NHỮNG NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ SAU CUỘC CHIẾN
NHỮNG NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ SAU CUỘC CHIẾN
Rối loạn căng thẳng hậu sang chấn (PTSD) là một trong những hậu quả tâm lý nặng nề nhất mà những người lính phải đối mặt sau chiến tranh. Khi trở về từ chiến trường, họ không chỉ mang theo vết thương trên cơ thể mà còn là những ký ức kinh hoàng ám ảnh dai dẳng: tiếng bom rơi, đồng đội ngã xuống, và cảm giác bất lực trước cái chết. Những trải nghiệm này không tan biến theo thời gian mà có thể tiếp tục sống động trong tâm trí, khiến người lính mãi mắc kẹt trong quá khứ, như thể cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.
Triệu chứng của PTSD bao gồm hồi tưởng dai dẳng, ác mộng, né tránh các kích thích liên quan đến sang chấn, dễ kích động, mất ngủ và cảm giác tách rời khỏi thực tại. Nhiều người lính sau chiến tranh Việt Nam, thậm chí 50 năm sau, vẫn sống trong bóng tối của những ký ức chưa được xử lý.
Về mặt sinh học thần kinh, các nghiên cứu cho thấy vùng hải mã (hippocampus) – chịu trách nhiệm xử lý ký ức – thường co lại ở người bị PTSD, trong khi hạch hạnh nhân (amygdala) – vùng điều phối cảm xúc sợ hãi – hoạt động quá mức. Khi hệ thần kinh bị quá tải bởi căng thẳng và mất mát, cơ thể phản ứng như thể đang trong tình trạng nguy hiểm thường trực: tim đập nhanh, cơ bắp căng thẳng, não bộ mất khả năng phân biệt giữa quá khứ và hiện tại.
Tuy nhiên, không phải ai trải qua sang chấn chiến tranh đều phát triển PTSD. Khả năng hồi phục còn phụ thuộc vào các yếu tố như sự hỗ trợ xã hội, gia đình, khả năng điều tiết cảm xúc, trải nghiệm thời thơ ấu và đặc điểm thần kinh cá nhân. Một số người có thể “đi qua” ký ức chiến tranh bằng cách tìm được ý nghĩa trong trải nghiệm hoặc có môi trường chữa lành. Trong khi đó, người khác có thể bị mắc kẹt do không có cơ hội được nói ra, thừa nhận hoặc xử lý nỗi đau.
Một trong những phương pháp điều trị hiệu quả hiện nay là EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing) – phương pháp giải mẫn cảm và tái xử lý sang chấn thông qua chuyển động mắt. EMDR giúp người trải qua sang chấn chiến tranh truy cập vào ký ức đau thương trong trạng thái an toàn, từ đó tái tổ chức lại các thông tin ký ức và làm giảm mức độ cảm xúc tiêu cực gắn liền. Đây không chỉ là sự can thiệp về mặt kỹ thuật mà còn là quá trình hồi phục nhân phẩm, giúp những người lính thực sự trở về – không chỉ bằng thể xác mà còn trong tâm hồn.
MIA NGUYỄN
Rối loạn căng thẳng hậu sang chấn (PTSD) là một trong những hậu quả tâm lý nặng nề nhất mà những người lính phải đối mặt sau chiến tranh. Khi trở về từ chiến trường, họ không chỉ mang theo vết thương trên cơ thể mà còn là những ký ức kinh hoàng ám ảnh dai dẳng: tiếng bom rơi, đồng đội ngã xuống, và cảm giác bất lực trước cái chết. Những trải nghiệm này không tan biến theo thời gian mà có thể tiếp tục sống động trong tâm trí, khiến người lính mãi mắc kẹt trong quá khứ, như thể cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.
Triệu chứng của PTSD bao gồm hồi tưởng dai dẳng, ác mộng, né tránh các kích thích liên quan đến sang chấn, dễ kích động, mất ngủ và cảm giác tách rời khỏi thực tại. Nhiều người lính sau chiến tranh Việt Nam, thậm chí 50 năm sau, vẫn sống trong bóng tối của những ký ức chưa được xử lý.
Về mặt sinh học thần kinh, các nghiên cứu cho thấy vùng hải mã (hippocampus) – chịu trách nhiệm xử lý ký ức – thường co lại ở người bị PTSD, trong khi hạch hạnh nhân (amygdala) – vùng điều phối cảm xúc sợ hãi – hoạt động quá mức. Khi hệ thần kinh bị quá tải bởi căng thẳng và mất mát, cơ thể phản ứng như thể đang trong tình trạng nguy hiểm thường trực: tim đập nhanh, cơ bắp căng thẳng, não bộ mất khả năng phân biệt giữa quá khứ và hiện tại.
Tuy nhiên, không phải ai trải qua sang chấn chiến tranh đều phát triển PTSD. Khả năng hồi phục còn phụ thuộc vào các yếu tố như sự hỗ trợ xã hội, gia đình, khả năng điều tiết cảm xúc, trải nghiệm thời thơ ấu và đặc điểm thần kinh cá nhân. Một số người có thể “đi qua” ký ức chiến tranh bằng cách tìm được ý nghĩa trong trải nghiệm hoặc có môi trường chữa lành. Trong khi đó, người khác có thể bị mắc kẹt do không có cơ hội được nói ra, thừa nhận hoặc xử lý nỗi đau.
Một trong những phương pháp điều trị hiệu quả hiện nay là EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing) – phương pháp giải mẫn cảm và tái xử lý sang chấn thông qua chuyển động mắt. EMDR giúp người trải qua sang chấn chiến tranh truy cập vào ký ức đau thương trong trạng thái an toàn, từ đó tái tổ chức lại các thông tin ký ức và làm giảm mức độ cảm xúc tiêu cực gắn liền. Đây không chỉ là sự can thiệp về mặt kỹ thuật mà còn là quá trình hồi phục nhân phẩm, giúp những người lính thực sự trở về – không chỉ bằng thể xác mà còn trong tâm hồn.
MIA NGUYỄN
