NHỮNG “MAMABOY” VÀ “PAPAGIRL” KHÔNG THỂ YÊU

NHỮNG “MAMABOY” VÀ “PAPAGIRL” KHÔNG THỂ YÊU

Có những người đàn ông và đàn bà trưởng thành, nhưng trái tim kiên định và những cảm xúc thân mật của họ chỉ thuộc về cha mẹ. Bước vào thế giới tình yêu đôi lứa, họ vẫn còn trong trạng thái của một đứa trẻ từ chối việc làm một người vợ, một người chồng, hay trở thành cha mẹ của những đứa trẻ họ sinh ra. Điều họ muốn là được yêu thương vô điều kiện và không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm nào. 

Em không phải là mẹ anh 

Ở cái xóm nhỏ ven thành phố, người ta nhắc đến Tuấn Hào là nghĩ ngay đến anh chàng chỉ biết có mẹ. Đứa nào trong xóm hỗn hào, lười biếng, là ngay lặp tức các bà mẹ bảo lại coi thằng Hào mà bắt chước: “Con nhà người ta” ba mươi mấy tuổi đầu, ngày đi làm cơ quan, chiều về là lụi hụi phụ mẹ nấu cơm, chở mẹ đi chơi, khóc cười cùng mẹ thấy mà ham. 

Được biết, Hào là con trai út trong gia đình bốn anh chị em. Hào được mang cho gia đình khác nuôi khi anh chưa tròn ba tuổi. Đến tuổi mười ba, mẹ đón anh về sống chung sau khi ba qua đời và anh chị em khác đã lập gia lập thất. Từ đó, sự trưởng thành của anh đều gắn liền với hình bóng của mẹ và đương nhiên chuyện tình yêu hôn nhân cũng không ngoại lệ. Một ngày, có cô giáo tên là Mỹ Liên để lòng thương anh, mẹ chị lại sợ “ Yêu gì cái thằng mê mẹ hơn mê vợ, không sợ sao con”. Chị bảo mê rượu, mê cờ bạc hay mê gái mới sợ, đằng này anh thương mẹ thì có gì phải lo.

Cả hai làm quen được thời gian, nhờ sự lo lắng, quan tâm tận tình của Liên làm Hào cảm mến, nên anh xin phép mẹ tiến đến hôn nhân. Nhìn bề ngoài thì gia đình họ rất êm ấm, nhưng đằng sau là một câu chuyện khó nói. Hào chỉ quan hệ với vợ ở đêm tân hôn, từ đó trở về sau, người chồng chưa từng thêm lần nào chạm tới vợ. Mỗi bữa cơm Liên nấu, Hào tỏa ra không hài lòng, anh bảo rằng phải nấu giống như cách mẹ nấu, mới ngon. Có những đêm giật mình tỉnh giấc, Liên lại thấy Hào mang những thứ đồ chơi mẹ tặng lúc còn nhỏ ra chơi rồi cười khúc khích. Cũng nhiều đêm sau đó anh tránh ngủ cùng vợ với lý do cần không gian yên tĩnh  cho riêng mình.

Mỗi lần vợ chồng cãi nhau, hành động đầu tiên là Hào gọi cho mẹ, có lần anh khóc như một đứa trẻ chỉ muốn mẹ dỗ dành. Dần dần, Liên nhận ra, Hào cần mẹ hơn là vợ. Đối với Hào cô chỉ là một người chị hoặc người mẹ thứ hai không hơn không kém. Người phải chịu trách nhiệm cho mọi nhu cầu của anh mà không cần có bất kỳ sự kết nối hay thân mật nào về tình cảm. Bởi, tận sâu trong linh hồn anh đã dành hết tình cảm cho mẹ của mình.

Để giải quyết nhu cầu sinh lý, Hào nuôi dưỡng thói quen tìm đến tiệm massage để được các cô gái lạ chạm vào thể xác. Tự dưng lúc đó anh thấy mình được là đàn ông mà không còn là một đứa trẻ, được khám phá và được chơi với chính mình mà không phải bị kiểm soát, sợ hãi hay bất an. Anh không muốn mình ngoan mãi, nhưng hư cũng phải trong khuôn khổ. Anh biện hộ là mình chẳng làm gì sai với vợ, Hào vẫn chu cấp tiền và làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người con có hiếu. 

Cha ơi, con chẳng muốn lấy chồng

Mỗi buổi chiều tan học, cha Tịnh Nhi lại đạp xe lên phố đón con gái về. Từ khi còn nhỏ, Nhi đã bám dính lấy cha mà không chịu gần mẹ. Cha cô đặc biệt yêu chiều cô, đến mức không chỉ chị của Nhi mà mẹ cô còn ghen tị với mối quan hệ của hai cha con. 

Người cha cứ muốn con gái mãi ở bên cạnh mình, không muốn cô kết hôn và rời xa gia đình. Còn với Tịnh Nhi, có một người cha thương yêu mình như vậy thì cần gì một người đàn ông khác bên cạnh. Có lần cha còn bực mình khi thấy mấy anh chàng mới lớn theo rủ rê con gái hẹn hò. Lạ một đều là ông không chỉ muốn bảo vệ con mà còn có chút so sánh khi nghĩ đến những người con trai khác sao biết cách thương con gái bằng mình.

Bước qua tuổi ba mươi lăm, Tịnh Nhi không có ý định kết hôn nhưng rồi cô gặp Mạnh Thảo – một đồng nghiệp cùng cơ quan và gật đầu đồng ý lấy anh trong dòng nước mắt ngắn dài của cha khi phải xa con gái. Sau khi sống cùng chồng, Nhi cảm thấy mình không thể dung hòa thói quen sinh hoạt khác nhau, đặc biệt cô không thoải mái khi phải chăm lo cho chồng. Trong mắt cô cha là tất cả, cha đáp ứng mọi yêu cầu của con gái, san sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Cô xem cha là bạn, là tri kỷ, là người anh hùng, là tình yêu lớn nhất đời mình khiến lòng cô chẳng thể bao dung thêm bất kỳ một người đàn ông nào khác. Dần dần đến nhìn mặt chồng cô cũng ghét và tránh né luôn cả chuyện vợ chồng. 

Đúng thực Tịnh Nhi muốn mình là “con gái của cha” mãi mãi, cô chẳng có chút tâm trí nào nghĩ đến tình yêu đôi lứa. Càng được cha yêu thương, cô càng “nghiện” và phụ thuộc vào tình yêu đó một cách mù quáng. Cha nổi giận hay ghen tị khi con gái không nghe lời mình. Mối quan hệ cộng sinh giữa cha và con gái đã vô hiệu hóa cái động lực đi tìm tình yêu của Nhi. Cần gì, cô đã có cha yêu mình vô điều kiện, sẽ không có người chồng nào có thể mang đến tình yêu lớn lao như vậy. Cuối cùng, kết hôn với người lạ khiến cô có cảm giác tội lỗi khi phải rời xa cha và thất vọng về chồng khi phải thầm so sánh anh với những gì cha làm dành cho mình.

Tách biệt và độc lập để thành công trong hôn nhân

Con gái lệ thuộc quá mức vào cha, con trai lệ thuộc quá mức vào mẹ rất khó độc lập và tách rời khỏi cha mẹ để xây dựng một gia đình lành mạnh, hạnh phúc. Tình yêu kỳ lạ này khác với tình yêu của những ông bố bà mẹ khác ở chỗ là đứa con dẫu có trưởng thành cũng không thể có tiếng nói. Con cái trở thành người thay thế hay người bạn đời bất đắc dĩ của cha, của mẹ. Một khi cha mẹ có ý định giải tỏa sự cô đơn, trống trải , thất vọng trong cuộc sống hôn nhân của mình lên con cái. Khi đó con cái không chỉ là con cái. Chúng sống với cái bóng của cha mẹ, mãi mãi không có chỗ cho hạnh phúc cá nhân. Chúng đồng hóa việc làm vui lòng cha mẹ với hạnh phúc của mình.  

Những đứa con trai của mẹ như Tuấn Hào và con gái của cha như Tịnh Nhi không thể độc lập và ly khai khỏi tình cảm với cha mẹ thường hay gặp khó khăn trong tình yêu đôi lứa. Sự gia trưởng, cực đoan, bạo lực và không quan tâm đến vợ con cũng một phần là do sự cộng sinh quá mức với người mẹ mang lại. Những đứa con trai không đủ mạnh mẽ bên trong tâm hồn thường sử dụng sức mạnh bên ngoài, hoặc tự cho mình cái quyền làm tổn thương người khác như một cách để thể hiện bản thân có giá trị, thuộc về.

Để không bị những định mệnh hay cái chúng ta gọi là số phận ảnh hưởng đến hạnh phúc cá nhân thì bản thân mỗi người con phải sống thật tốt cuộc đời của mình, biết cách phụng dưỡng tôn trọng cha mẹ nhưng xin đừng giao cuộc đời mình cho cha mẹ. Thành công trong hôn nhân của con cái sẽ đến khi cha mẹ dám để con mình rời đi. Và dù cuộc sống hôn nhân có bôn ba ra sao, thì chính tình yêu và sự tôn trọng của cha mẹ dành cho nhau sẽ là món quà vô cùng ý nghĩa dành cho con mình sau này.

MIA NGUYỄN

Có những người đàn ông và đàn bà trưởng thành, nhưng trái tim kiên định và những cảm xúc thân mật của họ chỉ thuộc về cha mẹ. Bước vào thế giới tình yêu đôi lứa, họ vẫn còn trong trạng thái của một đứa trẻ từ chối việc làm một người vợ, một người chồng, hay trở thành cha mẹ của những đứa trẻ họ sinh ra. Điều họ muốn là được yêu thương vô điều kiện và không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm nào. 

Em không phải là mẹ anh 

Ở cái xóm nhỏ ven thành phố, người ta nhắc đến Tuấn Hào là nghĩ ngay đến anh chàng chỉ biết có mẹ. Đứa nào trong xóm hỗn hào, lười biếng, là ngay lặp tức các bà mẹ bảo lại coi thằng Hào mà bắt chước: “Con nhà người ta” ba mươi mấy tuổi đầu, ngày đi làm cơ quan, chiều về là lụi hụi phụ mẹ nấu cơm, chở mẹ đi chơi, khóc cười cùng mẹ thấy mà ham. 

Được biết, Hào là con trai út trong gia đình bốn anh chị em. Hào được mang cho gia đình khác nuôi khi anh chưa tròn ba tuổi. Đến tuổi mười ba, mẹ đón anh về sống chung sau khi ba qua đời và anh chị em khác đã lập gia lập thất. Từ đó, sự trưởng thành của anh đều gắn liền với hình bóng của mẹ và đương nhiên chuyện tình yêu hôn nhân cũng không ngoại lệ. Một ngày, có cô giáo tên là Mỹ Liên để lòng thương anh, mẹ chị lại sợ “ Yêu gì cái thằng mê mẹ hơn mê vợ, không sợ sao con”. Chị bảo mê rượu, mê cờ bạc hay mê gái mới sợ, đằng này anh thương mẹ thì có gì phải lo.

Cả hai làm quen được thời gian, nhờ sự lo lắng, quan tâm tận tình của Liên làm Hào cảm mến, nên anh xin phép mẹ tiến đến hôn nhân. Nhìn bề ngoài thì gia đình họ rất êm ấm, nhưng đằng sau là một câu chuyện khó nói. Hào chỉ quan hệ với vợ ở đêm tân hôn, từ đó trở về sau, người chồng chưa từng thêm lần nào chạm tới vợ. Mỗi bữa cơm Liên nấu, Hào tỏa ra không hài lòng, anh bảo rằng phải nấu giống như cách mẹ nấu, mới ngon. Có những đêm giật mình tỉnh giấc, Liên lại thấy Hào mang những thứ đồ chơi mẹ tặng lúc còn nhỏ ra chơi rồi cười khúc khích. Cũng nhiều đêm sau đó anh tránh ngủ cùng vợ với lý do cần không gian yên tĩnh  cho riêng mình.

Mỗi lần vợ chồng cãi nhau, hành động đầu tiên là Hào gọi cho mẹ, có lần anh khóc như một đứa trẻ chỉ muốn mẹ dỗ dành. Dần dần, Liên nhận ra, Hào cần mẹ hơn là vợ. Đối với Hào cô chỉ là một người chị hoặc người mẹ thứ hai không hơn không kém. Người phải chịu trách nhiệm cho mọi nhu cầu của anh mà không cần có bất kỳ sự kết nối hay thân mật nào về tình cảm. Bởi, tận sâu trong linh hồn anh đã dành hết tình cảm cho mẹ của mình.

Để giải quyết nhu cầu sinh lý, Hào nuôi dưỡng thói quen tìm đến tiệm massage để được các cô gái lạ chạm vào thể xác. Tự dưng lúc đó anh thấy mình được là đàn ông mà không còn là một đứa trẻ, được khám phá và được chơi với chính mình mà không phải bị kiểm soát, sợ hãi hay bất an. Anh không muốn mình ngoan mãi, nhưng hư cũng phải trong khuôn khổ. Anh biện hộ là mình chẳng làm gì sai với vợ, Hào vẫn chu cấp tiền và làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người con có hiếu. 

Cha ơi, con chẳng muốn lấy chồng

Mỗi buổi chiều tan học, cha Tịnh Nhi lại đạp xe lên phố đón con gái về. Từ khi còn nhỏ, Nhi đã bám dính lấy cha mà không chịu gần mẹ. Cha cô đặc biệt yêu chiều cô, đến mức không chỉ chị của Nhi mà mẹ cô còn ghen tị với mối quan hệ của hai cha con. 

Người cha cứ muốn con gái mãi ở bên cạnh mình, không muốn cô kết hôn và rời xa gia đình. Còn với Tịnh Nhi, có một người cha thương yêu mình như vậy thì cần gì một người đàn ông khác bên cạnh. Có lần cha còn bực mình khi thấy mấy anh chàng mới lớn theo rủ rê con gái hẹn hò. Lạ một đều là ông không chỉ muốn bảo vệ con mà còn có chút so sánh khi nghĩ đến những người con trai khác sao biết cách thương con gái bằng mình.

Bước qua tuổi ba mươi lăm, Tịnh Nhi không có ý định kết hôn nhưng rồi cô gặp Mạnh Thảo – một đồng nghiệp cùng cơ quan và gật đầu đồng ý lấy anh trong dòng nước mắt ngắn dài của cha khi phải xa con gái. Sau khi sống cùng chồng, Nhi cảm thấy mình không thể dung hòa thói quen sinh hoạt khác nhau, đặc biệt cô không thoải mái khi phải chăm lo cho chồng. Trong mắt cô cha là tất cả, cha đáp ứng mọi yêu cầu của con gái, san sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Cô xem cha là bạn, là tri kỷ, là người anh hùng, là tình yêu lớn nhất đời mình khiến lòng cô chẳng thể bao dung thêm bất kỳ một người đàn ông nào khác. Dần dần đến nhìn mặt chồng cô cũng ghét và tránh né luôn cả chuyện vợ chồng. 

Đúng thực Tịnh Nhi muốn mình là “con gái của cha” mãi mãi, cô chẳng có chút tâm trí nào nghĩ đến tình yêu đôi lứa. Càng được cha yêu thương, cô càng “nghiện” và phụ thuộc vào tình yêu đó một cách mù quáng. Cha nổi giận hay ghen tị khi con gái không nghe lời mình. Mối quan hệ cộng sinh giữa cha và con gái đã vô hiệu hóa cái động lực đi tìm tình yêu của Nhi. Cần gì, cô đã có cha yêu mình vô điều kiện, sẽ không có người chồng nào có thể mang đến tình yêu lớn lao như vậy. Cuối cùng, kết hôn với người lạ khiến cô có cảm giác tội lỗi khi phải rời xa cha và thất vọng về chồng khi phải thầm so sánh anh với những gì cha làm dành cho mình.

Tách biệt và độc lập để thành công trong hôn nhân

Con gái lệ thuộc quá mức vào cha, con trai lệ thuộc quá mức vào mẹ rất khó độc lập và tách rời khỏi cha mẹ để xây dựng một gia đình lành mạnh, hạnh phúc. Tình yêu kỳ lạ này khác với tình yêu của những ông bố bà mẹ khác ở chỗ là đứa con dẫu có trưởng thành cũng không thể có tiếng nói. Con cái trở thành người thay thế hay người bạn đời bất đắc dĩ của cha, của mẹ. Một khi cha mẹ có ý định giải tỏa sự cô đơn, trống trải , thất vọng trong cuộc sống hôn nhân của mình lên con cái. Khi đó con cái không chỉ là con cái. Chúng sống với cái bóng của cha mẹ, mãi mãi không có chỗ cho hạnh phúc cá nhân. Chúng đồng hóa việc làm vui lòng cha mẹ với hạnh phúc của mình.  

Những đứa con trai của mẹ như Tuấn Hào và con gái của cha như Tịnh Nhi không thể độc lập và ly khai khỏi tình cảm với cha mẹ thường hay gặp khó khăn trong tình yêu đôi lứa. Sự gia trưởng, cực đoan, bạo lực và không quan tâm đến vợ con cũng một phần là do sự cộng sinh quá mức với người mẹ mang lại. Những đứa con trai không đủ mạnh mẽ bên trong tâm hồn thường sử dụng sức mạnh bên ngoài, hoặc tự cho mình cái quyền làm tổn thương người khác như một cách để thể hiện bản thân có giá trị, thuộc về.

Để không bị những định mệnh hay cái chúng ta gọi là số phận ảnh hưởng đến hạnh phúc cá nhân thì bản thân mỗi người con phải sống thật tốt cuộc đời của mình, biết cách phụng dưỡng tôn trọng cha mẹ nhưng xin đừng giao cuộc đời mình cho cha mẹ. Thành công trong hôn nhân của con cái sẽ đến khi cha mẹ dám để con mình rời đi. Và dù cuộc sống hôn nhân có bôn ba ra sao, thì chính tình yêu và sự tôn trọng của cha mẹ dành cho nhau sẽ là món quà vô cùng ý nghĩa dành cho con mình sau này.

MIA NGUYỄN

NGHIỆN CỜ BẠC – HÀNH VI TỰ HỦY HOẠI IM LẶNG

Nghiện cờ bạc không đơn thuần là một thói quen xấu hay biểu hiện của sự “yếu đuối”. Nó là một dạng rối loạn hành vi, có cơ chế thần kinh và tâm lý tương tự như nghiện chất kích thích. Tuy nhiên, do thiếu hiểu biết và nhiều định kiến xã hội, cờ bạc vẫn thường bị coi là...

NHỮNG KẺ PHÁ HOẠI TỔ CHỨC CHUYÊN NGHIỆP

Trong môi trường làm việc, không khó để bắt gặp những người âm thầm hoặc công khai phá vỡ cấu trúc chung – chia rẽ nội bộ, lan truyền tin đồn, thụ động-aggressive trong công việc. Họ không hẳn là “người xấu” theo nghĩa đơn giản, mà thường là những cá nhân mang trong...

HỘI CHỨNG MUNCHAUSEN BY PROXY

  Hội chứng Munchausen by proxy (MBP) là một rối loạn tâm thần hiếm gặp nhưng nguy hiểm, trong đó người chăm sóc – thường là mẹ – cố ý gây tổn thương thể chất hoặc tinh thần cho con cái nhằm thu hút sự quan tâm, lòng thương xót và sự ngưỡng mộ từ người khác. Hành...

LIỆU PHÁP HỆ THỐNG GIA ĐÌNH BÊN TRONG

Liệu pháp Hệ thống Gia đình Bên trong (Internal Family Systems – IFS) là một phương pháp trị liệu tâm lý được phát triển bởi tiến sĩ Richard Schwartz vào đầu những năm 1980. Khi làm việc với thân chủ, ông nhận thấy rằng trong mỗi người không chỉ có một "cái tôi" thống...

CĂNG THẲNG CẤP TÍNH

  Căng thẳng cấp tính là phản ứng tự nhiên của cơ thể khi đối diện với nguy hiểm hoặc sự kiện gây sang chấn. Ở giai đoạn này, hệ thần kinh tự động kích hoạt phản ứng chiến đấu, bỏ chạy hoặc đóng băng (fight, flight, freeze), với sự tham gia sâu của vùng PAG...

TẠI SAO KHÔNG THOÁT RA MỐI QUAN HỆ ĐỘC HẠI?

  Trong những mối quan hệ có yếu tố thao túng và lạm dụng – dù là về cảm xúc hay thể xác – người mang đặc điểm ái kỷ thường sử dụng một chiến lược rất đặc trưng: trao rồi rút tình cảm một cách thất thường. Lúc thì vồ vập, yêu thương nồng nhiệt, khiến người kia...

NGHIỆN CỜ BẠC – HÀNH VI TỰ HỦY HOẠI IM LẶNG

Nghiện cờ bạc không đơn thuần là một thói quen xấu hay biểu hiện của sự “yếu đuối”. Nó là một dạng rối loạn hành vi, có cơ chế thần kinh và tâm lý tương tự như nghiện chất kích thích. Tuy nhiên, do thiếu hiểu biết và nhiều định kiến xã hội, cờ bạc vẫn thường bị coi là...

NHỮNG KẺ PHÁ HOẠI TỔ CHỨC CHUYÊN NGHIỆP

Trong môi trường làm việc, không khó để bắt gặp những người âm thầm hoặc công khai phá vỡ cấu trúc chung – chia rẽ nội bộ, lan truyền tin đồn, thụ động-aggressive trong công việc. Họ không hẳn là “người xấu” theo nghĩa đơn giản, mà thường là những cá nhân mang trong...

HỘI CHỨNG MUNCHAUSEN BY PROXY

  Hội chứng Munchausen by proxy (MBP) là một rối loạn tâm thần hiếm gặp nhưng nguy hiểm, trong đó người chăm sóc – thường là mẹ – cố ý gây tổn thương thể chất hoặc tinh thần cho con cái nhằm thu hút sự quan tâm, lòng thương xót và sự ngưỡng mộ từ người khác. Hành...

LIỆU PHÁP HỆ THỐNG GIA ĐÌNH BÊN TRONG

Liệu pháp Hệ thống Gia đình Bên trong (Internal Family Systems – IFS) là một phương pháp trị liệu tâm lý được phát triển bởi tiến sĩ Richard Schwartz vào đầu những năm 1980. Khi làm việc với thân chủ, ông nhận thấy rằng trong mỗi người không chỉ có một "cái tôi" thống...

CĂNG THẲNG CẤP TÍNH

  Căng thẳng cấp tính là phản ứng tự nhiên của cơ thể khi đối diện với nguy hiểm hoặc sự kiện gây sang chấn. Ở giai đoạn này, hệ thần kinh tự động kích hoạt phản ứng chiến đấu, bỏ chạy hoặc đóng băng (fight, flight, freeze), với sự tham gia sâu của vùng PAG...

NGƯỜI LỚN ADHD VỚI CĂNG THẲNG, SANG CHẤN

Người lớn ADHD: Căng thẳng, Sang chấn và Hành trình phục hồi Người lớn có rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) thường phải đối mặt với mức căng thẳng cao hơn người điển hình và khi trải qua sang chấn, quá trình hồi phục của họ cũng phức tạp và kéo dài hơn. Điều này...

SANG CHẤN THAY ĐỔI CHÚNG TA THẾ NÀO?

Khi an toàn và là chính mình lại trở thành điều nguy hiểm Sang chấn không chỉ là những ký ức về một sự kiện đau thương; nó là cách mà toàn bộ hệ thần kinh của chúng ta học cách tồn tại trong một thế giới từng không an toàn. Với những người từng trải qua sang chấn —...

NGƯỜI THÔNG MINH CHỐNG LẠI MÌNH KHI TRẦM CẢM

Tại sao người thông minh lại tự chống lại bản thân khi bị trầm cảm, lo âu, và có nguy cơ tự hại cao hơn? Nhiều người cho rằng có trí thông minh cao (IQ cao) sẽ giúp con người dễ vượt qua các vấn đề tâm lý như trầm cảm hay lo âu. Thế nhưng thực tế lại cho thấy điều...

NAM GIỚI VÀ CĂNG THẲNG MÃN TÍNH

  Ai trong chúng ta cũng từng trải qua căng thẳng, nhưng với nam giới, cách họ đối mặt với căng thẳng kéo dài (căng thẳng mãn tính) lại rất khác biệt — và đôi khi khá âm thầm. Thay vì nói ra cảm xúc hoặc tìm kiếm sự hỗ trợ, nhiều người đàn ông lại chọn cách im...