PHÍA SAU MỘT ĐỨA TRẺ “NGOAN”

PHÍA SAU MỘT ĐỨA TRẺ “NGOAN”

 

Ngày bé, mỗi dịp lễ Tết, sinh nhật, câu chúc mà tôi nhận được nhiều nhất – từ cả người lớn và những bạn bè đồng trang lứa, chính là “ngoan ngoãn, biết vâng lời cha mẹ”. Đây có lẽ cũng là một trong những mong muốn lớn nhất của nhiều người làm cha mẹ trong quá trình nuôi con. Thế nhưng, có một nghịch lí rằng có rất nhiều đứa trẻ, lúc nhỏ rất “ngoan” nhưng lớn lên lại vô cùng thụ động, rụt rè và có nhiều vấn đề tâm lý.

Kể từ khi có nhận thức, trẻ luôn được răn dạy rằng phải nghe lời. Ở nhà thì phải ngoan ngoãn, nghe lời cha mẹ: “Ngoan đi rồi bố mẹ sẽ mua đồ chơi mới, cho con xem TV”, “Con ngoan thì bố mẹ mới thương, nếu không ngoan thì bố mẹ sẽ đuổi con ra khỏi nhà hoặc tặng cho người khác nuôi”.

Bên cạnh đó, trẻ con cũng được dạy phải luôn nghe lời giáo viên, chú bác họ hàng. Cãi lại là hư, mất dạy, hỗn láo. Dù rằng người lớn không phải lúc nào cũng đúng, thậm chí có nhiều trường hợp thương tâm đã xảy ra như bị giáo viên bạo hành, bị họ hàng xâm hại, nhưng những đứa trẻ nạn nhân vốn đã mất đi khả năng cầu cứu vì thiếu sự kết nối với bố mẹ, tệ hơn là chúng còn không có nhận thức về việc này.

Trong cuộc gặp gỡ của những bậc làm cha làm mẹ, chủ đề cũng thường xoay quanh việc so sánh con ai ngoan hơn, hiểu chuyện hơn. Nhiều người còn kể xấu con mình công khai, mặc kệ đứa trẻ vẫn đang ở đó và đang phải lắng nghe những điều tồi tệ về mình, từ chính người đã sinh ra chúng.

Dần dà, những đứa trẻ này đã hình thành một nhận thức, đó là phải ngoan ngoãn, hiểu chuyện, luôn vâng lời thì mới được yêu thích. Vậy phía sau một đứa trẻ ngoan có thể có những mặt tối nào?

Trong tác phẩm “Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ”, Đặng Hoàng Giang đã viết: “Để nhận được tình cảm của cha mẹ, nhiều đứa trẻ cố gắng chạy theo yêu cầu của họ đến kiệt sức. Chúng trở thành một bản thể rỗng, một cái gương phản chiếu mong muốn của người lớn. Không được khám phá bản thân, phát triển cảm xúc, được phạm sai lầm, không biết đến cảm giác được yêu thương mà không đi kèm điều kiện, chúng gặp khó khăn để phát triển cảm giác cuộc sống này là đáng sống, và bấu víu vào những thành tích của mình để tìm chút ý nghĩa. Chúng lớn lên mà cảm thấy xa lạ với chính mình – chúng đã luôn được dạy rằng cảm xúc, mong muốn, nhu cầu của bản thân là dị dạng, ích kỷ, sai trái, hay độc ác. Nhiều người trẻ gặp khó khăn để xây dựng những quan hệ lành mạnh, nơi họ tự tin nêu lên nhu cầu của mình và lắng nghe nhu cầu người khác, thực hành cho và nhận một cách hài hòa. Không ngạc nhiên, dù có ưu tú về trí tuệ, người trẻ trong những câu chuyện ở phần này luôn thấy cô độc, lạc lõng và chật vật để bước vào tình yêu.”

Quả thật, trẻ con vốn có nhận thức rất non nớt. Biểu hiện ngoan ngoãn bên ngoài của một đứa trẻ có thể không phải vì đứa trẻ đó đã đạt được mức độ nhận thức nào đó, mà là vì nó đang cố ép mình vào khuôn khổ để làm hài lòng người lớn. Nói cách khác, để được yêu thích, để người lớn hài lòng, nó luôn đeo mặt nạ và tự đè nén những cảm xúc, mong muốn cá nhân của bản thân, vì “hư” là một hành vi không được phép thực hiện. Đằng sau vẻ ngoài ngoan ngoãn đó có thể là những diễn biến tâm lý phức tạp, những bất mãn, tâm sự, trăn trở mà nó không bao giờ bộc lộ hoặc không dám bộc lộ.

Những diễn biến tâm lý ngầm này có thể gây ra triệu chứng thần kinh và những tư tưởng lệch chuẩn ở trẻ mà bố mẹ không biết. Nhiều đứa trẻ như vậy khi lớn lên, cảm xúc đè nén đến lúc “bùng nổ”, thả ra bản tính, khiến chúng hình thành tính cách trái ngược hoàn toàn với lúc nhỏ. Tệ hơn là chúng không thể tự kiểm soát và đánh mất chính mình, gây ra nhiều câu chuyện đáng tiếc.

Không được khám phá tâm hồn, không được lắng nghe và phát triển cảm xúc, luôn đè nén và từ chối mong muốn của chính mình khiến nhiều đứa trẻ dần mất kết nối với bản thân. Hành trình cuộc đời dài như vậy, chúng giống như một vị khách độc lai độc vãng, xa lạ với chính mình, không biết mình muốn gì, cần gì, phải làm gì. Vốn dĩ chúng đã lớn lên với việc vâng lời và làm theo, không được phản bác, cũng không có quyền thay đổi, khiến chúng bị gò ép, bó buộc trong một cái khuôn, con đường do người lớn vạch sẵn. Hệ quả là chúng trở nên phụ thuộc, mài mòn khả năng sáng tạo và không thể phát huy khả năng của bản thân mình.

Tuân thủ quy tắc quá mức có thể khiến một đứa trẻ được đánh giá là ngoan ngoãn và nhận sự yêu thương của người lớn, nhưng lại khiến chúng không thể bứt phá trong thế giới của người trưởng thành. Suốt hành trình lớn lên, chúng không được hình thành tư duy phản biện, không được rèn dũa khả năng tranh luận và chịu trách nhiệm về hành vi, lỗi lầm của bản thân. Hệ lụy là chúng không có được cái nhìn sâu sắc về mọi việc, càng không có tiếng nói ở đám đông và khả năng tự bảo vệ luận điểm của mình. Tư duy lối mòn, không dám chấp nhận thất bại và đối mặt với sự phản đối sẽ khiến chúng không thể bứt phá trên đường đời.

Bản thân tôi ngày bé cũng là một đứa trẻ luôn gọi dạ bảo vâng, được đánh giá là ngoan ngoãn đúng mực. Kết quả, trong nhiều năm liền, tôi không có khả năng từ chối người khác. Vì bị ám ảnh với mong muốn và cái nhìn của người ngoài, nên có những chuyện dù không thích, tôi vẫn phải thực hiện vì không thể chống lại lời nhờ vả khẩn thiết hay sự áp đặt gắt gao của đối phương. Xuyên suốt những năm trung học, tôi vẫn luôn là một đứa trẻ không có lập trường vững vàng, dễ bị người khác lôi kéo và làm ảnh hưởng. Tôi đặt giá trị sống của mình vào tay người khác, chỉ để được chú ý tới và cảm thấy bản thân còn có giá trị. Hệ lụy này đã từng được Barbara Coloroso đề cập trong cuốn sách “Bốn món quà tặng con”. Khi nghe nhiều phụ huynh than phiền: “Con tôi trước đây không như vậy, nó luôn là đứa trẻ ngoan, biết cư xử đúng mực, lễ phép và ăn mặc chỉnh tề. Bây giờ thì thật tệ”, Barbara đã trả lời rằng: “Thằng bé không hề thay đổi. Từ khi còn nhỏ, nó đã mặc những gì bà bảo nó mặc, cư xử theo ý bà, nói những gì bà bảo nó nói. Nó luôn nghe theo những gì người khác bảo nó làm. Bây giờ vẫn vậy, chỉ có điều bây giờ nó nghe lời bạn nó chứ không phải cha mẹ”.

Người lớn chúng ta vẫn thường có những bài viết, bài phát biểu truyền cảm hứng như “hãy là chính mình”, “lắng nghe trái tim”, “đừng sống vì sắc mặt người khác”, “hãy bứt phá khỏi vòng an toàn”. Trẻ con thì không như vậy, những gì chúng được dạy là không ngoan thì sẽ bị đuổi khỏi nhà, thì sẽ không được yêu thương nữa. Chúng không được phạm sai lầm, không được để lộ những cảm xúc tiêu cực vốn có của một con người, cũng không được trải nghiệm trọn vẹn cảm giác “yêu thương mà không cần đi kèm điều kiện”.

Giáo dục một đứa trẻ đi vào nề nếp và thực hiện những điều đúng đắn là một điều vô cùng cần thiết. Nhưng hãy để trẻ đạt được điều đó vì nhận thức được đâu là hành vi đúng đắn, chứ không phải vì sợ bị đánh hay đuổi ra khỏi nhà. Đừng áp đặt bằng mệnh lệnh, hãy chỉ bảo bằng sự kiên nhẫn và phân tích phải trái, đúng sai. Đừng cấm đoán, hãy định hướng và đưa ra lời khuyên cho trẻ. Đừng bắt trẻ giấu nhẹm cảm xúc, nhu cầu của mình và dạy rằng đó là ích kỷ, sai trái, hãy lắng nghe tâm sự của trẻ, chỉ trẻ cách giải quyết rồi dạy trẻ chịu trách nhiệm với mỗi quyết định của mình.

Ai cũng có những lúc sai lầm, những lần cảm thấy tiêu cực, và có thể là những ý tưởng táo bạo, đi ngược với đám đông. Thay vì biến trẻ thành con rối trống rỗng được điều khiển bởi mong muốn của người lớn, hãy đồng hành cùng trẻ mỗi lần vấp ngã, cùng trẻ khám phá cảm xúc, ước mơ, giúp trẻ hình thành tư duy phản biện và dạy cho trẻ cách tự chịu trách nhiệm trước hành vi của mình.

Đọc giả có thể gửi bài viết, chia sẻ câu hỏi, nhu cầu tham vấn hoặc câu chuyện của bạn đến chúng tôi qua email: info@ladiesofvietnam.net, Zalo: +848 9934 4478. Chân thành cảm ơn và hẹn gặp các bạn trong những chương trình sắp tới.

CATHERINE

Ngày bé, mỗi dịp lễ Tết, sinh nhật, câu chúc mà tôi nhận được nhiều nhất – từ cả người lớn và những bạn bè đồng trang lứa, chính là “ngoan ngoãn, biết vâng lời cha mẹ”. Đây có lẽ cũng là một trong những mong muốn lớn nhất của nhiều người làm cha mẹ trong quá trình nuôi con. Thế nhưng, có một nghịch lí rằng có rất nhiều đứa trẻ, lúc nhỏ rất “ngoan” nhưng lớn lên lại vô cùng thụ động, rụt rè và có nhiều vấn đề tâm lý.

Kể từ khi có nhận thức, trẻ luôn được răn dạy rằng phải nghe lời. Ở nhà thì phải ngoan ngoãn, nghe lời cha mẹ: “Ngoan đi rồi bố mẹ sẽ mua đồ chơi mới, cho con xem TV”, “Con ngoan thì bố mẹ mới thương, nếu không ngoan thì bố mẹ sẽ đuổi con ra khỏi nhà hoặc tặng cho người khác nuôi”.

Bên cạnh đó, trẻ con cũng được dạy phải luôn nghe lời giáo viên, chú bác họ hàng. Cãi lại là hư, mất dạy, hỗn láo. Dù rằng người lớn không phải lúc nào cũng đúng, thậm chí có nhiều trường hợp thương tâm đã xảy ra như bị giáo viên bạo hành, bị họ hàng xâm hại, nhưng những đứa trẻ nạn nhân vốn đã mất đi khả năng cầu cứu vì thiếu sự kết nối với bố mẹ, tệ hơn là chúng còn không có nhận thức về việc này.

Trong cuộc gặp gỡ của những bậc làm cha làm mẹ, chủ đề cũng thường xoay quanh việc so sánh con ai ngoan hơn, hiểu chuyện hơn. Nhiều người còn kể xấu con mình công khai, mặc kệ đứa trẻ vẫn đang ở đó và đang phải lắng nghe những điều tồi tệ về mình, từ chính người đã sinh ra chúng.

Dần dà, những đứa trẻ này đã hình thành một nhận thức, đó là phải ngoan ngoãn, hiểu chuyện, luôn vâng lời thì mới được yêu thích. Vậy phía sau một đứa trẻ ngoan có thể có những mặt tối nào?

Trong tác phẩm “Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ”, Đặng Hoàng Giang đã viết: “Để nhận được tình cảm của cha mẹ, nhiều đứa trẻ cố gắng chạy theo yêu cầu của họ đến kiệt sức. Chúng trở thành một bản thể rỗng, một cái gương phản chiếu mong muốn của người lớn. Không được khám phá bản thân, phát triển cảm xúc, được phạm sai lầm, không biết đến cảm giác được yêu thương mà không đi kèm điều kiện, chúng gặp khó khăn để phát triển cảm giác cuộc sống này là đáng sống, và bấu víu vào những thành tích của mình để tìm chút ý nghĩa. Chúng lớn lên mà cảm thấy xa lạ với chính mình – chúng đã luôn được dạy rằng cảm xúc, mong muốn, nhu cầu của bản thân là dị dạng, ích kỷ, sai trái, hay độc ác. Nhiều người trẻ gặp khó khăn để xây dựng những quan hệ lành mạnh, nơi họ tự tin nêu lên nhu cầu của mình và lắng nghe nhu cầu người khác, thực hành cho và nhận một cách hài hòa. Không ngạc nhiên, dù có ưu tú về trí tuệ, người trẻ trong những câu chuyện ở phần này luôn thấy cô độc, lạc lõng và chật vật để bước vào tình yêu.”

Quả thật, trẻ con vốn có nhận thức rất non nớt. Biểu hiện ngoan ngoãn bên ngoài của một đứa trẻ có thể không phải vì đứa trẻ đó đã đạt được mức độ nhận thức nào đó, mà là vì nó đang cố ép mình vào khuôn khổ để làm hài lòng người lớn. Nói cách khác, để được yêu thích, để người lớn hài lòng, nó luôn đeo mặt nạ và tự đè nén những cảm xúc, mong muốn cá nhân của bản thân, vì “hư” là một hành vi không được phép thực hiện. Đằng sau vẻ ngoài ngoan ngoãn đó có thể là những diễn biến tâm lý phức tạp, những bất mãn, tâm sự, trăn trở mà nó không bao giờ bộc lộ hoặc không dám bộc lộ.

Những diễn biến tâm lý ngầm này có thể gây ra triệu chứng thần kinh và những tư tưởng lệch chuẩn ở trẻ mà bố mẹ không biết. Nhiều đứa trẻ như vậy khi lớn lên, cảm xúc đè nén đến lúc “bùng nổ”, thả ra bản tính, khiến chúng hình thành tính cách trái ngược hoàn toàn với lúc nhỏ. Tệ hơn là chúng không thể tự kiểm soát và đánh mất chính mình, gây ra nhiều câu chuyện đáng tiếc.

Không được khám phá tâm hồn, không được lắng nghe và phát triển cảm xúc, luôn đè nén và từ chối mong muốn của chính mình khiến nhiều đứa trẻ dần mất kết nối với bản thân. Hành trình cuộc đời dài như vậy, chúng giống như một vị khách độc lai độc vãng, xa lạ với chính mình, không biết mình muốn gì, cần gì, phải làm gì. Vốn dĩ chúng đã lớn lên với việc vâng lời và làm theo, không được phản bác, cũng không có quyền thay đổi, khiến chúng bị gò ép, bó buộc trong một cái khuôn, con đường do người lớn vạch sẵn. Hệ quả là chúng trở nên phụ thuộc, mài mòn khả năng sáng tạo và không thể phát huy khả năng của bản thân mình.

Tuân thủ quy tắc quá mức có thể khiến một đứa trẻ được đánh giá là ngoan ngoãn và nhận sự yêu thương của người lớn, nhưng lại khiến chúng không thể bứt phá trong thế giới của người trưởng thành. Suốt hành trình lớn lên, chúng không được hình thành tư duy phản biện, không được rèn dũa khả năng tranh luận và chịu trách nhiệm về hành vi, lỗi lầm của bản thân. Hệ lụy là chúng không có được cái nhìn sâu sắc về mọi việc, càng không có tiếng nói ở đám đông và khả năng tự bảo vệ luận điểm của mình. Tư duy lối mòn, không dám chấp nhận thất bại và đối mặt với sự phản đối sẽ khiến chúng không thể bứt phá trên đường đời.

Bản thân tôi ngày bé cũng là một đứa trẻ luôn gọi dạ bảo vâng, được đánh giá là ngoan ngoãn đúng mực. Kết quả, trong nhiều năm liền, tôi không có khả năng từ chối người khác. Vì bị ám ảnh với mong muốn và cái nhìn của người ngoài, nên có những chuyện dù không thích, tôi vẫn phải thực hiện vì không thể chống lại lời nhờ vả khẩn thiết hay sự áp đặt gắt gao của đối phương. Xuyên suốt những năm trung học, tôi vẫn luôn là một đứa trẻ không có lập trường vững vàng, dễ bị người khác lôi kéo và làm ảnh hưởng. Tôi đặt giá trị sống của mình vào tay người khác, chỉ để được chú ý tới và cảm thấy bản thân còn có giá trị. Hệ lụy này đã từng được Barbara Coloroso đề cập trong cuốn sách “Bốn món quà tặng con”. Khi nghe nhiều phụ huynh than phiền: “Con tôi trước đây không như vậy, nó luôn là đứa trẻ ngoan, biết cư xử đúng mực, lễ phép và ăn mặc chỉnh tề. Bây giờ thì thật tệ”, Barbara đã trả lời rằng: “Thằng bé không hề thay đổi. Từ khi còn nhỏ, nó đã mặc những gì bà bảo nó mặc, cư xử theo ý bà, nói những gì bà bảo nó nói. Nó luôn nghe theo những gì người khác bảo nó làm. Bây giờ vẫn vậy, chỉ có điều bây giờ nó nghe lời bạn nó chứ không phải cha mẹ”.

Người lớn chúng ta vẫn thường có những bài viết, bài phát biểu truyền cảm hứng như “hãy là chính mình”, “lắng nghe trái tim”, “đừng sống vì sắc mặt người khác”, “hãy bứt phá khỏi vòng an toàn”. Trẻ con thì không như vậy, những gì chúng được dạy là không ngoan thì sẽ bị đuổi khỏi nhà, thì sẽ không được yêu thương nữa. Chúng không được phạm sai lầm, không được để lộ những cảm xúc tiêu cực vốn có của một con người, cũng không được trải nghiệm trọn vẹn cảm giác “yêu thương mà không cần đi kèm điều kiện”.

Giáo dục một đứa trẻ đi vào nề nếp và thực hiện những điều đúng đắn là một điều vô cùng cần thiết. Nhưng hãy để trẻ đạt được điều đó vì nhận thức được đâu là hành vi đúng đắn, chứ không phải vì sợ bị đánh hay đuổi ra khỏi nhà. Đừng áp đặt bằng mệnh lệnh, hãy chỉ bảo bằng sự kiên nhẫn và phân tích phải trái, đúng sai. Đừng cấm đoán, hãy định hướng và đưa ra lời khuyên cho trẻ. Đừng bắt trẻ giấu nhẹm cảm xúc, nhu cầu của mình và dạy rằng đó là ích kỷ, sai trái, hãy lắng nghe tâm sự của trẻ, chỉ trẻ cách giải quyết rồi dạy trẻ chịu trách nhiệm với mỗi quyết định của mình.

Ai cũng có những lúc sai lầm, những lần cảm thấy tiêu cực, và có thể là những ý tưởng táo bạo, đi ngược với đám đông. Thay vì biến trẻ thành con rối trống rỗng được điều khiển bởi mong muốn của người lớn, hãy đồng hành cùng trẻ mỗi lần vấp ngã, cùng trẻ khám phá cảm xúc, ước mơ, giúp trẻ hình thành tư duy phản biện và dạy cho trẻ cách tự chịu trách nhiệm trước hành vi của mình.

Đọc giả có thể gửi bài viết, chia sẻ câu hỏi, nhu cầu tham vấn hoặc câu chuyện của bạn đến chúng tôi qua email: info@ladiesofvietnam.net, Zalo: +848 9934 4478. Chân thành cảm ơn và hẹn gặp các bạn trong những chương trình sắp tới.

CATHERINE

SƠ CỨU CẢM XÚC?

Kể từ khi còn bé, chúng ta đã luôn được dạy cách chăm sóc cơ thể. Chẳng hạn như đánh răng sau mỗi bữa ăn, rửa tay sạch trước khi ăn hoặc dán băng cá nhân vào những vết thương. Thế nhưng, chẳng có ai dạy dỗ tường tận chúng ta cách chăm sóc cảm xúc. Hầu hết mọi người...

BA CÁCH TRÁNH XUNG ĐỘT TÌNH CẢM

  Xung đột chính là thứ không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày. Đây là thời buổi mà thế giới không ngừng biến đổi. Những vấn đề phức tạp trong chính trị và tính chất ẩn danh của phương tiện truyền thông xã hội khiến cho các cuộc tranh luận vượt quá giới hạn...

CÁCH GIẢI TỎA CĂNG THẲNG

  Trạng thái căng thẳng trong cuộc sống chính là “kẻ thù không đội trời chung” đối với mọi người. Ngay khi cảm giác này xuất hiện, nhiều người sa lầy vào mục tiêu loại bỏ nó nhưng lại không nhận ra rằng chính điều này lại khiến tâm trạng của mình tồi tệ hơn. Thật...

NGÔN NGỮ TÌNH YÊU

  Bạn có biết ngôn ngữ tình yêu của mình là gì không? Được thiết kế nhằm giúp bạn và người ấy yêu nhau tốt hơn, ngôn ngữ tình yêu chính là chìa khóa để giữ cho mối quan hệ của hai bạn luôn được nồng đượm. Nghe giống như một lớp học mà bạn muốn đăng ký tham gia,...

NỖI SỢ BỊ BỎ LỠ

FOMO (Fear of Missing Out) hay nỗi sợ bị bỏ lỡ là một hiện tượng tâm lý do con người tự tạo ra, thể hiện qua việc luôn lo lắng, sợ hãi rằng mình sắp bị lãng quên hoặc bỏ lỡ một thứ gì đó.  Cùng với sự phát triển của mạng xã hội, nỗi sợ bị bỏ lỡ ngày càng gia tăng mạnh...

SỨC MẠNH CỦA LÒNG BIẾT ƠN

Đã bao giờ bạn cảm thấy cuộc sống hiện đại thật bận rộn và mệt mỏi? Đã bao giờ bạn bị giằng xé, bủa vây bởi đủ loại stress mỗi ngày, nào là công việc, sự nghiệp, sức khỏe và các mối quan hệ, đến mức bạn chỉ muốn buông bỏ tất cả cho xong? Từng có một khoảng thời gian...

TÁI TẠO NĂNG LƯỢNG ĐỂ HẠNH PHÚC

Chị lại vừa đánh con vì nó chẳng chịu ngủ mà cứ ngọa nguậy rồi khóc thét. Con khóc, chị bất lực bỏ mặc nó và trốn vào toilet. Được một lúc, chị lại chạy ra, ôm con vào lòng, chị khóc, con khóc. Đứa trẻ khóc mệt, lăn ra ngủ còn chị cứ thế ngồi nhìn con mà đờ đẫn, rã...

LỬA TÌNH TÀN LỤI SAU KHI CÓ CON

Đi kèm với niềm hạnh phúc khi một sinh linh bé bỏng chào đời có thể là những tàn tro của một cuộc hôn nhân dần lụi tàn nếu cả hai thiếu đi những kiến thức và kỹ năng cần thiết trong việc giữ lửa tình yêu.  Một nghiên cứu cho thấy 92% các cặp vợ chồng gia tăng xung đột...

DẠY CON BẰNG NỖI SỢ

 Tôi nhớ ngày còn bé, mỗi khi biếng ăn, quấy khóc hoặc không nghe lời, mẹ tôi thường ép buộc bằng cách kể tôi nghe về ông Kẹ - một người đàn ông xấu xí, đáng sợ, chuyên đi bắt cóc và ăn thịt những đứa trẻ không ngoan. Bên cạnh câu chuyện về nhân vật đáng...

TÁC DỤNG THẦN KỲ CỦA SỰ MONG ĐỢI

  Chúng ta thường nghĩ về sự mong đợi như thứ gì đó dành riêng cho những dịp đặc biệt nhưng thật ra, bạn có thể tận hưởng những cảm xúc bay bổng do sự mong đợi đem lại bất cứ lúc nào.  Trên thực tế, xây dựng lòng mong đợi là yếu tố quan trọng nhất để...

MONG MUỐN THẦM KÍN CỦA ĐÀN ÔNG

Là phụ nữ, ai cũng tò mò về những mong muốn thầm kín mà cánh đàn ông thường hiếm khi chia sẻ. Trên thực tế, người ta thường dành nhiều thời gian và công sức để nghiên cứu tâm lý phụ nữ, vì ai cũng biết “phụ nữ phức tạp” nhường nào. Nhưng không có nghĩa là ta nên bỏ...

NHỮNG ĐỨA TRẺ TO XÁC

  Bài học thứ 1: Đàn ông cần được xoa dịu Khi đàn ông cảm thấy bực bội, dù là khi đang lái xe, khi cố gắng sửa chữa điện hay Internet, khi bị giành mất chiếc remote tivi, tại một thời điểm nào đó, họ sẽ muốn sử dụng vũ lực để cố gắng làm mọi thứ theo cách của...

KHÔNG BIẾT MÌNH THÍCH GÌ

  Vào năm thứ ba của đại học, trong một lần mở chuyên mục Q&A trên Instagram, câu hỏi tôi nhận được nhiều nhất từ followers của mình là: “Trước đây, chị làm thế nào để xác định được trường mình thích và ngành học mình muốn?” hoặc “Bạn đã xác định sẽ làm nghề...

CHIẾC VÁY ĐẦU TIÊN

Tôi không nhớ mình nhận ra sự khác biệt trong mình với các đứa bé khác cùng xóm là từ khi nào. Chỉ biết ngày bé lắm, khi nhìn vào những con búp bê của các chị gái, tôi luôn thấy con gái là phải mặc váy mới đúng. Dần dà, sự nhận thức trong tôi về con trai và con gái...

7 LỜI KHUYÊN ĐỂ CÓ TƯ DUY TÍCH CỰC

  "Sức mạnh của tư duy tích cực" là một khái niệm phổ biến đến mức đôi khi bạn có thể cảm thấy nó có một chút sáo rỗng. Nhưng nhữnglợi ích về thể chất và tinh thần của tư duy tích cực đã được chứng minh bằng nhiều nghiên cứu khoa học. Tư duy tích cực có thể giúp...

15 HÀNH VI “TỰ HỦY HOẠI” BẢN THÂN

Khi mọi người nói về hành vi "tự hủy hoại", họ thường đề cập đến việc làm bản thân bị thương như cắt cổ tay. Nhưng đó không phải là cách “tự hủy hoại” duy nhất. Thực ra, một số hình thức “tự hủy hoại” trông không có vẻ gì là làm tổn thương bản thân. “Tự hủy hoại”...

GỬI PHỤ NỮ, TỰ CHO MÌNH LÀ “XẤU”

Để trả lời câu hỏi ngoại hình có quan trọng không? Tôi cho rằng là có, nhưng tôi cũng chắc chắn rằng ngoại hình không phải là tất cả mối quan tâm làm nên giá trị trong cuộc sống mỗi người. Ai cũng dễ dàng bị một website, hay bìa một tạp chí hấp dẫn, thuyết phục nhưng...

NHỮNG NGƯỜI PHỤ NỮ PHI THƯỜNG

Trong cuộc đời này, tôi đã gặp được rất nhiều người phụ nữ phi thường. Đó là M., người chị trước đây từng tham gia cùng một dự án với tôi. M. đã hỗ trợ tôi rất nhiều từ những năm cấp ba. Chị tốt nghiệp đại học với tấm bằng xuất sắc, và rồi một mình gây dựng nên sự...

SAI LẦM PHÁ HỦY SỰ HẤP DẪN

Gần đây, tôi nhận thấy một vài lý do sâu sắc hơn tại sao phụ nữ lại luôn gặp khó khăn trong việc thu hút một người đàn ông tốt và gìn giữ mối quan hệ đó. Nếu bạn hiện tại vẫn loay hoay trong những mối quan hệ tình cảm không mấy tốt đẹp với nỗi buồn nhiều hơn niềm vui,...

ĐÀN ÔNG CŨNG “CHỊU LẤY” VỢ GIÀU

Đám cưới là một sự kiện trọng đại trong cuộc đời mỗi người. Thế nhưng có nhiều bạn lại yêu vì cưới mà không phải cưới vì yêu. Khi cánh cửa hôn nhân mở ra, về sống chung dưới một mái nhà, đời sống vợ chồng có rất nhiều áp lực, không phải là cơm áo gạo tiền thì cũng là...