TRỊ LIỆU TÂM LÝ KHÔNG PHẢI PHÉP MÀU

TRỊ LIỆU TÂM LÝ KHÔNG PHẢI PHÉP MÀU

Trong tưởng tượng của nhiều người, trị liệu tâm lý là nơi chữa lành – nơi tổn thương được lắng nghe, cảm xúc được gọi tên, và quá khứ dần được chuyển hóa. Nhưng trong thực tế, trị liệu không phải là phép màu. Nó không thể thay đổi điều gì nếu thân chủ không muốn – hoặc không thể – thay đổi.

Có những thân chủ bước vào phòng trị liệu không để tìm kiếm sự thay đổi, mà để xoa dịu cảm giác tội lỗi, để chứng minh với người thân rằng “tôi đã thử rồi”, hoặc chỉ đơn giản là để được một ai đó lắng nghe mà không bị phán xét. Trong trị liệu, mối quan hệ giữa nhà trị liệu và thân chủ trở thành một không gian sống động – nơi tái hiện các kiểu gắn bó thời thơ ấu qua cơ chế chuyển di. Có lúc nhà trị liệu được xem là “người mẹ lý tưởng” – an toàn, thông thái, đầy sức mạnh cứu rỗi. Có lúc lại bị đẩy vào vai “kẻ phản bội”, “người không đủ yêu thương” – chỉ vì một phản ứng trung lập. Nhà trị liệu khi ấy không chỉ lắng nghe thân chủ, mà còn phải đối diện với chính nội tâm của mình: cảm giác muốn giúp, muốn cứu, thậm chí… muốn được cần đến. Nếu không đủ nhận diện và điều chỉnh, ranh giới trị liệu có thể mờ dần – và người trị liệu đánh mất mình giữa hai vai: người chữa lành và người phụ nữ đang phản ứng với lịch sử gắn bó của thân chủ.

Trong trị liệu, điều quan trọng hơn cả lý thuyết hay kỹ thuật là năng lực điều hòa thần kinh – cảm xúc thật sự. Không phải chỉ là biết nói những câu “trấn an”, “đồng cảm”, hay biết phân tích đúng cơ chế phòng vệ, mà là khả năng hiện diện trong thân thể, giữ vững hệ thần kinh của chính mình khi người trước mặt đang tan rã. Nhiều nhà trị liệu được đào tạo xuất sắc về mặt học thuật, nhưng lại chưa từng đi trị liệu cá nhân, chưa từng học cách chấp nhận nỗi sợ, sự bất lực, và giới hạn của chính mình. Họ có thể cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng bên trong lại đang bị kích hoạt mạnh mẽ – mà không nhận ra. Khi đó, điều trị liệu truyền đi không phải là sự an toàn, mà là sự rối loạn tinh vi dưới vỏ bọc chuyên môn.

Một hệ thần kinh được điều hòa là một hệ thần kinh có khả năng ở lại. Ở lại với sự im lặng, ở lại với giận dữ, với tổn thương không lời, với ánh mắt hoảng loạn hay lạnh giá của thân chủ – mà không phản ứng phòng vệ. Không cố cứu, không diễn cảm thông, không chuyển chủ đề. Chỉ cần ở lại. Và chính năng lực ấy – khả năng “regulate and co-regulate” – mới là nền tảng sâu nhất của trị liệu.

Ở phía thân chủ, nhiều người đến trị liệu trong trạng thái hệ thần kinh bị tê bì, quá tải, hoặc vỡ vụn. Họ không thể điều hòa một mình – nhưng nếu nhà trị liệu đủ điều hòa, họ sẽ mượn được hệ thần kinh của người kia, qua ánh mắt, giọng nói, nhịp thở… và từng chút, từng chút, học lại cách tự điều chỉnh nội tại. Nhưng nếu nhà trị liệu cũng rối loạn, cũng mất điều chỉnh, thì quá trình ấy không thể xảy ra. Trị liệu khi ấy chỉ còn là hai hệ thần kinh mất kết nối ngồi đối diện nhau, cố làm cho ra một cuộc trò chuyện chữa lành.

MIA NGUYỄN

 

Trong tưởng tượng của nhiều người, trị liệu tâm lý là nơi chữa lành – nơi tổn thương được lắng nghe, cảm xúc được gọi tên, và quá khứ dần được chuyển hóa. Nhưng trong thực tế, trị liệu không phải là phép màu. Nó không thể thay đổi điều gì nếu thân chủ không muốn – hoặc không thể – thay đổi.

Có những thân chủ bước vào phòng trị liệu không để tìm kiếm sự thay đổi, mà để xoa dịu cảm giác tội lỗi, để chứng minh với người thân rằng “tôi đã thử rồi”, hoặc chỉ đơn giản là để được một ai đó lắng nghe mà không bị phán xét. Trong trị liệu, mối quan hệ giữa nhà trị liệu và thân chủ trở thành một không gian sống động – nơi tái hiện các kiểu gắn bó thời thơ ấu qua cơ chế chuyển di. Có lúc nhà trị liệu được xem là “người mẹ lý tưởng” – an toàn, thông thái, đầy sức mạnh cứu rỗi. Có lúc lại bị đẩy vào vai “kẻ phản bội”, “người không đủ yêu thương” – chỉ vì một phản ứng trung lập. Nhà trị liệu khi ấy không chỉ lắng nghe thân chủ, mà còn phải đối diện với chính nội tâm của mình: cảm giác muốn giúp, muốn cứu, thậm chí… muốn được cần đến. Nếu không đủ nhận diện và điều chỉnh, ranh giới trị liệu có thể mờ dần – và người trị liệu đánh mất mình giữa hai vai: người chữa lành và người phụ nữ đang phản ứng với lịch sử gắn bó của thân chủ.

Trong trị liệu, điều quan trọng hơn cả lý thuyết hay kỹ thuật là năng lực điều hòa thần kinh – cảm xúc thật sự. Không phải chỉ là biết nói những câu “trấn an”, “đồng cảm”, hay biết phân tích đúng cơ chế phòng vệ, mà là khả năng hiện diện trong thân thể, giữ vững hệ thần kinh của chính mình khi người trước mặt đang tan rã. Nhiều nhà trị liệu được đào tạo xuất sắc về mặt học thuật, nhưng lại chưa từng đi trị liệu cá nhân, chưa từng học cách chấp nhận nỗi sợ, sự bất lực, và giới hạn của chính mình. Họ có thể cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng bên trong lại đang bị kích hoạt mạnh mẽ – mà không nhận ra. Khi đó, điều trị liệu truyền đi không phải là sự an toàn, mà là sự rối loạn tinh vi dưới vỏ bọc chuyên môn.

Một hệ thần kinh được điều hòa là một hệ thần kinh có khả năng ở lại. Ở lại với sự im lặng, ở lại với giận dữ, với tổn thương không lời, với ánh mắt hoảng loạn hay lạnh giá của thân chủ – mà không phản ứng phòng vệ. Không cố cứu, không diễn cảm thông, không chuyển chủ đề. Chỉ cần ở lại. Và chính năng lực ấy – khả năng “regulate and co-regulate” – mới là nền tảng sâu nhất của trị liệu.

Ở phía thân chủ, nhiều người đến trị liệu trong trạng thái hệ thần kinh bị tê bì, quá tải, hoặc vỡ vụn. Họ không thể điều hòa một mình – nhưng nếu nhà trị liệu đủ điều hòa, họ sẽ mượn được hệ thần kinh của người kia, qua ánh mắt, giọng nói, nhịp thở… và từng chút, từng chút, học lại cách tự điều chỉnh nội tại. Nhưng nếu nhà trị liệu cũng rối loạn, cũng mất điều chỉnh, thì quá trình ấy không thể xảy ra. Trị liệu khi ấy chỉ còn là hai hệ thần kinh mất kết nối ngồi đối diện nhau, cố làm cho ra một cuộc trò chuyện chữa lành.

MIA NGUYỄN

KHI TRỊ LIỆU TRỞ THÀNH SÂN KHẤU “NÂNG ĐỠ”

  Không phải ai làm nghề trị liệu cũng thật sự chữa lành. Có những người bước vào nghề này với trái tim từng tổn thương, khao khát hiểu người khác, và ước mong được hiện diện cho ai đó – như điều họ từng cần nhưng không có. Nhưng cũng có những người chọn nghề trị...

MASTER – BIỂU TƯỢNG QUYỀN LỰC TUYỆT ĐỐI

  Khi con người rơi vào trạng thái mất kiểm soát – cảm xúc, cơ thể, hay các mối quan hệ – một số người không tìm đến con người, mà tìm đến một biểu tượng quyền lực tuyệt đối: “master”. Đó có thể là một đấng tâm linh, một vị thầy, một hình tượng cha lý tưởng hóa,...

RONG KINH, CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ SANG CHẤN

Rong kinh – hiện tượng kinh nguyệt kéo dài bất thường trên 7 ngày hoặc ra máu nhiều hơn bình thường – không chỉ là vấn đề phụ khoa thuần túy mà còn có liên hệ chặt chẽ với trạng thái căng thẳng mãn tính, đặc biệt ở những người có tiền sử sang chấn tâm lý. Trong nhiều...

VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

  Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố...

HIỆU ỨNG DÂY THUN TRONG TRỊ LIỆU

Trong trị liệu sang chấn, người trị liệu thường chứng kiến hiện tượng "rubber band effect" – hiệu ứng dây thun – khi thân chủ tạm thời tiến vào trạng thái mới (an toàn hơn, kết nối hơn, điều tiết hơn), rồi sau đó bất ngờ "co lại" về mô thức cũ như thể bị bật trở lại....

KHI TRỊ LIỆU TRỞ THÀNH SÂN KHẤU “NÂNG ĐỠ”

  Không phải ai làm nghề trị liệu cũng thật sự chữa lành. Có những người bước vào nghề này với trái tim từng tổn thương, khao khát hiểu người khác, và ước mong được hiện diện cho ai đó – như điều họ từng cần nhưng không có. Nhưng cũng có những người chọn nghề trị...

MASTER – BIỂU TƯỢNG QUYỀN LỰC TUYỆT ĐỐI

  Khi con người rơi vào trạng thái mất kiểm soát – cảm xúc, cơ thể, hay các mối quan hệ – một số người không tìm đến con người, mà tìm đến một biểu tượng quyền lực tuyệt đối: “master”. Đó có thể là một đấng tâm linh, một vị thầy, một hình tượng cha lý tưởng hóa,...

RONG KINH, CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ SANG CHẤN

Rong kinh – hiện tượng kinh nguyệt kéo dài bất thường trên 7 ngày hoặc ra máu nhiều hơn bình thường – không chỉ là vấn đề phụ khoa thuần túy mà còn có liên hệ chặt chẽ với trạng thái căng thẳng mãn tính, đặc biệt ở những người có tiền sử sang chấn tâm lý. Trong nhiều...

VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

  Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố...

HIỆU ỨNG DÂY THUN TRONG TRỊ LIỆU

Trong trị liệu sang chấn, người trị liệu thường chứng kiến hiện tượng "rubber band effect" – hiệu ứng dây thun – khi thân chủ tạm thời tiến vào trạng thái mới (an toàn hơn, kết nối hơn, điều tiết hơn), rồi sau đó bất ngờ "co lại" về mô thức cũ như thể bị bật trở lại....

ĐÀN BÀ HẤP DẪN VÌ HỌ RỰC RỠ, KHÁC BIỆT

Có những người phụ nữ mang trong mình thứ khí chất rất riêng: trí tuệ, độc lập, đầy nội lực. Họ bước vào một căn phòng và lập tức khiến không khí thay đổi – không phải vì ngoại hình, mà vì sự sắc bén, bình thản và không dễ nắm bắt. Đối với nhiều người đàn ông, họ là...

HỌC TÂM LÝ CÓ THẬT SỰ GIÚP TA ỔN HƠN?

  Nhiều bạn trẻ chọn học ngành tâm lý với một mong muốn rất chân thành: “Mình muốn hiểu bản thân hơn, muốn chữa lành những tổn thương của chính mình.” Điều đó không sai. Trong một thế giới nhiều biến động, nơi cảm xúc dễ bị bỏ qua và tổn thương thường bị xem nhẹ,...

TRỊ LIỆU TÂM LÝ – MỘT TIẾN TRÌNH ĐAU ĐỚN, TRIỂN NỞ VÀ THĂNG HOA

Trị liệu tâm lý không phải là nơi để ai đó “dỗ dành” bạn vượt qua nỗi buồn, cũng không phải nơi đưa ra lời khuyên nhanh chóng để “suy nghĩ tích cực hơn”. Trị liệu là một tiến trình – dài hơi, nhiều lớp, và đôi khi vô cùng đau đớn. Đó là hành trình trở về đối diện với...

NGƯỜI ĐỒNG TÍNH NAM VÀ RỐI LOẠN CƯƠNG DƯƠNG TRONG GẮN BÓ

Với nhiều người đồng tính nam, rối loạn cương dương không đơn thuần là vấn đề thể chất, mà còn là tấm gương phản chiếu những tổn thương sâu kín về cảm xúc, sự xấu hổ và kiểu gắn bó không an toàn hình thành từ rất sớm. Lớn lên trong một xã hội nơi sự nam tính chuẩn mực...

VAI TRÒ TƯỞNG TƯỢNG, “OBJECTIFY” HOẶC PLAY TRONG TÌNH DỤC

Tình dục không chỉ là hành vi thể chất mà còn là trải nghiệm thần kinh – cảm xúc – tưởng tượng. Đôi khi, chính việc nghĩ đến tình dục, tưởng tượng về cơ thể người mình yêu trong một bối cảnh khiêu gợi, hay hóa thân vào những vai trò không thuộc “đời thật” lại khiến ta...