TẾT TRONG GIỎ QUÀ CỦA NGƯỜI XA QUÊ

TẾT TRONG GIỎ QUÀ CỦA NGƯỜI XA QUÊ

5 giờ sáng ngày cận Tết, tôi kéo va li và hai, ba giỏ đồ ra sân ga, lắng nghe tiếng còi tàu vang lên từng đợt và tiếng hành khách cùng nhau nói cười, chia sẻ niềm vui đoàn tụ mỗi dịp Tết đến xuân về. 

Bỏ qua sự chật chội, đông đúc hay đôi lúc mệt mỏi trên những chuyến tàu xa, trái tim tôi rạo rực niềm vui chào đón tân niên trong từng nhịp bánh, bởi tôi hiểu rằng: Tôi đang đem xuân về cho gia đình!

Trước khi lên tàu vài ngày, tôi ghé qua nhiều khu chợ ở thành phố để lựa từng tấm áo, hộp quà, với hy vọng có thể đem lại niềm vui bất ngờ cho những người thân yêu nơi quê nhà. Cũng như tôi, người người ra ga về quê ăn Tết, ai cũng cố gắng mang theo cơ man là thứ. Có người xách gói bánh bịch kẹo nặng trịch, người lại cẩn thận nâng niu chiếc áo mới. Có người còn mang theo cành mai, khóm quất, chậu đào. Cứ như thế, mỗi khoang tàu trên những chuyến xe hồi hương vô tình trở thành một phiên chợ Tết nho nhỏ, nơi mà ai cũng nói cười rạng rỡ và cùng chia sẻ niềm vui khi tân niên sắp đến.

Trên những chiếc ghế xoay vào nhau của mỗi khoang tàu, tôi lại có dịp lắng nghe những câu chuyện của những người xa quê. Có cô em gái năm nhất đi học xa, chưa bao giờ thôi nhớ nhà, dù cuộc sống sinh viên thiếu thốn đủ điều nhưng vẫn chắt chiu để mua cho gia đình vài món đặc sản từ thành phố. Có chú theo bạn vào làm công ở thành phố cả năm, dù vất vả, thiếu thốn nhưng vẫn “về nhà kẻo các con mong”. Hành trang của chú chẳng có gì nhiều ngoài đôi dép, cái mũ, cái áo mới cho thằng Tí, cái Sửu ở nhà. Giữa những câu chuyện của những người con xa xứ trên mỗi chuyến tàu, người ta lại niềm nở mời nhau miếng bánh, múi quýt. Có lẽ nỗi háo hức về quê và sự đồng cảm khiến mỗi người dễ dàng cởi mở với nhau hơn.

Quả thật, nhiều người cho rằng ngày Tết đang dần mất đi ý nghĩa của nó, thậm chí là trở nên buồn chán và phiền phức, nhưng với những kẻ cả năm trời bươn chải nơi đất khách quê người như tôi, Tết mang niềm vui vô cùng lớn lao, được gói gọn trong ba chữ vỏn vẹn: được về nhà.

Rồi tàu cập bến, qua khung cửa sổ, tôi nhìn thấy ba mẹ và em gái đang đứng đợi tôi giữa hàng người đông đúc nơi sân ga. Mỗi lần về, ba sẽ giúp tôi xách hành lý, mẹ không ngừng hỏi thăm tôi có khỏe không, học hành, làm việc thế nào, còn em gái sẽ dúi vào tay tôi cây kẹo mút mà em đã để dành. Lần nào cũng vậy, ba mẹ tôi luôn mắng yêu: “Ở quê mình có đủ cả, mang về làm gì”. Chỉ là vài món đồ bé mọn chắt chiu, nhưng đủ khiến những người thân yêu đang đợi tôi nơi quê hương cảm thấy “vui như Tết”.

Với những người thành phố, Tết có thể chỉ đơn giản là dịp để họ được đi chơi và “xả hơi” sau những ngày làm việc vất vả, hoặc đơn giản là để quên đi áp lực trong cuộc sống đời thường. Còn đối với những người con xa quê, Tết vừa là cơ hội để họ được đoàn tụ với gia đình bên nồi bánh chưng hay mâm ngũ quả, vừa là dịp để họ mang xuân về cho những người thân yêu. Có món quà được chuẩn bị rất kỳ công, có món lại tủn mủn, nhưng đều được gom góp bằng cả tấm lòng và nỗ lực của những người xa xứ.

Tết của những người xa quê đặc biệt là vậy. Tết không ở những hôm cùng gia đình dọn dẹp và sửa sang nhà cửa, cũng không ở đêm cúng ông Công ông Táo hay những phiên chợ hoa. Tết hiện hữu trong từng giỏ quà, từng gói hành lý, từng tiếng còi tàu ngân nga trên những chuyến xe hồi hương nối đuôi nhau, trải dài dọc trời Nam đất Bắc. Tết gói gọn trong bước chân vội vã ra sân ga, trong những món quà chắt chiu mà người ở xa khệ nệ đem về, trong giây phút khoảng cách được rút ngắn, để người ta có thể sum tụ với những người mà họ luôn yêu thương và mong nhớ.

Một năm mới lại sắp đến. Rồi Tết sẽ lại theo chân tôi – những người con xa xứ, cùng những chuyến tàu và những giỏ quà đi khắp mọi dặm dài của Tổ quốc. Ắt hẳn nhiều người cũng như tôi, dù cả năm có vất vả, thiếu thốn ra sao, vẫn cố gắng về nhà đón xuân với gia đình, vì “Quà nào bằng gia đình sum họp, Tết nào vui bằng Tết đoàn viên”.

CATHERINE

5 giờ sáng ngày cận Tết, tôi kéo va li và hai, ba giỏ đồ ra sân ga, lắng nghe tiếng còi tàu vang lên từng đợt và tiếng hành khách cùng nhau nói cười, chia sẻ niềm vui đoàn tụ mỗi dịp Tết đến xuân về. 

Bỏ qua sự chật chội, đông đúc hay đôi lúc mệt mỏi trên những chuyến tàu xa, trái tim tôi rạo rực niềm vui chào đón tân niên trong từng nhịp bánh, bởi tôi hiểu rằng: Tôi đang đem xuân về cho gia đình!

Trước khi lên tàu vài ngày, tôi ghé qua nhiều khu chợ ở thành phố để lựa từng tấm áo, hộp quà, với hy vọng có thể đem lại niềm vui bất ngờ cho những người thân yêu nơi quê nhà. Cũng như tôi, người người ra ga về quê ăn Tết, ai cũng cố gắng mang theo cơ man là thứ. Có người xách gói bánh bịch kẹo nặng trịch, người lại cẩn thận nâng niu chiếc áo mới. Có người còn mang theo cành mai, khóm quất, chậu đào. Cứ như thế, mỗi khoang tàu trên những chuyến xe hồi hương vô tình trở thành một phiên chợ Tết nho nhỏ, nơi mà ai cũng nói cười rạng rỡ và cùng chia sẻ niềm vui khi tân niên sắp đến.

Trên những chiếc ghế xoay vào nhau của mỗi khoang tàu, tôi lại có dịp lắng nghe những câu chuyện của những người xa quê. Có cô em gái năm nhất đi học xa, chưa bao giờ thôi nhớ nhà, dù cuộc sống sinh viên thiếu thốn đủ điều nhưng vẫn chắt chiu để mua cho gia đình vài món đặc sản từ thành phố. Có chú theo bạn vào làm công ở thành phố cả năm, dù vất vả, thiếu thốn nhưng vẫn “về nhà kẻo các con mong”. Hành trang của chú chẳng có gì nhiều ngoài đôi dép, cái mũ, cái áo mới cho thằng Tí, cái Sửu ở nhà. Giữa những câu chuyện của những người con xa xứ trên mỗi chuyến tàu, người ta lại niềm nở mời nhau miếng bánh, múi quýt. Có lẽ nỗi háo hức về quê và sự đồng cảm khiến mỗi người dễ dàng cởi mở với nhau hơn.

Quả thật, nhiều người cho rằng ngày Tết đang dần mất đi ý nghĩa của nó, thậm chí là trở nên buồn chán và phiền phức, nhưng với những kẻ cả năm trời bươn chải nơi đất khách quê người như tôi, Tết mang niềm vui vô cùng lớn lao, được gói gọn trong ba chữ vỏn vẹn: được về nhà.

Rồi tàu cập bến, qua khung cửa sổ, tôi nhìn thấy ba mẹ và em gái đang đứng đợi tôi giữa hàng người đông đúc nơi sân ga. Mỗi lần về, ba sẽ giúp tôi xách hành lý, mẹ không ngừng hỏi thăm tôi có khỏe không, học hành, làm việc thế nào, còn em gái sẽ dúi vào tay tôi cây kẹo mút mà em đã để dành. Lần nào cũng vậy, ba mẹ tôi luôn mắng yêu: “Ở quê mình có đủ cả, mang về làm gì”. Chỉ là vài món đồ bé mọn chắt chiu, nhưng đủ khiến những người thân yêu đang đợi tôi nơi quê hương cảm thấy “vui như Tết”.

Với những người thành phố, Tết có thể chỉ đơn giản là dịp để họ được đi chơi và “xả hơi” sau những ngày làm việc vất vả, hoặc đơn giản là để quên đi áp lực trong cuộc sống đời thường. Còn đối với những người con xa quê, Tết vừa là cơ hội để họ được đoàn tụ với gia đình bên nồi bánh chưng hay mâm ngũ quả, vừa là dịp để họ mang xuân về cho những người thân yêu. Có món quà được chuẩn bị rất kỳ công, có món lại tủn mủn, nhưng đều được gom góp bằng cả tấm lòng và nỗ lực của những người xa xứ.

Tết của những người xa quê đặc biệt là vậy. Tết không ở những hôm cùng gia đình dọn dẹp và sửa sang nhà cửa, cũng không ở đêm cúng ông Công ông Táo hay những phiên chợ hoa. Tết hiện hữu trong từng giỏ quà, từng gói hành lý, từng tiếng còi tàu ngân nga trên những chuyến xe hồi hương nối đuôi nhau, trải dài dọc trời Nam đất Bắc. Tết gói gọn trong bước chân vội vã ra sân ga, trong những món quà chắt chiu mà người ở xa khệ nệ đem về, trong giây phút khoảng cách được rút ngắn, để người ta có thể sum tụ với những người mà họ luôn yêu thương và mong nhớ.

Một năm mới lại sắp đến. Rồi Tết sẽ lại theo chân tôi – những người con xa xứ, cùng những chuyến tàu và những giỏ quà đi khắp mọi dặm dài của Tổ quốc. Ắt hẳn nhiều người cũng như tôi, dù cả năm có vất vả, thiếu thốn ra sao, vẫn cố gắng về nhà đón xuân với gia đình, vì “Quà nào bằng gia đình sum họp, Tết nào vui bằng Tết đoàn viên”.

CATHERINE

CĂNG CƠ CẢM XÚC TỪ CĂNG THẲNG VÀ SANG CHẤN

  Căng cơ cảm xúc là hiện tượng phổ biến ở nhiều người, đặc biệt trong các bối cảnh căng thẳng kéo dài, sang chấn hoặc rối loạn điều hòa cảm xúc. Khi cảm xúc bị kìm nén hoặc không thể giải phóng đúng cách, cơ thể thường "giữ" lại cảm xúc dưới dạng căng cơ, co...

THÓI QUEN LÀM HÀI LÒNG NGƯỜI KHÁC

  Trong những tình huống bị đe dọa, hệ thần kinh của chúng ta có thể phản ứng theo ba hướng: chiến đấu (fight), bỏ chạy (flight) hoặc đông cứng (freeze). Trong trạng thái đông cứng, cơ thể rơi vào tình trạng bất động - nhịp tim chậm lại, các cơ trở nên tê liệt,...

KHI ĐÀN ÔNG “YẾU SINH LÝ” VÌ TÂM LÝ

  Tình trạng “yếu sinh lý” ở nam giới – đặc biệt là khó cương cứng hoặc xuất tinh sớm khi gần gũi với người mình yêu – thường khiến người trong cuộc cảm thấy xấu hổ, mất tự tin, thậm chí là hoang mang. Tuy nhiên, rất nhiều trường hợp được ghi nhận rằng người đàn...

CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ BỆNH CƯỜNG GIÁP

GÓC NHÌN TỔNG THỂ VỀ TÂM – THÂN – KINH Cường giáp (hyperthyroidism) là tình trạng tuyến giáp sản xuất quá mức hormone thyroxine (T4) và triiodothyronine (T3), khiến cơ thể rơi vào trạng thái “tăng tốc” kéo dài. Người bệnh thường gặp các triệu chứng như hồi hộp, mất...

KHI BẠN YÊU MỘT NGƯỜI “ÁI KỶ”

Yêu một người mắc rối loạn nhân cách ái kỷ (Narcissistic Personality Disorder – NPD) không chỉ là một hành trình đầy mâu thuẫn và tổn thương, mà còn có thể khiến bạn đánh mất chính mình. Mối quan hệ ấy có thể bắt đầu bằng sự quyến rũ mạnh mẽ – bạn cảm thấy được chú ý,...

PHÂN LY – KHI NỖI ĐAU TRỞ NÊN “BÌNH THƯỜNG”

​ Có những người sống qua đau khổ mà không hề biết rằng mình đang đau. Không phải vì nỗi đau nhỏ bé hay dễ chịu – mà vì họ đã sống quá lâu trong nó, đến mức cảm giác ấy trở thành điều "bình thường", quen thuộc như hơi thở. Đó là biểu hiện sâu sắc của hiện tượng phân...

NHỮNG KẺ THÍCH “GIẢI CỨU” HÔN NHÂN NGƯỜI KHÁC

  Rối loạn nhân cách là một nhóm các dạng suy nghĩ, hành vi và cảm xúc không linh hoạt, cứng nhắc, gây ra nhiều khó khăn trong quan hệ cá nhân và xã hội. Các loại rối loạn nhân cách như rối loạn nhân cách phụ thuộc, rối loạn nhân cách ranh giới (borderline...

HỘI CHỨNG “CON ÔNG CHÁU CHA”

"Hội chứng con ông cháu cha" là cách nói phổ biến ở Việt Nam để chỉ những người trẻ được sinh ra trong gia đình có địa vị, quyền lực hoặc tài sản giàu có, từ đó nhận được nhiều đặc quyền, bảo bọc quá mức, thậm chí có thể được “trải đường” để thành công. Đây là hiện...

CUỘC ĐỜI LÀ MỘT SÂN KHẤU KHÔNG HỒI KẾT

  Với những người mang đặc điểm của rối loạn nhân cách kịch tính (Histrionic Personality Disorder – HPD), cuộc sống thường được cảm nhận như một sân khấu rộng lớn, nơi họ luôn là nhân vật chính, là trung tâm của mọi ánh nhìn. Họ thường có nhu cầu thể hiện bản...

TRẦM CẢM CƯỜI Ở NGƯỜI TRẺ

  Khi nụ cười che giấu tổn thương Trầm cảm cười (smiling depression) là một hiện tượng tâm lý đặc biệt, khi người mắc trầm cảm vẫn thể hiện ra ngoài một vẻ mặt vui vẻ, lạc quan, năng động. Họ mỉm cười, làm việc, giao tiếp như một người “ổn” – nhưng sâu bên trong...

NAM GIỚI VÀ HÀNH VI TỰ HỦY HOẠI MÌNH

  Căng thẳng và sang chấn là hai trạng thái có khả năng âm thầm định hình hành vi, đặc biệt là ở những người mang trong mình nhiều niềm tin tiêu cực về bản thân. Ở nhiều nam giới, khi đối mặt với áp lực quá mức từ công việc, mối quan hệ, hoặc sự kỳ vọng xã hội về...

CĂNG CƠ CẢM XÚC TỪ CĂNG THẲNG VÀ SANG CHẤN

  Căng cơ cảm xúc là hiện tượng phổ biến ở nhiều người, đặc biệt trong các bối cảnh căng thẳng kéo dài, sang chấn hoặc rối loạn điều hòa cảm xúc. Khi cảm xúc bị kìm nén hoặc không thể giải phóng đúng cách, cơ thể thường "giữ" lại cảm xúc dưới dạng căng cơ, co...

TẠI SAO TA ĐÔNG CỨNG

  Tại sao ta “đông cứng” và cố làm hài lòng người khác khi lớn lên trong môi trường không an toàn Khi chúng ta sống trong một môi trường đầy căng thẳng như gia đình có bạo hành, la mắng, kiểm soát hoặc bị bỏ mặc, cơ thể và não bộ sẽ dần hình thành những cách đặc...

THÓI QUEN LÀM HÀI LÒNG NGƯỜI KHÁC

  Trong những tình huống bị đe dọa, hệ thần kinh của chúng ta có thể phản ứng theo ba hướng: chiến đấu (fight), bỏ chạy (flight) hoặc đông cứng (freeze). Trong trạng thái đông cứng, cơ thể rơi vào tình trạng bất động - nhịp tim chậm lại, các cơ trở nên tê liệt,...

LẠC NỘI MẠC TỬ CUNG VÀ CĂNG THẲNG MÃN TÍNH

  Khi cơ thể không còn là nơi an toàn Lạc nội mạc tử cung không chỉ là một bệnh phụ khoa. Đó là một trải nghiệm sống toàn thân, toàn tâm – nơi người phụ nữ không chỉ đối mặt với cơn đau thể xác kéo dài, mà còn sống chung với nỗi bất an, mệt mỏi, và cảm giác cô...

HỘI CHỨNG NHỮNG ĐỨA TRẺ “ZOOMBIE”

  Khi mạng xã hội làm trầm trọng thêm ADHD Trong vài năm trở lại đây, thuật ngữ “hội chứng những đứa trẻ zombie” được sử dụng để mô tả hình ảnh những đứa trẻ trở nên đờ đẫn, mất khả năng tập trung, và phản ứng chậm chạp sau thời gian dài tiếp xúc với màn hình,...

KHI XẤU HỔ TRUYỀN TỪ MẸ SANG CON GÁI

  Trong quá trình làm việc trị liệu với phụ nữ, một trong những điều khiến người ta day dứt nhất không phải là những tổn thương cụ thể, mà là cảm giác xấu hổ bám rễ vào tận sâu bên trong. Nhiều phụ nữ mang trong mình cảm giác rằng sự tồn tại của họ là một điều...

KHI ĐÀN ÔNG “YẾU SINH LÝ” VÌ TÂM LÝ

  Tình trạng “yếu sinh lý” ở nam giới – đặc biệt là khó cương cứng hoặc xuất tinh sớm khi gần gũi với người mình yêu – thường khiến người trong cuộc cảm thấy xấu hổ, mất tự tin, thậm chí là hoang mang. Tuy nhiên, rất nhiều trường hợp được ghi nhận rằng người đàn...

CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ BỆNH CƯỜNG GIÁP

GÓC NHÌN TỔNG THỂ VỀ TÂM – THÂN – KINH Cường giáp (hyperthyroidism) là tình trạng tuyến giáp sản xuất quá mức hormone thyroxine (T4) và triiodothyronine (T3), khiến cơ thể rơi vào trạng thái “tăng tốc” kéo dài. Người bệnh thường gặp các triệu chứng như hồi hộp, mất...

U NANG VÀ CĂNG THẲNG MÃN TÍNH

  NHÌN NHẬN TỪ MÔ HÌNH TÂM – THÂN – KINH U nang buồng trứng là tình trạng khá phổ biến ở phụ nữ, đặc biệt trong độ tuổi sinh sản. Phần lớn u nang lành tính, nhưng trong một số trường hợp, chúng có thể gây rối loạn nội tiết, đau vùng chậu, rối loạn kinh nguyệt...