QUẦN ÁO CÓ THẬT SỰ PHÙ PHIẾM

QUẦN ÁO CÓ THẬT SỰ PHÙ PHIẾM

Một số người cho rằng, quần áo chỉ là một lớp vỏ bọc sáo rỗng, phù phiếm bên ngoài. Nhưng cũng có nhiều người, đặc biệt là phụ nữ, luôn ghi nhận tầm quan trọng của quần áo, cảm thấy quần áo không bao giờ là đủ. 

Họ thường phiền não vì “không có gì để mặc hết” dù cho tủ đồ của mình đã chật ních, chẳng còn chỗ chứa. Họ luôn chuẩn bị rất lâu, thậm chí thay hết bộ cánh này đến bộ cánh khác mỗi khi cần ra ngoài. Câu hỏi đặt ra là, quần áo có thật sự chỉ là một thứ phù phiếm bên ngoài hay không?

Để trả lời câu hỏi này, chúng ta hãy bắt đầu với cuốn sách “Người Ý đâu chỉ Ngọt ngào” của Raeleen D Agostino Mautner. Cuốn sách đã chỉ ra chín nguyên tắc cho một cuộc sống trọn vẹn của đất nước hình chiếc ủng. Trong đó, nguyên tắc thứ Sáu chính là: “Nỗ lực xuất hiện với hình ảnh tốt nhất của bản thân”.

Vì vậy, chăm chút cho hình ảnh bên ngoài, bao gồm cả chỉn chu trong cách ăn mặc không chỉ là một sự tôn trọng dành cho người đối diện, mà còn giúp bạn trở nên tự tin, vui vẻ và có nhiều cơ hội trong cuộc sống hơn.

Ngày nay, chúng ta vẫn thường đánh giá người khác thông qua trang phục. Nhìn thấy một người mặc suit, sơ vin thẳng tắp, chúng ta thường có xu hướng cho rằng đó là một người tri thức, đạo mạo, lao động nhàn nhã hoặc là nhân viên văn phòng. Một minh chứng khác là một cô gái mặc áo khoác da, quần jeans rách, mang giày đinh tán sẽ để lại ấn tượng cho những người xung quanh rằng đây là một cô nàng nổi loạn, cá tính

Trước khi có dịp tìm hiểu nhau rõ ràng, đến gần với “vẻ đẹp bên trong” của nhau hơn, chúng ta vẫn thường vô thức đánh giá nhau thông qua vẻ bên ngoài, và trang phục là một trong số đó. Chính vì vậy, nhiều người thường lựa chọn trang phục phù hợp, tương thích với hoàn cảnh và tính cách của bản thân mình.

Cũng vì lẽ này nên một bộ trang phục mới có thể cho ta một thân phận mới, biến ta thành một con người mới. Giống như tướng Patton từng nói: “Một người lính đi giày chỉ là một người lính. Nhưng khi đi bốt, anh ấy biến thành một chiến binh”. Tôi đã cảm nhận điều này rất rõ ràng trong một lần tham gia lễ hội văn hóa Nhật Bản. Khi ấy, tôi có dịp thử mặc Yukata, loại áo truyền thống của xứ sở hoa anh đào. Kiểu dáng của áo và guốc geta dùng để mang kèm đòi hỏi tôi phải đi những bước nhỏ, chậm rãi và khoan thai. Dường như không còn dáng vẻ vội vàng, hấp tấp thường ngày. Mọi cử động trong vô thức cũng trở nên nhã nhặn và duyên dáng hơn.

Trang phục không chỉ thay đổi cách nhìn nhận của người ngoài hoặc phong thái, cử chỉ của người mặc mà còn có thể ảnh hưởng đến khả năng tư duy. Các nhà tâm lý học nhận thức Hajo Adam và Adam Gakinksg đã đặt ra thuật ngữ “enclothed cognition” để định nghĩa hiện tượng này. Chỉ riêng việc áo khoác trắng của phòng thí nghiệm cũng khiến những người tham gia nghiên cứu tư duy và tập trung tốt hơn, chỉ mắc gần một nửa số lỗi so với nhóm người mặc trang phục đường phố. Điều này còn được chứng minh thông qua năm thực nghiệm của các tác giả Michael Slepian, Simon Ferber, Joshua Gold và Abraham Rutchick. Họ đưa ra kết luận: “Trang phục nghiêm túc không chỉ ảnh hưởng đến cách người khác nhìn nhận cá nhân và cách cá nhân nhìn nhận bản thân mà còn tác động đến việc ra quyết định thông qua những ảnh hưởng lên cách thức xử lý.”

Bàn về tác dụng thần kỳ này của trang phục, còn có câu chuyện của cô gái tên Hannah mà huấn luyện viên phong cách Stasia Savasuk đã đề cập thông qua bài phát biểu Tedx Talks mang tên “Ăn mặc để tự tin và hạnh phúc” của mình. Hannah là một bệnh nhân ung thư. Mỗi ngày, cô ấy lựa chọn những bộ trang phục mang hơi hướng mà mình muốn cảm nhận: dũng cảm, mạnh mẽ và khỏe khoắn. Mỗi ngày của Hannah đều bắt đầu với việc tự hỏi mình là ai, mình sẽ sống như thế nào trong hôm nay. Đa số những người chẩn đoán cùng thời điểm với Hannah đã qua đời trong vòng một năm sau đó. Nhưng hai năm đã trôi qua, Hannah vẫn tiếp tục sống và tận hưởng những niềm vui thường nhật. Cô tin rằng chính việc chủ động lựa chọn cách mình muốn đối diện mỗi ngày với căn bệnh ung thư quái ác đã khiến cô có thêm sức mạnh tinh thần và có thể tiếp tục sống cho đến ngày hôm nay.

Hannah là minh chứng sống cho câu nói của nhiếp ảnh gia nổi tiếng Bill Cunningham: “Thời trang chính là vỏ bọc sắt để đấu tranh với thực tại trong cuộc sống hàng ngày”. Bằng một cách kỳ diệu nào đó, trang phục giúp chúng ta lắng nghe và kết nối với bản thân mình, với con người ở bên trong chính mình nhiều hơn. Ăn mặc đẹp không chỉ giúp chúng ta xuất hiện với vẻ ngoài bắt mắt, mà còn cho ta cơ hội để tận hưởng những nhịp đập thời trang và sống cùng với cái tôi cá nhân, với những đam mê, mong muốn của bản thân mình. Stasia Savasuk đã đưa ra kết luận: “Phong cách không thật sự chỉ nói về trang phục. Nó là câu trả lời cho câu hỏi bên trong bạn là ai và bạn muốn thể hiện bản thân với thế giới thế nào.”

Michael Kors từng nói: “Quần áo cũng giống như một bữa ăn ngon, một bộ phim hay, một giai điệu tuyệt vời”. Với một số người, quần áo có thể không quan trọng. Nhưng với nhiều người khác, đầu tư vào quần áo giúp họ gặt hái niềm vui và lắng nghe những rung động ở bên trong bản thân. Chúng ta có quyền chăm sóc, chiều chuộng chính mình, xuất hiện với vẻ ngoài xinh đẹp nhất để nhận lấy những điều tốt đẹp nhất. Nếu bạn cũng là một tín đồ thời trang, hãy cùng tôi trả lời câu hỏi mà Stasia Savasuk đã đặt ra cho mỗi người ở phần đầu trong bài diễn thuyết của mình: “Tôi là ai? Và tôi muốn xuất hiện trên thế giới như thế nào?”

Đọc giả có thể gửi chia sẻ câu hỏi, nhu cần tham vấn hoặc câu chuyện của bạn đến chúng tôi qua email: info@ladiesofvietnam.net, Zalo: +848 9934 4478. Chân thành cảm ơn và hẹn gặp các bạn trong những chương trình sắp tới.

CATHERINE

Một số người cho rằng, quần áo chỉ là một lớp vỏ bọc sáo rỗng, phù phiếm bên ngoài. Nhưng cũng có nhiều người, đặc biệt là phụ nữ, luôn ghi nhận tầm quan trọng của quần áo, cảm thấy quần áo không bao giờ là đủ. 

Họ thường phiền não vì “không có gì để mặc hết” dù cho tủ đồ của mình đã chật ních, chẳng còn chỗ chứa. Họ luôn chuẩn bị rất lâu, thậm chí thay hết bộ cánh này đến bộ cánh khác mỗi khi cần ra ngoài. Câu hỏi đặt ra là, quần áo có thật sự chỉ là một thứ phù phiếm bên ngoài hay không?

Để trả lời câu hỏi này, chúng ta hãy bắt đầu với cuốn sách “Người Ý đâu chỉ Ngọt ngào” của Raeleen D Agostino Mautner. Cuốn sách đã chỉ ra chín nguyên tắc cho một cuộc sống trọn vẹn của đất nước hình chiếc ủng. Trong đó, nguyên tắc thứ Sáu chính là: “Nỗ lực xuất hiện với hình ảnh tốt nhất của bản thân”.

Vì vậy, chăm chút cho hình ảnh bên ngoài, bao gồm cả chỉn chu trong cách ăn mặc không chỉ là một sự tôn trọng dành cho người đối diện, mà còn giúp bạn trở nên tự tin, vui vẻ và có nhiều cơ hội trong cuộc sống hơn.

Ngày nay, chúng ta vẫn thường đánh giá người khác thông qua trang phục. Nhìn thấy một người mặc suit, sơ vin thẳng tắp, chúng ta thường có xu hướng cho rằng đó là một người tri thức, đạo mạo, lao động nhàn nhã hoặc là nhân viên văn phòng. Một minh chứng khác là một cô gái mặc áo khoác da, quần jeans rách, mang giày đinh tán sẽ để lại ấn tượng cho những người xung quanh rằng đây là một cô nàng nổi loạn, cá tính

Trước khi có dịp tìm hiểu nhau rõ ràng, đến gần với “vẻ đẹp bên trong” của nhau hơn, chúng ta vẫn thường vô thức đánh giá nhau thông qua vẻ bên ngoài, và trang phục là một trong số đó. Chính vì vậy, nhiều người thường lựa chọn trang phục phù hợp, tương thích với hoàn cảnh và tính cách của bản thân mình.

Cũng vì lẽ này nên một bộ trang phục mới có thể cho ta một thân phận mới, biến ta thành một con người mới. Giống như tướng Patton từng nói: “Một người lính đi giày chỉ là một người lính. Nhưng khi đi bốt, anh ấy biến thành một chiến binh”. Tôi đã cảm nhận điều này rất rõ ràng trong một lần tham gia lễ hội văn hóa Nhật Bản. Khi ấy, tôi có dịp thử mặc Yukata, loại áo truyền thống của xứ sở hoa anh đào. Kiểu dáng của áo và guốc geta dùng để mang kèm đòi hỏi tôi phải đi những bước nhỏ, chậm rãi và khoan thai. Dường như không còn dáng vẻ vội vàng, hấp tấp thường ngày. Mọi cử động trong vô thức cũng trở nên nhã nhặn và duyên dáng hơn.

Trang phục không chỉ thay đổi cách nhìn nhận của người ngoài hoặc phong thái, cử chỉ của người mặc mà còn có thể ảnh hưởng đến khả năng tư duy. Các nhà tâm lý học nhận thức Hajo Adam và Adam Gakinksg đã đặt ra thuật ngữ “enclothed cognition” để định nghĩa hiện tượng này. Chỉ riêng việc áo khoác trắng của phòng thí nghiệm cũng khiến những người tham gia nghiên cứu tư duy và tập trung tốt hơn, chỉ mắc gần một nửa số lỗi so với nhóm người mặc trang phục đường phố. Điều này còn được chứng minh thông qua năm thực nghiệm của các tác giả Michael Slepian, Simon Ferber, Joshua Gold và Abraham Rutchick. Họ đưa ra kết luận: “Trang phục nghiêm túc không chỉ ảnh hưởng đến cách người khác nhìn nhận cá nhân và cách cá nhân nhìn nhận bản thân mà còn tác động đến việc ra quyết định thông qua những ảnh hưởng lên cách thức xử lý.”

Bàn về tác dụng thần kỳ này của trang phục, còn có câu chuyện của cô gái tên Hannah mà huấn luyện viên phong cách Stasia Savasuk đã đề cập thông qua bài phát biểu Tedx Talks mang tên “Ăn mặc để tự tin và hạnh phúc” của mình. Hannah là một bệnh nhân ung thư. Mỗi ngày, cô ấy lựa chọn những bộ trang phục mang hơi hướng mà mình muốn cảm nhận: dũng cảm, mạnh mẽ và khỏe khoắn. Mỗi ngày của Hannah đều bắt đầu với việc tự hỏi mình là ai, mình sẽ sống như thế nào trong hôm nay. Đa số những người chẩn đoán cùng thời điểm với Hannah đã qua đời trong vòng một năm sau đó. Nhưng hai năm đã trôi qua, Hannah vẫn tiếp tục sống và tận hưởng những niềm vui thường nhật. Cô tin rằng chính việc chủ động lựa chọn cách mình muốn đối diện mỗi ngày với căn bệnh ung thư quái ác đã khiến cô có thêm sức mạnh tinh thần và có thể tiếp tục sống cho đến ngày hôm nay.

Hannah là minh chứng sống cho câu nói của nhiếp ảnh gia nổi tiếng Bill Cunningham: “Thời trang chính là vỏ bọc sắt để đấu tranh với thực tại trong cuộc sống hàng ngày”. Bằng một cách kỳ diệu nào đó, trang phục giúp chúng ta lắng nghe và kết nối với bản thân mình, với con người ở bên trong chính mình nhiều hơn. Ăn mặc đẹp không chỉ giúp chúng ta xuất hiện với vẻ ngoài bắt mắt, mà còn cho ta cơ hội để tận hưởng những nhịp đập thời trang và sống cùng với cái tôi cá nhân, với những đam mê, mong muốn của bản thân mình. Stasia Savasuk đã đưa ra kết luận: “Phong cách không thật sự chỉ nói về trang phục. Nó là câu trả lời cho câu hỏi bên trong bạn là ai và bạn muốn thể hiện bản thân với thế giới thế nào.”

Michael Kors từng nói: “Quần áo cũng giống như một bữa ăn ngon, một bộ phim hay, một giai điệu tuyệt vời”. Với một số người, quần áo có thể không quan trọng. Nhưng với nhiều người khác, đầu tư vào quần áo giúp họ gặt hái niềm vui và lắng nghe những rung động ở bên trong bản thân. Chúng ta có quyền chăm sóc, chiều chuộng chính mình, xuất hiện với vẻ ngoài xinh đẹp nhất để nhận lấy những điều tốt đẹp nhất. Nếu bạn cũng là một tín đồ thời trang, hãy cùng tôi trả lời câu hỏi mà Stasia Savasuk đã đặt ra cho mỗi người ở phần đầu trong bài diễn thuyết của mình: “Tôi là ai? Và tôi muốn xuất hiện trên thế giới như thế nào?”

Đọc giả có thể gửi chia sẻ câu hỏi, nhu cần tham vấn hoặc câu chuyện của bạn đến chúng tôi qua email: info@ladiesofvietnam.net, Zalo: +848 9934 4478. Chân thành cảm ơn và hẹn gặp các bạn trong những chương trình sắp tới.

CATHERINE

BẠO HÀNH GIA ĐÌNH – VÒNG LẶP SANG CHẤN THẾ HỆ

  Bạo hành gia đình không chỉ gây ra những tổn thương trực tiếp về thể chất và tinh thần cho nạn nhân, mà còn để lại những di chứng tâm lý sâu sắc kéo dài qua nhiều thế hệ. Khi một đứa trẻ lớn lên trong môi trường bạo lực, não bộ và hệ thần kinh của em liên tục...

SỰ CỨNG RẮN VÀ THẤU HIỂU CỦA NHÀ TRỊ LIỆU

Trong trị liệu tâm lý, hai phẩm chất tưởng như đối lập – sự cứng rắn và sự thấu hiểu – thực tế lại bổ sung cho nhau và tạo nên nền tảng vững chắc cho quá trình can thiệp hiệu quả. Sự cứng rắn ở đây không mang nghĩa áp đặt hay cứng nhắc, mà là khả năng thiết lập ranh...

KHI ĐIỆN THOẠI TRỞ THÀNH “PHỤ HUYNH”

Ở nhiều gia đình hiện đại, chiếc điện thoại thông minh hay iPad đã trở thành “người giữ trẻ” bất đắc dĩ. Từ rất sớm, trẻ được trao vào tay một thiết bị phát sáng để giữ yên, không quấy khóc, giúp cha mẹ “rảnh tay” làm việc. Nhưng khi quá trình này lặp lại ngày qua...

NHỮNG ĐỨA TRẺ NGẮT KẾT NỐI NỖI SỢ

Có những đứa trẻ lớn lên mà dường như không biết sợ. Chúng không né tránh nguy hiểm, không rút lui khi bị đe dọa, thậm chí vẫn tìm đến những người từng gây tổn thương cho mình. Người lớn thường gán cho chúng những nhãn như “vô cảm”, “bướng bỉnh” hay “ngây thơ quá...

PHỤ NỮ YÊU NGƯỜI RỐI LOẠN NHÂN CÁCH

​ Một trong những nghịch lý đau lòng trong tâm lý học là: không ít phụ nữ tử tế, thông minh, sống có trách nhiệm và đầy cảm thông lại rơi vào những mối quan hệ độc hại với người có rối loạn nhân cách, như rối loạn nhân cách chống đối xã hội (psychopath) hoặc rối loạn...

GHOSTING TRONG TÌNH YÊU

  Ghosting là hiện tượng một người đột ngột biến mất khỏi mối quan hệ tình cảm mà không để lại lời giải thích, khiến đối phương rơi vào trạng thái hoang mang và đau khổ. Trong thời đại kết nối nhanh chóng qua mạng xã hội, ghosting trở thành một cách “chia tay im...

TÌNH YÊU VỚI NGƯỜI RỐI LOẠN NHÂN CÁCH RANH GIỚI

Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ranh giới (Borderline Personality Disorder – BPD), tình yêu thường bắt đầu bằng sự kết nối mãnh liệt và cảm giác gần gũi sâu sắc. Người ranh giới khao khát tình cảm, sợ hãi bị bỏ rơi, và thường lý tưởng hóa đối phương...

RỐI LOẠN NHÂN CÁCH ÁI KỶ KHI YÊU

  Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ái kỷ (Narcissistic Personality Disorder – NPD), tình yêu ban đầu thường được khoác lên vẻ đẹp hoàn hảo nhưng dần trở thành sự lạm dụng tinh vi và nguy hiểm. Người ái kỷ thường bắt đầu bằng giai đoạn lý tưởng...

VĂN HÓA GIA TRƯỞNG ÁI KỶ VÀ NÃO BỘ NAM GIỚI BẠO HÀNH

Văn hóa gia trưởng ái kỷ (narcissistic patriarchy) là một hệ thống giá trị và niềm tin xã hội đặt nam giới ở vị trí quyền lực tối cao, đồng thời dung túng hoặc hợp thức hóa hành vi kiểm soát, áp bức và bạo lực với phụ nữ, trẻ em và các nhóm yếu thế. Trong hệ thống...

SỰ DUNG TÚNG VÀ CƠ CHẾ NÃO BỘ NGƯỜI GÂY BẠO LỰC

  Người đàn ông bạo hành thường không chỉ bị chi phối bởi cảm xúc tức thời, mà còn bởi những mô hình tư duy và cấu trúc não bộ đã hình thành lâu dài. Ở mức sinh học thần kinh, vùng hạch hạnh nhân (amygdala) có thể hoạt động quá mức, khiến phản ứng giận dữ và cảm...