NHỮNG LỜI NÓI ĐÙA CỦA NGƯỜI LỚN

NHỮNG LỜI NÓI ĐÙA CỦA NGƯỜI LỚN

 

Cách đây không lâu, tôi không khỏi bàng hoàng và xót xa khi đọc được bài báo về cái chết của một đứa trẻ sơ sinh trên mạng. “Hung thủ” ở đây lại chính là cô chị ruột mới năm tuổi của đứa bé, vì hàng xóm đe dọa rằng khi có em trai sẽ bị ba mẹ cho “ra rìa”, không được yêu thương nữa nên đã bế em mình quăng xuống ban công. 

Câu chuyện này khiến những kẻ mang danh người lớn như chúng ta phải suy nghĩ lại, liệu những lời đùa mà chúng ta tự cho là vô thưởng vô phạt có đang hủy hoại tâm hồn non nớt của những đứa trẻ hay không?

Bản thân tôi ngày bé cũng từng trải qua những lời đùa cợt tương tự như bé gái trong bài báo trên. Khi mẹ tôi mang thai đứa con thứ hai, những người hàng xóm xung quanh đã không ngừng dọa tôi rằng: “Bây giờ bố mẹ có em rồi, bố mẹ không cần cháu nữa đâu”; “Bố mẹ chỉ thương em thôi, cháu sẽ bị bố mẹ cho ra rìa”. Những câu đùa vô ý tứ ấy nhiều đến mức tôi từng cho rằng sinh linh nhỏ nhắn còn đang dần thành hình trong bụng mẹ kia chính là kẻ đang tranh giành tình yêu thương với tôi, đến mức tôi mong rằng mẹ cứ mang thai thật lâu, đừng bao giờ sinh em tôi ra làm gì.

Đến lúc em gái tôi chào đời, những câu đùa ấy vẫn không dừng lại, thậm chí có phần quá đáng hơn. Tôi nhớ một chiều mưa tầm tã, vì em gái quấy khóc nên mẹ tôi không thể đến trường đón tôi về. Cô giáo đùa tôi rằng: “Mẹ quên mất em rồi, bây giờ mẹ chỉ thương em gái của em thôi”. Tôi ngồi giữa sân trường vắng hoe, nghe tiếng mưa rơi tí tách mà khóc nức nở, thật sự cho rằng bố mẹ không còn cần mình nữa.

Chăm sóc một đứa trẻ sơ sinh buộc người lớn phải dành rất nhiều thời gian cho nó, nhưng như thế không có nghĩa là đứa lớn không còn được bố mẹ yêu thương. Tiếc rằng không phải đứa trẻ nào cũng hiểu được điều này, mà những người lớn khác thay vì ôn tồn giải thích lại cố ý đơm đặt nỗi lo lắng không có thật vào tâm trí của trẻ con. Cũng vì vậy mà khi bác hàng xóm trêu: “Để cô đem em cháu về nuôi nhé”, tôi đã cảm thấy mừng rỡ vì mình sẽ không bị chia xớt tình yêu nữa. Bố mẹ tôi biết chuyện đã mắng tôi rất nhiều vì không biết thương em, nhưng ai sẽ thay tôi mắng mỏ những kẻ đang mang danh người lớn để hù họa, đục khoét tâm hồn con trẻ?

Chúng ta ai mà chẳng mong muốn được yêu thương. Đối với những đứa trẻ non nớt, không thể đứng vững trước cuộc đời, đó lại càng là một điều tất yếu. Tại sao một đứa trẻ chưa đủ nhận thức lại phải nghe những lời mang hàm ý ruồng bỏ như: “Con được nhặt ở bãi rác, bố mẹ thấy tội mới đem về nuôi”, hay: “Nếu con không nghe lời, bố mẹ sẽ đem con đi bán”? Mua vui bằng cách dọa nạt cho đứa trẻ lo lắng và sợ hãi đến mức khóc toáng lên là điều mà một người lớn nên làm hay sao?

Chúng ta vẫn thường nói trẻ con như tờ giấy trắng. Thật vậy, mỗi câu nói đùa mà người lớn tùy tiện nói ra đều có thể để lại ảnh hưởng to lớn cho trẻ. Đối với chúng, người lớn là cả thế giới, cho chúng những kiến thức và hiểu biết về mọi vật xung quanh. Vì vậy, khi nghe những câu đùa tùy tiện từ người lớn, trẻ con ắt sẽ non nớt tin theo. Có thể đứa trẻ ấy sẽ như tôi – từng ghét bỏ em gái ruột thịt của mình. Tệ hơn là một câu chuyện có thật ở Trung Quốc, rằng bé gái bị gọi là vịt trời đã lấy kéo cắt bỏ bộ phận sinh dục ở em trai mình trong sự xúi giục của những kẻ hàng xóm.

Nhiều người lớn thường ngụy biện rằng đây chỉ là những câu nói đùa mà không biết là trẻ con đâu đủ nhận thức để hiểu được sự đùa cợt trong lời nói của người lớn. Chúng ta không thể áp dụng cách nghĩ của mình lên một đứa trẻ vài tuổi chỉ để thỏa mãn thú vui của bản thân. Câu nói đùa thật sự là khi cả người nói và người nghe đều cảm thấy thoải mái và vui vẻ, chứ không phải là một bên hả hê, còn một bên phải chịu ám ảnh cả đời.

Chúng ta luôn đòi hỏi về một xã hội bình đẳng, nhưng chính chúng ta lại đang không tôn trọng suy nghĩ và đối xử công bằng với những người yếu thế nhất là trẻ con. Hãy thử đặt mình vào vị trí của trẻ xem. Nếu có người đem tình cảm của bạn ra đùa cợt, dồn bạn đến cùng cực của hoang mang và tuyệt vọng rồi bật cười hả hê thì bạn sẽ cảm thấy thế nào? 

Người lớn có cảm xúc và lòng tự trọng, trẻ con cũng vậy. Khi vô tình làm tổn thương trẻ, người lớn thường phủi bỏ trách nhiệm bằng câu nói: “Nó là con nít mà, chẳng biết gì đâu”. Đúng vậy, một đứa con nít sẽ không biết đâu là câu nói đùa và đâu là lời nói thật. Nhưng chắc chắn nó cũng biết đau, biết tổn thương, biết xấu hổ. Thậm chí những cảm xúc đó có thể trở thành bóng ma tâm lý, gây ra nhiều cớ sự đáng tiếc và đeo bám trẻ suốt quãng đời còn lại. 

“Người lớn đã từng là trẻ con. Nhưng trẻ con chưa từng là người lớn. Người lớn thấy vấn đề của đứa trẻ như cái miệng giếng, nhưng đối với đứa trẻ, đó là cả một bầu trời”. Đừng lấy ưu thế về tuổi tác và nhận thức để hù dọa và trêu đùa trẻ con. Trẻ con không phải là đồ chơi, cũng không phải là công cụ mua vui cho người lớn. Đứa trẻ nào cũng xứng đáng được nuôi lớn bằng tình yêu thương chân thành.

CATHERINE

Cách đây không lâu, tôi không khỏi bàng hoàng và xót xa khi đọc được bài báo về cái chết của một đứa trẻ sơ sinh trên mạng. “Hung thủ” ở đây lại chính là cô chị ruột mới năm tuổi của đứa bé, vì hàng xóm đe dọa rằng khi có em trai sẽ bị ba mẹ cho “ra rìa”, không được yêu thương nữa nên đã bế em mình quăng xuống ban công. 

Câu chuyện này khiến những kẻ mang danh người lớn như chúng ta phải suy nghĩ lại, liệu những lời đùa mà chúng ta tự cho là vô thưởng vô phạt có đang hủy hoại tâm hồn non nớt của những đứa trẻ hay không?

Bản thân tôi ngày bé cũng từng trải qua những lời đùa cợt tương tự như bé gái trong bài báo trên. Khi mẹ tôi mang thai đứa con thứ hai, những người hàng xóm xung quanh đã không ngừng dọa tôi rằng: “Bây giờ bố mẹ có em rồi, bố mẹ không cần cháu nữa đâu”; “Bố mẹ chỉ thương em thôi, cháu sẽ bị bố mẹ cho ra rìa”. Những câu đùa vô ý tứ ấy nhiều đến mức tôi từng cho rằng sinh linh nhỏ nhắn còn đang dần thành hình trong bụng mẹ kia chính là kẻ đang tranh giành tình yêu thương với tôi, đến mức tôi mong rằng mẹ cứ mang thai thật lâu, đừng bao giờ sinh em tôi ra làm gì.

Đến lúc em gái tôi chào đời, những câu đùa ấy vẫn không dừng lại, thậm chí có phần quá đáng hơn. Tôi nhớ một chiều mưa tầm tã, vì em gái quấy khóc nên mẹ tôi không thể đến trường đón tôi về. Cô giáo đùa tôi rằng: “Mẹ quên mất em rồi, bây giờ mẹ chỉ thương em gái của em thôi”. Tôi ngồi giữa sân trường vắng hoe, nghe tiếng mưa rơi tí tách mà khóc nức nở, thật sự cho rằng bố mẹ không còn cần mình nữa.

Chăm sóc một đứa trẻ sơ sinh buộc người lớn phải dành rất nhiều thời gian cho nó, nhưng như thế không có nghĩa là đứa lớn không còn được bố mẹ yêu thương. Tiếc rằng không phải đứa trẻ nào cũng hiểu được điều này, mà những người lớn khác thay vì ôn tồn giải thích lại cố ý đơm đặt nỗi lo lắng không có thật vào tâm trí của trẻ con. Cũng vì vậy mà khi bác hàng xóm trêu: “Để cô đem em cháu về nuôi nhé”, tôi đã cảm thấy mừng rỡ vì mình sẽ không bị chia xớt tình yêu nữa. Bố mẹ tôi biết chuyện đã mắng tôi rất nhiều vì không biết thương em, nhưng ai sẽ thay tôi mắng mỏ những kẻ đang mang danh người lớn để hù họa, đục khoét tâm hồn con trẻ?

Chúng ta ai mà chẳng mong muốn được yêu thương. Đối với những đứa trẻ non nớt, không thể đứng vững trước cuộc đời, đó lại càng là một điều tất yếu. Tại sao một đứa trẻ chưa đủ nhận thức lại phải nghe những lời mang hàm ý ruồng bỏ như: “Con được nhặt ở bãi rác, bố mẹ thấy tội mới đem về nuôi”, hay: “Nếu con không nghe lời, bố mẹ sẽ đem con đi bán”? Mua vui bằng cách dọa nạt cho đứa trẻ lo lắng và sợ hãi đến mức khóc toáng lên là điều mà một người lớn nên làm hay sao?

Chúng ta vẫn thường nói trẻ con như tờ giấy trắng. Thật vậy, mỗi câu nói đùa mà người lớn tùy tiện nói ra đều có thể để lại ảnh hưởng to lớn cho trẻ. Đối với chúng, người lớn là cả thế giới, cho chúng những kiến thức và hiểu biết về mọi vật xung quanh. Vì vậy, khi nghe những câu đùa tùy tiện từ người lớn, trẻ con ắt sẽ non nớt tin theo. Có thể đứa trẻ ấy sẽ như tôi – từng ghét bỏ em gái ruột thịt của mình. Tệ hơn là một câu chuyện có thật ở Trung Quốc, rằng bé gái bị gọi là vịt trời đã lấy kéo cắt bỏ bộ phận sinh dục ở em trai mình trong sự xúi giục của những kẻ hàng xóm.

Nhiều người lớn thường ngụy biện rằng đây chỉ là những câu nói đùa mà không biết là trẻ con đâu đủ nhận thức để hiểu được sự đùa cợt trong lời nói của người lớn. Chúng ta không thể áp dụng cách nghĩ của mình lên một đứa trẻ vài tuổi chỉ để thỏa mãn thú vui của bản thân. Câu nói đùa thật sự là khi cả người nói và người nghe đều cảm thấy thoải mái và vui vẻ, chứ không phải là một bên hả hê, còn một bên phải chịu ám ảnh cả đời.

Chúng ta luôn đòi hỏi về một xã hội bình đẳng, nhưng chính chúng ta lại đang không tôn trọng suy nghĩ và đối xử công bằng với những người yếu thế nhất là trẻ con. Hãy thử đặt mình vào vị trí của trẻ xem. Nếu có người đem tình cảm của bạn ra đùa cợt, dồn bạn đến cùng cực của hoang mang và tuyệt vọng rồi bật cười hả hê thì bạn sẽ cảm thấy thế nào? 

Người lớn có cảm xúc và lòng tự trọng, trẻ con cũng vậy. Khi vô tình làm tổn thương trẻ, người lớn thường phủi bỏ trách nhiệm bằng câu nói: “Nó là con nít mà, chẳng biết gì đâu”. Đúng vậy, một đứa con nít sẽ không biết đâu là câu nói đùa và đâu là lời nói thật. Nhưng chắc chắn nó cũng biết đau, biết tổn thương, biết xấu hổ. Thậm chí những cảm xúc đó có thể trở thành bóng ma tâm lý, gây ra nhiều cớ sự đáng tiếc và đeo bám trẻ suốt quãng đời còn lại. 

“Người lớn đã từng là trẻ con. Nhưng trẻ con chưa từng là người lớn. Người lớn thấy vấn đề của đứa trẻ như cái miệng giếng, nhưng đối với đứa trẻ, đó là cả một bầu trời”. Đừng lấy ưu thế về tuổi tác và nhận thức để hù dọa và trêu đùa trẻ con. Trẻ con không phải là đồ chơi, cũng không phải là công cụ mua vui cho người lớn. Đứa trẻ nào cũng xứng đáng được nuôi lớn bằng tình yêu thương chân thành.

CATHERINE

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

NỖI ĐAU BẤT LỰC CỦA NGƯỜI SỐNG SÓT SAU XÂM HẠI

Trầm cảm là một trong những hệ quả tâm lý phổ biến và nặng nề nhất đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục. Trải nghiệm bị xâm phạm không chỉ để lại nỗi đau thể chất và tinh thần tức thời mà còn làm xói mòn niềm tin cơ bản của con người vào sự an toàn, giá...

“TRẦM CẢM” DO “NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành công cụ giao tiếp, giải trí và chia sẻ thông tin phổ biến. Tuy nhiên, việc sử dụng quá mức dẫn đến “nghiện mạng xã hội” đang trở thành một hiện tượng đáng báo động. Nghiện mạng xã hội không chỉ ảnh hưởng đến thói quen...

MỐI NGUY HIỂM KHI SỬ DỤNG MÀN HÌNH VỚI TRẺ EM

  Trong giai đoạn từ 0 đến 3 tuổi, não bộ của trẻ phát triển nhanh nhất và nhạy cảm nhất trong suốt cuộc đời. Đây là thời kỳ hình thành hàng tỷ kết nối thần kinh mới, được nuôi dưỡng qua những trải nghiệm thực tế như nghe giọng nói của cha mẹ, vận động, tiếp xúc...

“NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

  Trong kỷ nguyên công nghệ, mạng xã hội, trò chơi điện tử và các ứng dụng giải trí như TikTok đã trở thành một phần quen thuộc của đời sống hằng ngày. Tuy nhiên, khi việc sử dụng không còn nằm trong tầm kiểm soát, trẻ em và thanh thiếu niên rất dễ rơi vào trạng...

KHI NGƯỜI MẸ ĐE DỌA BỎ MẶT CON TRAI MÌNH…

  Khi một người mẹ đe dọa bỏ mặc, rời đi, hoặc “không cần con nữa”, trải nghiệm này gây ra một dạng sang chấn gắn bó đặc biệt nặng nề đối với đứa trẻ, kể cả khi lời đe dọa không trở thành sự thật. Đối với trẻ em, người mẹ đại diện cho sự sống còn, an toàn và ổn...

NỖI ĐAU MẤT NGƯỜI THÂN

Khi cơ thể và tâm trí cùng tan vỡ Mất người thân là một trong những trải nghiệm đau đớn nhất mà con người có thể trải qua. Nó không chỉ là việc một người rời khỏi cuộc đời ta, mà còn là sự sụp đổ của cảm giác gắn bó, an toàn và ý nghĩa sống. Với nhiều người, đây không...

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

NHỮNG ĐỨA TRẺ ĂN CẮP

Tiếng nói thầm lặng của nỗi đau Khi một đứa trẻ bị phát hiện ăn cắp, người lớn thường vội vàng quy kết đó là hành vi sai trái, vô đạo đức hay “mất dạy”. Thế nhưng, nếu ta dừng lại để lắng nghe phía sau hành vi ấy, ta sẽ nhận ra đó không chỉ là câu chuyện về một món đồ...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

NỖI ĐAU BẤT LỰC CỦA NGƯỜI SỐNG SÓT SAU XÂM HẠI

Trầm cảm là một trong những hệ quả tâm lý phổ biến và nặng nề nhất đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục. Trải nghiệm bị xâm phạm không chỉ để lại nỗi đau thể chất và tinh thần tức thời mà còn làm xói mòn niềm tin cơ bản của con người vào sự an toàn, giá...