NHỮNG LỜI NÓI ĐÙA CỦA NGƯỜI LỚN

NHỮNG LỜI NÓI ĐÙA CỦA NGƯỜI LỚN

 

Cách đây không lâu, tôi không khỏi bàng hoàng và xót xa khi đọc được bài báo về cái chết của một đứa trẻ sơ sinh trên mạng. “Hung thủ” ở đây lại chính là cô chị ruột mới năm tuổi của đứa bé, vì hàng xóm đe dọa rằng khi có em trai sẽ bị ba mẹ cho “ra rìa”, không được yêu thương nữa nên đã bế em mình quăng xuống ban công. 

Câu chuyện này khiến những kẻ mang danh người lớn như chúng ta phải suy nghĩ lại, liệu những lời đùa mà chúng ta tự cho là vô thưởng vô phạt có đang hủy hoại tâm hồn non nớt của những đứa trẻ hay không?

Bản thân tôi ngày bé cũng từng trải qua những lời đùa cợt tương tự như bé gái trong bài báo trên. Khi mẹ tôi mang thai đứa con thứ hai, những người hàng xóm xung quanh đã không ngừng dọa tôi rằng: “Bây giờ bố mẹ có em rồi, bố mẹ không cần cháu nữa đâu”; “Bố mẹ chỉ thương em thôi, cháu sẽ bị bố mẹ cho ra rìa”. Những câu đùa vô ý tứ ấy nhiều đến mức tôi từng cho rằng sinh linh nhỏ nhắn còn đang dần thành hình trong bụng mẹ kia chính là kẻ đang tranh giành tình yêu thương với tôi, đến mức tôi mong rằng mẹ cứ mang thai thật lâu, đừng bao giờ sinh em tôi ra làm gì.

Đến lúc em gái tôi chào đời, những câu đùa ấy vẫn không dừng lại, thậm chí có phần quá đáng hơn. Tôi nhớ một chiều mưa tầm tã, vì em gái quấy khóc nên mẹ tôi không thể đến trường đón tôi về. Cô giáo đùa tôi rằng: “Mẹ quên mất em rồi, bây giờ mẹ chỉ thương em gái của em thôi”. Tôi ngồi giữa sân trường vắng hoe, nghe tiếng mưa rơi tí tách mà khóc nức nở, thật sự cho rằng bố mẹ không còn cần mình nữa.

Chăm sóc một đứa trẻ sơ sinh buộc người lớn phải dành rất nhiều thời gian cho nó, nhưng như thế không có nghĩa là đứa lớn không còn được bố mẹ yêu thương. Tiếc rằng không phải đứa trẻ nào cũng hiểu được điều này, mà những người lớn khác thay vì ôn tồn giải thích lại cố ý đơm đặt nỗi lo lắng không có thật vào tâm trí của trẻ con. Cũng vì vậy mà khi bác hàng xóm trêu: “Để cô đem em cháu về nuôi nhé”, tôi đã cảm thấy mừng rỡ vì mình sẽ không bị chia xớt tình yêu nữa. Bố mẹ tôi biết chuyện đã mắng tôi rất nhiều vì không biết thương em, nhưng ai sẽ thay tôi mắng mỏ những kẻ đang mang danh người lớn để hù họa, đục khoét tâm hồn con trẻ?

Chúng ta ai mà chẳng mong muốn được yêu thương. Đối với những đứa trẻ non nớt, không thể đứng vững trước cuộc đời, đó lại càng là một điều tất yếu. Tại sao một đứa trẻ chưa đủ nhận thức lại phải nghe những lời mang hàm ý ruồng bỏ như: “Con được nhặt ở bãi rác, bố mẹ thấy tội mới đem về nuôi”, hay: “Nếu con không nghe lời, bố mẹ sẽ đem con đi bán”? Mua vui bằng cách dọa nạt cho đứa trẻ lo lắng và sợ hãi đến mức khóc toáng lên là điều mà một người lớn nên làm hay sao?

Chúng ta vẫn thường nói trẻ con như tờ giấy trắng. Thật vậy, mỗi câu nói đùa mà người lớn tùy tiện nói ra đều có thể để lại ảnh hưởng to lớn cho trẻ. Đối với chúng, người lớn là cả thế giới, cho chúng những kiến thức và hiểu biết về mọi vật xung quanh. Vì vậy, khi nghe những câu đùa tùy tiện từ người lớn, trẻ con ắt sẽ non nớt tin theo. Có thể đứa trẻ ấy sẽ như tôi – từng ghét bỏ em gái ruột thịt của mình. Tệ hơn là một câu chuyện có thật ở Trung Quốc, rằng bé gái bị gọi là vịt trời đã lấy kéo cắt bỏ bộ phận sinh dục ở em trai mình trong sự xúi giục của những kẻ hàng xóm.

Nhiều người lớn thường ngụy biện rằng đây chỉ là những câu nói đùa mà không biết là trẻ con đâu đủ nhận thức để hiểu được sự đùa cợt trong lời nói của người lớn. Chúng ta không thể áp dụng cách nghĩ của mình lên một đứa trẻ vài tuổi chỉ để thỏa mãn thú vui của bản thân. Câu nói đùa thật sự là khi cả người nói và người nghe đều cảm thấy thoải mái và vui vẻ, chứ không phải là một bên hả hê, còn một bên phải chịu ám ảnh cả đời.

Chúng ta luôn đòi hỏi về một xã hội bình đẳng, nhưng chính chúng ta lại đang không tôn trọng suy nghĩ và đối xử công bằng với những người yếu thế nhất là trẻ con. Hãy thử đặt mình vào vị trí của trẻ xem. Nếu có người đem tình cảm của bạn ra đùa cợt, dồn bạn đến cùng cực của hoang mang và tuyệt vọng rồi bật cười hả hê thì bạn sẽ cảm thấy thế nào? 

Người lớn có cảm xúc và lòng tự trọng, trẻ con cũng vậy. Khi vô tình làm tổn thương trẻ, người lớn thường phủi bỏ trách nhiệm bằng câu nói: “Nó là con nít mà, chẳng biết gì đâu”. Đúng vậy, một đứa con nít sẽ không biết đâu là câu nói đùa và đâu là lời nói thật. Nhưng chắc chắn nó cũng biết đau, biết tổn thương, biết xấu hổ. Thậm chí những cảm xúc đó có thể trở thành bóng ma tâm lý, gây ra nhiều cớ sự đáng tiếc và đeo bám trẻ suốt quãng đời còn lại. 

“Người lớn đã từng là trẻ con. Nhưng trẻ con chưa từng là người lớn. Người lớn thấy vấn đề của đứa trẻ như cái miệng giếng, nhưng đối với đứa trẻ, đó là cả một bầu trời”. Đừng lấy ưu thế về tuổi tác và nhận thức để hù dọa và trêu đùa trẻ con. Trẻ con không phải là đồ chơi, cũng không phải là công cụ mua vui cho người lớn. Đứa trẻ nào cũng xứng đáng được nuôi lớn bằng tình yêu thương chân thành.

CATHERINE

Cách đây không lâu, tôi không khỏi bàng hoàng và xót xa khi đọc được bài báo về cái chết của một đứa trẻ sơ sinh trên mạng. “Hung thủ” ở đây lại chính là cô chị ruột mới năm tuổi của đứa bé, vì hàng xóm đe dọa rằng khi có em trai sẽ bị ba mẹ cho “ra rìa”, không được yêu thương nữa nên đã bế em mình quăng xuống ban công. 

Câu chuyện này khiến những kẻ mang danh người lớn như chúng ta phải suy nghĩ lại, liệu những lời đùa mà chúng ta tự cho là vô thưởng vô phạt có đang hủy hoại tâm hồn non nớt của những đứa trẻ hay không?

Bản thân tôi ngày bé cũng từng trải qua những lời đùa cợt tương tự như bé gái trong bài báo trên. Khi mẹ tôi mang thai đứa con thứ hai, những người hàng xóm xung quanh đã không ngừng dọa tôi rằng: “Bây giờ bố mẹ có em rồi, bố mẹ không cần cháu nữa đâu”; “Bố mẹ chỉ thương em thôi, cháu sẽ bị bố mẹ cho ra rìa”. Những câu đùa vô ý tứ ấy nhiều đến mức tôi từng cho rằng sinh linh nhỏ nhắn còn đang dần thành hình trong bụng mẹ kia chính là kẻ đang tranh giành tình yêu thương với tôi, đến mức tôi mong rằng mẹ cứ mang thai thật lâu, đừng bao giờ sinh em tôi ra làm gì.

Đến lúc em gái tôi chào đời, những câu đùa ấy vẫn không dừng lại, thậm chí có phần quá đáng hơn. Tôi nhớ một chiều mưa tầm tã, vì em gái quấy khóc nên mẹ tôi không thể đến trường đón tôi về. Cô giáo đùa tôi rằng: “Mẹ quên mất em rồi, bây giờ mẹ chỉ thương em gái của em thôi”. Tôi ngồi giữa sân trường vắng hoe, nghe tiếng mưa rơi tí tách mà khóc nức nở, thật sự cho rằng bố mẹ không còn cần mình nữa.

Chăm sóc một đứa trẻ sơ sinh buộc người lớn phải dành rất nhiều thời gian cho nó, nhưng như thế không có nghĩa là đứa lớn không còn được bố mẹ yêu thương. Tiếc rằng không phải đứa trẻ nào cũng hiểu được điều này, mà những người lớn khác thay vì ôn tồn giải thích lại cố ý đơm đặt nỗi lo lắng không có thật vào tâm trí của trẻ con. Cũng vì vậy mà khi bác hàng xóm trêu: “Để cô đem em cháu về nuôi nhé”, tôi đã cảm thấy mừng rỡ vì mình sẽ không bị chia xớt tình yêu nữa. Bố mẹ tôi biết chuyện đã mắng tôi rất nhiều vì không biết thương em, nhưng ai sẽ thay tôi mắng mỏ những kẻ đang mang danh người lớn để hù họa, đục khoét tâm hồn con trẻ?

Chúng ta ai mà chẳng mong muốn được yêu thương. Đối với những đứa trẻ non nớt, không thể đứng vững trước cuộc đời, đó lại càng là một điều tất yếu. Tại sao một đứa trẻ chưa đủ nhận thức lại phải nghe những lời mang hàm ý ruồng bỏ như: “Con được nhặt ở bãi rác, bố mẹ thấy tội mới đem về nuôi”, hay: “Nếu con không nghe lời, bố mẹ sẽ đem con đi bán”? Mua vui bằng cách dọa nạt cho đứa trẻ lo lắng và sợ hãi đến mức khóc toáng lên là điều mà một người lớn nên làm hay sao?

Chúng ta vẫn thường nói trẻ con như tờ giấy trắng. Thật vậy, mỗi câu nói đùa mà người lớn tùy tiện nói ra đều có thể để lại ảnh hưởng to lớn cho trẻ. Đối với chúng, người lớn là cả thế giới, cho chúng những kiến thức và hiểu biết về mọi vật xung quanh. Vì vậy, khi nghe những câu đùa tùy tiện từ người lớn, trẻ con ắt sẽ non nớt tin theo. Có thể đứa trẻ ấy sẽ như tôi – từng ghét bỏ em gái ruột thịt của mình. Tệ hơn là một câu chuyện có thật ở Trung Quốc, rằng bé gái bị gọi là vịt trời đã lấy kéo cắt bỏ bộ phận sinh dục ở em trai mình trong sự xúi giục của những kẻ hàng xóm.

Nhiều người lớn thường ngụy biện rằng đây chỉ là những câu nói đùa mà không biết là trẻ con đâu đủ nhận thức để hiểu được sự đùa cợt trong lời nói của người lớn. Chúng ta không thể áp dụng cách nghĩ của mình lên một đứa trẻ vài tuổi chỉ để thỏa mãn thú vui của bản thân. Câu nói đùa thật sự là khi cả người nói và người nghe đều cảm thấy thoải mái và vui vẻ, chứ không phải là một bên hả hê, còn một bên phải chịu ám ảnh cả đời.

Chúng ta luôn đòi hỏi về một xã hội bình đẳng, nhưng chính chúng ta lại đang không tôn trọng suy nghĩ và đối xử công bằng với những người yếu thế nhất là trẻ con. Hãy thử đặt mình vào vị trí của trẻ xem. Nếu có người đem tình cảm của bạn ra đùa cợt, dồn bạn đến cùng cực của hoang mang và tuyệt vọng rồi bật cười hả hê thì bạn sẽ cảm thấy thế nào? 

Người lớn có cảm xúc và lòng tự trọng, trẻ con cũng vậy. Khi vô tình làm tổn thương trẻ, người lớn thường phủi bỏ trách nhiệm bằng câu nói: “Nó là con nít mà, chẳng biết gì đâu”. Đúng vậy, một đứa con nít sẽ không biết đâu là câu nói đùa và đâu là lời nói thật. Nhưng chắc chắn nó cũng biết đau, biết tổn thương, biết xấu hổ. Thậm chí những cảm xúc đó có thể trở thành bóng ma tâm lý, gây ra nhiều cớ sự đáng tiếc và đeo bám trẻ suốt quãng đời còn lại. 

“Người lớn đã từng là trẻ con. Nhưng trẻ con chưa từng là người lớn. Người lớn thấy vấn đề của đứa trẻ như cái miệng giếng, nhưng đối với đứa trẻ, đó là cả một bầu trời”. Đừng lấy ưu thế về tuổi tác và nhận thức để hù dọa và trêu đùa trẻ con. Trẻ con không phải là đồ chơi, cũng không phải là công cụ mua vui cho người lớn. Đứa trẻ nào cũng xứng đáng được nuôi lớn bằng tình yêu thương chân thành.

CATHERINE

CẬN THỊ TƯƠNG LAI

  Trong thế giới hiện đại đầy áp lực và nhiệm vụ chồng chất, kỹ năng quản lý thời gian và kiểm soát bản thân là yếu tố then chốt để thành công. Tuy nhiên, với người lớn mắc ADHD (Rối loạn tăng động giảm chú ý), những kỹ năng này không chỉ đơn giản là vấn đề thiếu...

SANG CHẤN VÀ NỖI ĐAU LIÊN THẾ HỆ

Sang chấn và nỗi đau liên thế hệ là những hiện tượng tâm lý tinh vi, âm ỉ và vô hình, nhưng lại có sức ảnh hưởng sâu rộng đến đời sống của nhiều cá nhân và cộng đồng. Dưới góc nhìn của khoa học thần kinh, sang chấn tâm lý không đơn thuần chỉ là phản ứng nhất thời...

EMDR – HÀNH TRÌNH CHỮA LÀNH SAU SANG CHẤN

Đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục, đặc biệt là cưỡng hiếp, ký ức không chỉ tồn tại trong tâm trí như một đoạn phim kinh hoàng, mà còn khắc sâu vào cơ thể như một phản xạ sinh tồn. Họ không đơn giản chỉ là “nạn nhân” – họ là những con người đang vật...

KIỂM SOÁT GIẤC NGỦ, LÀM CHỦ CUỘC SỐNG

  Chu kỳ giấc ngủ Một chu kỳ giấc ngủ kéo dài khoảng 90 phút và trong thời gian đó, chúng ta trải qua 5 giai đoạn của giấc ngủ. 4 giai đoạn đầu tạo nên giấc ngủ mắt không chuyển động nhanh (NREM) và giai đoạn 5 là giấc ngủ mắt chuyển động nhanh (REM). Giấc ngủ...

SƠ CỨU CẢM XÚC?

Kể từ khi còn bé, chúng ta đã luôn được dạy cách chăm sóc cơ thể. Chẳng hạn như đánh răng sau mỗi bữa ăn, rửa tay sạch trước khi ăn hoặc dán băng cá nhân vào những vết thương. Thế nhưng, chẳng có ai dạy dỗ tường tận chúng ta cách chăm sóc cảm xúc. Hầu hết mọi người...

BA CÁCH TRÁNH XUNG ĐỘT TÌNH CẢM

  Xung đột chính là thứ không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày. Đây là thời buổi mà thế giới không ngừng biến đổi. Những vấn đề phức tạp trong chính trị và tính chất ẩn danh của phương tiện truyền thông xã hội khiến cho các cuộc tranh luận vượt quá giới hạn...

CÁCH GIẢI TỎA CĂNG THẲNG

  Trạng thái căng thẳng trong cuộc sống chính là “kẻ thù không đội trời chung” đối với mọi người. Ngay khi cảm giác này xuất hiện, nhiều người sa lầy vào mục tiêu loại bỏ nó nhưng lại không nhận ra rằng chính điều này lại khiến tâm trạng của mình tồi tệ hơn. Thật...

PHÍA SAU MỘT ĐỨA TRẺ “NGOAN”

  Ngày bé, mỗi dịp lễ Tết, sinh nhật, câu chúc mà tôi nhận được nhiều nhất – từ cả người lớn và những bạn bè đồng trang lứa, chính là “ngoan ngoãn, biết vâng lời cha mẹ”. Đây có lẽ cũng là một trong những mong muốn lớn nhất của nhiều người làm cha mẹ trong quá...

NGÔN NGỮ TÌNH YÊU

  Bạn có biết ngôn ngữ tình yêu của mình là gì không? Được thiết kế nhằm giúp bạn và người ấy yêu nhau tốt hơn, ngôn ngữ tình yêu chính là chìa khóa để giữ cho mối quan hệ của hai bạn luôn được nồng đượm. Nghe giống như một lớp học mà bạn muốn đăng ký tham gia,...

NỖI SỢ BỊ BỎ LỠ

FOMO (Fear of Missing Out) hay nỗi sợ bị bỏ lỡ là một hiện tượng tâm lý do con người tự tạo ra, thể hiện qua việc luôn lo lắng, sợ hãi rằng mình sắp bị lãng quên hoặc bỏ lỡ một thứ gì đó.  Cùng với sự phát triển của mạng xã hội, nỗi sợ bị bỏ lỡ ngày càng gia tăng mạnh...

KẺ LẠC LOÀI TRONG THẾ GIỚI NHIỀU TIẾNG ĐỘNG

  Người mắc rối loạn nhân cách Schizoid là những cá thể trầm lặng, sống bên lề xã hội như những chiếc lá rơi ngoài cơn gió. Họ không mưu cầu danh vọng, cũng không khao khát được gắn kết trong các mối quan hệ. Với họ, thế giới riêng – yên tĩnh, khép kín và tự tại...

ÁI KỶ VÀ SỰ HỦY HOẠI CẢM XÚC

  Người mắc chứng ái kỷ thường khiến người khác bị cuốn vào một thế giới đầy hỗn loạn và tổn thương. Họ là những kẻ luôn khao khát được ngưỡng mộ, được xem là trung tâm của mọi sự chú ý. Đằng sau vẻ ngoài tự tin, quyến rũ và thành công là một cái tôi mong manh...

KHÉP LẠI GIẤC MƠ XƯA

  Có những người khi yêu, không chỉ đang yêu một người – mà đang yêu một giấc mơ. Giấc mơ về gia đình hoàn hảo, nơi có sự quan tâm, bảo bọc, dịu dàng và an toàn mà họ chưa từng có. Đó là những người lớn lên trong môi trường bạo hành, thiếu thốn tình cảm, bị phớt...

HÔN NHÂN – BIẾT ĐAU SAO VẪN BƯỚC VÀO

Có những người bước vào hôn nhân với một người mà họ biết rõ là không tốt. Họ thấy những lá cờ đỏ rực rỡ – sự không chung thủy, kiểm soát, bạo hành, dối trá – nhưng vẫn chọn nhắm mắt đưa chân. Từ bên ngoài nhìn vào, ai cũng ngạc nhiên: "Tại sao họ lại chọn điều đó?"...

BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

  Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra...

CẬN THỊ TƯƠNG LAI

  Trong thế giới hiện đại đầy áp lực và nhiệm vụ chồng chất, kỹ năng quản lý thời gian và kiểm soát bản thân là yếu tố then chốt để thành công. Tuy nhiên, với người lớn mắc ADHD (Rối loạn tăng động giảm chú ý), những kỹ năng này không chỉ đơn giản là vấn đề thiếu...

SANG CHẤN VÀ NỖI ĐAU LIÊN THẾ HỆ

Sang chấn và nỗi đau liên thế hệ là những hiện tượng tâm lý tinh vi, âm ỉ và vô hình, nhưng lại có sức ảnh hưởng sâu rộng đến đời sống của nhiều cá nhân và cộng đồng. Dưới góc nhìn của khoa học thần kinh, sang chấn tâm lý không đơn thuần chỉ là phản ứng nhất thời...

KHI MẸ THÙ GHÉT CON GÁI MÌNH

  Khi mẹ thù ghét con gái mình – một hiện tượng tưởng chừng phi lý, nhưng lại tồn tại âm thầm trong nhiều gia đình, nơi tình mẫu tử lẽ ra phải là điểm tựa yêu thương lại trở thành nơi khởi nguồn của tổn thương. Mối quan hệ rạn nứt ấy không đơn thuần là xung đột...

EMDR – HÀNH TRÌNH CHỮA LÀNH SAU SANG CHẤN

Đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục, đặc biệt là cưỡng hiếp, ký ức không chỉ tồn tại trong tâm trí như một đoạn phim kinh hoàng, mà còn khắc sâu vào cơ thể như một phản xạ sinh tồn. Họ không đơn giản chỉ là “nạn nhân” – họ là những con người đang vật...

NHỮNG LINH HỒN KHÔNG THUỘC VỀ AI

  Có những người đàn bà sinh ra đã mang trong mình một thế giới riêng, không thuộc về bất kỳ ai. Họ là những tâm hồn tự do, đầy tham vọng, quyết liệt và dữ dội. Nhưng cũng chính trong sự mãnh liệt ấy, họ ẩn giấu sự mong manh, dịu dàng mà không phải ai cũng nhận...