người đàn bà cũ, anh cần sự kiên nhẫn. Nếu anh vẫn nhất mực muốn yêu một người đàn bà đã cũ thì khi anh quyết định nhặt lại “cánh hồng phai” ấy, xin hãy khẽ khàng, chân thành và nhẫn nại.

Hãy kiên nhẫn nhặt lại những mảnh vỡ của niềm tin và hàn gắn chúng lại bằng tình cảm vững chãi của mình.

Hãy hiểu cho những gay gắt, khắc nghiệt của cô ấy và mài gọt những chiếc gai ấy đi bằng lòng bao dung, rộng lượng.

Hãy thắp lên những ngọn nến trong trái tim đã giá băng kia bằng đôi tay ấm áp của mình.

Đừng hứa lời son sắt trong những buổi ban đầu đầy quyết tâm mà hãy chứng minh bằng thời gian để cô ấy nhận ra quyết tâm ấy vẫn tồn tại, vẫn đợi chờ nụ cười năm nào quay về.

Khi anh yêu thương và theo đuổi một người đàn bà đã cũ, chắc chắn năng lượng và công sức anh bỏ ra sẽ không hề ít ỏi. Vì thế hãy chắc chắn với quyết định dài lâu ấy để không làm tổn thương cô ấy thêm lần nào nữa.

LẠC NHIÊN

KẺ LẠC LOÀI TRONG THẾ GIỚI NHIỀU TIẾNG ĐỘNG

  Người mắc rối loạn nhân cách Schizoid là những cá thể trầm lặng, sống bên lề xã hội như những chiếc lá rơi ngoài cơn gió. Họ không mưu cầu danh vọng, cũng không khao khát được gắn kết trong các mối quan hệ. Với họ, thế giới riêng – yên tĩnh, khép kín và tự tại...

ÁI KỶ VÀ SỰ HỦY HOẠI CẢM XÚC

  Người mắc chứng ái kỷ thường khiến người khác bị cuốn vào một thế giới đầy hỗn loạn và tổn thương. Họ là những kẻ luôn khao khát được ngưỡng mộ, được xem là trung tâm của mọi sự chú ý. Đằng sau vẻ ngoài tự tin, quyến rũ và thành công là một cái tôi mong manh...

KHÉP LẠI GIẤC MƠ XƯA

  Có những người khi yêu, không chỉ đang yêu một người – mà đang yêu một giấc mơ. Giấc mơ về gia đình hoàn hảo, nơi có sự quan tâm, bảo bọc, dịu dàng và an toàn mà họ chưa từng có. Đó là những người lớn lên trong môi trường bạo hành, thiếu thốn tình cảm, bị phớt...

BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

  Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra...

KHI MẸ THÙ GHÉT CON GÁI MÌNH

  Khi mẹ thù ghét con gái mình – một hiện tượng tưởng chừng phi lý, nhưng lại tồn tại âm thầm trong nhiều gia đình, nơi tình mẫu tử lẽ ra phải là điểm tựa yêu thương lại trở thành nơi khởi nguồn của tổn thương. Mối quan hệ rạn nứt ấy không đơn thuần là xung đột...

EMDR – HÀNH TRÌNH CHỮA LÀNH SAU SANG CHẤN

Đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục, đặc biệt là cưỡng hiếp, ký ức không chỉ tồn tại trong tâm trí như một đoạn phim kinh hoàng, mà còn khắc sâu vào cơ thể như một phản xạ sinh tồn. Họ không đơn giản chỉ là “nạn nhân” – họ là những con người đang vật...

NHỮNG LINH HỒN KHÔNG THUỘC VỀ AI

  Có những người đàn bà sinh ra đã mang trong mình một thế giới riêng, không thuộc về bất kỳ ai. Họ là những tâm hồn tự do, đầy tham vọng, quyết liệt và dữ dội. Nhưng cũng chính trong sự mãnh liệt ấy, họ ẩn giấu sự mong manh, dịu dàng mà không phải ai cũng nhận...

NHỮNG ĐỨA TRẺ MANG GÁNH NỢ VÔ HÌNH

Trong những mái ấm tưởng như an toàn, đôi khi lại tồn tại những đứa trẻ lớn lên cùng với nỗi đau âm thầm – nỗi đau của việc bị bạo hành, bị ngược đãi bởi chính những người đáng lẽ ra phải yêu thương và bảo vệ chúng nhất. Đối với những đứa trẻ ấy, tổn thương không chỉ...

GUILTY PLEASURE – NGHIỆN VUI TẠM THỜI

  Guilty pleasure là thuật ngữ dùng để chỉ những hoạt động mang lại khoái cảm tức thì nhưng đi kèm cảm giác tội lỗi hoặc xấu hổ. Từ góc nhìn khoa học thần kinh, khi con người tham gia vào các hoạt động như xem nội dung kích thích tình dục, chơi game hoặc lướt...

NGỪNG DẠY CON BẰNG SỰ XẤU HỔ

Xấu hổ không chỉ là một cảm xúc thoáng qua mà còn là trạng thái tâm lý có thể ăn sâu vào tâm trí và cơ thể trẻ nhỏ. Ngay từ khi lên ba, trẻ đã có thể cảm nhận được sự xấu hổ khi bị trách móc, đánh đập, đổ lỗi hoặc sỉ nhục. Những cha mẹ xấu hổ sẽ nuôi dạy con bằng sự...

KẺ LẠC LOÀI TRONG THẾ GIỚI NHIỀU TIẾNG ĐỘNG

  Người mắc rối loạn nhân cách Schizoid là những cá thể trầm lặng, sống bên lề xã hội như những chiếc lá rơi ngoài cơn gió. Họ không mưu cầu danh vọng, cũng không khao khát được gắn kết trong các mối quan hệ. Với họ, thế giới riêng – yên tĩnh, khép kín và tự tại...

ÁI KỶ VÀ SỰ HỦY HOẠI CẢM XÚC

  Người mắc chứng ái kỷ thường khiến người khác bị cuốn vào một thế giới đầy hỗn loạn và tổn thương. Họ là những kẻ luôn khao khát được ngưỡng mộ, được xem là trung tâm của mọi sự chú ý. Đằng sau vẻ ngoài tự tin, quyến rũ và thành công là một cái tôi mong manh...

KHÉP LẠI GIẤC MƠ XƯA

  Có những người khi yêu, không chỉ đang yêu một người – mà đang yêu một giấc mơ. Giấc mơ về gia đình hoàn hảo, nơi có sự quan tâm, bảo bọc, dịu dàng và an toàn mà họ chưa từng có. Đó là những người lớn lên trong môi trường bạo hành, thiếu thốn tình cảm, bị phớt...

HÔN NHÂN – BIẾT ĐAU SAO VẪN BƯỚC VÀO

Có những người bước vào hôn nhân với một người mà họ biết rõ là không tốt. Họ thấy những lá cờ đỏ rực rỡ – sự không chung thủy, kiểm soát, bạo hành, dối trá – nhưng vẫn chọn nhắm mắt đưa chân. Từ bên ngoài nhìn vào, ai cũng ngạc nhiên: "Tại sao họ lại chọn điều đó?"...

BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

  Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra...

CẬN THỊ TƯƠNG LAI

  Trong thế giới hiện đại đầy áp lực và nhiệm vụ chồng chất, kỹ năng quản lý thời gian và kiểm soát bản thân là yếu tố then chốt để thành công. Tuy nhiên, với người lớn mắc ADHD (Rối loạn tăng động giảm chú ý), những kỹ năng này không chỉ đơn giản là vấn đề thiếu...

SANG CHẤN VÀ NỖI ĐAU LIÊN THẾ HỆ

Sang chấn và nỗi đau liên thế hệ là những hiện tượng tâm lý tinh vi, âm ỉ và vô hình, nhưng lại có sức ảnh hưởng sâu rộng đến đời sống của nhiều cá nhân và cộng đồng. Dưới góc nhìn của khoa học thần kinh, sang chấn tâm lý không đơn thuần chỉ là phản ứng nhất thời...

KHI MẸ THÙ GHÉT CON GÁI MÌNH

  Khi mẹ thù ghét con gái mình – một hiện tượng tưởng chừng phi lý, nhưng lại tồn tại âm thầm trong nhiều gia đình, nơi tình mẫu tử lẽ ra phải là điểm tựa yêu thương lại trở thành nơi khởi nguồn của tổn thương. Mối quan hệ rạn nứt ấy không đơn thuần là xung đột...

EMDR – HÀNH TRÌNH CHỮA LÀNH SAU SANG CHẤN

Đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục, đặc biệt là cưỡng hiếp, ký ức không chỉ tồn tại trong tâm trí như một đoạn phim kinh hoàng, mà còn khắc sâu vào cơ thể như một phản xạ sinh tồn. Họ không đơn giản chỉ là “nạn nhân” – họ là những con người đang vật...

NHỮNG LINH HỒN KHÔNG THUỘC VỀ AI

  Có những người đàn bà sinh ra đã mang trong mình một thế giới riêng, không thuộc về bất kỳ ai. Họ là những tâm hồn tự do, đầy tham vọng, quyết liệt và dữ dội. Nhưng cũng chính trong sự mãnh liệt ấy, họ ẩn giấu sự mong manh, dịu dàng mà không phải ai cũng nhận...