EM ĐÂU CẦN BAO DUNG

EM ĐÂU CẦN BAO DUNG

 

Sớm nay thức dậy, hơi lạnh của ngày mới sau đêm mưa phảng phất nơi đầu mũi. Em hít một hơi sâu bước ra khỏi căn phòng ngột ngạt. Mùa mới đã bắt đầu.

Ba năm trôi xa. Mùa nối mùa đi qua đất trời, đi qua kí ức, đi qua em. 

Em chẳng thể ngờ rằng, lần khóc chia ly cho mối tình ngỡ đã khắc cốt ghi tâm lại kéo dài hoang hoải đến tận bây giờ.

Trong từng dòng nước mắt ấy có nhớ thương, có hối tiếc, có tức giận, có phẫn uất lẩn oán hận một con người. 

Rồi mùa thay mùa. Những kí ức hạnh phúc lẫn đớn đau nặng mùi của quá khứ vẫn cố chấp bám riết lấy em. Hay đúng hơn là chính em đã tự buông xuôi, đã phó mặc cho chúng cào cấu tinh thần của mình mà không hề có một chút cố gắng giành giật lại hơi thở tin yêu. 

 

Mẹ bảo em cần tìm một người bao dung em hơn, bao dung cho quá khứ này, một người không bới móc những câu chuyện đã cũ khi rượu vào lời ra. Nếu như lại va phải một người không đủ vị tha cho quá khứ ấy thì em sẽ khổ cả đời còn lại. 

Lời mẹ nói cứ vậy ám ảnh vào đầu óc của em, gây ra một nỗi sợ hãi vô chừng, trong lòng bất giác có một bức tường phòng thủ vô hình khiến em không cách nào yêu thêm một ai khác. Ai cũng khiến em hoang mang, ngờ vực. Không thể đem cả chân tình để đối đãi nên đến cuối cùng tay vẫn cóng lạnh đôi tay.

Nhưng em à, em khư khư ôm lấy những lời mẹ nói mà quên mất một điều rằng, người đến sau lấy tư cách gì để vị tha cho em? Đó mới là điều quan trọng. 

Có những khái niệm đã trở nên cũ kĩ nhưng lại tồn tại quá lâu mà chỉ với một mục đích duy nhất chính là trói buộc hạnh phúc của con người. Nó vốn dĩ đã không là động lực để tiến bộ mà còn làm hỏng đi cả tương lai phía trước của một cuộc đời. 

Tự ti về quá khứ ư? 

Mặc cảm về quá khứ ư? 

Nhưng em đã có lỗi gì ở đây? 

Đi qua một cuộc tình, say đắm của tình yêu làm sao ngăn nổi những thân mật, ngọt ngào. Nếu như đến cuối cùng đó không phải là người nắm tay mình đến cuối mà chỉ là người đã gây tổn thương cho mình. Thì đó chỉ là sai lầm nhất thời của một sự lựa chọn chưa thật chín chắn. 

Chỉ là sai lầm, tuyệt đối không phải là lầm lỗi. 

Lựa chọn đúng đắn nhất lúc này đó chính là xóa bỏ những điều trói buộc vô lí ấy, để sốc lại tinh thần, sống lại niềm tin yêu.

 

Người đến sau nếu họ chăm chăm vào quá khứ của em, thì đó chỉ là một kẻ qua đường không đáng bận lòng đến nữa. 

Ai cũng có quá khứ và ai cũng có sai lầm, những kẻ khoe mẽ sự thanh bạch của bản thân và đánh giá quá khứ của người mình đang hò hẹn, đều là những kẻ chỉ biết yêu bản thân mình. 

Nếu dùng chữ bao dung thì phải để bản thân em tự bao dung cho chính mình. 

Dùng thời gian để bào mòn những tổn thương, chứ không phải để bào mòn đi niềm tin và hạnh phúc đáng có. 

Hãy tự thương mình sau những đau khổ, dằn vặt trong quá khứ. Trước khi sẵn sàng dựa vào một bờ vai khác, em hãy yêu thương mình thật đủ đầy. 

Rất khó để quay trở về là em của ngày cũ, vì thế hãy trở thành một con người thật mới, trưởng thành hơn trong suy nghĩ. Thay đổi và yêu quý con người hiện tại của mình một cách đúng mực.

Gục mặt vào nỗi đau chỉ thấy nỗi đau dài ra mênh mông. Chỉ có gạt bỏ suy nghĩ tự ti về quá khứ mới có thể bước những bước dài hơn trong tương lai. 

Mùa thương sẽ lại thay cho mùa đau như đông qua xuân đến. Chẳng mấy chốc em sẽ lãng quên nếu em thực sự cố gắng vì bản thân mình, mỗi ngày một chút. 

Ngẩng mặt lên để kiêu hãnh vì sự tồn tại của mình là duy nhất và với tới niềm kiêu hãnh vì những giá trị mình có được: học vấn, sức khỏe, nhan sắc, tinh thần lạc quan, tình yêu thương đối với cuộc sống, con người.

Rồi em sẽ có lại những phút nồng nàn, làn tóc xõa cùng môi hôn thật say với một người có thể yêu thương, bảo bọc và đồng hành với em. 

 

Và để có được những điều xứng đáng hơn, trước hết, em phải luôn ghi nhớ: em không có lỗi để cần người khác bao dung.

Đọc giả có thể gửi bài viết, chia sẻ câu hỏi, nhu cầu tham vấn hoặc câu chuyện của bạn đến chúng tôi qua email: info@ladiesofvietnam.net, Zalo: +848 9934 4478. Chân thành cảm ơn và hẹn gặp các bạn trong những chương trình sắp tới.

LẠC NHIÊN

Sớm nay thức dậy, hơi lạnh của ngày mới sau đêm mưa phảng phất nơi đầu mũi. Em hít một hơi sâu bước ra khỏi căn phòng ngột ngạt. Mùa mới đã bắt đầu.

Ba năm trôi xa. Mùa nối mùa đi qua đất trời, đi qua kí ức, đi qua em. 

Em chẳng thể ngờ rằng, lần khóc chia ly cho mối tình ngỡ đã khắc cốt ghi tâm lại kéo dài hoang hoải đến tận bây giờ.

Trong từng dòng nước mắt ấy có nhớ thương, có hối tiếc, có tức giận, có phẫn uất lẩn oán hận một con người. 

Rồi mùa thay mùa. Những kí ức hạnh phúc lẫn đớn đau nặng mùi của quá khứ vẫn cố chấp bám riết lấy em. Hay đúng hơn là chính em đã tự buông xuôi, đã phó mặc cho chúng cào cấu tinh thần của mình mà không hề có một chút cố gắng giành giật lại hơi thở tin yêu. 

 

Mẹ bảo em cần tìm một người bao dung em hơn, bao dung cho quá khứ này, một người không bới móc những câu chuyện đã cũ khi rượu vào lời ra. Nếu như lại va phải một người không đủ vị tha cho quá khứ ấy thì em sẽ khổ cả đời còn lại. 

Lời mẹ nói cứ vậy ám ảnh vào đầu óc của em, gây ra một nỗi sợ hãi vô chừng, trong lòng bất giác có một bức tường phòng thủ vô hình khiến em không cách nào yêu thêm một ai khác. Ai cũng khiến em hoang mang, ngờ vực. Không thể đem cả chân tình để đối đãi nên đến cuối cùng tay vẫn cóng lạnh đôi tay.

Nhưng em à, em khư khư ôm lấy những lời mẹ nói mà quên mất một điều rằng, người đến sau lấy tư cách gì để vị tha cho em? Đó mới là điều quan trọng. 

Có những khái niệm đã trở nên cũ kĩ nhưng lại tồn tại quá lâu mà chỉ với một mục đích duy nhất chính là trói buộc hạnh phúc của con người. Nó vốn dĩ đã không là động lực để tiến bộ mà còn làm hỏng đi cả tương lai phía trước của một cuộc đời. 

Tự ti về quá khứ ư? 

Mặc cảm về quá khứ ư? 

Nhưng em đã có lỗi gì ở đây? 

Đi qua một cuộc tình, say đắm của tình yêu làm sao ngăn nổi những thân mật, ngọt ngào. Nếu như đến cuối cùng đó không phải là người nắm tay mình đến cuối mà chỉ là người đã gây tổn thương cho mình. Thì đó chỉ là sai lầm nhất thời của một sự lựa chọn chưa thật chín chắn. 

Chỉ là sai lầm, tuyệt đối không phải là lầm lỗi. 

Lựa chọn đúng đắn nhất lúc này đó chính là xóa bỏ những điều trói buộc vô lí ấy, để sốc lại tinh thần, sống lại niềm tin yêu.

 

Người đến sau nếu họ chăm chăm vào quá khứ của em, thì đó chỉ là một kẻ qua đường không đáng bận lòng đến nữa. 

Ai cũng có quá khứ và ai cũng có sai lầm, những kẻ khoe mẽ sự thanh bạch của bản thân và đánh giá quá khứ của người mình đang hò hẹn, đều là những kẻ chỉ biết yêu bản thân mình. 

Nếu dùng chữ bao dung thì phải để bản thân em tự bao dung cho chính mình. 

Dùng thời gian để bào mòn những tổn thương, chứ không phải để bào mòn đi niềm tin và hạnh phúc đáng có. 

Hãy tự thương mình sau những đau khổ, dằn vặt trong quá khứ. Trước khi sẵn sàng dựa vào một bờ vai khác, em hãy yêu thương mình thật đủ đầy. 

Rất khó để quay trở về là em của ngày cũ, vì thế hãy trở thành một con người thật mới, trưởng thành hơn trong suy nghĩ. Thay đổi và yêu quý con người hiện tại của mình một cách đúng mực.

Gục mặt vào nỗi đau chỉ thấy nỗi đau dài ra mênh mông. Chỉ có gạt bỏ suy nghĩ tự ti về quá khứ mới có thể bước những bước dài hơn trong tương lai. 

Mùa thương sẽ lại thay cho mùa đau như đông qua xuân đến. Chẳng mấy chốc em sẽ lãng quên nếu em thực sự cố gắng vì bản thân mình, mỗi ngày một chút. 

Ngẩng mặt lên để kiêu hãnh vì sự tồn tại của mình là duy nhất và với tới niềm kiêu hãnh vì những giá trị mình có được: học vấn, sức khỏe, nhan sắc, tinh thần lạc quan, tình yêu thương đối với cuộc sống, con người.

Rồi em sẽ có lại những phút nồng nàn, làn tóc xõa cùng môi hôn thật say với một người có thể yêu thương, bảo bọc và đồng hành với em. 

 

Và để có được những điều xứng đáng hơn, trước hết, em phải luôn ghi nhớ: em không có lỗi để cần người khác bao dung.

Đọc giả có thể gửi bài viết, chia sẻ câu hỏi, nhu cầu tham vấn hoặc câu chuyện của bạn đến chúng tôi qua email: info@ladiesofvietnam.net, Zalo: +848 9934 4478. Chân thành cảm ơn và hẹn gặp các bạn trong những chương trình sắp tới.

LẠC NHIÊN

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

NHỮNG ĐỨA TRẺ ĂN CẮP

Tiếng nói thầm lặng của nỗi đau Khi một đứa trẻ bị phát hiện ăn cắp, người lớn thường vội vàng quy kết đó là hành vi sai trái, vô đạo đức hay “mất dạy”. Thế nhưng, nếu ta dừng lại để lắng nghe phía sau hành vi ấy, ta sẽ nhận ra đó không chỉ là câu chuyện về một món đồ...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

NỖI ĐAU BẤT LỰC CỦA NGƯỜI SỐNG SÓT SAU XÂM HẠI

Trầm cảm là một trong những hệ quả tâm lý phổ biến và nặng nề nhất đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục. Trải nghiệm bị xâm phạm không chỉ để lại nỗi đau thể chất và tinh thần tức thời mà còn làm xói mòn niềm tin cơ bản của con người vào sự an toàn, giá...

“TRẦM CẢM” DO “NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành công cụ giao tiếp, giải trí và chia sẻ thông tin phổ biến. Tuy nhiên, việc sử dụng quá mức dẫn đến “nghiện mạng xã hội” đang trở thành một hiện tượng đáng báo động. Nghiện mạng xã hội không chỉ ảnh hưởng đến thói quen...

MỐI NGUY HIỂM KHI SỬ DỤNG MÀN HÌNH VỚI TRẺ EM

  Trong giai đoạn từ 0 đến 3 tuổi, não bộ của trẻ phát triển nhanh nhất và nhạy cảm nhất trong suốt cuộc đời. Đây là thời kỳ hình thành hàng tỷ kết nối thần kinh mới, được nuôi dưỡng qua những trải nghiệm thực tế như nghe giọng nói của cha mẹ, vận động, tiếp xúc...