BẤP BÊNH CHỮ HIẾU CHỮ TÌNH

BẤP BÊNH CHỮ HIẾU CHỮ TÌNH

 

Trên chuyến phà đầy nắng gió qua con sông Tiền  về lại quê hương, bà của Ngân bảo “Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng”, con cũng nên “ tìm nơi có đức gửi thân” con nhé. Gió luồn qua khung cửa sổ mang theo tiếng gió rít ken két thổi qua lan can của thành phà. 

Trong lòng Ngân chợt nghĩ mình lấy ai yêu mình chớ có lấy gia đình người ấy đâu mà phải “xem tông, chọn giống” làm gì! Rồi cô cười bảo chắc chắn con sẽ lấy một người đàn ông phù hợp với mình nên bà yên tâm.

Quan niệm hôn nhân phải “môn đăng hộ đối” có còn phù hợp?

Tuổi 22 Ngân chẳng hiểu hết ý của bà, cô lựa chọn một tình yêu lý tưởng để sánh đôi, sải bước và chấp nhận sống chết bảo vệ tình yêu của đời mình mặc cho giông bão và người đời cho rằng không phù hợp.

Ngân gặp Hùng trong một lần đi tham gia hội nghị trên tỉnh. Tuy nhiên, lúc đó cô lại đang yêu xa một anh bạn học cùng Đại học. Gia đình người yêu cũ khá giả, hạnh phúc, cha mẹ thương con và thương cả cô con dâu tương lai vậy mà chính cái cảm giác xa mặt cách lòng, chính những nỗi cô đơn mới lớn đã làm Ngân quyết định chấm dứt tình yêu để đến với Hùng như một định mệnh.

Hùng lớn lên ở miền Tây, gia đình nghèo đến nổi nhà không có một vật dụng gì đáng giá. Từ nhỏ, Hùng được gửi đi học ở nhà người cô, sau đó anh thi đậu trung cấp của tỉnh. Việc làm bấp bênh nhưng được cái anh chịu khó và thích kinh doanh nên cuộc sống cũng tạm ổn định. Làm bao nhiêu tiền anh điều gửi về cho cha mẹ và cô em gái bằng tuổi Ngân nhưng không chịu đi làm, chỉ thích ở nhà và trông chờ ai đó phù hợp đến cưới.

Ngân yêu Hùng bởi cái tính vượt khó và vẻ ngoài phong trần. Nhưng cũng chính cuộc sống khó khăn đã dạy anh cách đạp lên người khác để sống, để kinh doanh, kiếm tiền lo cho cha mẹ. Tình yêu của anh dành cho Ngân chỉ là phụ, bởi cơm áo gạo tiền và nỗi lo gia đình luôn là điều anh canh cánh bên lòng ngay cả khi hai người lấy nhau.

Gia đình Ngân thoạt đầu không đồng ý không chỉ bởi cái nghèo mà còn bởi mọi người nhận ra Hùng và gia đình không thực sự yêu Ngân nhưng cũng vì “ Một ngày nên nghĩa chuyến đò nên quen”  mà hai ông bà đành chấp thuận.

Ái tình có sức mạnh lớn đến vô cùng, từ một cô gái có học thức, xinh đẹp, giỏi giang trong một gia đình khá giả, Ngân quyết định dọn về sống cùng Hùng trong khu nhà trọ cũ kỹ.

Bởi Ngân luôn tin rằng tình yêu đích thực là khi cả hai yêu nhau và muốn ở bên nhau là đủ. Cô không mũi lòng trước những câu nói xa gần của bạn bè cùng trang lứa vì trong sâu thẳm cô hiểu rằng có tình nào mà bình yên không sóng gió. 

Hùng vẫn yêu thương Ngân như ngày đầu mới quen, chỉ duy nhất một điều là anh muốn giữ tiền lương hàng tháng của cả hai, phân nửa được anh gửi về cho gia đình ở huyện. 

Do ở quê không có việc gì làm nên cha mẹ và em gái thay phiên nhau lên ở với anh chị. Ngân lúc đầu thông cảm nhưng sau khi cô có thai, cô cần sự yên tĩnh để nghỉ ngơi thì bị chồng và gia đình từ chối. Anh bảo đã là dâu con trong gia đình thì phải yêu quý cha mẹ anh dù họ có phiền phức thế nào. Từ đó, bên chồng xem Ngân như cái gai trong mắt và không còn tôn trọng cô như trước.

Vậy mới thấy, thời nay một số bạn trẻ chỉ mới gặp nhau ở một đoạn đường đời rất ngắn đến nổi chưa hẳn đã hiểu gì về nhau nhưng đã vội đính ước, tính chuyện vuông tròn có nhau. Tình yêu thời hiện đại quan trọng nhất là tình yêu nên việc “tìm tông, chọn giống” điều trở nên quá đỗi lỗi thời và lạc hậu.

“Tìm tông” không có nghĩa là chúng ta “tránh cành cong”, tìm chốn giàu sang để lấy, mà chủ yếu là tìm người phù hợp về gia cảnh, đức độ, cách giáo dục, lối đối nhân xử thế để khi lấy nhau sự tương thích sẽ giúp các bạn dễ dàng vượt qua được những bể dâu của cuộc đời.

Mẹ chồng – Nàng dâu, do đâu mối lương duyên bất hòa

Trước khi Hồng Thy kết hôn với Nghĩa thì có nhiều bạn nhắc khéo về mẹ chồng cô là người cực kỳ thương con trai, nhưng với Thy thì mẹ nào mà chẳng thương con nên cô cũng không mấy bận tâm. Cho đến khi về sống chung một nhà, Hồng Thy mới biết mẹ chồng có tác động lớn thế nào tới hôn nhân của mình. 

Hai người đi tuần trăng mật cũng có mẹ chồng đi theo, Nghĩa mua một cái áo hay một sợi dây chuyền tặng Hồng Thy cũng bị nhắc nhở và làm bà không vui. Mọi quyết định trong gia đình phải thông qua ý bà, và Nghĩa chưa bao giờ đứng về phía vợ.

Rồi Nghĩa nhận ra, tự dưng cuộc sống của anh lại phải đứng giữa cuộc chiến không khói súng của hai người đàn bà. Một bên tình, một bên hiếu chẳng biết làm thế nào cho an nên Nghĩa đành chọn cách im lặng lánh mặt để hai người đàn bà ở lại cắn đắng với nhau cho đến sức tàn lực kiệt.

Phải chăng chính sự tổn thương trong hôn nhân khiến bà luôn phải dựa dẫm vào con trai. Tình yêu của một người đàn bà 60 chưa bao giờ là dành cho hôn nhân, cho người chồng luôn đi sớm về khuya. Đi qua thanh xuân với nỗi cô đơn quặn gánh cho đến khi về già bà vẫn đau đáu một nỗi niềm là cố sống vì con – đứa con trai vàng bạc “bé bỏng” nay đã lớn của bà.

Những bà mẹ chồng trói đời mình vào nỗi bất an.

Phụ nữ một khi không có cảm giác an toàn trong hôn nhân, không cảm thấy mình được quan tâm, bảo vệ thì họ sẽ nảy sinh ý muốn khống chế, trói buộc người chồng. Người đàn ông thì không đời nào chấp nhận vì anh ta đã không còn là một đứa trẻ.

Người chồng có thể chấp nhận sự ngược đãi, hay ra yêu sách, mệnh lệnh của mẹ như một sự hiển nhiên nhưng sẽ không bao giờ chấp nhận vợ mình làm vậy nên họ sẽ kiếm đủ mọi lý do để tránh né vợ.

Để trấn an, phụ nữ sẽ dồn sự khống chế đó vào đứa trẻ, đặc biệt là với đứa con trai. Người vừa đóng vai con, vừa phải thay vị trí của người cha để bù đắp cho sự trống vắng tình cảm của người mẹ. Để từng ngày, người đàn bà ấy còn thấy mình có chút giá trị mà tồn tại lay lắt trong cuộc hôn nhân tẻ nhạt của chính mình.

Đó cũng là lý do phụ nữ muốn ở bên con trai như hình với bóng. Lý trí bảo rằng con trai sẽ phải lấy vợ, sinh con và có gia đình riêng nhưng tình cảm thì họ khó mà chấp nhận việc một người phụ nữ khác thay thế vị trí “độc tôn” của mình nên mới diễn ra cuộc chiến giữa mẹ chồng nàng dâu tồn tại dai dẳng ở nhiều xã hội phụ hệ nơi sự bất công và mất mát thường nghiêng về phía đàn bà.

Chính sự thiếu vắng bóng dáng người đàn ông trong gia đình; khi những đứa con lớn lên có đầy đủ cả cha và mẹ nhưng một trong hai không có sự gắn kết yêu thương nhau; hay những đứa trẻ phải chứng kiến sự đổ vỡ của cha mẹ… Tất cả sẽ là một mệnh đề nhân quả vận vào đời của đứa trẻ khi trưởng thành, ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp đến quan niệm, cái nhìn, cách lựa chọn, đối đãi với hôn nhân của mỗi người sau này.

Làm thế nào để hóa giải bi kịch “luân hồi” này?

Để không bị những “định mệnh” hay cái chúng ta gọi là “số phận” ảnh hưởng đến hạnh phúc cá nhân, bản thân mỗi người con phải sống thật tốt cuộc đời của chính mình, biết cách phụng dưỡng tôn trọng cha mẹ nhưng đừng giao cuộc đời mình cho cha mẹ.

Hoặc giả khi ta chọn tình yêu cũng cần cân nhắc đến những khía cạnh khách quan khác trong cuộc sống.  Bởi hấp dẫn nhau một ngày, một tháng không giống với việc “chung lưng đấu cật” với nhau cả đời. Chính vì thế, quan sát hoàn cảnh gia đình của người mình lựa chọn làm vợ, làm chồng xem có phù hợp hay không là điều rất cần thiết, đừng để đến khi lấy nhau về mới vỡ lẽ, rồi nuối tiếc, hối hận, đổ lỗi, tự trách mình..thì đã muộn.

Là đàn ông hay phụ nữ, bạn phải độc lập về kinh tế, không nên sống ỷ lại, tinh thần phải mạnh mẽ để có thể thuyết phục được cha mẹ khiến họ hiểu và tôn trọng cuộc sống của con cái.

Là con dâu bạn cũng không nên vội chiến đấu tới cùng với đấng sinh thành của chồng vì không khác gì bạn quay lưng bỏ mặc anh ấy một mình. Đừng bắt người mình yêu lựa chọn “giữa hiếu và tình” bởi nghiêng bên nào cũng toàn là khoảng cách chênh vênh. Hãy hiểu cho những gì mẹ chồng đã trải qua, cần lắm là sự yêu thương, niềm tin, sự bao dung, vị tha để có thể hàn gắn lại những vết thương lòng đã cũ hằn sâu trong tiềm thức.

Là cha mẹ nếu có con trai, bạn hãy dạy chúng sự tử tế; nếu có con gái, bạn hãy dạy chúng sự mạnh mẽ để bản thân không chìm đắm vào đầm lầy của yêu thương mù quáng. Ngoài ra, trong quá trình trưởng thành hãy để các con phát triển một cách độc lập với nhu cầu của cha mẹ. Và dù trong hoàn cảnh hôn nhân thế nào, thì chính tình yêu và sự tôn trọng của cha mẹ dành cho nhau sẽ là món quà ý nghĩa nhất mà bạn có thể dành tặng cho con mình mãi về sau này.

MIA NGUYỄN

Trên chuyến phà đầy nắng gió qua con sông Tiền  về lại quê hương, bà của Ngân bảo “Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng”, con cũng nên “ tìm nơi có đức gửi thân” con nhé. Gió luồn qua khung cửa sổ mang theo tiếng gió rít ken két thổi qua lan can của thành phà. 

Trong lòng Ngân chợt nghĩ mình lấy ai yêu mình chớ có lấy gia đình người ấy đâu mà phải “xem tông, chọn giống” làm gì! Rồi cô cười bảo chắc chắn con sẽ lấy một người đàn ông phù hợp với mình nên bà yên tâm.

Quan niệm hôn nhân phải “môn đăng hộ đối” có còn phù hợp?

Tuổi 22 Ngân chẳng hiểu hết ý của bà, cô lựa chọn một tình yêu lý tưởng để sánh đôi, sải bước và chấp nhận sống chết bảo vệ tình yêu của đời mình mặc cho giông bão và người đời cho rằng không phù hợp.

Ngân gặp Hùng trong một lần đi tham gia hội nghị trên tỉnh. Tuy nhiên, lúc đó cô lại đang yêu xa một anh bạn học cùng Đại học. Gia đình người yêu cũ khá giả, hạnh phúc, cha mẹ thương con và thương cả cô con dâu tương lai vậy mà chính cái cảm giác xa mặt cách lòng, chính những nỗi cô đơn mới lớn đã làm Ngân quyết định chấm dứt tình yêu để đến với Hùng như một định mệnh.

Hùng lớn lên ở miền Tây, gia đình nghèo đến nổi nhà không có một vật dụng gì đáng giá. Từ nhỏ, Hùng được gửi đi học ở nhà người cô, sau đó anh thi đậu trung cấp của tỉnh. Việc làm bấp bênh nhưng được cái anh chịu khó và thích kinh doanh nên cuộc sống cũng tạm ổn định. Làm bao nhiêu tiền anh điều gửi về cho cha mẹ và cô em gái bằng tuổi Ngân nhưng không chịu đi làm, chỉ thích ở nhà và trông chờ ai đó phù hợp đến cưới.

Ngân yêu Hùng bởi cái tính vượt khó và vẻ ngoài phong trần. Nhưng cũng chính cuộc sống khó khăn đã dạy anh cách đạp lên người khác để sống, để kinh doanh, kiếm tiền lo cho cha mẹ. Tình yêu của anh dành cho Ngân chỉ là phụ, bởi cơm áo gạo tiền và nỗi lo gia đình luôn là điều anh canh cánh bên lòng ngay cả khi hai người lấy nhau.

Gia đình Ngân thoạt đầu không đồng ý không chỉ bởi cái nghèo mà còn bởi mọi người nhận ra Hùng và gia đình không thực sự yêu Ngân nhưng cũng vì “ Một ngày nên nghĩa chuyến đò nên quen”  mà hai ông bà đành chấp thuận.

Ái tình có sức mạnh lớn đến vô cùng, từ một cô gái có học thức, xinh đẹp, giỏi giang trong một gia đình khá giả, Ngân quyết định dọn về sống cùng Hùng trong khu nhà trọ cũ kỹ.

Bởi Ngân luôn tin rằng tình yêu đích thực là khi cả hai yêu nhau và muốn ở bên nhau là đủ. Cô không mũi lòng trước những câu nói xa gần của bạn bè cùng trang lứa vì trong sâu thẳm cô hiểu rằng có tình nào mà bình yên không sóng gió. 

Hùng vẫn yêu thương Ngân như ngày đầu mới quen, chỉ duy nhất một điều là anh muốn giữ tiền lương hàng tháng của cả hai, phân nửa được anh gửi về cho gia đình ở huyện. 

Do ở quê không có việc gì làm nên cha mẹ và em gái thay phiên nhau lên ở với anh chị. Ngân lúc đầu thông cảm nhưng sau khi cô có thai, cô cần sự yên tĩnh để nghỉ ngơi thì bị chồng và gia đình từ chối. Anh bảo đã là dâu con trong gia đình thì phải yêu quý cha mẹ anh dù họ có phiền phức thế nào. Từ đó, bên chồng xem Ngân như cái gai trong mắt và không còn tôn trọng cô như trước.

Vậy mới thấy, thời nay một số bạn trẻ chỉ mới gặp nhau ở một đoạn đường đời rất ngắn đến nổi chưa hẳn đã hiểu gì về nhau nhưng đã vội đính ước, tính chuyện vuông tròn có nhau. Tình yêu thời hiện đại quan trọng nhất là tình yêu nên việc “tìm tông, chọn giống” điều trở nên quá đỗi lỗi thời và lạc hậu.

“Tìm tông” không có nghĩa là chúng ta “tránh cành cong”, tìm chốn giàu sang để lấy, mà chủ yếu là tìm người phù hợp về gia cảnh, đức độ, cách giáo dục, lối đối nhân xử thế để khi lấy nhau sự tương thích sẽ giúp các bạn dễ dàng vượt qua được những bể dâu của cuộc đời.

Mẹ chồng – Nàng dâu, do đâu mối lương duyên bất hòa

Trước khi Hồng Thy kết hôn với Nghĩa thì có nhiều bạn nhắc khéo về mẹ chồng cô là người cực kỳ thương con trai, nhưng với Thy thì mẹ nào mà chẳng thương con nên cô cũng không mấy bận tâm. Cho đến khi về sống chung một nhà, Hồng Thy mới biết mẹ chồng có tác động lớn thế nào tới hôn nhân của mình. 

Hai người đi tuần trăng mật cũng có mẹ chồng đi theo, Nghĩa mua một cái áo hay một sợi dây chuyền tặng Hồng Thy cũng bị nhắc nhở và làm bà không vui. Mọi quyết định trong gia đình phải thông qua ý bà, và Nghĩa chưa bao giờ đứng về phía vợ.

Rồi Nghĩa nhận ra, tự dưng cuộc sống của anh lại phải đứng giữa cuộc chiến không khói súng của hai người đàn bà. Một bên tình, một bên hiếu chẳng biết làm thế nào cho an nên Nghĩa đành chọn cách im lặng lánh mặt để hai người đàn bà ở lại cắn đắng với nhau cho đến sức tàn lực kiệt.

Phải chăng chính sự tổn thương trong hôn nhân khiến bà luôn phải dựa dẫm vào con trai. Tình yêu của một người đàn bà 60 chưa bao giờ là dành cho hôn nhân, cho người chồng luôn đi sớm về khuya. Đi qua thanh xuân với nỗi cô đơn quặn gánh cho đến khi về già bà vẫn đau đáu một nỗi niềm là cố sống vì con – đứa con trai vàng bạc “bé bỏng” nay đã lớn của bà.

Những bà mẹ chồng trói đời mình vào nỗi bất an.

Phụ nữ một khi không có cảm giác an toàn trong hôn nhân, không cảm thấy mình được quan tâm, bảo vệ thì họ sẽ nảy sinh ý muốn khống chế, trói buộc người chồng. Người đàn ông thì không đời nào chấp nhận vì anh ta đã không còn là một đứa trẻ.

Người chồng có thể chấp nhận sự ngược đãi, hay ra yêu sách, mệnh lệnh của mẹ như một sự hiển nhiên nhưng sẽ không bao giờ chấp nhận vợ mình làm vậy nên họ sẽ kiếm đủ mọi lý do để tránh né vợ.

Để trấn an, phụ nữ sẽ dồn sự khống chế đó vào đứa trẻ, đặc biệt là với đứa con trai. Người vừa đóng vai con, vừa phải thay vị trí của người cha để bù đắp cho sự trống vắng tình cảm của người mẹ. Để từng ngày, người đàn bà ấy còn thấy mình có chút giá trị mà tồn tại lay lắt trong cuộc hôn nhân tẻ nhạt của chính mình.

Đó cũng là lý do phụ nữ muốn ở bên con trai như hình với bóng. Lý trí bảo rằng con trai sẽ phải lấy vợ, sinh con và có gia đình riêng nhưng tình cảm thì họ khó mà chấp nhận việc một người phụ nữ khác thay thế vị trí “độc tôn” của mình nên mới diễn ra cuộc chiến giữa mẹ chồng nàng dâu tồn tại dai dẳng ở nhiều xã hội phụ hệ nơi sự bất công và mất mát thường nghiêng về phía đàn bà.

Chính sự thiếu vắng bóng dáng người đàn ông trong gia đình; khi những đứa con lớn lên có đầy đủ cả cha và mẹ nhưng một trong hai không có sự gắn kết yêu thương nhau; hay những đứa trẻ phải chứng kiến sự đổ vỡ của cha mẹ… Tất cả sẽ là một mệnh đề nhân quả vận vào đời của đứa trẻ khi trưởng thành, ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp đến quan niệm, cái nhìn, cách lựa chọn, đối đãi với hôn nhân của mỗi người sau này.

Làm thế nào để hóa giải bi kịch “luân hồi” này?

Để không bị những “định mệnh” hay cái chúng ta gọi là “số phận” ảnh hưởng đến hạnh phúc cá nhân, bản thân mỗi người con phải sống thật tốt cuộc đời của chính mình, biết cách phụng dưỡng tôn trọng cha mẹ nhưng đừng giao cuộc đời mình cho cha mẹ.

Hoặc giả khi ta chọn tình yêu cũng cần cân nhắc đến những khía cạnh khách quan khác trong cuộc sống.  Bởi hấp dẫn nhau một ngày, một tháng không giống với việc “chung lưng đấu cật” với nhau cả đời. Chính vì thế, quan sát hoàn cảnh gia đình của người mình lựa chọn làm vợ, làm chồng xem có phù hợp hay không là điều rất cần thiết, đừng để đến khi lấy nhau về mới vỡ lẽ, rồi nuối tiếc, hối hận, đổ lỗi, tự trách mình..thì đã muộn.

Là đàn ông hay phụ nữ, bạn phải độc lập về kinh tế, không nên sống ỷ lại, tinh thần phải mạnh mẽ để có thể thuyết phục được cha mẹ khiến họ hiểu và tôn trọng cuộc sống của con cái.

Là con dâu bạn cũng không nên vội chiến đấu tới cùng với đấng sinh thành của chồng vì không khác gì bạn quay lưng bỏ mặc anh ấy một mình. Đừng bắt người mình yêu lựa chọn “giữa hiếu và tình” bởi nghiêng bên nào cũng toàn là khoảng cách chênh vênh. Hãy hiểu cho những gì mẹ chồng đã trải qua, cần lắm là sự yêu thương, niềm tin, sự bao dung, vị tha để có thể hàn gắn lại những vết thương lòng đã cũ hằn sâu trong tiềm thức.

Là cha mẹ nếu có con trai, bạn hãy dạy chúng sự tử tế; nếu có con gái, bạn hãy dạy chúng sự mạnh mẽ để bản thân không chìm đắm vào đầm lầy của yêu thương mù quáng. Ngoài ra, trong quá trình trưởng thành hãy để các con phát triển một cách độc lập với nhu cầu của cha mẹ. Và dù trong hoàn cảnh hôn nhân thế nào, thì chính tình yêu và sự tôn trọng của cha mẹ dành cho nhau sẽ là món quà ý nghĩa nhất mà bạn có thể dành tặng cho con mình mãi về sau này.

MIA NGUYỄN

BẠO LỰC TÌNH DỤC TRONG CỘNG ĐỒNG LGBT+

Khi nhắc đến bạo lực tình dục, công chúng thường hình dung đến những tình huống dị nguyên – đàn ông dị tính tấn công người yếu thế, phụ nữ hoặc trẻ em. Nhưng trong cộng đồng LGBT+, bạo lực tình dục và thể lý lại tồn tại một cách thầm lặng, dai dẳng và thường bị che...

ĐÀN ÔNG “THẲNG” THÍCH LÀM BOTTOM

Trong xã hội hiện đại, các khái niệm về tính dục đang ngày càng được nhìn nhận một cách linh hoạt và đa chiều hơn. Câu nói “đàn ông thẳng thích làm bottom” – tức là những người đàn ông có xu hướng dị tính nhưng lại thích vai trò tiếp nhận trong quan hệ tình dục –...

VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

  Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố...

HIỆU ỨNG DÂY THUN TRONG TRỊ LIỆU

Trong trị liệu sang chấn, người trị liệu thường chứng kiến hiện tượng "rubber band effect" – hiệu ứng dây thun – khi thân chủ tạm thời tiến vào trạng thái mới (an toàn hơn, kết nối hơn, điều tiết hơn), rồi sau đó bất ngờ "co lại" về mô thức cũ như thể bị bật trở lại....

NGƯỜI ĐỒNG TÍNH NAM VÀ RỐI LOẠN CƯƠNG DƯƠNG TRONG GẮN BÓ

Với nhiều người đồng tính nam, rối loạn cương dương không đơn thuần là vấn đề thể chất, mà còn là tấm gương phản chiếu những tổn thương sâu kín về cảm xúc, sự xấu hổ và kiểu gắn bó không an toàn hình thành từ rất sớm. Lớn lên trong một xã hội nơi sự nam tính chuẩn mực...

VAI TRÒ TƯỞNG TƯỢNG, “OBJECTIFY” HOẶC PLAY TRONG TÌNH DỤC

Tình dục không chỉ là hành vi thể chất mà còn là trải nghiệm thần kinh – cảm xúc – tưởng tượng. Đôi khi, chính việc nghĩ đến tình dục, tưởng tượng về cơ thể người mình yêu trong một bối cảnh khiêu gợi, hay hóa thân vào những vai trò không thuộc “đời thật” lại khiến ta...

KÌM NÉN CẢM XÚC VÀ “BẤT LỰC” TRONG TÌNH DỤC

Nhiều người vẫn nghĩ tình dục chỉ liên quan đến cơ thể – rằng nếu có người yêu thương mình, nếu đủ hấp dẫn, đủ “kỹ thuật”, thì chắc chắn sẽ có ham muốn và khoái cảm. Thế nhưng, thực tế không đơn giản như vậy. Có những người rất yêu bạn đời của mình, rất muốn gần gũi,...

VÌ SAO PHỤ NỮ Ở LẠI VỚI NGƯỜI TỆ BẠC

Có nhiều người phụ nữ, dù ngoài xã hội thành công, giỏi giang, được người khác nể trọng, nhưng trong tình yêu lại trở nên nhỏ bé, nhún nhường, thậm chí cam chịu. Họ dành hết tâm sức chăm sóc cho người đàn ông chẳng xứng đáng – thờ ơ, ích kỷ, vô tâm, thậm chí có lúc...

NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC KHÓC

  Có những đứa trẻ lớn lên trong những ngôi nhà nơi tiếng khóc là điều cấm kỵ. Chúng không được phép thể hiện sự yếu đuối, không được “làm quá”, không được rơi lệ dù trong lòng đầy giông bão. Thay vì được ôm ấp khi đau buồn, chúng thường nghe những lời như “nín...

“ĐƠ” MÃN TÍNH

Khi im lặng không phải là bình yên, mà là tê liệt thần kinh Có những đứa trẻ dường như “ngoan ngoãn”, “ít phiền hà”, ngồi yên một mình hàng giờ liền, không đòi hỏi, không khóc, không phản kháng. Trong mắt người lớn, đó là một đứa trẻ “dễ nuôi”. Nhưng đằng sau sự lặng...

BẠO LỰC TÌNH DỤC TRONG CỘNG ĐỒNG LGBT+

Khi nhắc đến bạo lực tình dục, công chúng thường hình dung đến những tình huống dị nguyên – đàn ông dị tính tấn công người yếu thế, phụ nữ hoặc trẻ em. Nhưng trong cộng đồng LGBT+, bạo lực tình dục và thể lý lại tồn tại một cách thầm lặng, dai dẳng và thường bị che...

ĐÀN ÔNG “THẲNG” THÍCH LÀM BOTTOM

Trong xã hội hiện đại, các khái niệm về tính dục đang ngày càng được nhìn nhận một cách linh hoạt và đa chiều hơn. Câu nói “đàn ông thẳng thích làm bottom” – tức là những người đàn ông có xu hướng dị tính nhưng lại thích vai trò tiếp nhận trong quan hệ tình dục –...

KHI TRỊ LIỆU TRỞ THÀNH SÂN KHẤU “NÂNG ĐỠ”

  Không phải ai làm nghề trị liệu cũng thật sự chữa lành. Có những người bước vào nghề này với trái tim từng tổn thương, khao khát hiểu người khác, và ước mong được hiện diện cho ai đó – như điều họ từng cần nhưng không có. Nhưng cũng có những người chọn nghề trị...

MASTER – BIỂU TƯỢNG QUYỀN LỰC TUYỆT ĐỐI

  Khi con người rơi vào trạng thái mất kiểm soát – cảm xúc, cơ thể, hay các mối quan hệ – một số người không tìm đến con người, mà tìm đến một biểu tượng quyền lực tuyệt đối: “master”. Đó có thể là một đấng tâm linh, một vị thầy, một hình tượng cha lý tưởng hóa,...

RONG KINH, CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ SANG CHẤN

Rong kinh – hiện tượng kinh nguyệt kéo dài bất thường trên 7 ngày hoặc ra máu nhiều hơn bình thường – không chỉ là vấn đề phụ khoa thuần túy mà còn có liên hệ chặt chẽ với trạng thái căng thẳng mãn tính, đặc biệt ở những người có tiền sử sang chấn tâm lý. Trong nhiều...

VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

  Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố...

HIỆU ỨNG DÂY THUN TRONG TRỊ LIỆU

Trong trị liệu sang chấn, người trị liệu thường chứng kiến hiện tượng "rubber band effect" – hiệu ứng dây thun – khi thân chủ tạm thời tiến vào trạng thái mới (an toàn hơn, kết nối hơn, điều tiết hơn), rồi sau đó bất ngờ "co lại" về mô thức cũ như thể bị bật trở lại....

ĐÀN BÀ HẤP DẪN VÌ HỌ RỰC RỠ, KHÁC BIỆT

Có những người phụ nữ mang trong mình thứ khí chất rất riêng: trí tuệ, độc lập, đầy nội lực. Họ bước vào một căn phòng và lập tức khiến không khí thay đổi – không phải vì ngoại hình, mà vì sự sắc bén, bình thản và không dễ nắm bắt. Đối với nhiều người đàn ông, họ là...

HỌC TÂM LÝ CÓ THẬT SỰ GIÚP TA ỔN HƠN?

  Nhiều bạn trẻ chọn học ngành tâm lý với một mong muốn rất chân thành: “Mình muốn hiểu bản thân hơn, muốn chữa lành những tổn thương của chính mình.” Điều đó không sai. Trong một thế giới nhiều biến động, nơi cảm xúc dễ bị bỏ qua và tổn thương thường bị xem nhẹ,...

TRỊ LIỆU TÂM LÝ – MỘT TIẾN TRÌNH ĐAU ĐỚN, TRIỂN NỞ VÀ THĂNG HOA

Trị liệu tâm lý không phải là nơi để ai đó “dỗ dành” bạn vượt qua nỗi buồn, cũng không phải nơi đưa ra lời khuyên nhanh chóng để “suy nghĩ tích cực hơn”. Trị liệu là một tiến trình – dài hơi, nhiều lớp, và đôi khi vô cùng đau đớn. Đó là hành trình trở về đối diện với...