TẾT TRONG GIỎ QUÀ CỦA NGƯỜI XA QUÊ

TẾT TRONG GIỎ QUÀ CỦA NGƯỜI XA QUÊ

5 giờ sáng ngày cận Tết, tôi kéo va li và hai, ba giỏ đồ ra sân ga, lắng nghe tiếng còi tàu vang lên từng đợt và tiếng hành khách cùng nhau nói cười, chia sẻ niềm vui đoàn tụ mỗi dịp Tết đến xuân về. 

Bỏ qua sự chật chội, đông đúc hay đôi lúc mệt mỏi trên những chuyến tàu xa, trái tim tôi rạo rực niềm vui chào đón tân niên trong từng nhịp bánh, bởi tôi hiểu rằng: Tôi đang đem xuân về cho gia đình!

Trước khi lên tàu vài ngày, tôi ghé qua nhiều khu chợ ở thành phố để lựa từng tấm áo, hộp quà, với hy vọng có thể đem lại niềm vui bất ngờ cho những người thân yêu nơi quê nhà. Cũng như tôi, người người ra ga về quê ăn Tết, ai cũng cố gắng mang theo cơ man là thứ. Có người xách gói bánh bịch kẹo nặng trịch, người lại cẩn thận nâng niu chiếc áo mới. Có người còn mang theo cành mai, khóm quất, chậu đào. Cứ như thế, mỗi khoang tàu trên những chuyến xe hồi hương vô tình trở thành một phiên chợ Tết nho nhỏ, nơi mà ai cũng nói cười rạng rỡ và cùng chia sẻ niềm vui khi tân niên sắp đến.

Trên những chiếc ghế xoay vào nhau của mỗi khoang tàu, tôi lại có dịp lắng nghe những câu chuyện của những người xa quê. Có cô em gái năm nhất đi học xa, chưa bao giờ thôi nhớ nhà, dù cuộc sống sinh viên thiếu thốn đủ điều nhưng vẫn chắt chiu để mua cho gia đình vài món đặc sản từ thành phố. Có chú theo bạn vào làm công ở thành phố cả năm, dù vất vả, thiếu thốn nhưng vẫn “về nhà kẻo các con mong”. Hành trang của chú chẳng có gì nhiều ngoài đôi dép, cái mũ, cái áo mới cho thằng Tí, cái Sửu ở nhà. Giữa những câu chuyện của những người con xa xứ trên mỗi chuyến tàu, người ta lại niềm nở mời nhau miếng bánh, múi quýt. Có lẽ nỗi háo hức về quê và sự đồng cảm khiến mỗi người dễ dàng cởi mở với nhau hơn.

Quả thật, nhiều người cho rằng ngày Tết đang dần mất đi ý nghĩa của nó, thậm chí là trở nên buồn chán và phiền phức, nhưng với những kẻ cả năm trời bươn chải nơi đất khách quê người như tôi, Tết mang niềm vui vô cùng lớn lao, được gói gọn trong ba chữ vỏn vẹn: được về nhà.

Rồi tàu cập bến, qua khung cửa sổ, tôi nhìn thấy ba mẹ và em gái đang đứng đợi tôi giữa hàng người đông đúc nơi sân ga. Mỗi lần về, ba sẽ giúp tôi xách hành lý, mẹ không ngừng hỏi thăm tôi có khỏe không, học hành, làm việc thế nào, còn em gái sẽ dúi vào tay tôi cây kẹo mút mà em đã để dành. Lần nào cũng vậy, ba mẹ tôi luôn mắng yêu: “Ở quê mình có đủ cả, mang về làm gì”. Chỉ là vài món đồ bé mọn chắt chiu, nhưng đủ khiến những người thân yêu đang đợi tôi nơi quê hương cảm thấy “vui như Tết”.

Với những người thành phố, Tết có thể chỉ đơn giản là dịp để họ được đi chơi và “xả hơi” sau những ngày làm việc vất vả, hoặc đơn giản là để quên đi áp lực trong cuộc sống đời thường. Còn đối với những người con xa quê, Tết vừa là cơ hội để họ được đoàn tụ với gia đình bên nồi bánh chưng hay mâm ngũ quả, vừa là dịp để họ mang xuân về cho những người thân yêu. Có món quà được chuẩn bị rất kỳ công, có món lại tủn mủn, nhưng đều được gom góp bằng cả tấm lòng và nỗ lực của những người xa xứ.

Tết của những người xa quê đặc biệt là vậy. Tết không ở những hôm cùng gia đình dọn dẹp và sửa sang nhà cửa, cũng không ở đêm cúng ông Công ông Táo hay những phiên chợ hoa. Tết hiện hữu trong từng giỏ quà, từng gói hành lý, từng tiếng còi tàu ngân nga trên những chuyến xe hồi hương nối đuôi nhau, trải dài dọc trời Nam đất Bắc. Tết gói gọn trong bước chân vội vã ra sân ga, trong những món quà chắt chiu mà người ở xa khệ nệ đem về, trong giây phút khoảng cách được rút ngắn, để người ta có thể sum tụ với những người mà họ luôn yêu thương và mong nhớ.

Một năm mới lại sắp đến. Rồi Tết sẽ lại theo chân tôi – những người con xa xứ, cùng những chuyến tàu và những giỏ quà đi khắp mọi dặm dài của Tổ quốc. Ắt hẳn nhiều người cũng như tôi, dù cả năm có vất vả, thiếu thốn ra sao, vẫn cố gắng về nhà đón xuân với gia đình, vì “Quà nào bằng gia đình sum họp, Tết nào vui bằng Tết đoàn viên”.

CATHERINE

5 giờ sáng ngày cận Tết, tôi kéo va li và hai, ba giỏ đồ ra sân ga, lắng nghe tiếng còi tàu vang lên từng đợt và tiếng hành khách cùng nhau nói cười, chia sẻ niềm vui đoàn tụ mỗi dịp Tết đến xuân về. 

Bỏ qua sự chật chội, đông đúc hay đôi lúc mệt mỏi trên những chuyến tàu xa, trái tim tôi rạo rực niềm vui chào đón tân niên trong từng nhịp bánh, bởi tôi hiểu rằng: Tôi đang đem xuân về cho gia đình!

Trước khi lên tàu vài ngày, tôi ghé qua nhiều khu chợ ở thành phố để lựa từng tấm áo, hộp quà, với hy vọng có thể đem lại niềm vui bất ngờ cho những người thân yêu nơi quê nhà. Cũng như tôi, người người ra ga về quê ăn Tết, ai cũng cố gắng mang theo cơ man là thứ. Có người xách gói bánh bịch kẹo nặng trịch, người lại cẩn thận nâng niu chiếc áo mới. Có người còn mang theo cành mai, khóm quất, chậu đào. Cứ như thế, mỗi khoang tàu trên những chuyến xe hồi hương vô tình trở thành một phiên chợ Tết nho nhỏ, nơi mà ai cũng nói cười rạng rỡ và cùng chia sẻ niềm vui khi tân niên sắp đến.

Trên những chiếc ghế xoay vào nhau của mỗi khoang tàu, tôi lại có dịp lắng nghe những câu chuyện của những người xa quê. Có cô em gái năm nhất đi học xa, chưa bao giờ thôi nhớ nhà, dù cuộc sống sinh viên thiếu thốn đủ điều nhưng vẫn chắt chiu để mua cho gia đình vài món đặc sản từ thành phố. Có chú theo bạn vào làm công ở thành phố cả năm, dù vất vả, thiếu thốn nhưng vẫn “về nhà kẻo các con mong”. Hành trang của chú chẳng có gì nhiều ngoài đôi dép, cái mũ, cái áo mới cho thằng Tí, cái Sửu ở nhà. Giữa những câu chuyện của những người con xa xứ trên mỗi chuyến tàu, người ta lại niềm nở mời nhau miếng bánh, múi quýt. Có lẽ nỗi háo hức về quê và sự đồng cảm khiến mỗi người dễ dàng cởi mở với nhau hơn.

Quả thật, nhiều người cho rằng ngày Tết đang dần mất đi ý nghĩa của nó, thậm chí là trở nên buồn chán và phiền phức, nhưng với những kẻ cả năm trời bươn chải nơi đất khách quê người như tôi, Tết mang niềm vui vô cùng lớn lao, được gói gọn trong ba chữ vỏn vẹn: được về nhà.

Rồi tàu cập bến, qua khung cửa sổ, tôi nhìn thấy ba mẹ và em gái đang đứng đợi tôi giữa hàng người đông đúc nơi sân ga. Mỗi lần về, ba sẽ giúp tôi xách hành lý, mẹ không ngừng hỏi thăm tôi có khỏe không, học hành, làm việc thế nào, còn em gái sẽ dúi vào tay tôi cây kẹo mút mà em đã để dành. Lần nào cũng vậy, ba mẹ tôi luôn mắng yêu: “Ở quê mình có đủ cả, mang về làm gì”. Chỉ là vài món đồ bé mọn chắt chiu, nhưng đủ khiến những người thân yêu đang đợi tôi nơi quê hương cảm thấy “vui như Tết”.

Với những người thành phố, Tết có thể chỉ đơn giản là dịp để họ được đi chơi và “xả hơi” sau những ngày làm việc vất vả, hoặc đơn giản là để quên đi áp lực trong cuộc sống đời thường. Còn đối với những người con xa quê, Tết vừa là cơ hội để họ được đoàn tụ với gia đình bên nồi bánh chưng hay mâm ngũ quả, vừa là dịp để họ mang xuân về cho những người thân yêu. Có món quà được chuẩn bị rất kỳ công, có món lại tủn mủn, nhưng đều được gom góp bằng cả tấm lòng và nỗ lực của những người xa xứ.

Tết của những người xa quê đặc biệt là vậy. Tết không ở những hôm cùng gia đình dọn dẹp và sửa sang nhà cửa, cũng không ở đêm cúng ông Công ông Táo hay những phiên chợ hoa. Tết hiện hữu trong từng giỏ quà, từng gói hành lý, từng tiếng còi tàu ngân nga trên những chuyến xe hồi hương nối đuôi nhau, trải dài dọc trời Nam đất Bắc. Tết gói gọn trong bước chân vội vã ra sân ga, trong những món quà chắt chiu mà người ở xa khệ nệ đem về, trong giây phút khoảng cách được rút ngắn, để người ta có thể sum tụ với những người mà họ luôn yêu thương và mong nhớ.

Một năm mới lại sắp đến. Rồi Tết sẽ lại theo chân tôi – những người con xa xứ, cùng những chuyến tàu và những giỏ quà đi khắp mọi dặm dài của Tổ quốc. Ắt hẳn nhiều người cũng như tôi, dù cả năm có vất vả, thiếu thốn ra sao, vẫn cố gắng về nhà đón xuân với gia đình, vì “Quà nào bằng gia đình sum họp, Tết nào vui bằng Tết đoàn viên”.

CATHERINE

LIỆU PHÁP EMDR- ĐIỀU TRỊ SANG CHẤN DO THIÊN TAI, NGHỊCH CẢNH

  Trong những năm gần đây, liệu pháp EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing – Tái xử lý và giải mẫn cảm qua chuyển động mắt) đã trở thành một trong những phương pháp điều trị sang chấn tâm lý được công nhận và ứng dụng rộng rãi. Phương pháp này được...

QUYỀN LỰC CỦA KẺ XÂM HẠI NƠI CÔNG SỞ

Trong môi trường công sở – nơi lẽ ra phải là không gian của sự an toàn, chuyên nghiệp và tôn trọng lẫn nhau – các hành vi quấy rối, xâm hại và cưỡng hiếp vẫn có thể xảy ra một cách tinh vi và dai dẳng. Vấn đề không chỉ nằm ở hành vi sai trái của một cá nhân, mà còn ở...

KHI ĐÀN ÔNG THÍCH BỊ TRỪNG PHẠT

Trong văn hóa hiện đại, người đàn ông thành đạt, quyết đoán và nắm quyền kiểm soát thường được xem là biểu tượng của bản lĩnh và nam tính. Thế nhưng, phía sau lớp vỏ cứng cỏi đó, không hiếm người lại tìm thấy sự giải thoát kỳ lạ trong việc trở thành “kẻ phục tùng”...

NỮ CƯỜNG NHÂN HÓA THÀNH NÔ LỆ

Trong xã hội hiện đại, hình tượng "nữ cường nhân" – người phụ nữ độc lập, bản lĩnh, đạt được thành công vượt trội trong sự nghiệp – ngày càng phổ biến. Thế nhưng, không hiếm khi phía sau sự mạnh mẽ ấy lại là một đời sống tình cảm đầy rối ren, nơi họ cảm thấy mình như...

KHI CƠ THỂ NÓI THAY

Khi cơ thể thay lời muốn nói: Mù, tê liệt và mất cảm giác do sang chấn thần kinh Không phải lúc nào tê liệt hay mất cảm giác cũng bắt nguồn từ tổn thương thực thể rõ ràng. Có những người bỗng dưng không nhìn thấy, không nghe được, hoặc liệt nửa người mà không phát...

ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC CHÀO ĐÓN

Không phải mọi đứa trẻ sinh ra đều được chờ đợi. Có những sinh linh được hình thành trong hoang mang, sợ hãi, thậm chí bị từ chối từ những tuần đầu thai kỳ. Với một bé gái được mang thai ngoài ý muốn, khi cha mẹ từng nghĩ đến việc bỏ con, trải nghiệm đầu đời của em đã...

KHI NGƯỜI LỚN TÈ DẦM

  Góc nhìn thần kinh và sang chấn Tè dầm ở người trưởng thành là một hiện tượng thường bị xem nhẹ hoặc gắn với sự xấu hổ cá nhân, trong khi thực chất, đây có thể là biểu hiện của những rối loạn sâu sắc liên quan đến hệ thần kinh và các trải nghiệm sang chấn. Khi...

“ANH TRAI” LÀ NGƯỜI XÂM HẠI

  Trong nhiều gia đình, “anh trai” thường được gắn với hình ảnh người bảo vệ, người đồng hành, người mà em gái có thể dựa vào. Nhưng có những căn nhà, đằng sau cánh cửa đóng kín, chính người anh ấy lại là kẻ đã bạo hành, xâm hại và phá vỡ hoàn toàn cảm giác an...

XÂM HẠI TÌNH DỤC TRẺ EM -NHỮNG DƯ CHẤN XUYÊN THẾ HỆ

Vụ xâm hại tình dục (XHTD) bé 3 tháng tuổi khiến ai tiếp cận thông tin cũng không khỏi ngỡ ngàng, đau xót vì tình tiết vụ việc và vì nạn nhân còn là trẻ sơ sinh đỏ hỏn. Trong chuyên đề của Báo Phụ nữ TPHCM hôm nay, chuyên gia tâm lý Mia Nguyễn (nhà sáng lập Ladies of...

NGƯỜI KIỂU GẮN BÓ LO ÂU THƯỜNG BỎ TRỊ LIỆU SỚM

Dù những người có kiểu gắn bó lo âu rất khao khát được kết nối, thấu hiểu và đồng hành, họ lại thường là nhóm dễ rời bỏ trị liệu sớm nhất. Điều này thoạt nghe có vẻ mâu thuẫn, nhưng thực chất phản ánh đúng sự phức tạp trong trải nghiệm gắn bó của họ. Người có gắn bó...

LIỆU PHÁP EMDR- ĐIỀU TRỊ SANG CHẤN DO THIÊN TAI, NGHỊCH CẢNH

  Trong những năm gần đây, liệu pháp EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing – Tái xử lý và giải mẫn cảm qua chuyển động mắt) đã trở thành một trong những phương pháp điều trị sang chấn tâm lý được công nhận và ứng dụng rộng rãi. Phương pháp này được...

QUYỀN LỰC CỦA KẺ XÂM HẠI NƠI CÔNG SỞ

Trong môi trường công sở – nơi lẽ ra phải là không gian của sự an toàn, chuyên nghiệp và tôn trọng lẫn nhau – các hành vi quấy rối, xâm hại và cưỡng hiếp vẫn có thể xảy ra một cách tinh vi và dai dẳng. Vấn đề không chỉ nằm ở hành vi sai trái của một cá nhân, mà còn ở...

KHI ĐÀN ÔNG THÍCH BỊ TRỪNG PHẠT

Trong văn hóa hiện đại, người đàn ông thành đạt, quyết đoán và nắm quyền kiểm soát thường được xem là biểu tượng của bản lĩnh và nam tính. Thế nhưng, phía sau lớp vỏ cứng cỏi đó, không hiếm người lại tìm thấy sự giải thoát kỳ lạ trong việc trở thành “kẻ phục tùng”...

NỮ CƯỜNG NHÂN HÓA THÀNH NÔ LỆ

Trong xã hội hiện đại, hình tượng "nữ cường nhân" – người phụ nữ độc lập, bản lĩnh, đạt được thành công vượt trội trong sự nghiệp – ngày càng phổ biến. Thế nhưng, không hiếm khi phía sau sự mạnh mẽ ấy lại là một đời sống tình cảm đầy rối ren, nơi họ cảm thấy mình như...

KHI CƠ THỂ NÓI THAY

Khi cơ thể thay lời muốn nói: Mù, tê liệt và mất cảm giác do sang chấn thần kinh Không phải lúc nào tê liệt hay mất cảm giác cũng bắt nguồn từ tổn thương thực thể rõ ràng. Có những người bỗng dưng không nhìn thấy, không nghe được, hoặc liệt nửa người mà không phát...

SỰ SỐNG BỊ RÚT NGẮN TỪ VIỆC CHỌN NGÀY SINH

Trong nhiều nền văn hóa Á Đông, việc “chọn ngày giờ đẹp để sinh” không còn là chuyện hiếm. Không ít đứa trẻ bị can thiệp để ra đời sớm vài ngày, thậm chí vài tuần, chỉ để hợp tuổi, hợp mệnh hay tránh ngày xấu. Tuy nhiên, dưới góc nhìn phát triển thần kinh và tâm lý...

NHỮNG ĐỨA TRẺ “LẶNG IM” TRONG BỤNG MẸ

Không phải mọi người mẹ lo lắng đều kết nối với con. Có những thai kỳ được giữ lại bằng mọi giá – vì yêu thương, vì hy vọng – nhưng trong suốt hành trình ấy, người mẹ sống trong sự sợ hãi đến mức không dám mở lòng với đứa trẻ trong bụng. Cô có thể đi khám đầy đủ, uống...

ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC CHÀO ĐÓN

Không phải mọi đứa trẻ sinh ra đều được chờ đợi. Có những sinh linh được hình thành trong hoang mang, sợ hãi, thậm chí bị từ chối từ những tuần đầu thai kỳ. Với một bé gái được mang thai ngoài ý muốn, khi cha mẹ từng nghĩ đến việc bỏ con, trải nghiệm đầu đời của em đã...

RỐI LOẠN GẮN BÓ ỨC CHẾ XÃ HỘI

Có những đứa trẻ lớn lên với một kiểu tính cách tưởng như "ngoan ngoãn" – chúng không phản ứng mạnh, không đòi hỏi, dễ nghe lời người lớn, không phàn nàn khi bị tước mất quyền lợi hoặc bị người khác lấn át. Nhưng ẩn dưới sự thuận theo đó có thể là biểu hiện của một...

KHI NGƯỜI LỚN TÈ DẦM

  Góc nhìn thần kinh và sang chấn Tè dầm ở người trưởng thành là một hiện tượng thường bị xem nhẹ hoặc gắn với sự xấu hổ cá nhân, trong khi thực chất, đây có thể là biểu hiện của những rối loạn sâu sắc liên quan đến hệ thần kinh và các trải nghiệm sang chấn. Khi...