GUILTY PLEASURE – NGHIỆN VUI TẠM THỜI

GUILTY PLEASURE – NGHIỆN VUI TẠM THỜI

 

Guilty pleasure là thuật ngữ dùng để chỉ những hoạt động mang lại khoái cảm tức thì nhưng đi kèm cảm giác tội lỗi hoặc xấu hổ. Từ góc nhìn khoa học thần kinh, khi con người tham gia vào các hoạt động như xem nội dung kích thích tình dục, chơi game hoặc lướt TikTok, não bộ sẽ kích hoạt hệ thống phần thưởng, trong đó dopamine – chất dẫn truyền thần kinh liên quan đến khoái cảm – được giải phóng. Quá trình này chủ yếu diễn ra ở các vùng như thân não (brainstem) và hệ limbic, đặc biệt là nhân accumbens – trung tâm xử lý khoái cảm và động lực. Sự gia tăng dopamine khiến ta cảm thấy hưng phấn, bị thu hút, và muốn tiếp tục lặp lại hành vi.

Tuy nhiên, sau khi đạt được sự thỏa mãn, vỏ não trán trước (frontal lobe) – khu vực chịu trách nhiệm về lý trí, đạo đức và kiểm soát hành vi – bắt đầu được kích hoạt. Đây là lúc con người trở nên tỉnh táo hơn và bắt đầu đánh giá hành động vừa thực hiện. Nếu hành vi đó đi ngược lại với giá trị cá nhân, chuẩn mực xã hội hoặc mục tiêu dài hạn, cảm giác xấu hổ, tội lỗi sẽ xuất hiện. Trạng thái này là kết quả của sự “va chạm” giữa hai hệ thống thần kinh trong não: một bên là hệ limbic thiên về cảm xúc và ham muốn tức thì, bên còn lại là vỏ não trán trước đại diện cho sự kiểm soát, phản tư và định hướng đạo đức.

Sự giằng co này không đơn thuần là mâu thuẫn nội tâm, mà là một cuộc đối thoại sinh học giữa bản năng và lý trí. Điều thú vị là, càng bị cấm đoán hoặc đánh giá là “xấu”, những hành vi này càng dễ gắn liền với khoái cảm mạnh mẽ hơn – một hiện tượng được gọi là “hiệu ứng cấm đoán”. Não bộ ghi nhận không chỉ cảm giác khoái lạc mà cả yếu tố hồi hộp, lén lút, từ đó tạo nên một chu trình dopamine–kiểm soát–tội lỗi lặp lại không dứt. Về lâu dài, nếu không được ý thức và điều chỉnh, những guilty pleasure có thể phát triển thành thói quen khó bỏ, ảnh hưởng đến khả năng kiểm soát hành vi và thậm chí làm xói mòn năng lực ra quyết định của vỏ não trán trước.

Cuối cùng, guilty pleasure không phải là điều cần phủ nhận hay triệt tiêu hoàn toàn, mà là lời nhắc nhở tinh tế từ não bộ: khoái cảm và đạo đức luôn cùng tồn tại, và việc tìm ra điểm cân bằng giữa chúng chính là nghệ thuật của một đời sống tỉnh thức. Chữa lành không đến từ việc ép mình ngừng “vui chơi”, mà bắt đầu từ sự lắng nghe bản thân một cách chân thành.

Ta học cách điều hòa cảm xúc thay vì trốn chạy, học nhận diện nhu cầu thực sự, kết nối lại với cơ thể, và quan trọng nhất là học chấp nhận bản thân với tất cả vùng sáng – tối. Đây là một hành trình dài, cần nhiều kiên nhẫn và đôi khi cần sự đồng hành của nhà trị liệu chuyên môn, nhưng đó cũng là con đường để ta thực sự tự do.

MIA NGUYỄN

 

 

Guilty pleasure là thuật ngữ dùng để chỉ những hoạt động mang lại khoái cảm tức thì nhưng đi kèm cảm giác tội lỗi hoặc xấu hổ. Từ góc nhìn khoa học thần kinh, khi con người tham gia vào các hoạt động như xem nội dung kích thích tình dục, chơi game hoặc lướt TikTok, não bộ sẽ kích hoạt hệ thống phần thưởng, trong đó dopamine – chất dẫn truyền thần kinh liên quan đến khoái cảm – được giải phóng. Quá trình này chủ yếu diễn ra ở các vùng như thân não (brainstem) và hệ limbic, đặc biệt là nhân accumbens – trung tâm xử lý khoái cảm và động lực. Sự gia tăng dopamine khiến ta cảm thấy hưng phấn, bị thu hút, và muốn tiếp tục lặp lại hành vi.

Tuy nhiên, sau khi đạt được sự thỏa mãn, vỏ não trán trước (frontal lobe) – khu vực chịu trách nhiệm về lý trí, đạo đức và kiểm soát hành vi – bắt đầu được kích hoạt. Đây là lúc con người trở nên tỉnh táo hơn và bắt đầu đánh giá hành động vừa thực hiện. Nếu hành vi đó đi ngược lại với giá trị cá nhân, chuẩn mực xã hội hoặc mục tiêu dài hạn, cảm giác xấu hổ, tội lỗi sẽ xuất hiện. Trạng thái này là kết quả của sự “va chạm” giữa hai hệ thống thần kinh trong não: một bên là hệ limbic thiên về cảm xúc và ham muốn tức thì, bên còn lại là vỏ não trán trước đại diện cho sự kiểm soát, phản tư và định hướng đạo đức.

Sự giằng co này không đơn thuần là mâu thuẫn nội tâm, mà là một cuộc đối thoại sinh học giữa bản năng và lý trí. Điều thú vị là, càng bị cấm đoán hoặc đánh giá là “xấu”, những hành vi này càng dễ gắn liền với khoái cảm mạnh mẽ hơn – một hiện tượng được gọi là “hiệu ứng cấm đoán”. Não bộ ghi nhận không chỉ cảm giác khoái lạc mà cả yếu tố hồi hộp, lén lút, từ đó tạo nên một chu trình dopamine–kiểm soát–tội lỗi lặp lại không dứt. Về lâu dài, nếu không được ý thức và điều chỉnh, những guilty pleasure có thể phát triển thành thói quen khó bỏ, ảnh hưởng đến khả năng kiểm soát hành vi và thậm chí làm xói mòn năng lực ra quyết định của vỏ não trán trước.

Cuối cùng, guilty pleasure không phải là điều cần phủ nhận hay triệt tiêu hoàn toàn, mà là lời nhắc nhở tinh tế từ não bộ: khoái cảm và đạo đức luôn cùng tồn tại, và việc tìm ra điểm cân bằng giữa chúng chính là nghệ thuật của một đời sống tỉnh thức. Chữa lành không đến từ việc ép mình ngừng “vui chơi”, mà bắt đầu từ sự lắng nghe bản thân một cách chân thành.

Ta học cách điều hòa cảm xúc thay vì trốn chạy, học nhận diện nhu cầu thực sự, kết nối lại với cơ thể, và quan trọng nhất là học chấp nhận bản thân với tất cả vùng sáng – tối. Đây là một hành trình dài, cần nhiều kiên nhẫn và đôi khi cần sự đồng hành của nhà trị liệu chuyên môn, nhưng đó cũng là con đường để ta thực sự tự do.

MIA NGUYỄN

MỐI NGUY HIỂM KHI SỬ DỤNG MÀN HÌNH VỚI TRẺ EM

  Trong giai đoạn từ 0 đến 3 tuổi, não bộ của trẻ phát triển nhanh nhất và nhạy cảm nhất trong suốt cuộc đời. Đây là thời kỳ hình thành hàng tỷ kết nối thần kinh mới, được nuôi dưỡng qua những trải nghiệm thực tế như nghe giọng nói của cha mẹ, vận động, tiếp xúc...

“NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

  Trong kỷ nguyên công nghệ, mạng xã hội, trò chơi điện tử và các ứng dụng giải trí như TikTok đã trở thành một phần quen thuộc của đời sống hằng ngày. Tuy nhiên, khi việc sử dụng không còn nằm trong tầm kiểm soát, trẻ em và thanh thiếu niên rất dễ rơi vào trạng...

“NGHIỆN” MÀN HÌNH

  Trong thời đại công nghệ số, thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, máy tính bảng hay máy tính trở thành công cụ không thể thiếu trong học tập, làm việc và giải trí. Tuy nhiên, khi việc sử dụng mất kiểm soát, lấn át các hoạt động cần thiết khác và gây suy...

ĐẰNG SAU SỰ TỨC GIẬN

Cơn tức giận thường được nhìn thấy như một phản ứng bùng nổ, mạnh mẽ và đôi khi gây tổn hại trong các mối quan hệ. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ hơn, tức giận không phải lúc nào cũng là “vấn đề gốc”. Đằng sau nó là những hoạt động phức tạp của hệ thần kinh, những ký ức...

TRẦM CẢM – CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

  Trầm cảm từ lâu được xem là một trong những rối loạn tâm thần phổ biến và gây nhiều hệ lụy nhất. Khi nhắc đến trầm cảm, phần lớn mọi người nghĩ ngay đến bệnh lý cần được điều trị. Điều này không sai, nhưng nếu chỉ nhìn nhận ở một chiều, ta sẽ bỏ qua khía cạnh...

MỐI NGUY HIỂM KHI SỬ DỤNG MÀN HÌNH VỚI TRẺ EM

  Trong giai đoạn từ 0 đến 3 tuổi, não bộ của trẻ phát triển nhanh nhất và nhạy cảm nhất trong suốt cuộc đời. Đây là thời kỳ hình thành hàng tỷ kết nối thần kinh mới, được nuôi dưỡng qua những trải nghiệm thực tế như nghe giọng nói của cha mẹ, vận động, tiếp xúc...

“NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

  Trong kỷ nguyên công nghệ, mạng xã hội, trò chơi điện tử và các ứng dụng giải trí như TikTok đã trở thành một phần quen thuộc của đời sống hằng ngày. Tuy nhiên, khi việc sử dụng không còn nằm trong tầm kiểm soát, trẻ em và thanh thiếu niên rất dễ rơi vào trạng...

“NGHIỆN” MÀN HÌNH

  Trong thời đại công nghệ số, thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, máy tính bảng hay máy tính trở thành công cụ không thể thiếu trong học tập, làm việc và giải trí. Tuy nhiên, khi việc sử dụng mất kiểm soát, lấn át các hoạt động cần thiết khác và gây suy...

ĐẰNG SAU SỰ TỨC GIẬN

Cơn tức giận thường được nhìn thấy như một phản ứng bùng nổ, mạnh mẽ và đôi khi gây tổn hại trong các mối quan hệ. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ hơn, tức giận không phải lúc nào cũng là “vấn đề gốc”. Đằng sau nó là những hoạt động phức tạp của hệ thần kinh, những ký ức...

TRẦM CẢM – CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

  Trầm cảm từ lâu được xem là một trong những rối loạn tâm thần phổ biến và gây nhiều hệ lụy nhất. Khi nhắc đến trầm cảm, phần lớn mọi người nghĩ ngay đến bệnh lý cần được điều trị. Điều này không sai, nhưng nếu chỉ nhìn nhận ở một chiều, ta sẽ bỏ qua khía cạnh...

CHE GIẤU BÍ MẬT ĐỂ GIA ĐÌNH KHÔNG TAN VỠ

Trong nhiều gia đình, khi có một sự thật khó chấp nhận – như chuyện vợ hoặc chồng ngoại tình, hay việc hôn nhân không còn hạnh phúc – các thành viên thường chọn cách che giấu và né tránh. Người lớn nói dối rằng “mọi chuyện vẫn ổn”, con cái giả vờ tin, còn cả gia đình...

NÓI DỐI MÃN TÍNH

  Nói dối là hành vi con người nào cũng từng trải qua, nhưng khi nó trở thành một thói quen kéo dài và dường như ăn sâu vào cách tồn tại của một người, ta gọi đó là nói dối mãn tính. Đây không chỉ đơn thuần là sự gian lận hay thiếu trung thực, mà thường là một cơ...

CHIẾC MẶT NẠ HOÀN HẢO

  Có những đứa trẻ từ rất sớm đã học cách khoác lên mình “chiếc mặt nạ hoàn hảo”. Các em nỗ lực đạt điểm cao, giành thành tích, cư xử gương mẫu và không để lộ chút yếu đuối nào. Đối với các em, sự hoàn hảo giống như một đặc quyền: nó giúp che giấu những mong manh...

LGBT+ – NỖI ĐAU MANG TÊN CÔ ĐƠN

  Cô đơn là trải nghiệm mà ai cũng từng nếm trải, nhưng với cộng đồng LGBT+, nỗi cô đơn thường mang màu sắc đặc biệt sâu và đau hơn. Khi một người lớn lên trong môi trường bị kỳ thị, từ chối hay không được công nhận, não bộ họ liên tục ghi nhận tín hiệu “mình...

CÔ ĐƠN DƯỚI GÓC NHÌN SINH HỌC THẦN KINH

  Cô đơn không chỉ là cảm giác trống trải hay nỗi buồn thoáng qua, mà thực sự là một trải nghiệm đau đớn ở cấp độ sinh học thần kinh. Con người là sinh vật xã hội, bộ não chúng ta tiến hóa để duy trì kết nối với nhóm nhằm đảm bảo sự tồn tại. Khi bị tách rời hoặc...