NHỮNG LÁ THƯ TAY

NHỮNG LÁ THƯ TAY

 

Ở nhà tôi có một chiếc tủ gỗ cũ kỹ luôn nằm trong phòng khách, mặc kệ những vật dụng khác đã được sửa sang, tân trang bao lần. Chiếc tủ ấy có một ngăn “chuyên dụng”, đầy ắp những lá thư tay của ba. Có lá thư là do học trò ba gửi vào cái hồi ba chưa phải bỏ nghề giáo vì căn bệnh sốt rét. Có lá thư là từ đồng nghiệp cũ ngoài Phan Thiết hoặc bà con họ hàng. Nhiều nhất vẫn là thư ba viết cho má.

Lá thư tay nào cũng dài trên bốn trang, hẳn là vì người gửi có nhiều điều muốn nhắn nhủ quá. Nào là cảm ơn vì đã hỏi han giúp đỡ nhau, rồi tranh thủ hỏi thăm sức khỏe dạo này và nhắc nhở, dặn dò người nhận mấy câu. Nhiều người viết còn thường hay kể vài chuyện về cuộc sống gần đây và cả những dự định mà họ ấp ủ trong tương lai nữa. Mấy lá thư tình ba viết cho má thì đặc biệt hơn, vì nó ghi dấu những vần thơ khắc khoải mà ba từng tỉ mẩn viết ra và muốn dành tặng cho “nàng thơ” trong lòng mình. 

Đọc mấy dòng chữ trong thư mà ta có thể nhìn ra biết bao nỗi niềm quan tâm, săn sóc, thương thương nhớ nhớ dành cho người nhận. Những chân tình, thương thiết ấy được gói gọn và lặng lẽ cất giữ dẫu tạo hóa vẫn vận hành và đi qua bao nhiêu năm tháng. Cho đến tận giờ, dù những trang giấy đã ố vàng, nhiều nét mực đã nhạt phai nhưng khi mở những phong thư của ba, tôi vẫn cảm nhận được tình cảm chứa chan, nồng nàn tựa hồ mới hôm qua.

Tôi thích những lá thư tay. Tôi chưa bao giờ thôi bồi hồi khi đọc những dòng chữ mang nặng tâm tình mà Trịnh Công Sơn gửi cho Dao Ánh, Lưu Quang Vũ gửi cho Xuân Quỳnh, hay gần gũi hơn hết là ba gửi cho má. Những lá thư tay chất chứa sự chân thành, cẩn trọng, da diết miên man mà không ký ức tự công nghệ số nào có thể truyền tải được.

Khi viết một lá thư tay để gửi trao cho ai, con người ta phải cân nhắc từng câu chữ rồi tỉ mẩn viết nên từng dòng. Tin nhắn văn bản còn xóa đi gõ lại, hay lỡ ấn gửi rồi thì cũng gỡ đi được. Thư tay thì đâu được như thế, đòi hỏi người ta phải cẩn trọng và tỉ mỉ từng chút. Thế nên khi có một ai dành thời gian để chăm chút viết một lá thư tay cho bạn, hẳn là người đó trân trọng và yêu thương bạn nhiều lắm.

Thư tay vừa gửi đi tiếng thương tiếng nhớ của người viết, vừa là mong muốn chúng sẽ được người nhận trân trọng giữ gìn. Tình yêu, lòng chân thành chẳng bao giờ nhạt màu trong những bức thư tay. Một lá thư vuông vức, được gói ghém gọn gàng rất dễ cất giữ. Người nhận có thể cất nó vào ngăn tủ hoặc kẹp vào quyển sách mà họ ưa thích, để dẫu cho rất nhiều năm tháng về sau, mắt kèm nhèm không rõ, thì những nỗi niềm ta từng gửi trao cho nhau vẫn mãi luôn nồng nàn và tươi trẻ.

Tôi thường viết thư tay cho gia đình, bạn bè, người yêu, và cũng rất thích được nhận những lá thư tay. Chẳng hạn như vào dịp sinh nhật, cô bạn sẽ gửi cho tôi tấm thiệp chúc mừng được trang trí đủ màu. Mấy lời bình thường mà hai đứa ngại “sến” nên cứng miệng, chả bao giờ thèm nói nhau nghe lại được gửi gắm rất tự nhiên và nhiệt thành. Nào là: “Cảm ơn mày vì đã luôn bên cạnh tao”; “Thiệt tự hào ghê, tụi mình đã trải qua tuổi hai mốt cùng nhau nè”; “Năm nay lại ám nhau tiếp nhé”;… Sao mà dễ thương quá đỗi.

Là một người con xa nhà từ khi lên đại học, tôi luôn cảm thấy biết ơn những người đã phát minh ra điện thoại và Internet, bởi nhờ chúng mà tôi có thể liên lạc với gia đình của mình ngay tức khắc. Dù vậy, cứ vài ba tháng, tôi vẫn nhận được những lá thư tay nồng ấm tình thân được gửi từ quê hương. Ba má ít khi hỏi tôi sức khỏe trong thư, bởi tôi đều “báo cáo” qua điện thoại cả rồi. Thay vào đó, ba má dặn tôi hãy luôn cố gắng, mà dù có thế nào chăng nữa thì tôi vẫn luôn là con gái cưng của ba má. Vì là thợ in nên ba còn tranh thủ kẹp mấy tấm ảnh mà ba nhờ em gái tôi chụp rồi tự in ra cho tôi. Dưới mỗi tấm ảnh ba sẽ ghi chú thích: “Ảnh này là nhà mình đi ăn đám cưới bác Ba”, “Con mèo của cô Tư mới đẻ ra một bầy nhóc”, “Một buổi hoàng hôn nhìn từ sân nhà mình”, “Quả kết trên cây ổi má con trồng năm ngoái”. Mỗi khi tôi chán chường và mỏi mệt trước áp lực cuộc sống, những dòng nhắn nhủ tâm tình của ba má đã tiếp sức cho tôi thêm nhiều lắm.

Bạn trai của tôi là một người lãng mạn. Mỗi ngày, anh đều viết cho tôi mấy lời dặn dò nhỏ xíu trên giấy note. Anh biết làm thơ, nhiều khi nổi hứng là lại viết thơ tình rồi lén nhét vào túi xách của tôi. Lá thư tay anh viết dài nhất cho tôi có lẽ là trong một lần hai đứa giận dỗi, chẳng buồn gặp mặt hay nhắn tin cho nhau. Anh bảo lúc anh cặm cụi viết lá thư này, anh trở nên điềm tĩnh và nền tính hơn, anh rũ bỏ những cảm xúc chi phối bên ngoài để có thể cẩn trọng suy xét lại mọi chuyện. Và điều tương tự cũng đã xảy ra với tôi.

Thư tay chính là một cái ôm đầy ấm áp và dịu dàng. Sẽ chẳng có thông báo nào đột nhiên nhảy ra và cắt đứt dòng cảm xúc miên man của người gửi và người nhận. Cả trang giấy đều dành để người này cẩn trọng giãi bày nỗi niềm rồi người kia lại kĩ càng ôm lấy chúng. Một lá thư dẫu chỉ có vài trang giấy mỏng manh nhưng lại chất chứa bao thương nhớ, trân trọng, kiên nhẫn và bao dung.

Ắt hẳn sẽ có không ít người tự hỏi, vào thời đại này, liệu có còn ai trân trọng những lá thư tay hay không. Tôi nghĩ rằng có! Chừng nào con người ta còn biết thương yêu và khao khát tình yêu, thì những lá thư tay vẫn sẽ là nơi chốn gửi gắm chân thành và thương thiết của những người yêu nhau.

CATHERINE 

Ở nhà tôi có một chiếc tủ gỗ cũ kỹ luôn nằm trong phòng khách, mặc kệ những vật dụng khác đã được sửa sang, tân trang bao lần. Chiếc tủ ấy có một ngăn “chuyên dụng”, đầy ắp những lá thư tay của ba. Có lá thư là do học trò ba gửi vào cái hồi ba chưa phải bỏ nghề giáo vì căn bệnh sốt rét. Có lá thư là từ đồng nghiệp cũ ngoài Phan Thiết hoặc bà con họ hàng. Nhiều nhất vẫn là thư ba viết cho má.

Lá thư tay nào cũng dài trên bốn trang, hẳn là vì người gửi có nhiều điều muốn nhắn nhủ quá. Nào là cảm ơn vì đã hỏi han giúp đỡ nhau, rồi tranh thủ hỏi thăm sức khỏe dạo này và nhắc nhở, dặn dò người nhận mấy câu. Nhiều người viết còn thường hay kể vài chuyện về cuộc sống gần đây và cả những dự định mà họ ấp ủ trong tương lai nữa. Mấy lá thư tình ba viết cho má thì đặc biệt hơn, vì nó ghi dấu những vần thơ khắc khoải mà ba từng tỉ mẩn viết ra và muốn dành tặng cho “nàng thơ” trong lòng mình. 

Đọc mấy dòng chữ trong thư mà ta có thể nhìn ra biết bao nỗi niềm quan tâm, săn sóc, thương thương nhớ nhớ dành cho người nhận. Những chân tình, thương thiết ấy được gói gọn và lặng lẽ cất giữ dẫu tạo hóa vẫn vận hành và đi qua bao nhiêu năm tháng. Cho đến tận giờ, dù những trang giấy đã ố vàng, nhiều nét mực đã nhạt phai nhưng khi mở những phong thư của ba, tôi vẫn cảm nhận được tình cảm chứa chan, nồng nàn tựa hồ mới hôm qua.

Tôi thích những lá thư tay. Tôi chưa bao giờ thôi bồi hồi khi đọc những dòng chữ mang nặng tâm tình mà Trịnh Công Sơn gửi cho Dao Ánh, Lưu Quang Vũ gửi cho Xuân Quỳnh, hay gần gũi hơn hết là ba gửi cho má. Những lá thư tay chất chứa sự chân thành, cẩn trọng, da diết miên man mà không ký ức tự công nghệ số nào có thể truyền tải được.

Khi viết một lá thư tay để gửi trao cho ai, con người ta phải cân nhắc từng câu chữ rồi tỉ mẩn viết nên từng dòng. Tin nhắn văn bản còn xóa đi gõ lại, hay lỡ ấn gửi rồi thì cũng gỡ đi được. Thư tay thì đâu được như thế, đòi hỏi người ta phải cẩn trọng và tỉ mỉ từng chút. Thế nên khi có một ai dành thời gian để chăm chút viết một lá thư tay cho bạn, hẳn là người đó trân trọng và yêu thương bạn nhiều lắm.

Thư tay vừa gửi đi tiếng thương tiếng nhớ của người viết, vừa là mong muốn chúng sẽ được người nhận trân trọng giữ gìn. Tình yêu, lòng chân thành chẳng bao giờ nhạt màu trong những bức thư tay. Một lá thư vuông vức, được gói ghém gọn gàng rất dễ cất giữ. Người nhận có thể cất nó vào ngăn tủ hoặc kẹp vào quyển sách mà họ ưa thích, để dẫu cho rất nhiều năm tháng về sau, mắt kèm nhèm không rõ, thì những nỗi niềm ta từng gửi trao cho nhau vẫn mãi luôn nồng nàn và tươi trẻ.

Tôi thường viết thư tay cho gia đình, bạn bè, người yêu, và cũng rất thích được nhận những lá thư tay. Chẳng hạn như vào dịp sinh nhật, cô bạn sẽ gửi cho tôi tấm thiệp chúc mừng được trang trí đủ màu. Mấy lời bình thường mà hai đứa ngại “sến” nên cứng miệng, chả bao giờ thèm nói nhau nghe lại được gửi gắm rất tự nhiên và nhiệt thành. Nào là: “Cảm ơn mày vì đã luôn bên cạnh tao”; “Thiệt tự hào ghê, tụi mình đã trải qua tuổi hai mốt cùng nhau nè”; “Năm nay lại ám nhau tiếp nhé”;… Sao mà dễ thương quá đỗi.

Là một người con xa nhà từ khi lên đại học, tôi luôn cảm thấy biết ơn những người đã phát minh ra điện thoại và Internet, bởi nhờ chúng mà tôi có thể liên lạc với gia đình của mình ngay tức khắc. Dù vậy, cứ vài ba tháng, tôi vẫn nhận được những lá thư tay nồng ấm tình thân được gửi từ quê hương. Ba má ít khi hỏi tôi sức khỏe trong thư, bởi tôi đều “báo cáo” qua điện thoại cả rồi. Thay vào đó, ba má dặn tôi hãy luôn cố gắng, mà dù có thế nào chăng nữa thì tôi vẫn luôn là con gái cưng của ba má. Vì là thợ in nên ba còn tranh thủ kẹp mấy tấm ảnh mà ba nhờ em gái tôi chụp rồi tự in ra cho tôi. Dưới mỗi tấm ảnh ba sẽ ghi chú thích: “Ảnh này là nhà mình đi ăn đám cưới bác Ba”, “Con mèo của cô Tư mới đẻ ra một bầy nhóc”, “Một buổi hoàng hôn nhìn từ sân nhà mình”, “Quả kết trên cây ổi má con trồng năm ngoái”. Mỗi khi tôi chán chường và mỏi mệt trước áp lực cuộc sống, những dòng nhắn nhủ tâm tình của ba má đã tiếp sức cho tôi thêm nhiều lắm.

Bạn trai của tôi là một người lãng mạn. Mỗi ngày, anh đều viết cho tôi mấy lời dặn dò nhỏ xíu trên giấy note. Anh biết làm thơ, nhiều khi nổi hứng là lại viết thơ tình rồi lén nhét vào túi xách của tôi. Lá thư tay anh viết dài nhất cho tôi có lẽ là trong một lần hai đứa giận dỗi, chẳng buồn gặp mặt hay nhắn tin cho nhau. Anh bảo lúc anh cặm cụi viết lá thư này, anh trở nên điềm tĩnh và nền tính hơn, anh rũ bỏ những cảm xúc chi phối bên ngoài để có thể cẩn trọng suy xét lại mọi chuyện. Và điều tương tự cũng đã xảy ra với tôi.

Thư tay chính là một cái ôm đầy ấm áp và dịu dàng. Sẽ chẳng có thông báo nào đột nhiên nhảy ra và cắt đứt dòng cảm xúc miên man của người gửi và người nhận. Cả trang giấy đều dành để người này cẩn trọng giãi bày nỗi niềm rồi người kia lại kĩ càng ôm lấy chúng. Một lá thư dẫu chỉ có vài trang giấy mỏng manh nhưng lại chất chứa bao thương nhớ, trân trọng, kiên nhẫn và bao dung.

Ắt hẳn sẽ có không ít người tự hỏi, vào thời đại này, liệu có còn ai trân trọng những lá thư tay hay không. Tôi nghĩ rằng có! Chừng nào con người ta còn biết thương yêu và khao khát tình yêu, thì những lá thư tay vẫn sẽ là nơi chốn gửi gắm chân thành và thương thiết của những người yêu nhau.

CATHERINE 

AI KHÔNG THÍCH TẾT?

  Khuôn khổ của một đứa trẻ ngoan  Gần đến Tết, tâm trạng của em cứ lên xuống thất thường. Em sắp được về nhà với vòng tay mẹ sau một năm xa nhà miệt mài học tập. Em nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ cả đứa em gái “mít ướt, đụng đâu khóc đó”. Em nhớ những bữa ăn gia đình quây...

TÌM NGƯỜI TỐT HƠN ANH

Tôi nhớ một buổi tối nọ, cô bạn tôi sau khi uống say mèm, đã gục mặt vào lòng tôi và rơi những giọt nước mắt vừa bất lực, vừa đau đớn vì mới chia tay bạn trai sau ba năm gắn bó. Cô ấy nức nở rằng: “Anh ấy bảo tao hãy tìm người tốt hơn. Nhưng anh đâu biết rằng tao sẽ...

NGÔN NGỮ TÌNH YÊU TIẾT LỘ ĐIỀU GÌ VỀ BẢN THÂN BẠN

Thế nhưng, tiến sĩ Gary Chapman đã khiến chúng ta lầm tưởng khi ngụ ý rằng các nhóm ngôn ngữ tình yêu đều ngang bằng nhau. Thực chất, mỗi ngôn ngữ tình yêu đều ẩn chứa những ý nghĩa riêng biệt. Thời gian chất lượng (Quality Time) Thời gian chính là tài sản quý giá...

CON GÁI CỦA MẸ!

“Tôi không thích mẹ càm ràm nhưng lại không thể phớt lờ chúng. Tôi ghét bản thân không thể tốt hơn để mẹ được hạnh phúc. Tôi sợ nếu mình sai phạm thì mẹ sẽ thất vọng.  Không biết từ khi nào, những suy nghĩ về cảm nhận của mẹ luôn là mối bận tâm của tôi. Thậm chí có...

ĐỂ CON ĐƯỢC “HƯỚNG NGOẠI”

  Chị mải miết đi tìm “niềm vui sống của cuộc đời”. Chị có một công việc mà bao người ao ước, một người chồng đẹp trai và có ý chí vươn lên, hai đứa con chăm ngoan, học giỏi và một tâm hồn trống rỗng. Cuộc đời chị là một chuỗi ngày lên kế hoạch, hành động, đạt...

GIẢI TỎA CĂNG THẲNG

  Trạng thái căng thẳng trong cuộc sống chính là “kẻ thù không đội trời chung” đối với mọi người. Ngay khi cảm giác này xuất hiện, nhiều người sa lầy vào mục tiêu loại bỏ nó nhưng lại không nhận ra rằng chính điều này lại khiến tâm trạng của mình tồi tệ hơn. Thật...

RANH GIỚI TRONG NHỮNG MỐI QUAN HỆ

  Thiết lập ranh giới trong các mối quan hệ là cách tuyệt vời để các mối quan hệ phát triển lành mạnh. Nhiều người cảm thấy việc này không cần thiết với niềm tin rằng nếu ai đó yêu thương họ, người đó nên biết kỳ vọng của họ là gì và ranh giới của họ là gì. Điều...

GIAO TIẾP TRONG TÌNH YÊU

  Anh ơi, em mệt mỏi quá! Sao thế? … Thôi, không có gì đâu! Ừ. Vậy em nghỉ ngơi cho khỏe. Khi nào em thấy ổn hơn thì mình nói chuyện sau nhé. Anh không hiểu em gì cả! Anh đúng là một kẻ vô tâm. Kịch bản quen thuộc ở nhiều cặp đôi này có lẽ bạn cũng dễ đoán được...

AI KHÔNG THÍCH TẾT?

  Khuôn khổ của một đứa trẻ ngoan  Gần đến Tết, tâm trạng của em cứ lên xuống thất thường. Em sắp được về nhà với vòng tay mẹ sau một năm xa nhà miệt mài học tập. Em nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ cả đứa em gái “mít ướt, đụng đâu khóc đó”. Em nhớ những bữa ăn gia đình quây...

CHIẾN THẮNG TRONG CUỘC HẸN ĐẦU TIÊN

  Có thể bạn sẽ không tin, nhưng trong cuộc hẹn hò đầu tiên, một người đàn ông thường chỉ mất khoảng 60 giây để quyết định xem anh ta có muốn có cuộc hẹn thứ hai với bạn không. Thật vậy ư? Chắc chắn rồi! Những khoảnh khắc cực kỳ quan trọng như thế này luôn xảy ra...

KHOẢNG CÁCH NÀO CHO TÌNH YÊU

Tôi có hai anh bạn cứ gặp nhau là than phiền về cô vợ của mình và ao ước rằng vợ của mình giống vợ người kia.  Anh Lâm ngán ngẩm với cô vợ kiểm soát và lệ thuộc quá mức vào mình. Mỗi buổi sáng thức dậy, anh sẽ phải dành ra mười lăm phút để liệt kê chi tiết lịch trình...

TÌM NGƯỜI TỐT HƠN ANH

Tôi nhớ một buổi tối nọ, cô bạn tôi sau khi uống say mèm, đã gục mặt vào lòng tôi và rơi những giọt nước mắt vừa bất lực, vừa đau đớn vì mới chia tay bạn trai sau ba năm gắn bó. Cô ấy nức nở rằng: “Anh ấy bảo tao hãy tìm người tốt hơn. Nhưng anh đâu biết rằng tao sẽ...

NỢ EM HAI TIẾNG “HÔN NHÂN”

Tình yêu mù quáng hay cạm bẫy của tình yêu phần lớn là do chính người trong cuộc tạo ra vì chưa bao giờ bạn chấp nhận sự thật rằng anh không yêu bạn chân thành. Có trăm ngàn lý do để anh còn rong ruổi bên ngoài chẳng hạn như là do còn trẻ, bị hấp dẫn bởi những cái mới...

MỘT CUỘC HÔN NHÂN BỀN VỮNG

Nhiều người cho rằng “Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu”, bởi có những cặp đôi dù yêu nhau vô cùng sâu đậm nhưng sau khi về chung một nhà không lâu thì lại quyết định chia lìa đôi ngả. Vốn dĩ, hôn nhân không phải đích đến của tình yêu, mà là khởi đầu cho một hành trình...

NGƯỜI CŨ TÌM VỀ

Người xưa có câu “tình cũ không rủ cũng về”, để nói về những mối tình không trọn vẹn, thường làm con người ta dằn vặt, để một ngày ta muốn dang tay ôm lấy cái quá khứ, muốn bù đắp cho người cũ cũng vì ngày đó ta vội vàng đánh mất nhau. Nhưng có phải đó là ta đang yêu...