NHỮNG ĐÊM “TÌNH” VỚI MẸ

NHỮNG ĐÊM “TÌNH” VỚI MẸ

 

Người ta nói cuộc đời mà, luôn bày sẵn nhiều bất ngờ lắm. Có những điều thú vị khiến mình nâng niu vui sướng, muốn giữ gìn từng chút một trong ký ức thì có những bất ngờ khiến ta đau đớn đến tận cùng. Là đàn ông, cứ nghĩ “đầu đội trời chân đạp đất” thì có gì phải sợ, có vấp ngã cũng phải kiên cường mà bước tiếp. Nói thì dễ, chứ thử nghĩ coi, một thằng bé trưởng thành bỗng một ngày nhận ra mẹ là người đưa nó vào đời, biến nó thành gã đàn ông không trọn vẹn thì cả đời làm sao đối diện được. Có người chỉ tin đàn bà biết đau còn đàn ông khi bị xâm hại, lạm dụng thì vẫn còn lành lặn. Nhưng đã là nghiệt ngã, trái ngang thì đàn bà hay đàn ông cũng đều đau khổ như nhau, huống chi người gây tổn thương lại là mẹ mình.

Có một “tình mẹ” chẳng thiêng liêng như ta nghĩ

Hồi nhỏ, ba anh hay đi vắng để anh một mình với mẹ. Hoài Niệm là tên của anh, mẹ đặt để mỗi lần gọi là nhớ tới mối tình kỉ niệm của ba mẹ. Anh nhớ như in năm 6 tuổi, mỗi lần đi tắm mẹ thường chạm vào “cậu nhỏ” của anh khiến nó cương cứng rồi cười khúc khích. Thiệt, có lần bà còn hôn, mân mê nó khiến anh vừa thích, vừa lo lắng. Nhưng rồi mẹ cũng trấn an: “Mẹ yêu con nên mới vậy”.

Sự tự nhiên đó khiến anh chẳng mảy may suy nghĩ. Ngủ chung mẹ luôn ôm khít anh vào lòng, chẳng cho mặc quần vì sợ hầm thẳng nhỏ, cứ thế anh vô tư ngủ cho đến tuổi dậy thì. Khi đó, ý thức được cơ thể khác biệt, anh đòi tắm riêng nhưng mẹ bảo sợ anh ẩu tả rồi tắm không sạch. Anh nói mẹ chỉ chà lưng phía sau thôi còn lại anh tự làm vậy mà bà cũng giận. 

Mẹ Niệm làm công nhân, ba làm thợ hồ nên nhà chẳng mấy khá giả. Đến khi 15 tuổi anh bỏ học rồi đi làm thợ mộc với người chú bác trong xóm. Mỗi tối anh chỉ muốn về với mẹ để khoe những gì làm được cho mẹ vui lòng. Có lần anh ngó nghiêng không thấy mẹ đâu bỗng thấy lòng trống trải. Mẹ là tất cả những gì anh mong mỏi, được ngủ trong vòng tay của mẹ, được mẹ hôn lên những phần cơ thể, hay mơn man vuốt ve khiến đứa con trai trong anh rạo rực không thôi. 

Tuổi mười bảy bẻ gãy sừng trâu, con trai tuổi này chỉ muốn được chú ý, muốn khám phá cơ thể bạn gái và muốn chinh phục ai đó để thấy mình bản lĩnh và có giá trị. Vậy mà Niệm chẳng yêu ai, chẳng muốn gắn bó với ai vì đã có mẹ bù đắp tất cả. Bà còn có lần ngồi lên người Niệm trong lúc anh giả vờ ngủ say. Cảm giác những lần như vậy đê mê khó tả. Rồi sáng ra, ai cũng tưởng mình đã ngủ, chẳng người nào chịu nhận chuyện gì xảy ra trong những cơn say tình ú ớ.

Người ngoài kia luôn tồn tại lý trí và cảm xúc trong cùng một thân xác, đứa như Niệm lại chẳng giống vậy. Lý trí bảo anh dừng lại sau mỗi lần được mẹ thỏa mãn nhưng cảm xúc lại khiến anh trông đứng trông ngồi những ngày ba đi vắng để được mẹ chiều chuộng, nâng niu. Nói anh xấu xa cũng đúng, bảo anh kinh tởm cũng chẳng sai vì đó là mẹ mình nhưng sao anh không thoát ra được. Có lần, Niệm đi tìm Thảo, cô bạn gái làm phục vụ quán cà phê để “tâm sự”, sau này thành bạn gái của anh nhưng sao chẳng có được cảm giác gì như với mẹ. Lúc này, anh mới biết đau khi đối diện với Thảo, khi đứng trước đám con trai cùng xóm, đối diện ba mình mà cắn đắng. Nhiều khi, Niệm muốn chết đi cho vơi bớt ít nhiều tệ hại. 

Di chứng của nạn loạn luân lên đứa con trai là nỗi đau trong im lặng

Thường nói đến xâm hại tình dục, người ta nghĩ ngay phải có bạo lực để tước đoạt đi ý chí tự chủ của người khác nhưng sao với Niệm mọi thứ điều rất đỗi dịu dàng. Mẹ bảo Niệm là toàn bộ cuộc đời bà và đây là cách thức đặc biệt mà bà dành cho anh trong những ngày ba đi vắng. Những ánh mắt khát khao cháy bỏng, những lần bà bảo anh cởi trần để bà ngắm khi làm việc, bà gọi đó là yêu để anh thuộc về bà cả thể xác lẫn tâm hồn. Và kết quả là khi anh có những mối quan hệ người lớn với Thảo, cảm giác phản bội và tội lỗi khiến anh dần mòn giết chết tình yêu của mình.

Một người  đàn ông trưởng thành từng bị lạm dụng sẽ luôn có cảm giác không thể thích nghi với xã hội, thấy bản thân vô giá trị, tồi tệ. Huống hồ chi kẻ cố ý xâm hại lại là mẹ ruột. Hành vi âu yếm không có giới hạn giữa mẹ và con trai đã để lại dấu ấn trong tiềm thức của Niệm rằng mẹ được phép làm vậy và điều này gây ra tác hại khủng khiếp tới sự lành mạnh về cảm xúc và tình dục của anh sau này.

Dù bạn là ai, có thành công ra sao thì khi là nạn nhân của loạn luân tất cả đều có chung những cảm giác dơ bẩn, đau đớn và đơn độc. Thử hỏi, ai sẽ dạy Niệm cách trở thành đàn ông, trở thành người chồng, người cha để được tôn trọng. Chẳng có cách gì để anh hiểu và tin tưởng những người xung quanh. Những cảm giác dằn vặt, khó chịu cứ âm ỉ suốt đời vì có nói ra cũng chẳng ai tin, chẳng ai đồng cảm cho những đứa con bị chính cha mẹ làm tật nguyền trong nhận thức. Công lý cũng khó có thể thực thi vì làm gì có bằng chứng nào chứng minh mẹ anh xâm hại. Họa chăng chỉ là lời phủ nhận bà quá yêu con, nên thôi thì Niệm nhận hết lỗi về mình trong im lặng.

Chỉ đến khi xã hội ý thức được rằng có những người mẹ không “thiêng liêng” như ta nghĩ nên mới có những đứa con trai mang nỗi đau như Niệm thì những cuộc thoại hàn gắn mới được bắt đầu, khi đó sang chấn mới được chữa lành. Niệm chẳng làm gì sai, anh cũng chỉ là một trong hàng ngàn đàn ông là nạn nhân của xâm hại tình dục từ chính người thân trong đó có cả mẹ ruột của mình nhưng chưa bao giờ họ dám đối mặt hay lên tiếng. Để rồi, hằng ngày họ sợ hãi tình yêu, ghét bỏ bản thân; nghiện những trò chơi tình ái mang đến nhiều tổn thương; tìm đến rượu, chất kích thích, bạo lực để thấy mình tồn tại; phá hỏng công việc bằng những cơn nóng giận thất thường; và cuối cùng tìm đến sự trừng phạt của xã hội. 

Để tiếp tục sống mà không hủy hoại bản thân, Niệm quyết định bỏ xứ đi khi nhận ra những nỗi đau và sự trói buộc dần trở nên quá lớn. Ghét mẹ không? Niệm chỉ mỉm cười, bà cũng chỉ là một nạn nhân của bạo lực gia đình, thiếu yêu thương và hiểu biết mới vậy. Niệm  khóc như một đứa trẻ trong suốt buổi trị liệu tâm lý đầu tiên. Anh khóc cho cậu bé bị bóp nghẹt trong tình yêu tệ hại của mẹ; khóc cho những gã đàn ông giống anh chẳng thể tự chữa lành nỗi đau  của chính mình. Bởi đàn ông cũng biết đau và đau rất sâu đậm…

MIA NGUYỄN

Người ta nói cuộc đời mà, luôn bày sẵn nhiều bất ngờ lắm. Có những điều thú vị khiến mình nâng niu vui sướng, muốn giữ gìn từng chút một trong ký ức thì có những bất ngờ khiến ta đau đớn đến tận cùng. Là đàn ông, cứ nghĩ “đầu đội trời chân đạp đất” thì có gì phải sợ, có vấp ngã cũng phải kiên cường mà bước tiếp. Nói thì dễ, chứ thử nghĩ coi, một thằng bé trưởng thành bỗng một ngày nhận ra mẹ là người đưa nó vào đời, biến nó thành gã đàn ông không trọn vẹn thì cả đời làm sao đối diện được. Có người chỉ tin đàn bà biết đau còn đàn ông khi bị xâm hại, lạm dụng thì vẫn còn lành lặn. Nhưng đã là nghiệt ngã, trái ngang thì đàn bà hay đàn ông cũng đều đau khổ như nhau, huống chi người gây tổn thương lại là mẹ mình.

Có một “tình mẹ” chẳng thiêng liêng như ta nghĩ

Hồi nhỏ, ba anh hay đi vắng để anh một mình với mẹ. Hoài Niệm là tên của anh, mẹ đặt để mỗi lần gọi là nhớ tới mối tình kỉ niệm của ba mẹ. Anh nhớ như in năm 6 tuổi, mỗi lần đi tắm mẹ thường chạm vào “cậu nhỏ” của anh khiến nó cương cứng rồi cười khúc khích. Thiệt, có lần bà còn hôn, mân mê nó khiến anh vừa thích, vừa lo lắng. Nhưng rồi mẹ cũng trấn an: “Mẹ yêu con nên mới vậy”.

Sự tự nhiên đó khiến anh chẳng mảy may suy nghĩ. Ngủ chung mẹ luôn ôm khít anh vào lòng, chẳng cho mặc quần vì sợ hầm thẳng nhỏ, cứ thế anh vô tư ngủ cho đến tuổi dậy thì. Khi đó, ý thức được cơ thể khác biệt, anh đòi tắm riêng nhưng mẹ bảo sợ anh ẩu tả rồi tắm không sạch. Anh nói mẹ chỉ chà lưng phía sau thôi còn lại anh tự làm vậy mà bà cũng giận. 

Mẹ Niệm làm công nhân, ba làm thợ hồ nên nhà chẳng mấy khá giả. Đến khi 15 tuổi anh bỏ học rồi đi làm thợ mộc với người chú bác trong xóm. Mỗi tối anh chỉ muốn về với mẹ để khoe những gì làm được cho mẹ vui lòng. Có lần anh ngó nghiêng không thấy mẹ đâu bỗng thấy lòng trống trải. Mẹ là tất cả những gì anh mong mỏi, được ngủ trong vòng tay của mẹ, được mẹ hôn lên những phần cơ thể, hay mơn man vuốt ve khiến đứa con trai trong anh rạo rực không thôi. 

Tuổi mười bảy bẻ gãy sừng trâu, con trai tuổi này chỉ muốn được chú ý, muốn khám phá cơ thể bạn gái và muốn chinh phục ai đó để thấy mình bản lĩnh và có giá trị. Vậy mà Niệm chẳng yêu ai, chẳng muốn gắn bó với ai vì đã có mẹ bù đắp tất cả. Bà còn có lần ngồi lên người Niệm trong lúc anh giả vờ ngủ say. Cảm giác những lần như vậy đê mê khó tả. Rồi sáng ra, ai cũng tưởng mình đã ngủ, chẳng người nào chịu nhận chuyện gì xảy ra trong những cơn say tình ú ớ.

Người ngoài kia luôn tồn tại lý trí và cảm xúc trong cùng một thân xác, đứa như Niệm lại chẳng giống vậy. Lý trí bảo anh dừng lại sau mỗi lần được mẹ thỏa mãn nhưng cảm xúc lại khiến anh trông đứng trông ngồi những ngày ba đi vắng để được mẹ chiều chuộng, nâng niu. Nói anh xấu xa cũng đúng, bảo anh kinh tởm cũng chẳng sai vì đó là mẹ mình nhưng sao anh không thoát ra được. Có lần, Niệm đi tìm Thảo, cô bạn gái làm phục vụ quán cà phê để “tâm sự”, sau này thành bạn gái của anh nhưng sao chẳng có được cảm giác gì như với mẹ. Lúc này, anh mới biết đau khi đối diện với Thảo, khi đứng trước đám con trai cùng xóm, đối diện ba mình mà cắn đắng. Nhiều khi, Niệm muốn chết đi cho vơi bớt ít nhiều tệ hại. 

Di chứng của nạn loạn luân lên đứa con trai là nỗi đau trong im lặng

Thường nói đến xâm hại tình dục, người ta nghĩ ngay phải có bạo lực để tước đoạt đi ý chí tự chủ của người khác nhưng sao với Niệm mọi thứ điều rất đỗi dịu dàng. Mẹ bảo Niệm là toàn bộ cuộc đời bà và đây là cách thức đặc biệt mà bà dành cho anh trong những ngày ba đi vắng. Những ánh mắt khát khao cháy bỏng, những lần bà bảo anh cởi trần để bà ngắm khi làm việc, bà gọi đó là yêu để anh thuộc về bà cả thể xác lẫn tâm hồn. Và kết quả là khi anh có những mối quan hệ người lớn với Thảo, cảm giác phản bội và tội lỗi khiến anh dần mòn giết chết tình yêu của mình.

Một người  đàn ông trưởng thành từng bị lạm dụng sẽ luôn có cảm giác không thể thích nghi với xã hội, thấy bản thân vô giá trị, tồi tệ. Huống hồ chi kẻ cố ý xâm hại lại là mẹ ruột. Hành vi âu yếm không có giới hạn giữa mẹ và con trai đã để lại dấu ấn trong tiềm thức của Niệm rằng mẹ được phép làm vậy và điều này gây ra tác hại khủng khiếp tới sự lành mạnh về cảm xúc và tình dục của anh sau này.

Dù bạn là ai, có thành công ra sao thì khi là nạn nhân của loạn luân tất cả đều có chung những cảm giác dơ bẩn, đau đớn và đơn độc. Thử hỏi, ai sẽ dạy Niệm cách trở thành đàn ông, trở thành người chồng, người cha để được tôn trọng. Chẳng có cách gì để anh hiểu và tin tưởng những người xung quanh. Những cảm giác dằn vặt, khó chịu cứ âm ỉ suốt đời vì có nói ra cũng chẳng ai tin, chẳng ai đồng cảm cho những đứa con bị chính cha mẹ làm tật nguyền trong nhận thức. Công lý cũng khó có thể thực thi vì làm gì có bằng chứng nào chứng minh mẹ anh xâm hại. Họa chăng chỉ là lời phủ nhận bà quá yêu con, nên thôi thì Niệm nhận hết lỗi về mình trong im lặng.

Chỉ đến khi xã hội ý thức được rằng có những người mẹ không “thiêng liêng” như ta nghĩ nên mới có những đứa con trai mang nỗi đau như Niệm thì những cuộc thoại hàn gắn mới được bắt đầu, khi đó sang chấn mới được chữa lành. Niệm chẳng làm gì sai, anh cũng chỉ là một trong hàng ngàn đàn ông là nạn nhân của xâm hại tình dục từ chính người thân trong đó có cả mẹ ruột của mình nhưng chưa bao giờ họ dám đối mặt hay lên tiếng. Để rồi, hằng ngày họ sợ hãi tình yêu, ghét bỏ bản thân; nghiện những trò chơi tình ái mang đến nhiều tổn thương; tìm đến rượu, chất kích thích, bạo lực để thấy mình tồn tại; phá hỏng công việc bằng những cơn nóng giận thất thường; và cuối cùng tìm đến sự trừng phạt của xã hội. 

Để tiếp tục sống mà không hủy hoại bản thân, Niệm quyết định bỏ xứ đi khi nhận ra những nỗi đau và sự trói buộc dần trở nên quá lớn. Ghét mẹ không? Niệm chỉ mỉm cười, bà cũng chỉ là một nạn nhân của bạo lực gia đình, thiếu yêu thương và hiểu biết mới vậy. Niệm  khóc như một đứa trẻ trong suốt buổi trị liệu tâm lý đầu tiên. Anh khóc cho cậu bé bị bóp nghẹt trong tình yêu tệ hại của mẹ; khóc cho những gã đàn ông giống anh chẳng thể tự chữa lành nỗi đau  của chính mình. Bởi đàn ông cũng biết đau và đau rất sâu đậm…

MIA NGUYỄN

NGÔN NGỮ TÌNH YÊU TIẾT LỘ ĐIỀU GÌ VỀ BẢN THÂN BẠN

Thế nhưng, tiến sĩ Gary Chapman đã khiến chúng ta lầm tưởng khi ngụ ý rằng các nhóm ngôn ngữ tình yêu đều ngang bằng nhau. Thực chất, mỗi ngôn ngữ tình yêu đều ẩn chứa những ý nghĩa riêng biệt. Thời gian chất lượng (Quality Time) Thời gian chính là tài sản quý giá...

CON GÁI CỦA MẸ!

“Tôi không thích mẹ càm ràm nhưng lại không thể phớt lờ chúng. Tôi ghét bản thân không thể tốt hơn để mẹ được hạnh phúc. Tôi sợ nếu mình sai phạm thì mẹ sẽ thất vọng.  Không biết từ khi nào, những suy nghĩ về cảm nhận của mẹ luôn là mối bận tâm của tôi. Thậm chí có...

PHÁ VỠ SỰ IM LẶNG

“Quái thai” “Lũ biến thái” “Nhìn không lên được” “Con ấy xấu quá, nhìn phát ghét” “Quan điểm đẹp mà không đẻ được cũng bỏ đi” Những câu nói ấy không hề xa lạ trong đối thoại hằng ngày nhưng chẳng ai biết nó gây tổn thương lớn lao đến thế nào khi người trong cuộc vô...

ĐỂ CON ĐƯỢC “HƯỚNG NGOẠI”

  Chị mải miết đi tìm “niềm vui sống của cuộc đời”. Chị có một công việc mà bao người ao ước, một người chồng đẹp trai và có ý chí vươn lên, hai đứa con chăm ngoan, học giỏi và một tâm hồn trống rỗng. Cuộc đời chị là một chuỗi ngày lên kế hoạch, hành động, đạt...

CHẤP NIỆM TÌNH ĐẦU 

Đầu tiên tôi xin mạn phép bày tỏ với các bạn đọc giả rằng bài viết này có lẽ sẽ nhận được nhiều ý kiến trái chiều xung quanh câu chuyện tình đầu- tình cuối. Thế nên hi vọng mọi người tiếp nhận nó với tâm thế chia sẻ từ góc nhìn cá nhân của tác giả nhé. Thân thương....

MONG TỪNG NGÀY CHO ĐẾN GIÁNG SINH

Một mùa Giáng sinh nữa lại về, Sài Gòn mấy hôm nay trời trở lạnh, những cung đường thay sắc áo rực rỡ dưới muôn ngàn ánh đèn lung linh huyền ảo. Đâu đó lúc chiều tà tiếng chuông nhà thờ trong xóm Đạo ngân vang điểm từng hồi chậm rãi, rung rung trong làn sương mỏng gợi...

NGƯỜI ĐẸP VÀ QUÁI THÚ

Người đẹp và Quái thú - Beauty and The Beast, bản hoạt hình được Walt Disney công chiếu năm 1991, là câu chuyện cổ tích kể về mối tình đẹp, thơ mộng nhưng cũng lắm trắc trở giữa Belle dũng cảm, tử tế, kiên nhẫn, vị tha, thông minh, hiếu thảo, không ham mê vật chất và...

SỰ TRÂN TRỌNG TRONG MỐI QUAN HỆ

Hiếm ai ngờ rằng sự thiếu trân trọng chính là một trong những nguyên nhân chính gây ra sự tan vỡ trong các mối quan hệ. Nhiều người phụ nữ dốc lòng vì chồng vì con, nhưng đổi lại không gì ngoài sự hờ hững. Chắc hẳn không một người phụ nữ nào muốn cái danh hư ảo mang...

NGÔN NGỮ TÌNH YÊU TIẾT LỘ ĐIỀU GÌ VỀ BẢN THÂN BẠN

Thế nhưng, tiến sĩ Gary Chapman đã khiến chúng ta lầm tưởng khi ngụ ý rằng các nhóm ngôn ngữ tình yêu đều ngang bằng nhau. Thực chất, mỗi ngôn ngữ tình yêu đều ẩn chứa những ý nghĩa riêng biệt. Thời gian chất lượng (Quality Time) Thời gian chính là tài sản quý giá...

NGỪNG ĐỔ LỖI KHI TAN VỠ

  Ắt hẳn ai cũng từng trải qua ít nhất một lần tan vỡ trong đời. Nếu bạn chỉ có duy nhất một mối tình và hiện tại đang sống hạnh phúc cùng người ấy thì tôi thật lòng rất mừng cho bạn, bạn là trường hợp rất hiếm hoi trong xã hội đấy.  Còn nếu bạn đã từng trải qua...

CON GÁI CỦA MẸ!

“Tôi không thích mẹ càm ràm nhưng lại không thể phớt lờ chúng. Tôi ghét bản thân không thể tốt hơn để mẹ được hạnh phúc. Tôi sợ nếu mình sai phạm thì mẹ sẽ thất vọng.  Không biết từ khi nào, những suy nghĩ về cảm nhận của mẹ luôn là mối bận tâm của tôi. Thậm chí có...

CHIẾN TRANH LẠNH TRONG HÔN NHÂN

Chiến tranh lạnh là điều mà hầu như không cặp đôi nào tránh khỏi được, đặc biệt sau hôn nhân thì tần suất ngày một nhiều hơn. Sự im lặng chết chóc ấy thường bắt đầu từ một điều gì đó vụn vặt và lố bịch mà các cặp vợ chồng không thể nhớ nổi, và nếu có thể nhớ ra, họ sẽ...

06 TIN ĐỒN VỀ ĐÀN ÔNG VÀ PHỤ NỮ

Hãy xem xét 06 tin đồn thường gặp sau đây: Phụ nữ lãng mạn hơn đàn ông Vì đối tượng mà hầu hết tiểu thuyết và hài kịch lãng mạn nhắm tới là khán giả nữ, có thể khó tin nhưng đàn ông thực sự có cái nhìn lãng mạn về tình yêu hơn phụ nữ. Một thước đo lãng mạn được sử...

LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐỐI XỬ TỬ TẾ VỚI BẢN THÂN MÌNH HƠN

  Nhiều người lầm rằng sự tự trắc ẩn (Self-Compassion) nghĩa là cho phép chính mình buông thả và tự dối gạt bản thân để trốn tránh trách nhiệm những khi yếu kém hay biếng nhác. Cũng có không ít người nghĩ tự trắc ẩn là phải tự hà khắc với chính mình, phải gạt bỏ...

BẬN RỘN CHỈ LÀ CÁI CỚ ?

  Ai cũng có những giai đoạn khác nhau trong cuộc sống, đặc biệt là trong vòng xoáy của cuộc sống xô bồ thời hiện đại, bận rộn chính là lý do được nhiều người sử dụng nhất và có vẻ là một cụm từ “nhàm tai” nhất. Nhưng câu hỏi mà mọi phụ nữ luôn băn khoăn chính...