KHI ĐÀN ÔNG MÊ MASSAGE HƠN VỢ
KHI ĐÀN ÔNG MÊ MASSAGE HƠN VỢ
Trong một số mối quan hệ hôn nhân, không ít người vợ đau đớn khi phát hiện chồng mình có thói quen tìm đến các dịch vụ massage “happy ending”. Điều này không chỉ là sự phản bội về mặt thể xác, mà còn mang đến cảm giác bị chối bỏ ở mức sâu sắc hơn: “Tại sao anh lại chọn một người xa lạ thay vì chia sẻ với em – người gần gũi nhất trong đời anh?” Câu hỏi đó, trong nhiều trường hợp, không dễ trả lời bằng đạo đức hay tình cảm, mà nằm sâu trong cấu trúc tâm lý và kiểu gắn bó cảm xúc của người chồng.
Một số người đàn ông có kiểu gắn bó né tránh (avoidant attachment) – tức là họ được dạy từ sớm rằng việc bộc lộ cảm xúc, đặc biệt là cảm xúc tổn thương hay cần giúp đỡ, là một dạng yếu đuối hoặc “không được phép”. Họ học cách tự xoay xở với nỗi buồn, căng thẳng hoặc bất lực bằng cách “tách rời khỏi cảm xúc”, tập trung vào hành động và kiểm soát. Trong hoàn cảnh bị căng thẳng, thay vì tìm đến vợ để kết nối, chia sẻ hay nương tựa, họ lại chọn những cách giải tỏa không cần phải nói ra điều gì – như ăn uống, rượu bia, game… hoặc massage có yếu tố tình dục. Ở đó, họ không phải đối diện với kỳ vọng, trách nhiệm hay sự thất vọng của người vợ – chỉ có sự tiếp nhận giả tạo và tạm thời.
Thật trớ trêu, chính vì cảm xúc với vợ quá thật, quá gần gũi, nên người đàn ông kiểu này lại dễ cảm thấy… bị đe dọa. Sự thân mật với vợ khơi gợi những phần yếu mềm, dễ tổn thương mà họ không biết cách gọi tên hoặc kiểm soát. Trong khi đó, với một phụ nữ xa lạ – nơi mọi thứ được mua bằng tiền và diễn ra trong khuôn khổ rõ ràng – họ thấy mình được “an toàn” hơn. Không có nguy cơ bị đánh giá, không ai nhìn thấy phần yếu đuối của mình.
Hướng hỗ trợ trong trường hợp này không nằm ở việc lên án hay kiểm soát hành vi, mà là tạo ra không gian để người đàn ông dần nhận diện và gọi tên cảm xúc của chính mình. Trị liệu cá nhân, hoặc trị liệu cặp đôi có tính somatic (cảm giác – vận động) có thể giúp người chồng hiểu được cơ chế né tránh trong hệ thần kinh của mình. Song song, người vợ cũng cần được hỗ trợ để không quy trách bản thân và học cách đặt ra giới hạn an toàn. Sự chữa lành không đến từ việc kéo nhau về, mà từ việc mỗi người đủ dũng cảm đối diện với những phần bị cắt lìa trong chính mình.
MIA NGUYỄN
Trong một số mối quan hệ hôn nhân, không ít người vợ đau đớn khi phát hiện chồng mình có thói quen tìm đến các dịch vụ massage “happy ending”. Điều này không chỉ là sự phản bội về mặt thể xác, mà còn mang đến cảm giác bị chối bỏ ở mức sâu sắc hơn: “Tại sao anh lại chọn một người xa lạ thay vì chia sẻ với em – người gần gũi nhất trong đời anh?” Câu hỏi đó, trong nhiều trường hợp, không dễ trả lời bằng đạo đức hay tình cảm, mà nằm sâu trong cấu trúc tâm lý và kiểu gắn bó cảm xúc của người chồng.
Một số người đàn ông có kiểu gắn bó né tránh (avoidant attachment) – tức là họ được dạy từ sớm rằng việc bộc lộ cảm xúc, đặc biệt là cảm xúc tổn thương hay cần giúp đỡ, là một dạng yếu đuối hoặc “không được phép”. Họ học cách tự xoay xở với nỗi buồn, căng thẳng hoặc bất lực bằng cách “tách rời khỏi cảm xúc”, tập trung vào hành động và kiểm soát. Trong hoàn cảnh bị căng thẳng, thay vì tìm đến vợ để kết nối, chia sẻ hay nương tựa, họ lại chọn những cách giải tỏa không cần phải nói ra điều gì – như ăn uống, rượu bia, game… hoặc massage có yếu tố tình dục. Ở đó, họ không phải đối diện với kỳ vọng, trách nhiệm hay sự thất vọng của người vợ – chỉ có sự tiếp nhận giả tạo và tạm thời.
Thật trớ trêu, chính vì cảm xúc với vợ quá thật, quá gần gũi, nên người đàn ông kiểu này lại dễ cảm thấy… bị đe dọa. Sự thân mật với vợ khơi gợi những phần yếu mềm, dễ tổn thương mà họ không biết cách gọi tên hoặc kiểm soát. Trong khi đó, với một phụ nữ xa lạ – nơi mọi thứ được mua bằng tiền và diễn ra trong khuôn khổ rõ ràng – họ thấy mình được “an toàn” hơn. Không có nguy cơ bị đánh giá, không ai nhìn thấy phần yếu đuối của mình.
Hướng hỗ trợ trong trường hợp này không nằm ở việc lên án hay kiểm soát hành vi, mà là tạo ra không gian để người đàn ông dần nhận diện và gọi tên cảm xúc của chính mình. Trị liệu cá nhân, hoặc trị liệu cặp đôi có tính somatic (cảm giác – vận động) có thể giúp người chồng hiểu được cơ chế né tránh trong hệ thần kinh của mình. Song song, người vợ cũng cần được hỗ trợ để không quy trách bản thân và học cách đặt ra giới hạn an toàn. Sự chữa lành không đến từ việc kéo nhau về, mà từ việc mỗi người đủ dũng cảm đối diện với những phần bị cắt lìa trong chính mình.
MIA NGUYỄN
