HOA NỞ, HOA RƠI TỰ CÓ THỜI

HOA NỞ, HOA RƠI TỰ CÓ THỜI

 

Chúng ta thường lấy lí do không hợp nhau để chia tay một cuộc tình, một cuộc hôn nhân. Vì đó là lí do đơn giản nhất, nhanh nhất để kết thúc cùng một câu chất vấn từ cả trăm con người “Tại sao hai người họ lại như vậy?”.

Người ta thường hay cười khẩy câu kết luận này, cho rằng nếu không hợp thì ngay từ đầu đã biết là không hợp. Tại sao lại mất thời gian để yêu nhau, quen nhau, tìm hiểu thậm chí kết hôn rồi lại chia tay. 

 Đến cuối cùng “Không hợp nhau” là lí do hay chỉ là lí cớ để phụ rẫy một món tình? 

Ngày còn yêu nhau và say đắm trong men ái tình, người ta thường hay ảo tưởng sức mạnh của bản thân vào nhiều khả năng. Một là, khả năng thay đổi bản thân vì người mình yêu. Hai là, có thể thay đổi tính cách, thói quen sống của người yêu theo cách mình mong muốn. Ba là, khả năng ứng phó với những chông gai và thử thách như trên phim ảnh. Bốn là, những lời nói ngôn tình sẽ có sức mạnh cổ vũ vĩ đại. Vân vân và vân vân.

Lí do duy nhất có thể dùng để giải thích cho sức mạnh trong suy nghĩ này đó chính là vì lúc mới yêu, tình yêu luôn có màu hồng. Nhưng khi ấy, tình yêu chưa thực sự đi vào đời sống hiện thực. 

Một cuộc tình ngỡ là sống chết với những lời thề thốt, những giọt nước mắt hạnh phúc vì có nhau, trong một ngày đẹp trời bốc hơi như giọt sương tan trong nắng gắt. 

Ngày người ta nói hết thương nhau, khép lại hành trình chung đôi ngỡ sẽ vĩnh cữu. Có lẽ thứ con người ta lừa gạt nhau nhiều nhất, lừa gạt bản thân mình nhiều nhất vẫn là những lời hứa hẹn thiên thu, mãi mãi. 

Sự chủ quan của bản thân chúng ta khi tôn thờ chân lý đầy mộng mơ “Tình yêu sẽ giúp ta vượt qua được tất cả?”. Và chúng ta lại dễ dàng quên mất đi vấn đề cốt lõi – điều gì làm nên tình yêu? Điều gì duy trì được tình yêu? Hạnh phúc ta cần là gì? Và bạn biết đó, khi những tiền đề này bị thiếu đi, thì kết luận cuối cùng sẽ bị thay khác.

Hai bản thể xa lạ ghép lại với nhau, cho dù đã cố gắng chọn lựa kĩ càng, cùng xuất thân, hay cùng một hoàn cảnh ra đời đi chăng nữa thì sự khác biệt vẫn luôn luôn tồn tại. Chính vì lẽ đó mà đôi khi “hợp” lại biến thành “không hợp”.

Những lời hẹn hứa suy cho cùng cũng chỉ là lí thuyết, mà lí thuyết thì đều màu xám nếu như không có sự hợp tác tồn tại. 

Tình yêu được hình thành vì những cảm xúc ban đầu của hai tâm hồn nhưng nó không đủ sức mạnh vượt qua sóng gió để hướng đến cái gọi là tương lai, nếu chỉ nó dừng lại ở những nụ cười ngây ngô và trong trẻo. Yêu một người thật sự rất dễ, chỉ cần một tấm lòng và chút nhân duyên. Nhưng để tiếp tục giữ lấy tình yêu đó thì cần cả một dũng khí và kiên tâm nữa. Dũng khí đối diện với con người thật của người kia và kiên tâm vun đắp những điều chưa hợp. 

Gia đình thành hình và phát triển khi tiếng nói chung phát triển. Sự hợp sức, ủng hộ và tác thành sẽ là những điều quan trọng để giữ hạnh phúc. Bạn yêu người đó nhưng nếu bạn kiên quyết không tác thành hay ủng hộ người đó làm công việc hay theo đuổi một sở thích tốt đẹp của họ thì sớm hay muộn, cảm giác bức bối sẽ gây rạn nứt mối quan hệ. Hoặc là người đó từ bỏ được những điều mà riêng họ khao khát để không ảnh hưởng đến những điều chung, vì tình yêu họ dành cho bạn quá lớn. Hoặc là họ sẽ chọn cách ra đi vì không còn phù hợp. Sự phát triển của gia đình suy cho cùng đều phải từ những đóng góp và sự phát triển của mỗi cá nhân trong định hướng chung của gia đình. 

Chúng ta xem chuyện hợp – tan ở đời là vô thường cũng không đúng hẳn, đó chẳng qua chỉ là một sự xoa dịu tạm thời để quên đi câu chuyện đau lòng một cách nhẹ nhàng hơn mà thôi. Chuyện hợp – tan đúng hơn là một kết quả hoặc hậu quả của việc cho đi và nhận lại.

Cuối cùng thì hoa nở, hoa rơi đều tự có thời, đều tự có nguyên nhân. 

Nhưng nhân duyên đôi lúc rất lạ lùng, nhiều khi tan mà lại hợp. Thật đấy. Sự chia xa trong một giai đoạn nhất định lại có thể khiến mỗi người nhìn nhận lại bản thân của mình, điều mà khi còn đang trong cuộc, họ không đủ sáng suốt nhìn ra vì cái tôi in hằn quá lớn. Nếu đủ dũng khí và kiên tâm sau chừng ấy thời gian “học khôn” thì đừng ngại từ chối cơ hội bắt đầu lại. 

Hoa rơi, hoa lại nở đấy thôi. 

Đời người đôi lần trải nghiệm được chữ trân trọng thì đáng quý vô cùng.

LẠC NHIÊN

Chúng ta thường lấy lí do không hợp nhau để chia tay một cuộc tình, một cuộc hôn nhân. Vì đó là lí do đơn giản nhất, nhanh nhất để kết thúc cùng một câu chất vấn từ cả trăm con người “Tại sao hai người họ lại như vậy?”.

Người ta thường hay cười khẩy câu kết luận này, cho rằng nếu không hợp thì ngay từ đầu đã biết là không hợp. Tại sao lại mất thời gian để yêu nhau, quen nhau, tìm hiểu thậm chí kết hôn rồi lại chia tay. 

 Đến cuối cùng “Không hợp nhau” là lí do hay chỉ là lí cớ để phụ rẫy một món tình? 

Ngày còn yêu nhau và say đắm trong men ái tình, người ta thường hay ảo tưởng sức mạnh của bản thân vào nhiều khả năng. Một là, khả năng thay đổi bản thân vì người mình yêu. Hai là, có thể thay đổi tính cách, thói quen sống của người yêu theo cách mình mong muốn. Ba là, khả năng ứng phó với những chông gai và thử thách như trên phim ảnh. Bốn là, những lời nói ngôn tình sẽ có sức mạnh cổ vũ vĩ đại. Vân vân và vân vân.

Lí do duy nhất có thể dùng để giải thích cho sức mạnh trong suy nghĩ này đó chính là vì lúc mới yêu, tình yêu luôn có màu hồng. Nhưng khi ấy, tình yêu chưa thực sự đi vào đời sống hiện thực. 

Một cuộc tình ngỡ là sống chết với những lời thề thốt, những giọt nước mắt hạnh phúc vì có nhau, trong một ngày đẹp trời bốc hơi như giọt sương tan trong nắng gắt. 

Ngày người ta nói hết thương nhau, khép lại hành trình chung đôi ngỡ sẽ vĩnh cữu. Có lẽ thứ con người ta lừa gạt nhau nhiều nhất, lừa gạt bản thân mình nhiều nhất vẫn là những lời hứa hẹn thiên thu, mãi mãi. 

Sự chủ quan của bản thân chúng ta khi tôn thờ chân lý đầy mộng mơ “Tình yêu sẽ giúp ta vượt qua được tất cả?”. Và chúng ta lại dễ dàng quên mất đi vấn đề cốt lõi – điều gì làm nên tình yêu? Điều gì duy trì được tình yêu? Hạnh phúc ta cần là gì? Và bạn biết đó, khi những tiền đề này bị thiếu đi, thì kết luận cuối cùng sẽ bị thay khác.

Hai bản thể xa lạ ghép lại với nhau, cho dù đã cố gắng chọn lựa kĩ càng, cùng xuất thân, hay cùng một hoàn cảnh ra đời đi chăng nữa thì sự khác biệt vẫn luôn luôn tồn tại. Chính vì lẽ đó mà đôi khi “hợp” lại biến thành “không hợp”.

Những lời hẹn hứa suy cho cùng cũng chỉ là lí thuyết, mà lí thuyết thì đều màu xám nếu như không có sự hợp tác tồn tại. 

Tình yêu được hình thành vì những cảm xúc ban đầu của hai tâm hồn nhưng nó không đủ sức mạnh vượt qua sóng gió để hướng đến cái gọi là tương lai, nếu chỉ nó dừng lại ở những nụ cười ngây ngô và trong trẻo. Yêu một người thật sự rất dễ, chỉ cần một tấm lòng và chút nhân duyên. Nhưng để tiếp tục giữ lấy tình yêu đó thì cần cả một dũng khí và kiên tâm nữa. Dũng khí đối diện với con người thật của người kia và kiên tâm vun đắp những điều chưa hợp. 

Gia đình thành hình và phát triển khi tiếng nói chung phát triển. Sự hợp sức, ủng hộ và tác thành sẽ là những điều quan trọng để giữ hạnh phúc. Bạn yêu người đó nhưng nếu bạn kiên quyết không tác thành hay ủng hộ người đó làm công việc hay theo đuổi một sở thích tốt đẹp của họ thì sớm hay muộn, cảm giác bức bối sẽ gây rạn nứt mối quan hệ. Hoặc là người đó từ bỏ được những điều mà riêng họ khao khát để không ảnh hưởng đến những điều chung, vì tình yêu họ dành cho bạn quá lớn. Hoặc là họ sẽ chọn cách ra đi vì không còn phù hợp. Sự phát triển của gia đình suy cho cùng đều phải từ những đóng góp và sự phát triển của mỗi cá nhân trong định hướng chung của gia đình. 

Chúng ta xem chuyện hợp – tan ở đời là vô thường cũng không đúng hẳn, đó chẳng qua chỉ là một sự xoa dịu tạm thời để quên đi câu chuyện đau lòng một cách nhẹ nhàng hơn mà thôi. Chuyện hợp – tan đúng hơn là một kết quả hoặc hậu quả của việc cho đi và nhận lại.

Cuối cùng thì hoa nở, hoa rơi đều tự có thời, đều tự có nguyên nhân. 

Nhưng nhân duyên đôi lúc rất lạ lùng, nhiều khi tan mà lại hợp. Thật đấy. Sự chia xa trong một giai đoạn nhất định lại có thể khiến mỗi người nhìn nhận lại bản thân của mình, điều mà khi còn đang trong cuộc, họ không đủ sáng suốt nhìn ra vì cái tôi in hằn quá lớn. Nếu đủ dũng khí và kiên tâm sau chừng ấy thời gian “học khôn” thì đừng ngại từ chối cơ hội bắt đầu lại. 

Hoa rơi, hoa lại nở đấy thôi. 

Đời người đôi lần trải nghiệm được chữ trân trọng thì đáng quý vô cùng.

LẠC NHIÊN

KẺ LẠC LOÀI TRONG THẾ GIỚI NHIỀU TIẾNG ĐỘNG

  Người mắc rối loạn nhân cách Schizoid là những cá thể trầm lặng, sống bên lề xã hội như những chiếc lá rơi ngoài cơn gió. Họ không mưu cầu danh vọng, cũng không khao khát được gắn kết trong các mối quan hệ. Với họ, thế giới riêng – yên tĩnh, khép kín và tự tại...

ÁI KỶ VÀ SỰ HỦY HOẠI CẢM XÚC

  Người mắc chứng ái kỷ thường khiến người khác bị cuốn vào một thế giới đầy hỗn loạn và tổn thương. Họ là những kẻ luôn khao khát được ngưỡng mộ, được xem là trung tâm của mọi sự chú ý. Đằng sau vẻ ngoài tự tin, quyến rũ và thành công là một cái tôi mong manh...

KHÉP LẠI GIẤC MƠ XƯA

  Có những người khi yêu, không chỉ đang yêu một người – mà đang yêu một giấc mơ. Giấc mơ về gia đình hoàn hảo, nơi có sự quan tâm, bảo bọc, dịu dàng và an toàn mà họ chưa từng có. Đó là những người lớn lên trong môi trường bạo hành, thiếu thốn tình cảm, bị phớt...

BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

  Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra...

KHI MẸ THÙ GHÉT CON GÁI MÌNH

  Khi mẹ thù ghét con gái mình – một hiện tượng tưởng chừng phi lý, nhưng lại tồn tại âm thầm trong nhiều gia đình, nơi tình mẫu tử lẽ ra phải là điểm tựa yêu thương lại trở thành nơi khởi nguồn của tổn thương. Mối quan hệ rạn nứt ấy không đơn thuần là xung đột...

EMDR – HÀNH TRÌNH CHỮA LÀNH SAU SANG CHẤN

Đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục, đặc biệt là cưỡng hiếp, ký ức không chỉ tồn tại trong tâm trí như một đoạn phim kinh hoàng, mà còn khắc sâu vào cơ thể như một phản xạ sinh tồn. Họ không đơn giản chỉ là “nạn nhân” – họ là những con người đang vật...

NHỮNG LINH HỒN KHÔNG THUỘC VỀ AI

  Có những người đàn bà sinh ra đã mang trong mình một thế giới riêng, không thuộc về bất kỳ ai. Họ là những tâm hồn tự do, đầy tham vọng, quyết liệt và dữ dội. Nhưng cũng chính trong sự mãnh liệt ấy, họ ẩn giấu sự mong manh, dịu dàng mà không phải ai cũng nhận...

NHỮNG ĐỨA TRẺ MANG GÁNH NỢ VÔ HÌNH

Trong những mái ấm tưởng như an toàn, đôi khi lại tồn tại những đứa trẻ lớn lên cùng với nỗi đau âm thầm – nỗi đau của việc bị bạo hành, bị ngược đãi bởi chính những người đáng lẽ ra phải yêu thương và bảo vệ chúng nhất. Đối với những đứa trẻ ấy, tổn thương không chỉ...

GUILTY PLEASURE – NGHIỆN VUI TẠM THỜI

  Guilty pleasure là thuật ngữ dùng để chỉ những hoạt động mang lại khoái cảm tức thì nhưng đi kèm cảm giác tội lỗi hoặc xấu hổ. Từ góc nhìn khoa học thần kinh, khi con người tham gia vào các hoạt động như xem nội dung kích thích tình dục, chơi game hoặc lướt...

NGỪNG DẠY CON BẰNG SỰ XẤU HỔ

Xấu hổ không chỉ là một cảm xúc thoáng qua mà còn là trạng thái tâm lý có thể ăn sâu vào tâm trí và cơ thể trẻ nhỏ. Ngay từ khi lên ba, trẻ đã có thể cảm nhận được sự xấu hổ khi bị trách móc, đánh đập, đổ lỗi hoặc sỉ nhục. Những cha mẹ xấu hổ sẽ nuôi dạy con bằng sự...

KẺ LẠC LOÀI TRONG THẾ GIỚI NHIỀU TIẾNG ĐỘNG

  Người mắc rối loạn nhân cách Schizoid là những cá thể trầm lặng, sống bên lề xã hội như những chiếc lá rơi ngoài cơn gió. Họ không mưu cầu danh vọng, cũng không khao khát được gắn kết trong các mối quan hệ. Với họ, thế giới riêng – yên tĩnh, khép kín và tự tại...

ÁI KỶ VÀ SỰ HỦY HOẠI CẢM XÚC

  Người mắc chứng ái kỷ thường khiến người khác bị cuốn vào một thế giới đầy hỗn loạn và tổn thương. Họ là những kẻ luôn khao khát được ngưỡng mộ, được xem là trung tâm của mọi sự chú ý. Đằng sau vẻ ngoài tự tin, quyến rũ và thành công là một cái tôi mong manh...

KHÉP LẠI GIẤC MƠ XƯA

  Có những người khi yêu, không chỉ đang yêu một người – mà đang yêu một giấc mơ. Giấc mơ về gia đình hoàn hảo, nơi có sự quan tâm, bảo bọc, dịu dàng và an toàn mà họ chưa từng có. Đó là những người lớn lên trong môi trường bạo hành, thiếu thốn tình cảm, bị phớt...

HÔN NHÂN – BIẾT ĐAU SAO VẪN BƯỚC VÀO

Có những người bước vào hôn nhân với một người mà họ biết rõ là không tốt. Họ thấy những lá cờ đỏ rực rỡ – sự không chung thủy, kiểm soát, bạo hành, dối trá – nhưng vẫn chọn nhắm mắt đưa chân. Từ bên ngoài nhìn vào, ai cũng ngạc nhiên: "Tại sao họ lại chọn điều đó?"...

BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

  Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra...

CẬN THỊ TƯƠNG LAI

  Trong thế giới hiện đại đầy áp lực và nhiệm vụ chồng chất, kỹ năng quản lý thời gian và kiểm soát bản thân là yếu tố then chốt để thành công. Tuy nhiên, với người lớn mắc ADHD (Rối loạn tăng động giảm chú ý), những kỹ năng này không chỉ đơn giản là vấn đề thiếu...

SANG CHẤN VÀ NỖI ĐAU LIÊN THẾ HỆ

Sang chấn và nỗi đau liên thế hệ là những hiện tượng tâm lý tinh vi, âm ỉ và vô hình, nhưng lại có sức ảnh hưởng sâu rộng đến đời sống của nhiều cá nhân và cộng đồng. Dưới góc nhìn của khoa học thần kinh, sang chấn tâm lý không đơn thuần chỉ là phản ứng nhất thời...

KHI MẸ THÙ GHÉT CON GÁI MÌNH

  Khi mẹ thù ghét con gái mình – một hiện tượng tưởng chừng phi lý, nhưng lại tồn tại âm thầm trong nhiều gia đình, nơi tình mẫu tử lẽ ra phải là điểm tựa yêu thương lại trở thành nơi khởi nguồn của tổn thương. Mối quan hệ rạn nứt ấy không đơn thuần là xung đột...

EMDR – HÀNH TRÌNH CHỮA LÀNH SAU SANG CHẤN

Đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục, đặc biệt là cưỡng hiếp, ký ức không chỉ tồn tại trong tâm trí như một đoạn phim kinh hoàng, mà còn khắc sâu vào cơ thể như một phản xạ sinh tồn. Họ không đơn giản chỉ là “nạn nhân” – họ là những con người đang vật...

NHỮNG LINH HỒN KHÔNG THUỘC VỀ AI

  Có những người đàn bà sinh ra đã mang trong mình một thế giới riêng, không thuộc về bất kỳ ai. Họ là những tâm hồn tự do, đầy tham vọng, quyết liệt và dữ dội. Nhưng cũng chính trong sự mãnh liệt ấy, họ ẩn giấu sự mong manh, dịu dàng mà không phải ai cũng nhận...