CÓ NHỮNG ĐIỀU CHỈ GIẤU Ở TRONG TIM

CÓ NHỮNG ĐIỀU CHỈ GIẤU Ở TRONG TIM

 

Chị gọi cho tôi vào lúc nửa đêm và bảo là muốn nói chuyện phím. Tôi dư hiểu rằng không phải khơi khơi mà chị gọi cho tôi như thế. Nhưng nếu chị không chủ động nói ra thì tôi cũng không muốn đề cập đến vấn đề của chị. Và chúng tôi nói về thời tiết, về những dự định mới, than vãn một số điều về nhân sinh, rồi chọc ghẹo nhau cười… 

Người ta khó mà dốc cạn nỗi niềm khi mà trong lòng cũng đang rối bời, không biết kể từ đâu, không biết sắp xếp như thế nào những nếp lòng đang bày ra một cách ngổn ngang và phiền quấy. Hoặc người ta sợ phơi bày cho người khác những điều thật sự đang diễn ra đằng sau cánh cửa mang tên “nụ cười mạng xã hội”. 

Những lúc đấy, người ta chỉ cần lắng nghe một người nói chuyện, lắng nghe những thanh âm xôn xao để xao nhãng câu chuyện ở hiện tại của mình. Gọi là trốn tránh cũng được, vì có những lúc bế tắc hay tuyệt vọng quá, người ta thật sự không dám đối diện với những điều “chỉ có thể giấu ở trong tim”. 

Tôi nhớ rất rõ đã từng nhìn thấy mẹ lặng lẽ khóc và ghi những dòng chữ bằng phấn trắng vào chiếc tủ gỗ của mình: Buồn quá! Có những nỗi buồn không thể nói ra.

Nhưng tôi chỉ hiểu được câu nói và những giọt nước mắt đó của mẹ vào ngày tôi bắt đầu có những điều chỉ có thể giấu ở trong tim.

Ai cũng có những điều chỉ muốn giấu nhẹm đi như thế. 

Đó có thể là những uất ức, nghẹn ngào không thể giải bày hoặc có giải bày cũng không chắc người khác có thể hiểu được. 

Đó có thể là những mặc cảm, những sai lầm, những ăn năn dày vò từ ngày tháng năm này sang ngày tháng năm khác, đằng đẵng một đời người. Họ không nói vì muốn bảo vệ hình tượng bên ngoài của chính mình. Nói ra nghĩa là phá vỡ những hảo vọng và nụ cười ngọt ngào, lấp lánh, hạnh phúc đã được tung hô bởi rất nhiều người đang nhìn họ với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, ca tụng. 

Thế nên luôn có một thực thể cô đơn tồn tại trong mỗi người chúng ta vì những điều chỉ có thể giấu ở trong tim thế này.

Có những điều tôi muốn kể nhưng chẳng biết kể với ai, hoặc giả kể ra rồi quyết định cũng vẫn chỉ là của riêng mình. Thậm chí, trong câu chuyện đó, mình biết rõ được, khi mình kể ra thì họ sẽ khuyên mình như thế nào. Lí trí của bản thân rõ ràng đã hiểu một cách rạch ròi như lời khuyên của người khác nhưng cuối cùng lại nương vào cảm xúc để quyết định thì chỉ còn cách giấu đi cho khỏi phải đối diện với quá nhiều câu hỏi. 

Vì những điều chỉ có thể giấu đi thế này, phải chăng chúng ta nên cố gắng tử tế với nhau, vì chúng ta không thể chia sẻ những điều mà người đối diện của mình phải đối mặt với chính bản thân họ hằng đêm. Những thứ đã khiến bản tính “ban ngày” của họ thay đổi. 

Tất cả chúng ta đều nhìn thấy những cọc cằn thô lỗ của một người nhưng có mấy ai biết rằng họ có một quá khứ “kể chẳng ai tin”. Chúng ta sẽ nghĩ đó một bộ phim mà biên kịch đã cố nhét hết vào đó những điều bi thương, đến nỗi người ta không cách nào tin được rằng tất cả những điều đó lại có thể xảy ra trên cùng một cuộc đời. 

Tất cả chúng ta đều nhìn thấy sự mạnh mẽ của một người phụ nữ nhưng chẳng mấy ai hiểu được nguồn cơn của sự mạnh mẽ đó. Nên đôi khi một câu nói vô tình “Đàn bà, con gái gì mà như đàn ông” sẽ có thể làm tổn thương đến họ. 

Ai cũng có lí lẽ để bảo vệ những điều của riêng mình. Ai cũng là những kẻ cô đơn hoặc đối mặt với những nỗi cô đơn của mình khi học cách trưởng thành, khi va vấp, khi lầm lỗi… 

Chúng ta không thể khuyên họ rằng họ phải tâm sự những điều trong lòng để người khác biết mà giúp. Bởi vì che giấu luôn là một trong những biện pháp người ta chọn lựa để bảo vệ bản thân mình. 

Nên có lẽ tử tế là điều duy nhất chúng ta có thể làm để giúp họ xoa dịu đi những điều họ đang đối mặt mà không thể phân bua. Và cũng là để xoa dịu cho chính bản thân mình, vì những điều bực tức chỉ làm nặng nề thêm cảm xúc và cơ thể. Không phải là mình đang đau khổ sẽ đồng nghĩa với việc cả thế giới ngoài kia cũng đều có thù oán với mình.

Sự tử tế trong giao tiếp, trong hành động sẽ làm đơn giản hóa cuộc sống phức tạp này và con người chúng ta sẽ dễ “chạm” vào nhau hơn là những cái nhìn dửng dưng trong phố thị bây giờ. Nếu có thể, xin hãy nhấc máy khi bất thình lình nhận được một cuộc gọi từ một ai đó là bạn bè, người thân của mình, bởi những lúc ấy, họ đang thực sự cần bạn. 

LẠC NHIÊN

Chị gọi cho tôi vào lúc nửa đêm và bảo là muốn nói chuyện phím. Tôi dư hiểu rằng không phải khơi khơi mà chị gọi cho tôi như thế. Nhưng nếu chị không chủ động nói ra thì tôi cũng không muốn đề cập đến vấn đề của chị. Và chúng tôi nói về thời tiết, về những dự định mới, than vãn một số điều về nhân sinh, rồi chọc ghẹo nhau cười… 

Người ta khó mà dốc cạn nỗi niềm khi mà trong lòng cũng đang rối bời, không biết kể từ đâu, không biết sắp xếp như thế nào những nếp lòng đang bày ra một cách ngổn ngang và phiền quấy. Hoặc người ta sợ phơi bày cho người khác những điều thật sự đang diễn ra đằng sau cánh cửa mang tên “nụ cười mạng xã hội”. 

Những lúc đấy, người ta chỉ cần lắng nghe một người nói chuyện, lắng nghe những thanh âm xôn xao để xao nhãng câu chuyện ở hiện tại của mình. Gọi là trốn tránh cũng được, vì có những lúc bế tắc hay tuyệt vọng quá, người ta thật sự không dám đối diện với những điều “chỉ có thể giấu ở trong tim”. 

Tôi nhớ rất rõ đã từng nhìn thấy mẹ lặng lẽ khóc và ghi những dòng chữ bằng phấn trắng vào chiếc tủ gỗ của mình: Buồn quá! Có những nỗi buồn không thể nói ra.

Nhưng tôi chỉ hiểu được câu nói và những giọt nước mắt đó của mẹ vào ngày tôi bắt đầu có những điều chỉ có thể giấu ở trong tim.

Ai cũng có những điều chỉ muốn giấu nhẹm đi như thế. 

Đó có thể là những uất ức, nghẹn ngào không thể giải bày hoặc có giải bày cũng không chắc người khác có thể hiểu được. 

Đó có thể là những mặc cảm, những sai lầm, những ăn năn dày vò từ ngày tháng năm này sang ngày tháng năm khác, đằng đẵng một đời người. Họ không nói vì muốn bảo vệ hình tượng bên ngoài của chính mình. Nói ra nghĩa là phá vỡ những hảo vọng và nụ cười ngọt ngào, lấp lánh, hạnh phúc đã được tung hô bởi rất nhiều người đang nhìn họ với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, ca tụng. 

Thế nên luôn có một thực thể cô đơn tồn tại trong mỗi người chúng ta vì những điều chỉ có thể giấu ở trong tim thế này.

Có những điều tôi muốn kể nhưng chẳng biết kể với ai, hoặc giả kể ra rồi quyết định cũng vẫn chỉ là của riêng mình. Thậm chí, trong câu chuyện đó, mình biết rõ được, khi mình kể ra thì họ sẽ khuyên mình như thế nào. Lí trí của bản thân rõ ràng đã hiểu một cách rạch ròi như lời khuyên của người khác nhưng cuối cùng lại nương vào cảm xúc để quyết định thì chỉ còn cách giấu đi cho khỏi phải đối diện với quá nhiều câu hỏi. 

Vì những điều chỉ có thể giấu đi thế này, phải chăng chúng ta nên cố gắng tử tế với nhau, vì chúng ta không thể chia sẻ những điều mà người đối diện của mình phải đối mặt với chính bản thân họ hằng đêm. Những thứ đã khiến bản tính “ban ngày” của họ thay đổi. 

Tất cả chúng ta đều nhìn thấy những cọc cằn thô lỗ của một người nhưng có mấy ai biết rằng họ có một quá khứ “kể chẳng ai tin”. Chúng ta sẽ nghĩ đó một bộ phim mà biên kịch đã cố nhét hết vào đó những điều bi thương, đến nỗi người ta không cách nào tin được rằng tất cả những điều đó lại có thể xảy ra trên cùng một cuộc đời. 

Tất cả chúng ta đều nhìn thấy sự mạnh mẽ của một người phụ nữ nhưng chẳng mấy ai hiểu được nguồn cơn của sự mạnh mẽ đó. Nên đôi khi một câu nói vô tình “Đàn bà, con gái gì mà như đàn ông” sẽ có thể làm tổn thương đến họ. 

Ai cũng có lí lẽ để bảo vệ những điều của riêng mình. Ai cũng là những kẻ cô đơn hoặc đối mặt với những nỗi cô đơn của mình khi học cách trưởng thành, khi va vấp, khi lầm lỗi… 

Chúng ta không thể khuyên họ rằng họ phải tâm sự những điều trong lòng để người khác biết mà giúp. Bởi vì che giấu luôn là một trong những biện pháp người ta chọn lựa để bảo vệ bản thân mình. 

Nên có lẽ tử tế là điều duy nhất chúng ta có thể làm để giúp họ xoa dịu đi những điều họ đang đối mặt mà không thể phân bua. Và cũng là để xoa dịu cho chính bản thân mình, vì những điều bực tức chỉ làm nặng nề thêm cảm xúc và cơ thể. Không phải là mình đang đau khổ sẽ đồng nghĩa với việc cả thế giới ngoài kia cũng đều có thù oán với mình.

Sự tử tế trong giao tiếp, trong hành động sẽ làm đơn giản hóa cuộc sống phức tạp này và con người chúng ta sẽ dễ “chạm” vào nhau hơn là những cái nhìn dửng dưng trong phố thị bây giờ. Nếu có thể, xin hãy nhấc máy khi bất thình lình nhận được một cuộc gọi từ một ai đó là bạn bè, người thân của mình, bởi những lúc ấy, họ đang thực sự cần bạn. 

LẠC NHIÊN

TẠI SAO NHIỀU NGƯỜI GAY LÀ BOTTOM

  Trong cộng đồng nam đồng tính, vai trò bottom – người tiếp nhận trong quan hệ tình dục – thường xuất hiện với tần suất cao và gây ra nhiều tranh luận. Tại sao nhiều người đồng tính nam lại chọn hoặc cảm thấy thoải mái với vai trò này? Câu trả lời không đơn...

LGBT VÀ CẢM GIÁC KHÔNG THUỘC VỀ

  Sinh ra là người đồng tính, song tính hay chuyển giới trong một gia đình dị tính chuẩn mực, nhiều cá nhân phải lớn lên trong môi trường không công nhận sự khác biệt của họ. Khi xã hội đặt nặng giá trị nam tính, sức mạnh và sự “bình thường”, những người thể hiện...

KHI TRẦM CẢM TRỞ THÀNH CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

Thông thường, trầm cảm được nhìn nhận như một rối loạn tâm thần cần điều trị. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp, đặc biệt là khi một người trải qua sang chấn kéo dài, trầm cảm có thể đóng vai trò như một cơ chế bảo vệ. Khi trẻ em lớn lên trong môi trường căng thẳng...

HỌC TÂM LÝ HỌC ĐỂ GIỮ KHOẢNG CÁCH VỚI NỖI ĐAU

Trong những năm gần đây, ngày càng nhiều người tìm đến các khóa học, sách vở hay hội thảo về tâm lý học như một cách để “chữa lành” cho bản thân. Họ tham gia lớp học, nghe diễn giả, đọc tài liệu, và thậm chí ghi chú rất cẩn thận. Tuy nhiên, ở một số người, việc tiếp...

KHI TRỊ LIỆU CHỈ LÀ NƠI TRÚ ẨN TẠM THỜI

Trong thực hành tâm lý, không ít trường hợp thân chủ tìm đến trị liệu không nhằm mục tiêu dài hạn, mà chỉ như một “nơi trú ẩn tạm thời” khi cảm xúc vượt ngưỡng chịu đựng. Họ thường đến phòng trị liệu trong trạng thái đau đớn, căng thẳng hoặc khủng hoảng, nhưng chỉ sau...

GHOSTING TRONG TÌNH YÊU

  Ghosting là hiện tượng một người đột ngột biến mất khỏi mối quan hệ tình cảm mà không để lại lời giải thích, khiến đối phương rơi vào trạng thái hoang mang và đau khổ. Trong thời đại kết nối nhanh chóng qua mạng xã hội, ghosting trở thành một cách “chia tay im...

TÌNH YÊU VỚI NGƯỜI RỐI LOẠN NHÂN CÁCH RANH GIỚI

Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ranh giới (Borderline Personality Disorder – BPD), tình yêu thường bắt đầu bằng sự kết nối mãnh liệt và cảm giác gần gũi sâu sắc. Người ranh giới khao khát tình cảm, sợ hãi bị bỏ rơi, và thường lý tưởng hóa đối phương...

RỐI LOẠN NHÂN CÁCH ÁI KỶ KHI YÊU

  Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ái kỷ (Narcissistic Personality Disorder – NPD), tình yêu ban đầu thường được khoác lên vẻ đẹp hoàn hảo nhưng dần trở thành sự lạm dụng tinh vi và nguy hiểm. Người ái kỷ thường bắt đầu bằng giai đoạn lý tưởng...

VĂN HÓA GIA TRƯỞNG ÁI KỶ VÀ NÃO BỘ NAM GIỚI BẠO HÀNH

Văn hóa gia trưởng ái kỷ (narcissistic patriarchy) là một hệ thống giá trị và niềm tin xã hội đặt nam giới ở vị trí quyền lực tối cao, đồng thời dung túng hoặc hợp thức hóa hành vi kiểm soát, áp bức và bạo lực với phụ nữ, trẻ em và các nhóm yếu thế. Trong hệ thống...

SỰ DUNG TÚNG VÀ CƠ CHẾ NÃO BỘ NGƯỜI GÂY BẠO LỰC

  Người đàn ông bạo hành thường không chỉ bị chi phối bởi cảm xúc tức thời, mà còn bởi những mô hình tư duy và cấu trúc não bộ đã hình thành lâu dài. Ở mức sinh học thần kinh, vùng hạch hạnh nhân (amygdala) có thể hoạt động quá mức, khiến phản ứng giận dữ và cảm...

TẠI SAO NHIỀU NGƯỜI GAY LÀ BOTTOM

  Trong cộng đồng nam đồng tính, vai trò bottom – người tiếp nhận trong quan hệ tình dục – thường xuất hiện với tần suất cao và gây ra nhiều tranh luận. Tại sao nhiều người đồng tính nam lại chọn hoặc cảm thấy thoải mái với vai trò này? Câu trả lời không đơn...

LGBT VÀ CẢM GIÁC KHÔNG THUỘC VỀ

  Sinh ra là người đồng tính, song tính hay chuyển giới trong một gia đình dị tính chuẩn mực, nhiều cá nhân phải lớn lên trong môi trường không công nhận sự khác biệt của họ. Khi xã hội đặt nặng giá trị nam tính, sức mạnh và sự “bình thường”, những người thể hiện...

KHI TRẦM CẢM TRỞ THÀNH CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

Thông thường, trầm cảm được nhìn nhận như một rối loạn tâm thần cần điều trị. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp, đặc biệt là khi một người trải qua sang chấn kéo dài, trầm cảm có thể đóng vai trò như một cơ chế bảo vệ. Khi trẻ em lớn lên trong môi trường căng thẳng...

HỌC TÂM LÝ HỌC ĐỂ GIỮ KHOẢNG CÁCH VỚI NỖI ĐAU

Trong những năm gần đây, ngày càng nhiều người tìm đến các khóa học, sách vở hay hội thảo về tâm lý học như một cách để “chữa lành” cho bản thân. Họ tham gia lớp học, nghe diễn giả, đọc tài liệu, và thậm chí ghi chú rất cẩn thận. Tuy nhiên, ở một số người, việc tiếp...

KHI TRỊ LIỆU CHỈ LÀ NƠI TRÚ ẨN TẠM THỜI

Trong thực hành tâm lý, không ít trường hợp thân chủ tìm đến trị liệu không nhằm mục tiêu dài hạn, mà chỉ như một “nơi trú ẩn tạm thời” khi cảm xúc vượt ngưỡng chịu đựng. Họ thường đến phòng trị liệu trong trạng thái đau đớn, căng thẳng hoặc khủng hoảng, nhưng chỉ sau...

GHOSTING TRONG TÌNH YÊU

  Ghosting là hiện tượng một người đột ngột biến mất khỏi mối quan hệ tình cảm mà không để lại lời giải thích, khiến đối phương rơi vào trạng thái hoang mang và đau khổ. Trong thời đại kết nối nhanh chóng qua mạng xã hội, ghosting trở thành một cách “chia tay im...

TÌNH YÊU VỚI NGƯỜI RỐI LOẠN NHÂN CÁCH RANH GIỚI

Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ranh giới (Borderline Personality Disorder – BPD), tình yêu thường bắt đầu bằng sự kết nối mãnh liệt và cảm giác gần gũi sâu sắc. Người ranh giới khao khát tình cảm, sợ hãi bị bỏ rơi, và thường lý tưởng hóa đối phương...

RỐI LOẠN NHÂN CÁCH ÁI KỶ KHI YÊU

  Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ái kỷ (Narcissistic Personality Disorder – NPD), tình yêu ban đầu thường được khoác lên vẻ đẹp hoàn hảo nhưng dần trở thành sự lạm dụng tinh vi và nguy hiểm. Người ái kỷ thường bắt đầu bằng giai đoạn lý tưởng...

VĂN HÓA GIA TRƯỞNG ÁI KỶ VÀ NÃO BỘ NAM GIỚI BẠO HÀNH

Văn hóa gia trưởng ái kỷ (narcissistic patriarchy) là một hệ thống giá trị và niềm tin xã hội đặt nam giới ở vị trí quyền lực tối cao, đồng thời dung túng hoặc hợp thức hóa hành vi kiểm soát, áp bức và bạo lực với phụ nữ, trẻ em và các nhóm yếu thế. Trong hệ thống...

SỰ DUNG TÚNG VÀ CƠ CHẾ NÃO BỘ NGƯỜI GÂY BẠO LỰC

  Người đàn ông bạo hành thường không chỉ bị chi phối bởi cảm xúc tức thời, mà còn bởi những mô hình tư duy và cấu trúc não bộ đã hình thành lâu dài. Ở mức sinh học thần kinh, vùng hạch hạnh nhân (amygdala) có thể hoạt động quá mức, khiến phản ứng giận dữ và cảm...