“ANH TRAI” LÀ NGƯỜI XÂM HẠI

“ANH TRAI” LÀ NGƯỜI XÂM HẠI

 

Trong nhiều gia đình, “anh trai” thường được gắn với hình ảnh người bảo vệ, người đồng hành, người mà em gái có thể dựa vào. Nhưng có những căn nhà, đằng sau cánh cửa đóng kín, chính người anh ấy lại là kẻ đã bạo hành, xâm hại và phá vỡ hoàn toàn cảm giác an toàn của đứa em gái bé nhỏ. Những vụ việc như vậy thường không được nói ra. Vì sợ hãi. Vì xấu hổ. Vì chính gia đình chọn cách phủ nhận. Và vì nạn nhân quá nhỏ, quá cô độc để biết rằng mình đáng được bảo vệ.

Khi người gây hại là người thân – đặc biệt là anh trai, người đáng lẽ gắn bó mật thiết với em – hệ thống gắn bó trong não bộ bị rối loạn nghiêm trọng. Đứa trẻ học được rằng: “Người mình thương cũng có thể làm mình đau”, và “Không ai đến cứu mình cả, kể cả ba mẹ.” Từ đó, mô hình gắn bó nội tại (internal working model) hình thành trên nền tảng: gắn bó là nguy hiểm, gần gũi là có thể chết người, và mình thì không có giá trị gì cả. Không có lòng tin. Không có lòng tự trọng. Không có cảm giác được thuộc về.

Sang chấn dạng này không chỉ dừng lại ở cảm xúc. Nó để lại dấu vết sinh học rõ rệt. Hệ thần kinh của người em gái đó trở nên cảnh giác quá mức (hypervigilant), vùng amygdala nhạy bén với mọi tín hiệu đe dọa, trong khi vùng vỏ não trước trán – nơi điều hòa cảm xúc và phản tư – bị ngắt kết nối. Nhiều em phát triển rối loạn lo âu, trầm cảm, hoặc rối loạn nhân cách khi trưởng thành, đôi khi không biết vì sao mình lại cảm thấy “sai lệch”, “xấu xa”, “không đáng yêu thương” đến thế.

Tệ hơn, khi chia sẻ bị chối bỏ, nạn nhân còn bị phản bội thứ cấp (secondary betrayal) từ chính gia đình. Họ học cách im lặng, đóng băng, phủ nhận cảm xúc để tồn tại. Nhưng cái giá phải trả là sự rạn vỡ trong chính bản thể mình.

Trong trị liệu, những người em ấy cần nhiều hơn sự đồng cảm. Họ cần một không gian không ép buộc, không vội “làm cho khá lên”, mà cho phép họ từ từ gọi tên điều chưa từng được gọi, cảm điều chưa từng được phép cảm. Chỉ khi nào cảm giác được gắn bó an toàn dần xuất hiện lại, hệ thần kinh mới có cơ hội hồi phục, và lòng tự trọng mới có thể nảy mầm trở lại – như một điều gì đó chưa từng được gieo.

MIA NGUYỄN

 

Trong nhiều gia đình, “anh trai” thường được gắn với hình ảnh người bảo vệ, người đồng hành, người mà em gái có thể dựa vào. Nhưng có những căn nhà, đằng sau cánh cửa đóng kín, chính người anh ấy lại là kẻ đã bạo hành, xâm hại và phá vỡ hoàn toàn cảm giác an toàn của đứa em gái bé nhỏ. Những vụ việc như vậy thường không được nói ra. Vì sợ hãi. Vì xấu hổ. Vì chính gia đình chọn cách phủ nhận. Và vì nạn nhân quá nhỏ, quá cô độc để biết rằng mình đáng được bảo vệ.

Khi người gây hại là người thân – đặc biệt là anh trai, người đáng lẽ gắn bó mật thiết với em – hệ thống gắn bó trong não bộ bị rối loạn nghiêm trọng. Đứa trẻ học được rằng: “Người mình thương cũng có thể làm mình đau”, và “Không ai đến cứu mình cả, kể cả ba mẹ.” Từ đó, mô hình gắn bó nội tại (internal working model) hình thành trên nền tảng: gắn bó là nguy hiểm, gần gũi là có thể chết người, và mình thì không có giá trị gì cả. Không có lòng tin. Không có lòng tự trọng. Không có cảm giác được thuộc về.

Sang chấn dạng này không chỉ dừng lại ở cảm xúc. Nó để lại dấu vết sinh học rõ rệt. Hệ thần kinh của người em gái đó trở nên cảnh giác quá mức (hypervigilant), vùng amygdala nhạy bén với mọi tín hiệu đe dọa, trong khi vùng vỏ não trước trán – nơi điều hòa cảm xúc và phản tư – bị ngắt kết nối. Nhiều em phát triển rối loạn lo âu, trầm cảm, hoặc rối loạn nhân cách khi trưởng thành, đôi khi không biết vì sao mình lại cảm thấy “sai lệch”, “xấu xa”, “không đáng yêu thương” đến thế.

Tệ hơn, khi chia sẻ bị chối bỏ, nạn nhân còn bị phản bội thứ cấp (secondary betrayal) từ chính gia đình. Họ học cách im lặng, đóng băng, phủ nhận cảm xúc để tồn tại. Nhưng cái giá phải trả là sự rạn vỡ trong chính bản thể mình.

Trong trị liệu, những người em ấy cần nhiều hơn sự đồng cảm. Họ cần một không gian không ép buộc, không vội “làm cho khá lên”, mà cho phép họ từ từ gọi tên điều chưa từng được gọi, cảm điều chưa từng được phép cảm. Chỉ khi nào cảm giác được gắn bó an toàn dần xuất hiện lại, hệ thần kinh mới có cơ hội hồi phục, và lòng tự trọng mới có thể nảy mầm trở lại – như một điều gì đó chưa từng được gieo.

MIA NGUYỄN

XÂM HẠI TÌNH DỤC TRẺ EM -NHỮNG DƯ CHẤN XUYÊN THẾ HỆ

Vụ xâm hại tình dục (XHTD) bé 3 tháng tuổi khiến ai tiếp cận thông tin cũng không khỏi ngỡ ngàng, đau xót vì tình tiết vụ việc và vì nạn nhân còn là trẻ sơ sinh đỏ hỏn. Trong chuyên đề của Báo Phụ nữ TPHCM hôm nay, chuyên gia tâm lý Mia Nguyễn (nhà sáng lập Ladies of...

NGƯỜI KIỂU GẮN BÓ LO ÂU THƯỜNG BỎ TRỊ LIỆU SỚM

Dù những người có kiểu gắn bó lo âu rất khao khát được kết nối, thấu hiểu và đồng hành, họ lại thường là nhóm dễ rời bỏ trị liệu sớm nhất. Điều này thoạt nghe có vẻ mâu thuẫn, nhưng thực chất phản ánh đúng sự phức tạp trong trải nghiệm gắn bó của họ. Người có gắn bó...

BẠN CÓ THẬT SỰ ỔN!

  Người có kiểu gắn bó né tránh thường không dễ nhận ra mình đang mang những tổn thương sâu sắc. Họ giỏi tự xoay xở, quen sống độc lập, thường nói "mọi thứ vẫn ổn", và rất hiếm khi chủ động tìm kiếm sự giúp đỡ từ người khác. Thế nhưng, bên dưới vẻ bình thản ấy,...

TRỊ LIỆU TÂM LÝ KHÔNG PHẢI PHÉP MÀU

Trong tưởng tượng của nhiều người, trị liệu tâm lý là nơi chữa lành – nơi tổn thương được lắng nghe, cảm xúc được gọi tên, và quá khứ dần được chuyển hóa. Nhưng trong thực tế, trị liệu không phải là phép màu. Nó không thể thay đổi điều gì nếu thân chủ không muốn –...

“YÊU” ĐỂ THỬ

Có những người phụ nữ bước vào tình yêu không phải để yêu, mà để thử. Thử xem người kia có yêu họ thật lòng không, có đủ kiên nhẫn không, có sẵn lòng chịu đựng những lúc họ lặng im, giận dỗi hay lạnh lùng rút lui. Họ muốn người kia yêu chiều, chứng minh tình yêu, làm...

XÂM HẠI TÌNH DỤC TRẺ EM -NHỮNG DƯ CHẤN XUYÊN THẾ HỆ

Vụ xâm hại tình dục (XHTD) bé 3 tháng tuổi khiến ai tiếp cận thông tin cũng không khỏi ngỡ ngàng, đau xót vì tình tiết vụ việc và vì nạn nhân còn là trẻ sơ sinh đỏ hỏn. Trong chuyên đề của Báo Phụ nữ TPHCM hôm nay, chuyên gia tâm lý Mia Nguyễn (nhà sáng lập Ladies of...

NGƯỜI KIỂU GẮN BÓ LO ÂU THƯỜNG BỎ TRỊ LIỆU SỚM

Dù những người có kiểu gắn bó lo âu rất khao khát được kết nối, thấu hiểu và đồng hành, họ lại thường là nhóm dễ rời bỏ trị liệu sớm nhất. Điều này thoạt nghe có vẻ mâu thuẫn, nhưng thực chất phản ánh đúng sự phức tạp trong trải nghiệm gắn bó của họ. Người có gắn bó...

BẠN CÓ THẬT SỰ ỔN!

  Người có kiểu gắn bó né tránh thường không dễ nhận ra mình đang mang những tổn thương sâu sắc. Họ giỏi tự xoay xở, quen sống độc lập, thường nói "mọi thứ vẫn ổn", và rất hiếm khi chủ động tìm kiếm sự giúp đỡ từ người khác. Thế nhưng, bên dưới vẻ bình thản ấy,...

TRỊ LIỆU TÂM LÝ KHÔNG PHẢI PHÉP MÀU

Trong tưởng tượng của nhiều người, trị liệu tâm lý là nơi chữa lành – nơi tổn thương được lắng nghe, cảm xúc được gọi tên, và quá khứ dần được chuyển hóa. Nhưng trong thực tế, trị liệu không phải là phép màu. Nó không thể thay đổi điều gì nếu thân chủ không muốn –...

“YÊU” ĐỂ THỬ

Có những người phụ nữ bước vào tình yêu không phải để yêu, mà để thử. Thử xem người kia có yêu họ thật lòng không, có đủ kiên nhẫn không, có sẵn lòng chịu đựng những lúc họ lặng im, giận dỗi hay lạnh lùng rút lui. Họ muốn người kia yêu chiều, chứng minh tình yêu, làm...

CHẲNG ĐAM MÊ NÀO LÀ KHÁC THƯỜNG

Trong thế giới muôn màu của cảm xúc và tính dục, có những điều không thể gói gọn trong nhãn dán truyền thống. Một trong số đó là hiện tượng những người đàn ông dị tính – vốn bị hấp dẫn với phụ nữ – lại cảm thấy rung động sâu sắc với những người phụ nữ chuyển giới chưa...

XIN ĐỪNG BỎ EM

Có những người trưởng thành sống trong một thế giới nội tâm bị cuốn chặt bởi nỗi sợ bị bỏ rơi. Dù bề ngoài họ có thể năng động, yêu thương hết mình hay tận tụy trong mối quan hệ, thì sâu bên trong, họ luôn mang theo cảm giác “không đủ”, “không xứng đáng được yêu nếu...

GẮN BÓ HỖN HỢP LO ÂU VÀ NÉ TRÁNH Ở NGƯỜI LỚN

Khi người trưởng thành vừa sợ bị bỏ rơi, vừa sợ bị gần gũi Gắn bó lo âu – né tránh, còn gọi là gắn bó hỗn hợp (disorganized attachment), là kiểu gắn bó phức tạp và mâu thuẫn nhất ở người trưởng thành. Nó thường bắt nguồn từ những trải nghiệm tuổi thơ đan xen giữa gắn...

GẮN BÓ NÉ TRÁNH Ở NGƯỜI TRƯỞNG THÀNH

  Cơ chế tự bảo vệ từ sự cô lập Gắn bó né tránh (avoidant attachment) là một kiểu hình gắn bó đặc trưng bởi xu hướng tránh né sự thân mật, dựa dẫm quá mức vào bản thân, và đàn áp cảm xúc, đặc biệt khi đối diện với tình yêu hoặc nguy cơ bị tổn thương. Những người...

GẮN BÓ AN TOÀN Ở NGƯỜI TRƯỞNG THÀNH

Cội nguồn của kết nối lành mạnh Gắn bó an toàn (secure attachment) là kiểu hình gắn bó được xem là lành mạnh và cân bằng nhất, hình thành từ những trải nghiệm sớm trong đó người chăm sóc ổn định, phản ứng nhất quán và giàu sự hiện diện cảm xúc. Người lớn có kiểu gắn...