KHI ĐÀN ÔNG PHÂN LY
KHI ĐÀN ÔNG PHÂN LY
Nhiều người đàn ông trưởng thành mang trong mình những vết thương vô hình từ sang chấn và bạo hành thời thơ ấu. Trải qua những tình huống bị xâm phạm, bị làm nhục hoặc phải sống trong môi trường bạo lực, họ học cách “cắt kết nối” khỏi cảm xúc để sinh tồn. Sự phân ly trở thành cơ chế phòng vệ, giúp họ không cảm thấy nỗi đau trực tiếp. Tuy nhiên, cái giá phải trả là sự tách rời khỏi chính mình, khỏi cơ thể và thế giới xung quanh. Khi bị quá tải cảm xúc, lớp mặt nạ “mọi thứ đều ổn” có thể sụp đổ và bùng phát thành cơn giận dữ dữ dội, khiến người khác bất ngờ.
Phân ly ở nam giới thường biểu hiện ở phổ đa dạng: từ trạng thái lơ đãng, không hiện diện, cho đến mất kết nối hoàn toàn với cảm giác cơ thể. Họ có thể làm việc, trò chuyện, chăm sóc gia đình, nhưng nội tâm trống rỗng, không cảm nhận được sự sống động của thế giới. Trong mắt người ngoài, họ là những người “bình tĩnh”, “kiềm chế tốt”, thậm chí thành công. Thế nhưng, bên trong, họ như đang sống bằng chế độ tự động, rời xa cảm xúc để tránh phải đối diện với những ký ức sang chấn.
Một hình thức phổ biến của sự phân ly ở đàn ông là “nghiện công việc”. Lao vào làm việc không ngừng nghỉ giúp họ duy trì ảo giác kiểm soát và tránh phải tiếp xúc với nỗi đau bên trong. Công việc trở thành liều thuốc gây tê, vừa mang lại thành tựu xã hội, vừa che giấu sự mong manh. Tuy nhiên, việc này đồng thời khiến họ xa cách các mối quan hệ thân mật, khó mở lòng và khó cảm nhận sự kết nối tình cảm.
Phân ly cũng để lại những dấu hiệu rõ ràng trong cơ thể. Những cơn đau mơ hồ, căng cơ, rối loạn tiêu hóa hay mất ngủ là dạng “chuyển di thể lý” của cảm xúc bị kìm nén. Khi tâm trí tách khỏi nỗi đau, cơ thể thay họ gánh chịu và biểu đạt bằng triệu chứng. Lâu dần, điều này có thể dẫn đến các vấn đề sức khỏe mạn tính. Không chỉ vậy, đời sống tình dục cũng bị ảnh hưởng: nhiều đàn ông phân ly khó cảm nhận khoái cảm, tránh né sự thân mật hoặc rơi vào các hành vi bốc đồng để tìm lại cảm giác hiện hữu.
Hậu quả của sự phân ly là một vòng lặp: càng tách rời khỏi cảm xúc, họ càng xa cách bản thân và người khác, khiến nỗi cô đơn và căng thẳng dồn nén thêm. Sự bùng phát giận dữ chỉ là một trong nhiều tín hiệu báo động. Việc nhận diện phân ly không phải là yếu kém, mà là bước đầu để hiểu rằng những gì họ trải qua là phản ứng tự nhiên trước sang chấn. Khi có cơ hội an toàn để kết nối lại với cảm xúc và cơ thể, những người đàn ông này có thể dần thoát khỏi vòng xoáy phân ly và tìm lại sự sống động trong chính mình.
MIA NGUYỄN
Nhiều người đàn ông trưởng thành mang trong mình những vết thương vô hình từ sang chấn và bạo hành thời thơ ấu. Trải qua những tình huống bị xâm phạm, bị làm nhục hoặc phải sống trong môi trường bạo lực, họ học cách “cắt kết nối” khỏi cảm xúc để sinh tồn. Sự phân ly trở thành cơ chế phòng vệ, giúp họ không cảm thấy nỗi đau trực tiếp. Tuy nhiên, cái giá phải trả là sự tách rời khỏi chính mình, khỏi cơ thể và thế giới xung quanh. Khi bị quá tải cảm xúc, lớp mặt nạ “mọi thứ đều ổn” có thể sụp đổ và bùng phát thành cơn giận dữ dữ dội, khiến người khác bất ngờ.
Phân ly ở nam giới thường biểu hiện ở phổ đa dạng: từ trạng thái lơ đãng, không hiện diện, cho đến mất kết nối hoàn toàn với cảm giác cơ thể. Họ có thể làm việc, trò chuyện, chăm sóc gia đình, nhưng nội tâm trống rỗng, không cảm nhận được sự sống động của thế giới. Trong mắt người ngoài, họ là những người “bình tĩnh”, “kiềm chế tốt”, thậm chí thành công. Thế nhưng, bên trong, họ như đang sống bằng chế độ tự động, rời xa cảm xúc để tránh phải đối diện với những ký ức sang chấn.
Một hình thức phổ biến của sự phân ly ở đàn ông là “nghiện công việc”. Lao vào làm việc không ngừng nghỉ giúp họ duy trì ảo giác kiểm soát và tránh phải tiếp xúc với nỗi đau bên trong. Công việc trở thành liều thuốc gây tê, vừa mang lại thành tựu xã hội, vừa che giấu sự mong manh. Tuy nhiên, việc này đồng thời khiến họ xa cách các mối quan hệ thân mật, khó mở lòng và khó cảm nhận sự kết nối tình cảm.
Phân ly cũng để lại những dấu hiệu rõ ràng trong cơ thể. Những cơn đau mơ hồ, căng cơ, rối loạn tiêu hóa hay mất ngủ là dạng “chuyển di thể lý” của cảm xúc bị kìm nén. Khi tâm trí tách khỏi nỗi đau, cơ thể thay họ gánh chịu và biểu đạt bằng triệu chứng. Lâu dần, điều này có thể dẫn đến các vấn đề sức khỏe mạn tính. Không chỉ vậy, đời sống tình dục cũng bị ảnh hưởng: nhiều đàn ông phân ly khó cảm nhận khoái cảm, tránh né sự thân mật hoặc rơi vào các hành vi bốc đồng để tìm lại cảm giác hiện hữu.
Hậu quả của sự phân ly là một vòng lặp: càng tách rời khỏi cảm xúc, họ càng xa cách bản thân và người khác, khiến nỗi cô đơn và căng thẳng dồn nén thêm. Sự bùng phát giận dữ chỉ là một trong nhiều tín hiệu báo động. Việc nhận diện phân ly không phải là yếu kém, mà là bước đầu để hiểu rằng những gì họ trải qua là phản ứng tự nhiên trước sang chấn. Khi có cơ hội an toàn để kết nối lại với cảm xúc và cơ thể, những người đàn ông này có thể dần thoát khỏi vòng xoáy phân ly và tìm lại sự sống động trong chính mình.
MIA NGUYỄN





