KHI TRỊ LIỆU TRỞ THÀNH SÂN KHẤU “NÂNG ĐỠ”

KHI TRỊ LIỆU TRỞ THÀNH SÂN KHẤU “NÂNG ĐỠ”

 

Không phải ai làm nghề trị liệu cũng thật sự chữa lành. Có những người bước vào nghề này với trái tim từng tổn thương, khao khát hiểu người khác, và ước mong được hiện diện cho ai đó – như điều họ từng cần nhưng không có. Nhưng cũng có những người chọn nghề trị liệu không phải vì người khác, mà vì chính mình. Họ đi vào không gian chữa lành với cấu trúc nhân cách chưa được xử lý: ái kỷ, kịch tính, nhu cầu đặc biệt hóa bản thân. Và trị liệu – lẽ ra là một hành trình cho thân chủ – lại trở thành sân khấu để nhà trị liệu tỏa sáng.

Khi một nhà trị liệu mang màu sắc ái kỷ hay kịch tính chưa được điều chỉnh, thân chủ có thể trở thành “dự án thành công” để nhà trị liệu chứng tỏ năng lực, hoặc ngược lại – trở thành “người vấn đề” để nhà trị liệu luôn cảm thấy mình cần thiết. Có những trị liệu viên nuôi dưỡng sự lệ thuộc của thân chủ bằng những câu như: “Chỉ có ở đây chị mới được hiểu”, “Tôi là người duy nhất không phán xét em”, hoặc ngược lại, thêu dệt cảm xúc và phản ứng của thân chủ thành những câu chuyện phục vụ cho quyền lực cảm xúc của mình.

Điều nguy hiểm là: thân chủ – trong tổn thương và nhu cầu được thấu hiểu – rất dễ nhầm lẫn sự chú ý kịch tính với sự hiện diện sâu sắc, nhầm lẫn kiểm soát với dẫn đường, nhầm lẫn sự “gần gũi đặc biệt” với an toàn. Và rồi, trị liệu trở thành một chiếc tổ ấm có dây xích, nơi người ta không được lớn lên, không dám đi xa, không được phép tự rời đi.

Một tiến trình trị liệu lành mạnh trông không “lung linh”. Nó không làm thân chủ thấy nhẹ nhõm ngay buổi đầu, không khiến thân chủ “nghiện đi trị liệu”. Nó là chuỗi những buổi gặp đôi khi tĩnh lặng, có khi giằng xé, nhưng mỗi lần như vậy, thân chủ cảm thấy mình trở nên rõ ràng hơn với chính mình, dù đau, dù mệt. Họ dần nhìn lại được nỗi sợ, dần đứng vững hơn ngoài đời, bớt cần nhà trị liệu, nhưng lại tin tưởng hơn. Một nhà trị liệu vững chắc sẵn sàng để thân chủ đi, không thấy mình mất giá trị khi không còn được “cần đến”.

Để nhận ra liệu trị liệu có đang là sân khấu hay không, có lẽ câu hỏi thành thật nhất là:
“Tôi có đang được lớn lên, hay đang được giữ lại?”

MIA NGUYỄN

 

Không phải ai làm nghề trị liệu cũng thật sự chữa lành. Có những người bước vào nghề này với trái tim từng tổn thương, khao khát hiểu người khác, và ước mong được hiện diện cho ai đó – như điều họ từng cần nhưng không có. Nhưng cũng có những người chọn nghề trị liệu không phải vì người khác, mà vì chính mình. Họ đi vào không gian chữa lành với cấu trúc nhân cách chưa được xử lý: ái kỷ, kịch tính, nhu cầu đặc biệt hóa bản thân. Và trị liệu – lẽ ra là một hành trình cho thân chủ – lại trở thành sân khấu để nhà trị liệu tỏa sáng.

Khi một nhà trị liệu mang màu sắc ái kỷ hay kịch tính chưa được điều chỉnh, thân chủ có thể trở thành “dự án thành công” để nhà trị liệu chứng tỏ năng lực, hoặc ngược lại – trở thành “người vấn đề” để nhà trị liệu luôn cảm thấy mình cần thiết. Có những trị liệu viên nuôi dưỡng sự lệ thuộc của thân chủ bằng những câu như: “Chỉ có ở đây chị mới được hiểu”, “Tôi là người duy nhất không phán xét em”, hoặc ngược lại, thêu dệt cảm xúc và phản ứng của thân chủ thành những câu chuyện phục vụ cho quyền lực cảm xúc của mình.

Điều nguy hiểm là: thân chủ – trong tổn thương và nhu cầu được thấu hiểu – rất dễ nhầm lẫn sự chú ý kịch tính với sự hiện diện sâu sắc, nhầm lẫn kiểm soát với dẫn đường, nhầm lẫn sự “gần gũi đặc biệt” với an toàn. Và rồi, trị liệu trở thành một chiếc tổ ấm có dây xích, nơi người ta không được lớn lên, không dám đi xa, không được phép tự rời đi.

Một tiến trình trị liệu lành mạnh trông không “lung linh”. Nó không làm thân chủ thấy nhẹ nhõm ngay buổi đầu, không khiến thân chủ “nghiện đi trị liệu”. Nó là chuỗi những buổi gặp đôi khi tĩnh lặng, có khi giằng xé, nhưng mỗi lần như vậy, thân chủ cảm thấy mình trở nên rõ ràng hơn với chính mình, dù đau, dù mệt. Họ dần nhìn lại được nỗi sợ, dần đứng vững hơn ngoài đời, bớt cần nhà trị liệu, nhưng lại tin tưởng hơn. Một nhà trị liệu vững chắc sẵn sàng để thân chủ đi, không thấy mình mất giá trị khi không còn được “cần đến”.

Để nhận ra liệu trị liệu có đang là sân khấu hay không, có lẽ câu hỏi thành thật nhất là:
“Tôi có đang được lớn lên, hay đang được giữ lại?”

MIA NGUYỄN

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

NỖI ĐAU BẤT LỰC CỦA NGƯỜI SỐNG SÓT SAU XÂM HẠI

Trầm cảm là một trong những hệ quả tâm lý phổ biến và nặng nề nhất đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục. Trải nghiệm bị xâm phạm không chỉ để lại nỗi đau thể chất và tinh thần tức thời mà còn làm xói mòn niềm tin cơ bản của con người vào sự an toàn, giá...

“TRẦM CẢM” DO “NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành công cụ giao tiếp, giải trí và chia sẻ thông tin phổ biến. Tuy nhiên, việc sử dụng quá mức dẫn đến “nghiện mạng xã hội” đang trở thành một hiện tượng đáng báo động. Nghiện mạng xã hội không chỉ ảnh hưởng đến thói quen...

MỐI NGUY HIỂM KHI SỬ DỤNG MÀN HÌNH VỚI TRẺ EM

  Trong giai đoạn từ 0 đến 3 tuổi, não bộ của trẻ phát triển nhanh nhất và nhạy cảm nhất trong suốt cuộc đời. Đây là thời kỳ hình thành hàng tỷ kết nối thần kinh mới, được nuôi dưỡng qua những trải nghiệm thực tế như nghe giọng nói của cha mẹ, vận động, tiếp xúc...

“NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

  Trong kỷ nguyên công nghệ, mạng xã hội, trò chơi điện tử và các ứng dụng giải trí như TikTok đã trở thành một phần quen thuộc của đời sống hằng ngày. Tuy nhiên, khi việc sử dụng không còn nằm trong tầm kiểm soát, trẻ em và thanh thiếu niên rất dễ rơi vào trạng...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

NỖI ĐAU BẤT LỰC CỦA NGƯỜI SỐNG SÓT SAU XÂM HẠI

Trầm cảm là một trong những hệ quả tâm lý phổ biến và nặng nề nhất đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục. Trải nghiệm bị xâm phạm không chỉ để lại nỗi đau thể chất và tinh thần tức thời mà còn làm xói mòn niềm tin cơ bản của con người vào sự an toàn, giá...

“TRẦM CẢM” DO “NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành công cụ giao tiếp, giải trí và chia sẻ thông tin phổ biến. Tuy nhiên, việc sử dụng quá mức dẫn đến “nghiện mạng xã hội” đang trở thành một hiện tượng đáng báo động. Nghiện mạng xã hội không chỉ ảnh hưởng đến thói quen...

MỐI NGUY HIỂM KHI SỬ DỤNG MÀN HÌNH VỚI TRẺ EM

  Trong giai đoạn từ 0 đến 3 tuổi, não bộ của trẻ phát triển nhanh nhất và nhạy cảm nhất trong suốt cuộc đời. Đây là thời kỳ hình thành hàng tỷ kết nối thần kinh mới, được nuôi dưỡng qua những trải nghiệm thực tế như nghe giọng nói của cha mẹ, vận động, tiếp xúc...

“NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

  Trong kỷ nguyên công nghệ, mạng xã hội, trò chơi điện tử và các ứng dụng giải trí như TikTok đã trở thành một phần quen thuộc của đời sống hằng ngày. Tuy nhiên, khi việc sử dụng không còn nằm trong tầm kiểm soát, trẻ em và thanh thiếu niên rất dễ rơi vào trạng...

“NGHIỆN” MÀN HÌNH

  Trong thời đại công nghệ số, thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, máy tính bảng hay máy tính trở thành công cụ không thể thiếu trong học tập, làm việc và giải trí. Tuy nhiên, khi việc sử dụng mất kiểm soát, lấn át các hoạt động cần thiết khác và gây suy...

ĐẰNG SAU SỰ TỨC GIẬN

Cơn tức giận thường được nhìn thấy như một phản ứng bùng nổ, mạnh mẽ và đôi khi gây tổn hại trong các mối quan hệ. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ hơn, tức giận không phải lúc nào cũng là “vấn đề gốc”. Đằng sau nó là những hoạt động phức tạp của hệ thần kinh, những ký ức...

TRẦM CẢM – CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

  Trầm cảm từ lâu được xem là một trong những rối loạn tâm thần phổ biến và gây nhiều hệ lụy nhất. Khi nhắc đến trầm cảm, phần lớn mọi người nghĩ ngay đến bệnh lý cần được điều trị. Điều này không sai, nhưng nếu chỉ nhìn nhận ở một chiều, ta sẽ bỏ qua khía cạnh...

CHE GIẤU BÍ MẬT ĐỂ GIA ĐÌNH KHÔNG TAN VỠ

Trong nhiều gia đình, khi có một sự thật khó chấp nhận – như chuyện vợ hoặc chồng ngoại tình, hay việc hôn nhân không còn hạnh phúc – các thành viên thường chọn cách che giấu và né tránh. Người lớn nói dối rằng “mọi chuyện vẫn ổn”, con cái giả vờ tin, còn cả gia đình...

NÓI DỐI MÃN TÍNH

  Nói dối là hành vi con người nào cũng từng trải qua, nhưng khi nó trở thành một thói quen kéo dài và dường như ăn sâu vào cách tồn tại của một người, ta gọi đó là nói dối mãn tính. Đây không chỉ đơn thuần là sự gian lận hay thiếu trung thực, mà thường là một cơ...