NHỮNG ĐÊM “TÌNH” VỚI MẸ

NHỮNG ĐÊM “TÌNH” VỚI MẸ

 

Người ta nói cuộc đời mà, luôn bày sẵn nhiều bất ngờ lắm. Có những điều thú vị khiến mình nâng niu vui sướng, muốn giữ gìn từng chút một trong ký ức thì có những bất ngờ khiến ta đau đớn đến tận cùng. Là đàn ông, cứ nghĩ “đầu đội trời chân đạp đất” thì có gì phải sợ, có vấp ngã cũng phải kiên cường mà bước tiếp. Nói thì dễ, chứ thử nghĩ coi, một thằng bé trưởng thành bỗng một ngày nhận ra mẹ là người đưa nó vào đời, biến nó thành gã đàn ông không trọn vẹn thì cả đời làm sao đối diện được. Có người chỉ tin đàn bà biết đau còn đàn ông khi bị xâm hại, lạm dụng thì vẫn còn lành lặn. Nhưng đã là nghiệt ngã, trái ngang thì đàn bà hay đàn ông cũng đều đau khổ như nhau, huống chi người gây tổn thương lại là mẹ mình.

Có một “tình mẹ” chẳng thiêng liêng như ta nghĩ

Hồi nhỏ, ba anh hay đi vắng để anh một mình với mẹ. Hoài Niệm là tên của anh, mẹ đặt để mỗi lần gọi là nhớ tới mối tình kỉ niệm của ba mẹ. Anh nhớ như in năm 6 tuổi, mỗi lần đi tắm mẹ thường chạm vào “cậu nhỏ” của anh khiến nó cương cứng rồi cười khúc khích. Thiệt, có lần bà còn hôn, mân mê nó khiến anh vừa thích, vừa lo lắng. Nhưng rồi mẹ cũng trấn an: “Mẹ yêu con nên mới vậy”.

Sự tự nhiên đó khiến anh chẳng mảy may suy nghĩ. Ngủ chung mẹ luôn ôm khít anh vào lòng, chẳng cho mặc quần vì sợ hầm thẳng nhỏ, cứ thế anh vô tư ngủ cho đến tuổi dậy thì. Khi đó, ý thức được cơ thể khác biệt, anh đòi tắm riêng nhưng mẹ bảo sợ anh ẩu tả rồi tắm không sạch. Anh nói mẹ chỉ chà lưng phía sau thôi còn lại anh tự làm vậy mà bà cũng giận. 

Mẹ Niệm làm công nhân, ba làm thợ hồ nên nhà chẳng mấy khá giả. Đến khi 15 tuổi anh bỏ học rồi đi làm thợ mộc với người chú bác trong xóm. Mỗi tối anh chỉ muốn về với mẹ để khoe những gì làm được cho mẹ vui lòng. Có lần anh ngó nghiêng không thấy mẹ đâu bỗng thấy lòng trống trải. Mẹ là tất cả những gì anh mong mỏi, được ngủ trong vòng tay của mẹ, được mẹ hôn lên những phần cơ thể, hay mơn man vuốt ve khiến đứa con trai trong anh rạo rực không thôi. 

Tuổi mười bảy bẻ gãy sừng trâu, con trai tuổi này chỉ muốn được chú ý, muốn khám phá cơ thể bạn gái và muốn chinh phục ai đó để thấy mình bản lĩnh và có giá trị. Vậy mà Niệm chẳng yêu ai, chẳng muốn gắn bó với ai vì đã có mẹ bù đắp tất cả. Bà còn có lần ngồi lên người Niệm trong lúc anh giả vờ ngủ say. Cảm giác những lần như vậy đê mê khó tả. Rồi sáng ra, ai cũng tưởng mình đã ngủ, chẳng người nào chịu nhận chuyện gì xảy ra trong những cơn say tình ú ớ.

Người ngoài kia luôn tồn tại lý trí và cảm xúc trong cùng một thân xác, đứa như Niệm lại chẳng giống vậy. Lý trí bảo anh dừng lại sau mỗi lần được mẹ thỏa mãn nhưng cảm xúc lại khiến anh trông đứng trông ngồi những ngày ba đi vắng để được mẹ chiều chuộng, nâng niu. Nói anh xấu xa cũng đúng, bảo anh kinh tởm cũng chẳng sai vì đó là mẹ mình nhưng sao anh không thoát ra được. Có lần, Niệm đi tìm Thảo, cô bạn gái làm phục vụ quán cà phê để “tâm sự”, sau này thành bạn gái của anh nhưng sao chẳng có được cảm giác gì như với mẹ. Lúc này, anh mới biết đau khi đối diện với Thảo, khi đứng trước đám con trai cùng xóm, đối diện ba mình mà cắn đắng. Nhiều khi, Niệm muốn chết đi cho vơi bớt ít nhiều tệ hại. 

Di chứng của nạn loạn luân lên đứa con trai là nỗi đau trong im lặng

Thường nói đến xâm hại tình dục, người ta nghĩ ngay phải có bạo lực để tước đoạt đi ý chí tự chủ của người khác nhưng sao với Niệm mọi thứ điều rất đỗi dịu dàng. Mẹ bảo Niệm là toàn bộ cuộc đời bà và đây là cách thức đặc biệt mà bà dành cho anh trong những ngày ba đi vắng. Những ánh mắt khát khao cháy bỏng, những lần bà bảo anh cởi trần để bà ngắm khi làm việc, bà gọi đó là yêu để anh thuộc về bà cả thể xác lẫn tâm hồn. Và kết quả là khi anh có những mối quan hệ người lớn với Thảo, cảm giác phản bội và tội lỗi khiến anh dần mòn giết chết tình yêu của mình.

Một người  đàn ông trưởng thành từng bị lạm dụng sẽ luôn có cảm giác không thể thích nghi với xã hội, thấy bản thân vô giá trị, tồi tệ. Huống hồ chi kẻ cố ý xâm hại lại là mẹ ruột. Hành vi âu yếm không có giới hạn giữa mẹ và con trai đã để lại dấu ấn trong tiềm thức của Niệm rằng mẹ được phép làm vậy và điều này gây ra tác hại khủng khiếp tới sự lành mạnh về cảm xúc và tình dục của anh sau này.

Dù bạn là ai, có thành công ra sao thì khi là nạn nhân của loạn luân tất cả đều có chung những cảm giác dơ bẩn, đau đớn và đơn độc. Thử hỏi, ai sẽ dạy Niệm cách trở thành đàn ông, trở thành người chồng, người cha để được tôn trọng. Chẳng có cách gì để anh hiểu và tin tưởng những người xung quanh. Những cảm giác dằn vặt, khó chịu cứ âm ỉ suốt đời vì có nói ra cũng chẳng ai tin, chẳng ai đồng cảm cho những đứa con bị chính cha mẹ làm tật nguyền trong nhận thức. Công lý cũng khó có thể thực thi vì làm gì có bằng chứng nào chứng minh mẹ anh xâm hại. Họa chăng chỉ là lời phủ nhận bà quá yêu con, nên thôi thì Niệm nhận hết lỗi về mình trong im lặng.

Chỉ đến khi xã hội ý thức được rằng có những người mẹ không “thiêng liêng” như ta nghĩ nên mới có những đứa con trai mang nỗi đau như Niệm thì những cuộc thoại hàn gắn mới được bắt đầu, khi đó sang chấn mới được chữa lành. Niệm chẳng làm gì sai, anh cũng chỉ là một trong hàng ngàn đàn ông là nạn nhân của xâm hại tình dục từ chính người thân trong đó có cả mẹ ruột của mình nhưng chưa bao giờ họ dám đối mặt hay lên tiếng. Để rồi, hằng ngày họ sợ hãi tình yêu, ghét bỏ bản thân; nghiện những trò chơi tình ái mang đến nhiều tổn thương; tìm đến rượu, chất kích thích, bạo lực để thấy mình tồn tại; phá hỏng công việc bằng những cơn nóng giận thất thường; và cuối cùng tìm đến sự trừng phạt của xã hội. 

Để tiếp tục sống mà không hủy hoại bản thân, Niệm quyết định bỏ xứ đi khi nhận ra những nỗi đau và sự trói buộc dần trở nên quá lớn. Ghét mẹ không? Niệm chỉ mỉm cười, bà cũng chỉ là một nạn nhân của bạo lực gia đình, thiếu yêu thương và hiểu biết mới vậy. Niệm  khóc như một đứa trẻ trong suốt buổi trị liệu tâm lý đầu tiên. Anh khóc cho cậu bé bị bóp nghẹt trong tình yêu tệ hại của mẹ; khóc cho những gã đàn ông giống anh chẳng thể tự chữa lành nỗi đau  của chính mình. Bởi đàn ông cũng biết đau và đau rất sâu đậm…

MIA NGUYỄN

Người ta nói cuộc đời mà, luôn bày sẵn nhiều bất ngờ lắm. Có những điều thú vị khiến mình nâng niu vui sướng, muốn giữ gìn từng chút một trong ký ức thì có những bất ngờ khiến ta đau đớn đến tận cùng. Là đàn ông, cứ nghĩ “đầu đội trời chân đạp đất” thì có gì phải sợ, có vấp ngã cũng phải kiên cường mà bước tiếp. Nói thì dễ, chứ thử nghĩ coi, một thằng bé trưởng thành bỗng một ngày nhận ra mẹ là người đưa nó vào đời, biến nó thành gã đàn ông không trọn vẹn thì cả đời làm sao đối diện được. Có người chỉ tin đàn bà biết đau còn đàn ông khi bị xâm hại, lạm dụng thì vẫn còn lành lặn. Nhưng đã là nghiệt ngã, trái ngang thì đàn bà hay đàn ông cũng đều đau khổ như nhau, huống chi người gây tổn thương lại là mẹ mình.

Có một “tình mẹ” chẳng thiêng liêng như ta nghĩ

Hồi nhỏ, ba anh hay đi vắng để anh một mình với mẹ. Hoài Niệm là tên của anh, mẹ đặt để mỗi lần gọi là nhớ tới mối tình kỉ niệm của ba mẹ. Anh nhớ như in năm 6 tuổi, mỗi lần đi tắm mẹ thường chạm vào “cậu nhỏ” của anh khiến nó cương cứng rồi cười khúc khích. Thiệt, có lần bà còn hôn, mân mê nó khiến anh vừa thích, vừa lo lắng. Nhưng rồi mẹ cũng trấn an: “Mẹ yêu con nên mới vậy”.

Sự tự nhiên đó khiến anh chẳng mảy may suy nghĩ. Ngủ chung mẹ luôn ôm khít anh vào lòng, chẳng cho mặc quần vì sợ hầm thẳng nhỏ, cứ thế anh vô tư ngủ cho đến tuổi dậy thì. Khi đó, ý thức được cơ thể khác biệt, anh đòi tắm riêng nhưng mẹ bảo sợ anh ẩu tả rồi tắm không sạch. Anh nói mẹ chỉ chà lưng phía sau thôi còn lại anh tự làm vậy mà bà cũng giận. 

Mẹ Niệm làm công nhân, ba làm thợ hồ nên nhà chẳng mấy khá giả. Đến khi 15 tuổi anh bỏ học rồi đi làm thợ mộc với người chú bác trong xóm. Mỗi tối anh chỉ muốn về với mẹ để khoe những gì làm được cho mẹ vui lòng. Có lần anh ngó nghiêng không thấy mẹ đâu bỗng thấy lòng trống trải. Mẹ là tất cả những gì anh mong mỏi, được ngủ trong vòng tay của mẹ, được mẹ hôn lên những phần cơ thể, hay mơn man vuốt ve khiến đứa con trai trong anh rạo rực không thôi. 

Tuổi mười bảy bẻ gãy sừng trâu, con trai tuổi này chỉ muốn được chú ý, muốn khám phá cơ thể bạn gái và muốn chinh phục ai đó để thấy mình bản lĩnh và có giá trị. Vậy mà Niệm chẳng yêu ai, chẳng muốn gắn bó với ai vì đã có mẹ bù đắp tất cả. Bà còn có lần ngồi lên người Niệm trong lúc anh giả vờ ngủ say. Cảm giác những lần như vậy đê mê khó tả. Rồi sáng ra, ai cũng tưởng mình đã ngủ, chẳng người nào chịu nhận chuyện gì xảy ra trong những cơn say tình ú ớ.

Người ngoài kia luôn tồn tại lý trí và cảm xúc trong cùng một thân xác, đứa như Niệm lại chẳng giống vậy. Lý trí bảo anh dừng lại sau mỗi lần được mẹ thỏa mãn nhưng cảm xúc lại khiến anh trông đứng trông ngồi những ngày ba đi vắng để được mẹ chiều chuộng, nâng niu. Nói anh xấu xa cũng đúng, bảo anh kinh tởm cũng chẳng sai vì đó là mẹ mình nhưng sao anh không thoát ra được. Có lần, Niệm đi tìm Thảo, cô bạn gái làm phục vụ quán cà phê để “tâm sự”, sau này thành bạn gái của anh nhưng sao chẳng có được cảm giác gì như với mẹ. Lúc này, anh mới biết đau khi đối diện với Thảo, khi đứng trước đám con trai cùng xóm, đối diện ba mình mà cắn đắng. Nhiều khi, Niệm muốn chết đi cho vơi bớt ít nhiều tệ hại. 

Di chứng của nạn loạn luân lên đứa con trai là nỗi đau trong im lặng

Thường nói đến xâm hại tình dục, người ta nghĩ ngay phải có bạo lực để tước đoạt đi ý chí tự chủ của người khác nhưng sao với Niệm mọi thứ điều rất đỗi dịu dàng. Mẹ bảo Niệm là toàn bộ cuộc đời bà và đây là cách thức đặc biệt mà bà dành cho anh trong những ngày ba đi vắng. Những ánh mắt khát khao cháy bỏng, những lần bà bảo anh cởi trần để bà ngắm khi làm việc, bà gọi đó là yêu để anh thuộc về bà cả thể xác lẫn tâm hồn. Và kết quả là khi anh có những mối quan hệ người lớn với Thảo, cảm giác phản bội và tội lỗi khiến anh dần mòn giết chết tình yêu của mình.

Một người  đàn ông trưởng thành từng bị lạm dụng sẽ luôn có cảm giác không thể thích nghi với xã hội, thấy bản thân vô giá trị, tồi tệ. Huống hồ chi kẻ cố ý xâm hại lại là mẹ ruột. Hành vi âu yếm không có giới hạn giữa mẹ và con trai đã để lại dấu ấn trong tiềm thức của Niệm rằng mẹ được phép làm vậy và điều này gây ra tác hại khủng khiếp tới sự lành mạnh về cảm xúc và tình dục của anh sau này.

Dù bạn là ai, có thành công ra sao thì khi là nạn nhân của loạn luân tất cả đều có chung những cảm giác dơ bẩn, đau đớn và đơn độc. Thử hỏi, ai sẽ dạy Niệm cách trở thành đàn ông, trở thành người chồng, người cha để được tôn trọng. Chẳng có cách gì để anh hiểu và tin tưởng những người xung quanh. Những cảm giác dằn vặt, khó chịu cứ âm ỉ suốt đời vì có nói ra cũng chẳng ai tin, chẳng ai đồng cảm cho những đứa con bị chính cha mẹ làm tật nguyền trong nhận thức. Công lý cũng khó có thể thực thi vì làm gì có bằng chứng nào chứng minh mẹ anh xâm hại. Họa chăng chỉ là lời phủ nhận bà quá yêu con, nên thôi thì Niệm nhận hết lỗi về mình trong im lặng.

Chỉ đến khi xã hội ý thức được rằng có những người mẹ không “thiêng liêng” như ta nghĩ nên mới có những đứa con trai mang nỗi đau như Niệm thì những cuộc thoại hàn gắn mới được bắt đầu, khi đó sang chấn mới được chữa lành. Niệm chẳng làm gì sai, anh cũng chỉ là một trong hàng ngàn đàn ông là nạn nhân của xâm hại tình dục từ chính người thân trong đó có cả mẹ ruột của mình nhưng chưa bao giờ họ dám đối mặt hay lên tiếng. Để rồi, hằng ngày họ sợ hãi tình yêu, ghét bỏ bản thân; nghiện những trò chơi tình ái mang đến nhiều tổn thương; tìm đến rượu, chất kích thích, bạo lực để thấy mình tồn tại; phá hỏng công việc bằng những cơn nóng giận thất thường; và cuối cùng tìm đến sự trừng phạt của xã hội. 

Để tiếp tục sống mà không hủy hoại bản thân, Niệm quyết định bỏ xứ đi khi nhận ra những nỗi đau và sự trói buộc dần trở nên quá lớn. Ghét mẹ không? Niệm chỉ mỉm cười, bà cũng chỉ là một nạn nhân của bạo lực gia đình, thiếu yêu thương và hiểu biết mới vậy. Niệm  khóc như một đứa trẻ trong suốt buổi trị liệu tâm lý đầu tiên. Anh khóc cho cậu bé bị bóp nghẹt trong tình yêu tệ hại của mẹ; khóc cho những gã đàn ông giống anh chẳng thể tự chữa lành nỗi đau  của chính mình. Bởi đàn ông cũng biết đau và đau rất sâu đậm…

MIA NGUYỄN

AI KHÔNG THÍCH TẾT?

  Khuôn khổ của một đứa trẻ ngoan  Gần đến Tết, tâm trạng của em cứ lên xuống thất thường. Em sắp được về nhà với vòng tay mẹ sau một năm xa nhà miệt mài học tập. Em nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ cả đứa em gái “mít ướt, đụng đâu khóc đó”. Em nhớ những bữa ăn gia đình quây...

KHOẢNG CÁCH NÀO CHO TÌNH YÊU

Tôi có hai anh bạn cứ gặp nhau là than phiền về cô vợ của mình và ao ước rằng vợ của mình giống vợ người kia.  Anh Lâm ngán ngẩm với cô vợ kiểm soát và lệ thuộc quá mức vào mình. Mỗi buổi sáng thức dậy, anh sẽ phải dành ra mười lăm phút để liệt kê chi tiết lịch trình...

TÌM NGƯỜI TỐT HƠN ANH

Tôi nhớ một buổi tối nọ, cô bạn tôi sau khi uống say mèm, đã gục mặt vào lòng tôi và rơi những giọt nước mắt vừa bất lực, vừa đau đớn vì mới chia tay bạn trai sau ba năm gắn bó. Cô ấy nức nở rằng: “Anh ấy bảo tao hãy tìm người tốt hơn. Nhưng anh đâu biết rằng tao sẽ...

NGÔN NGỮ TÌNH YÊU TIẾT LỘ ĐIỀU GÌ VỀ BẢN THÂN BẠN

Thế nhưng, tiến sĩ Gary Chapman đã khiến chúng ta lầm tưởng khi ngụ ý rằng các nhóm ngôn ngữ tình yêu đều ngang bằng nhau. Thực chất, mỗi ngôn ngữ tình yêu đều ẩn chứa những ý nghĩa riêng biệt. Thời gian chất lượng (Quality Time) Thời gian chính là tài sản quý giá...

CON GÁI CỦA MẸ!

“Tôi không thích mẹ càm ràm nhưng lại không thể phớt lờ chúng. Tôi ghét bản thân không thể tốt hơn để mẹ được hạnh phúc. Tôi sợ nếu mình sai phạm thì mẹ sẽ thất vọng.  Không biết từ khi nào, những suy nghĩ về cảm nhận của mẹ luôn là mối bận tâm của tôi. Thậm chí có...

GIẢI TỎA CĂNG THẲNG

  Trạng thái căng thẳng trong cuộc sống chính là “kẻ thù không đội trời chung” đối với mọi người. Ngay khi cảm giác này xuất hiện, nhiều người sa lầy vào mục tiêu loại bỏ nó nhưng lại không nhận ra rằng chính điều này lại khiến tâm trạng của mình tồi tệ hơn. Thật...

RANH GIỚI TRONG NHỮNG MỐI QUAN HỆ

  Thiết lập ranh giới trong các mối quan hệ là cách tuyệt vời để các mối quan hệ phát triển lành mạnh. Nhiều người cảm thấy việc này không cần thiết với niềm tin rằng nếu ai đó yêu thương họ, người đó nên biết kỳ vọng của họ là gì và ranh giới của họ là gì. Điều...

GIAO TIẾP TRONG TÌNH YÊU

  Anh ơi, em mệt mỏi quá! Sao thế? … Thôi, không có gì đâu! Ừ. Vậy em nghỉ ngơi cho khỏe. Khi nào em thấy ổn hơn thì mình nói chuyện sau nhé. Anh không hiểu em gì cả! Anh đúng là một kẻ vô tâm. Kịch bản quen thuộc ở nhiều cặp đôi này có lẽ bạn cũng dễ đoán được...

AI KHÔNG THÍCH TẾT?

  Khuôn khổ của một đứa trẻ ngoan  Gần đến Tết, tâm trạng của em cứ lên xuống thất thường. Em sắp được về nhà với vòng tay mẹ sau một năm xa nhà miệt mài học tập. Em nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ cả đứa em gái “mít ướt, đụng đâu khóc đó”. Em nhớ những bữa ăn gia đình quây...

CHIẾN THẮNG TRONG CUỘC HẸN ĐẦU TIÊN

  Có thể bạn sẽ không tin, nhưng trong cuộc hẹn hò đầu tiên, một người đàn ông thường chỉ mất khoảng 60 giây để quyết định xem anh ta có muốn có cuộc hẹn thứ hai với bạn không. Thật vậy ư? Chắc chắn rồi! Những khoảnh khắc cực kỳ quan trọng như thế này luôn xảy ra...

KHOẢNG CÁCH NÀO CHO TÌNH YÊU

Tôi có hai anh bạn cứ gặp nhau là than phiền về cô vợ của mình và ao ước rằng vợ của mình giống vợ người kia.  Anh Lâm ngán ngẩm với cô vợ kiểm soát và lệ thuộc quá mức vào mình. Mỗi buổi sáng thức dậy, anh sẽ phải dành ra mười lăm phút để liệt kê chi tiết lịch trình...

TÌM NGƯỜI TỐT HƠN ANH

Tôi nhớ một buổi tối nọ, cô bạn tôi sau khi uống say mèm, đã gục mặt vào lòng tôi và rơi những giọt nước mắt vừa bất lực, vừa đau đớn vì mới chia tay bạn trai sau ba năm gắn bó. Cô ấy nức nở rằng: “Anh ấy bảo tao hãy tìm người tốt hơn. Nhưng anh đâu biết rằng tao sẽ...

NỢ EM HAI TIẾNG “HÔN NHÂN”

Tình yêu mù quáng hay cạm bẫy của tình yêu phần lớn là do chính người trong cuộc tạo ra vì chưa bao giờ bạn chấp nhận sự thật rằng anh không yêu bạn chân thành. Có trăm ngàn lý do để anh còn rong ruổi bên ngoài chẳng hạn như là do còn trẻ, bị hấp dẫn bởi những cái mới...

MỘT CUỘC HÔN NHÂN BỀN VỮNG

Nhiều người cho rằng “Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu”, bởi có những cặp đôi dù yêu nhau vô cùng sâu đậm nhưng sau khi về chung một nhà không lâu thì lại quyết định chia lìa đôi ngả. Vốn dĩ, hôn nhân không phải đích đến của tình yêu, mà là khởi đầu cho một hành trình...

NGƯỜI CŨ TÌM VỀ

Người xưa có câu “tình cũ không rủ cũng về”, để nói về những mối tình không trọn vẹn, thường làm con người ta dằn vặt, để một ngày ta muốn dang tay ôm lấy cái quá khứ, muốn bù đắp cho người cũ cũng vì ngày đó ta vội vàng đánh mất nhau. Nhưng có phải đó là ta đang yêu...