HỘI CHỨNG NHỮNG ĐỨA TRẺ “ZOOMBIE”

HỘI CHỨNG NHỮNG ĐỨA TRẺ “ZOOMBIE”

 

Khi mạng xã hội làm trầm trọng thêm ADHD

Trong vài năm trở lại đây, thuật ngữ “hội chứng những đứa trẻ zombie” được sử dụng để mô tả hình ảnh những đứa trẻ trở nên đờ đẫn, mất khả năng tập trung, và phản ứng chậm chạp sau thời gian dài tiếp xúc với màn hình, đặc biệt là mạng xã hội như TikTok, YouTube Shorts hay các trò chơi điện tử tốc độ cao. Đáng lo ngại hơn, tác động tiêu cực này dường như rõ nét hơn ở những trẻ đã có sẵn rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD).

Trẻ ADHD vốn đã có sự suy yếu trong hệ thống điều hành trung tâm của não bộ – khu vực chịu trách nhiệm ức chế hành vi, điều chỉnh cảm xúc và duy trì sự tập trung. Khi tiếp xúc với các nền tảng được thiết kế để “hack” hệ thống dopamine – như TikTok với thuật toán phân phối nội dung gây nghiện theo từng giây – trẻ dễ rơi vào tình trạng quá tải kích thích. Ban đầu, hệ thống dopamine phản ứng với hứng thú cao độ, nhưng theo thời gian, cơ chế này bị suy giảm, khiến trẻ cần nhiều kích thích hơn để cảm thấy thỏa mãn, từ đó dẫn đến hành vi lặp đi lặp lại, không kiểm soát – một vòng luẩn quẩn của nghiện hành vi.

Về mặt thần kinh, việc liên tục “lướt” mạng xã hội làm giảm khả năng ức chế hành vi (behavioral inhibition), khiến trẻ khó tự kiểm soát hành động như dừng lại, chuyển đổi hoạt động, hoặc hoàn thành nhiệm vụ dài hạn. Trẻ dễ rơi vào trạng thái lờ đờ, mất kết nối với cơ thể (disembodiment), và không còn phản ứng cảm xúc linh hoạt. Nhiều trẻ bắt đầu trải nghiệm cảm giác xấu hổ (shame) và dễ bị tổn thương cảm xúc (neuro-emotional vulnerability) khi không đạt được mức khoái cảm nhanh chóng như từ màn hình, hoặc khi bị phụ huynh kiểm soát việc sử dụng thiết bị.

Nghiên cứu cho thấy, càng xem nhiều video có tiết tấu nhanh hoặc nội dung gây nghiện, mức độ triệu chứng ADHD càng trở nên rõ rệt – bao gồm mất khả năng tập trung, dễ phân tâm, bốc đồng và bồn chồn. Sự sa sút trong chất lượng giấc ngủ, kết nối xã hội thực tế và khả năng học tập cũng được ghi nhận rõ rệt. Một số chuyên gia thần kinh còn gọi đây là “chứng ADHD thứ cấp do môi trường kỹ thuật số” – nơi công nghệ không chỉ khuếch đại mà còn có thể góp phần tạo ra các biểu hiện rối loạn ở trẻ vốn không có chẩn đoán ADHD trước đó.

Khi trẻ ADHD sử dụng mạng xã hội, trò chơi điện tử hoặc các nền tảng giải trí số quá 6 tiếng mỗi ngày, não bộ gần như không còn thời gian để nghỉ ngơi và tái cân bằng. Việc tiếp xúc liên tục với kích thích mạnh khiến hệ thống dopamine bị kiệt quệ, làm trầm trọng thêm các triệu chứng bốc đồng, mất tập trung và suy giảm khả năng kiểm soát hành vi. Trẻ trở nên cáu gắt, khó chịu, có thể mất hứng thú với các hoạt động đời thực, mất ngủ, giảm khả năng học tập và dần rơi vào trạng thái “ngắt kết nối” với chính cơ thể mình. Ở ngưỡng này, việc can thiệp không còn là lựa chọn, mà trở thành điều cần thiết.

Một giai đoạn tạm ngừng sử dụng thiết bị – thường từ 7 đến 14 ngày – được xem như “khởi động lại” hệ thần kinh, giúp trẻ phục hồi khả năng điều tiết và chú ý. Tuy nhiên, điều này không nên thực hiện bằng ép buộc hay hình phạt, mà cần được thay thế bằng các hoạt động điều hòa chậm rãi như vẽ, chơi ngoài trời, vận động nhẹ, tương tác xã hội thực tế – cùng với sự hiện diện ổn định và kết nối an toàn từ người chăm sóc. Sự ngưng nghỉ này không chỉ giúp “cai nghiện” dopamine mà còn tạo điều kiện để các can thiệp khác như trị liệu hành vi, somatic, hoặc hỗ trợ giáo dục phát huy hiệu quả lâu dài.

Vì vậy, việc can thiệp sớm, đặc biệt là ở trẻ có nguy cơ hoặc đã có chẩn đoán ADHD, là vô cùng cấp thiết. Cần xây dựng ranh giới lành mạnh với công nghệ, kết hợp trị liệu hành vi, điều hòa cảm xúc qua cơ thể (somatic regulation), và phục hồi khả năng chú ý tự nhiên thông qua hoạt động ngoài trời, tương tác thực tế và sự hiện diện kết nối với người lớn. Không chỉ là giải cứu trẻ khỏi thế giới ảo, mà còn là trao lại cho các em khả năng làm chủ chính mình – một điều kiện căn bản để phát triển khỏe mạnh về tâm thần và thần kinh.

MIA NGUYỄN

 

Khi mạng xã hội làm trầm trọng thêm ADHD

Trong vài năm trở lại đây, thuật ngữ “hội chứng những đứa trẻ zombie” được sử dụng để mô tả hình ảnh những đứa trẻ trở nên đờ đẫn, mất khả năng tập trung, và phản ứng chậm chạp sau thời gian dài tiếp xúc với màn hình, đặc biệt là mạng xã hội như TikTok, YouTube Shorts hay các trò chơi điện tử tốc độ cao. Đáng lo ngại hơn, tác động tiêu cực này dường như rõ nét hơn ở những trẻ đã có sẵn rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD).

Trẻ ADHD vốn đã có sự suy yếu trong hệ thống điều hành trung tâm của não bộ – khu vực chịu trách nhiệm ức chế hành vi, điều chỉnh cảm xúc và duy trì sự tập trung. Khi tiếp xúc với các nền tảng được thiết kế để “hack” hệ thống dopamine – như TikTok với thuật toán phân phối nội dung gây nghiện theo từng giây – trẻ dễ rơi vào tình trạng quá tải kích thích. Ban đầu, hệ thống dopamine phản ứng với hứng thú cao độ, nhưng theo thời gian, cơ chế này bị suy giảm, khiến trẻ cần nhiều kích thích hơn để cảm thấy thỏa mãn, từ đó dẫn đến hành vi lặp đi lặp lại, không kiểm soát – một vòng luẩn quẩn của nghiện hành vi.

Về mặt thần kinh, việc liên tục “lướt” mạng xã hội làm giảm khả năng ức chế hành vi (behavioral inhibition), khiến trẻ khó tự kiểm soát hành động như dừng lại, chuyển đổi hoạt động, hoặc hoàn thành nhiệm vụ dài hạn. Trẻ dễ rơi vào trạng thái lờ đờ, mất kết nối với cơ thể (disembodiment), và không còn phản ứng cảm xúc linh hoạt. Nhiều trẻ bắt đầu trải nghiệm cảm giác xấu hổ (shame) và dễ bị tổn thương cảm xúc (neuro-emotional vulnerability) khi không đạt được mức khoái cảm nhanh chóng như từ màn hình, hoặc khi bị phụ huynh kiểm soát việc sử dụng thiết bị.

Nghiên cứu cho thấy, càng xem nhiều video có tiết tấu nhanh hoặc nội dung gây nghiện, mức độ triệu chứng ADHD càng trở nên rõ rệt – bao gồm mất khả năng tập trung, dễ phân tâm, bốc đồng và bồn chồn. Sự sa sút trong chất lượng giấc ngủ, kết nối xã hội thực tế và khả năng học tập cũng được ghi nhận rõ rệt. Một số chuyên gia thần kinh còn gọi đây là “chứng ADHD thứ cấp do môi trường kỹ thuật số” – nơi công nghệ không chỉ khuếch đại mà còn có thể góp phần tạo ra các biểu hiện rối loạn ở trẻ vốn không có chẩn đoán ADHD trước đó.

Khi trẻ ADHD sử dụng mạng xã hội, trò chơi điện tử hoặc các nền tảng giải trí số quá 6 tiếng mỗi ngày, não bộ gần như không còn thời gian để nghỉ ngơi và tái cân bằng. Việc tiếp xúc liên tục với kích thích mạnh khiến hệ thống dopamine bị kiệt quệ, làm trầm trọng thêm các triệu chứng bốc đồng, mất tập trung và suy giảm khả năng kiểm soát hành vi. Trẻ trở nên cáu gắt, khó chịu, có thể mất hứng thú với các hoạt động đời thực, mất ngủ, giảm khả năng học tập và dần rơi vào trạng thái “ngắt kết nối” với chính cơ thể mình. Ở ngưỡng này, việc can thiệp không còn là lựa chọn, mà trở thành điều cần thiết.

Một giai đoạn tạm ngừng sử dụng thiết bị – thường từ 7 đến 14 ngày – được xem như “khởi động lại” hệ thần kinh, giúp trẻ phục hồi khả năng điều tiết và chú ý. Tuy nhiên, điều này không nên thực hiện bằng ép buộc hay hình phạt, mà cần được thay thế bằng các hoạt động điều hòa chậm rãi như vẽ, chơi ngoài trời, vận động nhẹ, tương tác xã hội thực tế – cùng với sự hiện diện ổn định và kết nối an toàn từ người chăm sóc. Sự ngưng nghỉ này không chỉ giúp “cai nghiện” dopamine mà còn tạo điều kiện để các can thiệp khác như trị liệu hành vi, somatic, hoặc hỗ trợ giáo dục phát huy hiệu quả lâu dài.

Vì vậy, việc can thiệp sớm, đặc biệt là ở trẻ có nguy cơ hoặc đã có chẩn đoán ADHD, là vô cùng cấp thiết. Cần xây dựng ranh giới lành mạnh với công nghệ, kết hợp trị liệu hành vi, điều hòa cảm xúc qua cơ thể (somatic regulation), và phục hồi khả năng chú ý tự nhiên thông qua hoạt động ngoài trời, tương tác thực tế và sự hiện diện kết nối với người lớn. Không chỉ là giải cứu trẻ khỏi thế giới ảo, mà còn là trao lại cho các em khả năng làm chủ chính mình – một điều kiện căn bản để phát triển khỏe mạnh về tâm thần và thần kinh.

MIA NGUYỄN

STRESS ĐỘC HẠI VÀ UNG THƯ – MỐI LIÊN HỆ THẦM LẶNG

Ung thư là một bệnh lý phức tạp, hình thành từ sự kết hợp của nhiều yếu tố như di truyền, môi trường, lối sống, miễn dịch và cả tâm lý. Một trong những khía cạnh được nghiên cứu nhiều hơn trong những năm gần đây là mối liên hệ giữa sang chấn, stress kéo dài và sự phát...

KẺ YÊU ĐƯƠNG TRÊN CAO TỐC ĐỘC HÀNH

Limerence là trạng thái ám ảnh cảm xúc mãnh liệt với một người, đặc trưng bởi suy nghĩ xâm chiếm, lý tưởng hóa và khao khát được đáp lại. Ngay cả khi đối phương không hề bày tỏ tình cảm, hoặc thậm chí tỏ ra thờ ơ, người đang limerence vẫn dễ lý tưởng hóa, diễn giải...

ĐỘT QUỴ VÀ TRẢI NGHIỆM BẤT LỢI THỜI THƠ ẤU

  Đột quỵ thường được xem là kết quả trực tiếp của các yếu tố sinh học như tăng huyết áp, xơ vữa động mạch, hay rối loạn chuyển hóa. Tuy nhiên, ngày càng nhiều nghiên cứu cho thấy rằng yếu tố tâm lý – xã hội, đặc biệt là những trải nghiệm bất lợi thời thơ ấu...

LGBT+ và Quấy Rối Tình Dục Nơi Công Sở

  Quấy rối tình dục nơi công sở là một vấn đề toàn cầu, gây tổn hại đến nhân phẩm, sức khỏe tinh thần và an toàn của người lao động. Với cộng đồng LGBT+, nguy cơ trở thành nạn nhân của hành vi này cao hơn do họ phải đối diện cùng lúc với định kiến xã hội, sự...

LGBT+ – VÌ SAO DỄ BỊ LỢI DỤNG, BẠO HÀNH, XÂM HẠI KHI YÊU

  Trong tình yêu, ai cũng mong muốn được tôn trọng và yêu thương trọn vẹn. Tuy nhiên, với nhiều người LGBT+, con đường này thường nhiều chông gai hơn. Họ dễ rơi vào những mối quan hệ thiếu lành mạnh, thậm chí trở thành nạn nhân của lợi dụng, xâm hại và bạo hành....

STRESS ĐỘC HẠI VÀ UNG THƯ – MỐI LIÊN HỆ THẦM LẶNG

Ung thư là một bệnh lý phức tạp, hình thành từ sự kết hợp của nhiều yếu tố như di truyền, môi trường, lối sống, miễn dịch và cả tâm lý. Một trong những khía cạnh được nghiên cứu nhiều hơn trong những năm gần đây là mối liên hệ giữa sang chấn, stress kéo dài và sự phát...

KẺ YÊU ĐƯƠNG TRÊN CAO TỐC ĐỘC HÀNH

Limerence là trạng thái ám ảnh cảm xúc mãnh liệt với một người, đặc trưng bởi suy nghĩ xâm chiếm, lý tưởng hóa và khao khát được đáp lại. Ngay cả khi đối phương không hề bày tỏ tình cảm, hoặc thậm chí tỏ ra thờ ơ, người đang limerence vẫn dễ lý tưởng hóa, diễn giải...

ĐỘT QUỴ VÀ TRẢI NGHIỆM BẤT LỢI THỜI THƠ ẤU

  Đột quỵ thường được xem là kết quả trực tiếp của các yếu tố sinh học như tăng huyết áp, xơ vữa động mạch, hay rối loạn chuyển hóa. Tuy nhiên, ngày càng nhiều nghiên cứu cho thấy rằng yếu tố tâm lý – xã hội, đặc biệt là những trải nghiệm bất lợi thời thơ ấu...

LGBT+ và Quấy Rối Tình Dục Nơi Công Sở

  Quấy rối tình dục nơi công sở là một vấn đề toàn cầu, gây tổn hại đến nhân phẩm, sức khỏe tinh thần và an toàn của người lao động. Với cộng đồng LGBT+, nguy cơ trở thành nạn nhân của hành vi này cao hơn do họ phải đối diện cùng lúc với định kiến xã hội, sự...

LGBT+ – VÌ SAO DỄ BỊ LỢI DỤNG, BẠO HÀNH, XÂM HẠI KHI YÊU

  Trong tình yêu, ai cũng mong muốn được tôn trọng và yêu thương trọn vẹn. Tuy nhiên, với nhiều người LGBT+, con đường này thường nhiều chông gai hơn. Họ dễ rơi vào những mối quan hệ thiếu lành mạnh, thậm chí trở thành nạn nhân của lợi dụng, xâm hại và bạo hành....

LGBT+ VÀ NỖI ĐAU TINH THẦN KHI BỊ “CHE GIẤU”

Trong các mối quan hệ LGBT+, vấn đề “công khai hay giấu giếm” luôn là một thách thức. Không ít người chọn giấu giếm vì những lý do chính đáng như sợ kỳ thị, sợ bị gia đình từ chối, hoặc lo ngại mất công việc. Tuy nhiên, với người trong cuộc, đặc biệt là người bị “giấu...

TÌNH YÊU LÀ SỰ IM LẶNG

Trong lý tưởng, tình yêu thường được gắn liền với sự sẻ chia, gắn kết và công khai. Thế nhưng, với nhiều người – đặc biệt là những người trong cộng đồng LGBT+ hoặc những ai mang trong mình tổn thương sâu sắc – tình yêu đôi khi lại đồng nghĩa với sự im lặng. Họ yêu...

BẠO HÀNH TINH THẦN TRONG TÌNH YÊU CỦA LGBT+

Trong nhiều mối quan hệ LGBT+, việc công khai hay giữ bí mật về danh tính và người yêu thường là vấn đề nhạy cảm. Không phải lúc nào sự giấu giếm cũng mang nghĩa tiêu cực, bởi đôi khi nó là lựa chọn để bảo vệ an toàn trong môi trường còn nhiều kỳ thị. Tuy nhiên, khi...

NGUY HIỂM KHI RỜI BỎ NGƯỜI RỐI LOẠN NHÂN CÁCH

  Rối loạn nhân cách nhóm B, gồm ái kỷ (NPD), kịch tính (HPD), ranh giới (BPD) và chống đối xã hội (ASPD), có những đặc điểm nổi bật như: cảm xúc mãnh liệt nhưng thiếu ổn định, kiểm soát cao, xung động, không thấy bản thân sai, không hối hận và thiếu đồng cảm...

KHI YÊU NGƯỜI RỐI LOẠN NHÂN CÁCH NHÓM B

  Rối loạn nhân cách nhóm B bao gồm các kiểu nhân cách ái kỷ (NPD), kịch tính (HPD), ranh giới (BPD) và chống đối xã hội (ASPD). Những đặc điểm chung của nhóm này là cảm xúc mãnh liệt nhưng thiếu ổn định, hành vi xung động, nhu cầu kiểm soát và thiếu khả năng...