NGƯỜI YÊU DỰ BỊ

NGƯỜI YÊU DỰ BỊ

Không ai sinh ra đã muốn làm “người yêu dự bị”, nhưng nhiều người lại rơi vào vai trò ấy một cách vô thức, thậm chí lặp lại nó trong nhiều mối quan hệ khác nhau. Họ không chủ đích yêu người có đôi, cũng chẳng mưu cầu việc mãi đứng phía sau, chịu đựng, nhường nhịn và chờ đợi. Nhưng đâu đó trong chiều sâu của tâm hồn, họ mang theo niềm tin rằng mình không đủ giá trị để được chọn đầu tiên, để là vai chính xứng đáng trong đời ai đó. Niềm tin ấy không tự nhiên mà có— thường bắt nguồn từ những trải nghiệm gắn bó không an toàn trong quá khứ. Có thể họ từng là đứa trẻ lớn lên với cha mẹ thiếu nhất quán, khi thì lạnh nhạt, khi thì khắt khe, hoặc khi thì chiều chuộng bất chợt. Trong hoàn cảnh ấy, đứa trẻ học được rằng: để được yêu thương, mình phải cố gắng làm vừa lòng, phải chờ đợi, phải hy sinh. Và điều đó trở thành kịch bản mặc định khi họ lớn lên.

Từ góc độ sinh học thần kinh, trạng thái “treo lơ lửng” trong các mối quan hệ—vừa được quan tâm nhưng không bao giờ đủ rõ ràng—kích hoạt liên tục trục HPA (hypothalamic-pituitary-adrenal), khiến cortisol và các hormone căng thẳng luôn ở mức cao. Người đó sống trong trạng thái cảnh giác, lo âu, suy diễn và thiếu an toàn kéo dài, dù bề ngoài có thể rất kiên nhẫn và dịu dàng. Não bộ, đặc biệt là amygdala (vùng xử lý cảm xúc đe dọa) trở nên nhạy cảm quá mức, trong khi vỏ não trước – nơi kiểm soát hành vi lý trí – lại yếu đi trong các tình huống cảm xúc mãnh liệt. Họ biết mình đang chịu thiệt, thậm chí bị lợi dụng, nhưng vẫn không thể rút lui, vì bên trong, hệ thần kinh đã “lập trình” họ theo cơ chế: chỉ cần cố thêm chút nữa, mình sẽ được yêu.

Đây chính là cái bẫy tâm lý của những người từng tổn thương: càng không được chọn, họ càng cố gắng để chứng tỏ; càng bị bỏ rơi, họ càng sợ trống rỗng và bám víu. Cảm giác bị từ chối không đơn thuần là buồn—nó có thể kích hoạt cả một ký ức cảm xúc chưa từng được gọi tên: nỗi đau bị bỏ rơi từ thời thơ ấu, cảm giác mình không đủ tốt để được nhìn thấy. Chính vì thế, họ có thể cam chịu cả việc làm “con giáp thứ 13”, chấp nhận tình huống không rõ ràng, thậm chí cả khi có yếu tố bị xâm hại, vẫn cố gắng tự thuyết phục bản thân rằng “mình tự nguyện”, “người ấy cần mình”, “chỉ cần mình đủ hy sinh thì họ sẽ chọn”.

Trong quá trình làm việc trị liệu, tôi chưa từng gặp người yêu dự bị nào có một cái kết viên mãn. Dù có khi được “lên chính thức”, họ vẫn không hạnh phúc vì gốc rễ vấn đề không nằm ở đối phương, mà nằm ở chính nội tâm của họ: sự thiếu cảm giác xứng đáng, sự rối loạn trong cách đọc tín hiệu cảm xúc và tổ chức lại lòng tin vào bản thân. Họ không cần bị phán xét, mà cần được chữa lành: từ hệ thần kinh đang kẹt trong trạng thái căng thẳng mãn tính, đến những mô hình gắn bó sai lệch, và những niềm tin cốt lõi đã bị bóp méo từ rất sớm. Khi họ học được cách điều hòa cảm xúc, kết nối lại với cơ thể, nhận diện giới hạn của mình và phục hồi giá trị bản thân, họ mới có thể từ chối vai diễn phụ và bắt đầu sống như nhân vật chính trong chính câu chuyện đời mình.

MIA NGUYỄN

 

Không ai sinh ra đã muốn làm “người yêu dự bị”, nhưng nhiều người lại rơi vào vai trò ấy một cách vô thức, thậm chí lặp lại nó trong nhiều mối quan hệ khác nhau. Họ không chủ đích yêu người có đôi, cũng chẳng mưu cầu việc mãi đứng phía sau, chịu đựng, nhường nhịn và chờ đợi. Nhưng đâu đó trong chiều sâu của tâm hồn, họ mang theo niềm tin rằng mình không đủ giá trị để được chọn đầu tiên, để là vai chính xứng đáng trong đời ai đó. Niềm tin ấy không tự nhiên mà có— thường bắt nguồn từ những trải nghiệm gắn bó không an toàn trong quá khứ. Có thể họ từng là đứa trẻ lớn lên với cha mẹ thiếu nhất quán, khi thì lạnh nhạt, khi thì khắt khe, hoặc khi thì chiều chuộng bất chợt. Trong hoàn cảnh ấy, đứa trẻ học được rằng: để được yêu thương, mình phải cố gắng làm vừa lòng, phải chờ đợi, phải hy sinh. Và điều đó trở thành kịch bản mặc định khi họ lớn lên.

Từ góc độ sinh học thần kinh, trạng thái “treo lơ lửng” trong các mối quan hệ—vừa được quan tâm nhưng không bao giờ đủ rõ ràng—kích hoạt liên tục trục HPA (hypothalamic-pituitary-adrenal), khiến cortisol và các hormone căng thẳng luôn ở mức cao. Người đó sống trong trạng thái cảnh giác, lo âu, suy diễn và thiếu an toàn kéo dài, dù bề ngoài có thể rất kiên nhẫn và dịu dàng. Não bộ, đặc biệt là amygdala (vùng xử lý cảm xúc đe dọa) trở nên nhạy cảm quá mức, trong khi vỏ não trước – nơi kiểm soát hành vi lý trí – lại yếu đi trong các tình huống cảm xúc mãnh liệt. Họ biết mình đang chịu thiệt, thậm chí bị lợi dụng, nhưng vẫn không thể rút lui, vì bên trong, hệ thần kinh đã “lập trình” họ theo cơ chế: chỉ cần cố thêm chút nữa, mình sẽ được yêu.

Đây chính là cái bẫy tâm lý của những người từng tổn thương: càng không được chọn, họ càng cố gắng để chứng tỏ; càng bị bỏ rơi, họ càng sợ trống rỗng và bám víu. Cảm giác bị từ chối không đơn thuần là buồn—nó có thể kích hoạt cả một ký ức cảm xúc chưa từng được gọi tên: nỗi đau bị bỏ rơi từ thời thơ ấu, cảm giác mình không đủ tốt để được nhìn thấy. Chính vì thế, họ có thể cam chịu cả việc làm “con giáp thứ 13”, chấp nhận tình huống không rõ ràng, thậm chí cả khi có yếu tố bị xâm hại, vẫn cố gắng tự thuyết phục bản thân rằng “mình tự nguyện”, “người ấy cần mình”, “chỉ cần mình đủ hy sinh thì họ sẽ chọn”.

Trong quá trình làm việc trị liệu, tôi chưa từng gặp người yêu dự bị nào có một cái kết viên mãn. Dù có khi được “lên chính thức”, họ vẫn không hạnh phúc vì gốc rễ vấn đề không nằm ở đối phương, mà nằm ở chính nội tâm của họ: sự thiếu cảm giác xứng đáng, sự rối loạn trong cách đọc tín hiệu cảm xúc và tổ chức lại lòng tin vào bản thân. Họ không cần bị phán xét, mà cần được chữa lành: từ hệ thần kinh đang kẹt trong trạng thái căng thẳng mãn tính, đến những mô hình gắn bó sai lệch, và những niềm tin cốt lõi đã bị bóp méo từ rất sớm. Khi họ học được cách điều hòa cảm xúc, kết nối lại với cơ thể, nhận diện giới hạn của mình và phục hồi giá trị bản thân, họ mới có thể từ chối vai diễn phụ và bắt đầu sống như nhân vật chính trong chính câu chuyện đời mình.

MIA NGUYỄN

RỐI LOẠN GẮN BÓ LO ÂU

  Gắn bó (attachment) là nhu cầu sinh tồn cốt lõi của con người, hình thành từ những năm đầu đời khi trẻ tương tác với người chăm sóc chính. Tuy nhiên, khi mối gắn bó này bị gián đoạn hoặc tổn thương – như trong trường hợp trẻ bị cha mẹ bỏ mặc cho ông bà nuôi,...

RỐI LOẠN GẮN BÓ, SANG CHẤN VÀ SINH HỌC THẦN KINH

Rối loạn gắn bó, sang chấn và sinh học thần kinh: Khi hệ thần kinh học cách sống mà không cần kết nối Gắn bó là một trong những nhu cầu cơ bản và bẩm sinh của con người. Ngay từ khi mới sinh, não bộ và hệ thần kinh đã được lập trình để tìm kiếm sự an toàn thông qua...

CƠ THỂ, NÃO BỘ VÀ SỰ GỢI NHỚ HAM MUỐN

  Phản ứng tình dục là một quá trình tinh vi, không chỉ diễn ra ở cơ quan sinh dục mà là sự cộng hưởng giữa thân thể, cảm xúc, ký ức và nhận thức. Trong nhiều trường hợp, người trưởng thành – đặc biệt là những ai từng trải qua sang chấn, trầm cảm, căng thẳng kéo...

KHI TÌNH YÊU, SỰ TÔN TRỌNG KHÔNG LÀM TA HAM MUỐN

  Tính dục không đơn thuần là phản ứng sinh học, mà là một cấu trúc tâm lý phức tạp được định hình bởi cảm xúc, trải nghiệm cá nhân, chuẩn mực xã hội và các tầng sâu của vô thức. Một hiện tượng thường bị hiểu lầm là: vì sao nhiều nam giới gặp khó khăn trong việc...

HỘI CHỨNG JEREMY – KHI TÌNH BẠN TRỞ NÊN ĐE DỌA

  Trong các mối quan hệ xã hội, đặc biệt là giữa bạn bè, chúng ta thường tin rằng tình cảm chân thành sẽ là nguồn hỗ trợ lớn lao trên hành trình phát triển cá nhân. Tuy nhiên, có những trường hợp mà chính bạn thân – người tưởng như luôn đồng hành – lại trở thành...

RỐI LOẠN GẮN BÓ LO ÂU

  Gắn bó (attachment) là nhu cầu sinh tồn cốt lõi của con người, hình thành từ những năm đầu đời khi trẻ tương tác với người chăm sóc chính. Tuy nhiên, khi mối gắn bó này bị gián đoạn hoặc tổn thương – như trong trường hợp trẻ bị cha mẹ bỏ mặc cho ông bà nuôi,...

RỐI LOẠN GẮN BÓ, SANG CHẤN VÀ SINH HỌC THẦN KINH

Rối loạn gắn bó, sang chấn và sinh học thần kinh: Khi hệ thần kinh học cách sống mà không cần kết nối Gắn bó là một trong những nhu cầu cơ bản và bẩm sinh của con người. Ngay từ khi mới sinh, não bộ và hệ thần kinh đã được lập trình để tìm kiếm sự an toàn thông qua...

CƠ THỂ, NÃO BỘ VÀ SỰ GỢI NHỚ HAM MUỐN

  Phản ứng tình dục là một quá trình tinh vi, không chỉ diễn ra ở cơ quan sinh dục mà là sự cộng hưởng giữa thân thể, cảm xúc, ký ức và nhận thức. Trong nhiều trường hợp, người trưởng thành – đặc biệt là những ai từng trải qua sang chấn, trầm cảm, căng thẳng kéo...

KHI TÌNH YÊU, SỰ TÔN TRỌNG KHÔNG LÀM TA HAM MUỐN

  Tính dục không đơn thuần là phản ứng sinh học, mà là một cấu trúc tâm lý phức tạp được định hình bởi cảm xúc, trải nghiệm cá nhân, chuẩn mực xã hội và các tầng sâu của vô thức. Một hiện tượng thường bị hiểu lầm là: vì sao nhiều nam giới gặp khó khăn trong việc...

HỘI CHỨNG JEREMY – KHI TÌNH BẠN TRỞ NÊN ĐE DỌA

  Trong các mối quan hệ xã hội, đặc biệt là giữa bạn bè, chúng ta thường tin rằng tình cảm chân thành sẽ là nguồn hỗ trợ lớn lao trên hành trình phát triển cá nhân. Tuy nhiên, có những trường hợp mà chính bạn thân – người tưởng như luôn đồng hành – lại trở thành...

KHI CON GÁI LỚN LÊN THIẾU VẮNG CHA

  Đối với nhiều cô gái, hình ảnh người cha là hình mẫu đầu tiên về sự an toàn, nâng đỡ và giới hạn. Khi sự hiện diện ấy bị thiếu vắng – do cha bỏ đi, nghiện ngập, thờ ơ, hoặc chết sớm – đứa trẻ không chỉ mất đi một người thân mà còn mất đi điểm tựa đầu tiên để...

KHI ĐÀN ÔNG MÊ MASSAGE HƠN VỢ

  Trong một số mối quan hệ hôn nhân, không ít người vợ đau đớn khi phát hiện chồng mình có thói quen tìm đến các dịch vụ massage "happy ending". Điều này không chỉ là sự phản bội về mặt thể xác, mà còn mang đến cảm giác bị chối bỏ ở mức sâu sắc hơn: “Tại sao anh...

NHỮNG ĐỨA EM GÁI BỊ NGƯỢC ĐÃI TỪ ANH TRAI

Trong nhiều gia đình, đặc biệt là những gia đình Á Đông đặt nặng vai trò giới tính và thứ bậc, không ít cô gái lớn lên trong bóng tối của người anh trai – người được xem là “trụ cột tương lai” và thường được bênh vực vô điều kiện. Trong khi đó, những đứa em gái lại...

LIỆU PHÁP HYPNOSIS VISUALISATION TRONG TRỊ LIỆU TÂM LÝ

Hypnosis Visualisation (gợi hình trong trạng thái thôi miên) là một phương pháp trị liệu sử dụng trí tưởng tượng có hướng dẫn trong trạng thái thư giãn sâu hoặc trạng thái thôi miên nhẹ. Trong quá trình này, thân chủ được dẫn dắt tập trung vào các hình ảnh tích cực,...

NỖI SỢ Ở MỘT MÌNH

  Nỗi sợ ở một mình không đơn thuần là cảm giác cô đơn thoáng qua, mà với nhiều người trưởng thành, đó là một nỗi hoảng loạn hiện sinh – cảm giác như chính sự sống bị đe dọa khi không có ai bên cạnh. Những người sợ tách biệt khỏi gia đình, bạn đời hay người họ...