“NGHIỆN” MÀN HÌNH
“NGHIỆN” MÀN HÌNH
Trong thời đại công nghệ số, thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, máy tính bảng hay máy tính trở thành công cụ không thể thiếu trong học tập, làm việc và giải trí. Tuy nhiên, khi việc sử dụng mất kiểm soát, lấn át các hoạt động cần thiết khác và gây suy giảm chất lượng sống, tình trạng này có thể được gọi là nghiện màn hình (screen addiction). Mặc dù chưa được công nhận chính thức trong tất cả các hệ thống chẩn đoán, ngày càng nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng screen addiction có đặc điểm lâm sàng tương tự các rối loạn nghiện hành vi khác.
Triệu chứng của screen addiction thường thể hiện ở việc dành quá nhiều thời gian trước màn hình, cảm thấy bồn chồn, lo âu, thậm chí tức giận khi bị giới hạn sử dụng thiết bị. Người nghiện thường rút lui khỏi các hoạt động xã hội trực tiếp, suy giảm giấc ngủ, giảm hiệu suất học tập và làm việc. Các biểu hiện về cơ thể như mệt mỏi, đau mắt, đau cột sống cũng xuất hiện khi thói quen sử dụng thiết bị trở thành mãn tính.
Nguyên nhân của screen addiction liên quan chặt chẽ đến hoạt động của hệ thần kinh phần thưởng, đặc biệt là chất dẫn truyền thần kinh dopamine. Các ứng dụng và nền tảng số được thiết kế với cơ chế “thưởng biến đổi” (variable reward), nghĩa là người dùng không biết chính xác khi nào sẽ nhận được thông báo, lượt thích hay phần thưởng ảo. Điều này kích thích não tiết ra dopamine một cách bất thường, tạo ra sự hưng phấn ngắn hạn nhưng đồng thời làm suy yếu hệ thống điều hòa dopamine tự nhiên. Lâu dần, não bộ rơi vào trạng thái rối loạn dopamine (dopamine disorder): cần kích thích mạnh hơn để đạt cùng mức hài lòng, trong khi khả năng trải nghiệm niềm vui từ các hoạt động bình thường lại giảm sút. Đây là cơ chế khiến người nghiện màn hình ngày càng lệ thuộc, đồng thời trở nên lãnh đạm với đời sống thực.
Hậu quả của rối loạn này rất nghiêm trọng. Về tâm lý, người nghiện có nguy cơ cao mắc lo âu, trầm cảm, rối loạn chú ý và giảm khả năng kiểm soát xung động. Về thần kinh học, sự mất cân bằng dopamine kéo dài có thể ảnh hưởng đến cấu trúc và chức năng não, đặc biệt là vùng vỏ não trước trán – nơi đảm nhiệm việc ra quyết định và tự kiểm soát. Về xã hội, screen addiction gây ra sự cô lập, xung đột trong gia đình và mất khả năng xây dựng mối quan hệ bền vững.
Tóm lại, screen addiction không chỉ đơn thuần là một thói quen xấu, mà là một dạng rối loạn liên quan đến dopamine có tác động sâu rộng đến sức khỏe thể chất, tinh thần và xã hội. Hiểu rõ cơ chế thần kinh đứng sau nó là bước quan trọng để xem xét đây như một vấn đề y tế và xã hội cần được quan tâm ở mức độ nghiêm túc hơn.
MIA NGUYỄN
Trong thời đại công nghệ số, thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, máy tính bảng hay máy tính trở thành công cụ không thể thiếu trong học tập, làm việc và giải trí. Tuy nhiên, khi việc sử dụng mất kiểm soát, lấn át các hoạt động cần thiết khác và gây suy giảm chất lượng sống, tình trạng này có thể được gọi là nghiện màn hình (screen addiction). Mặc dù chưa được công nhận chính thức trong tất cả các hệ thống chẩn đoán, ngày càng nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng screen addiction có đặc điểm lâm sàng tương tự các rối loạn nghiện hành vi khác.
Triệu chứng của screen addiction thường thể hiện ở việc dành quá nhiều thời gian trước màn hình, cảm thấy bồn chồn, lo âu, thậm chí tức giận khi bị giới hạn sử dụng thiết bị. Người nghiện thường rút lui khỏi các hoạt động xã hội trực tiếp, suy giảm giấc ngủ, giảm hiệu suất học tập và làm việc. Các biểu hiện về cơ thể như mệt mỏi, đau mắt, đau cột sống cũng xuất hiện khi thói quen sử dụng thiết bị trở thành mãn tính.
Nguyên nhân của screen addiction liên quan chặt chẽ đến hoạt động của hệ thần kinh phần thưởng, đặc biệt là chất dẫn truyền thần kinh dopamine. Các ứng dụng và nền tảng số được thiết kế với cơ chế “thưởng biến đổi” (variable reward), nghĩa là người dùng không biết chính xác khi nào sẽ nhận được thông báo, lượt thích hay phần thưởng ảo. Điều này kích thích não tiết ra dopamine một cách bất thường, tạo ra sự hưng phấn ngắn hạn nhưng đồng thời làm suy yếu hệ thống điều hòa dopamine tự nhiên. Lâu dần, não bộ rơi vào trạng thái rối loạn dopamine (dopamine disorder): cần kích thích mạnh hơn để đạt cùng mức hài lòng, trong khi khả năng trải nghiệm niềm vui từ các hoạt động bình thường lại giảm sút. Đây là cơ chế khiến người nghiện màn hình ngày càng lệ thuộc, đồng thời trở nên lãnh đạm với đời sống thực.
Hậu quả của rối loạn này rất nghiêm trọng. Về tâm lý, người nghiện có nguy cơ cao mắc lo âu, trầm cảm, rối loạn chú ý và giảm khả năng kiểm soát xung động. Về thần kinh học, sự mất cân bằng dopamine kéo dài có thể ảnh hưởng đến cấu trúc và chức năng não, đặc biệt là vùng vỏ não trước trán – nơi đảm nhiệm việc ra quyết định và tự kiểm soát. Về xã hội, screen addiction gây ra sự cô lập, xung đột trong gia đình và mất khả năng xây dựng mối quan hệ bền vững.
Tóm lại, screen addiction không chỉ đơn thuần là một thói quen xấu, mà là một dạng rối loạn liên quan đến dopamine có tác động sâu rộng đến sức khỏe thể chất, tinh thần và xã hội. Hiểu rõ cơ chế thần kinh đứng sau nó là bước quan trọng để xem xét đây như một vấn đề y tế và xã hội cần được quan tâm ở mức độ nghiêm túc hơn.
MIA NGUYỄN





