SANG CHẤN THAY ĐỔI CHÚNG TA THẾ NÀO?

SANG CHẤN THAY ĐỔI CHÚNG TA THẾ NÀO?

Khi an toàn và là chính mình lại trở thành điều nguy hiểm

Sang chấn không chỉ là những ký ức về một sự kiện đau thương; nó là cách mà toàn bộ hệ thần kinh của chúng ta học cách tồn tại trong một thế giới từng không an toàn. Với những người từng trải qua sang chấn — đặc biệt là khi nó xảy ra từ thời thơ ấu — cảm giác an toàn và việc “là chính mình” không còn mang nghĩa tích cực. Trái lại, chúng có thể kích hoạt sự bất an sâu sắc.

Khi họ cố gắng thư giãn, thả lỏng hoặc chỉ đơn giản ngồi trong im lặng, cơ thể thường phản ứng dữ dội với cảm giác bất ổn. Sự yên tĩnh, thay vì đem lại dễ chịu, lại khiến não bộ cảm nhận như một mối đe dọa đang rình rập. Đây không phải là phản ứng có ý thức — mà là cách hệ thần kinh, vốn đã được lập trình để cảnh giác cao độ, phản hồi với trạng thái thiếu kích thích.

Tương tự, khi họ thử sống thật với bản thân, không cố gắng làm hài lòng người khác hay không giữ những vai diễn từng giúp họ sinh tồn trong môi trường sang chấn, cảm giác tự ghét bỏ, xấu hổ, không xứng đáng sẽ trỗi dậy mãnh liệt. Trong trạng thái đó, “ở bên trong chính mình” là điều không thể chịu nổi.

Lý do là vì trong suốt thời gian dài, đồng hóa với nhu cầu, mong đợi của người khác hoặc giữ bản thân luôn bận rộn là chiến lược giúp họ tránh né những cảm xúc bị kìm nén. Khi những “chiến lược sống sót” này được tạm dừng, các lớp phòng vệ sẽ hạ xuống, và cảm xúc thô sơ như sợ hãi, tội lỗi, cô lập sẽ tràn lên. Não bộ không phân biệt hiện tại đã an toàn; nó chỉ nhận diện “không làm gì”, “không đóng vai” là tín hiệu nguy hiểm, kích hoạt vùng PAG và phản ứng phòng vệ tự động.

Chính vì vậy, con đường chữa lành sang chấn không thể bắt đầu từ các phương pháp nhận thức đơn thuần (talk therapy). Trước tiên, cần giúp cơ thể từng bước cảm nhận lại sự an toàn thông qua các phương pháp trị liệu cảm giác-vận động (somatic). Khi cơ thể ổn định và cảm thấy an toàn, hệ thần kinh mới có thể mở ra không gian để tiếp cận và xử lý những tầng sâu hơn của cảm xúc và nhận thức.

Chữa lành sang chấn không phải là hành trình “nghĩ tích cực hơn”, mà là hành trình rất cụ thể — nơi cơ thể cần được cảm nhận lại sự an toàn từng chút một. Để rồi từ đó, chúng ta mới có thể thật sự an trú trong chính mình mà không còn sợ hãi. Có lẽ, bước đầu tiên không phải là “cố thay đổi”, mà là học cách lắng nghe và hiểu rằng những phản ứng sâu thẳm trong cơ thể không phải là sự yếu đuối — mà là dấu vết của những gì ta đã từng sống sót qua.

Vậy, nếu hôm nay bạn nhận ra rằng thư giãn hay là chính mình khiến bạn bất an, hãy thử hỏi nhẹ nhàng: “Liệu cơ thể mình đã từng có cơ hội được cảm thấy an toàn chưa?” — có thể, từ câu hỏi ấy, một cánh cửa chữa lành sẽ từ từ mở ra.

 

MIA NGUYỄN

 

Khi an toàn và là chính mình lại trở thành điều nguy hiểm

Sang chấn không chỉ là những ký ức về một sự kiện đau thương; nó là cách mà toàn bộ hệ thần kinh của chúng ta học cách tồn tại trong một thế giới từng không an toàn. Với những người từng trải qua sang chấn — đặc biệt là khi nó xảy ra từ thời thơ ấu — cảm giác an toàn và việc “là chính mình” không còn mang nghĩa tích cực. Trái lại, chúng có thể kích hoạt sự bất an sâu sắc.

Khi họ cố gắng thư giãn, thả lỏng hoặc chỉ đơn giản ngồi trong im lặng, cơ thể thường phản ứng dữ dội với cảm giác bất ổn. Sự yên tĩnh, thay vì đem lại dễ chịu, lại khiến não bộ cảm nhận như một mối đe dọa đang rình rập. Đây không phải là phản ứng có ý thức — mà là cách hệ thần kinh, vốn đã được lập trình để cảnh giác cao độ, phản hồi với trạng thái thiếu kích thích.

Tương tự, khi họ thử sống thật với bản thân, không cố gắng làm hài lòng người khác hay không giữ những vai diễn từng giúp họ sinh tồn trong môi trường sang chấn, cảm giác tự ghét bỏ, xấu hổ, không xứng đáng sẽ trỗi dậy mãnh liệt. Trong trạng thái đó, “ở bên trong chính mình” là điều không thể chịu nổi.

Lý do là vì trong suốt thời gian dài, đồng hóa với nhu cầu, mong đợi của người khác hoặc giữ bản thân luôn bận rộn là chiến lược giúp họ tránh né những cảm xúc bị kìm nén. Khi những “chiến lược sống sót” này được tạm dừng, các lớp phòng vệ sẽ hạ xuống, và cảm xúc thô sơ như sợ hãi, tội lỗi, cô lập sẽ tràn lên. Não bộ không phân biệt hiện tại đã an toàn; nó chỉ nhận diện “không làm gì”, “không đóng vai” là tín hiệu nguy hiểm, kích hoạt vùng PAG và phản ứng phòng vệ tự động.

Chính vì vậy, con đường chữa lành sang chấn không thể bắt đầu từ các phương pháp nhận thức đơn thuần (talk therapy). Trước tiên, cần giúp cơ thể từng bước cảm nhận lại sự an toàn thông qua các phương pháp trị liệu cảm giác-vận động (somatic). Khi cơ thể ổn định và cảm thấy an toàn, hệ thần kinh mới có thể mở ra không gian để tiếp cận và xử lý những tầng sâu hơn của cảm xúc và nhận thức.

Chữa lành sang chấn không phải là hành trình “nghĩ tích cực hơn”, mà là hành trình rất cụ thể — nơi cơ thể cần được cảm nhận lại sự an toàn từng chút một. Để rồi từ đó, chúng ta mới có thể thật sự an trú trong chính mình mà không còn sợ hãi. Có lẽ, bước đầu tiên không phải là “cố thay đổi”, mà là học cách lắng nghe và hiểu rằng những phản ứng sâu thẳm trong cơ thể không phải là sự yếu đuối — mà là dấu vết của những gì ta đã từng sống sót qua.

Vậy, nếu hôm nay bạn nhận ra rằng thư giãn hay là chính mình khiến bạn bất an, hãy thử hỏi nhẹ nhàng: “Liệu cơ thể mình đã từng có cơ hội được cảm thấy an toàn chưa?” — có thể, từ câu hỏi ấy, một cánh cửa chữa lành sẽ từ từ mở ra.

 

MIA NGUYỄN

HỌC TÂM LÝ HỌC ĐỂ GIỮ KHOẢNG CÁCH VỚI NỖI ĐAU

Trong những năm gần đây, ngày càng nhiều người tìm đến các khóa học, sách vở hay hội thảo về tâm lý học như một cách để “chữa lành” cho bản thân. Họ tham gia lớp học, nghe diễn giả, đọc tài liệu, và thậm chí ghi chú rất cẩn thận. Tuy nhiên, ở một số người, việc tiếp...

GHOSTING TRONG TÌNH YÊU

  Ghosting là hiện tượng một người đột ngột biến mất khỏi mối quan hệ tình cảm mà không để lại lời giải thích, khiến đối phương rơi vào trạng thái hoang mang và đau khổ. Trong thời đại kết nối nhanh chóng qua mạng xã hội, ghosting trở thành một cách “chia tay im...

TÌNH YÊU VỚI NGƯỜI RỐI LOẠN NHÂN CÁCH RANH GIỚI

Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ranh giới (Borderline Personality Disorder – BPD), tình yêu thường bắt đầu bằng sự kết nối mãnh liệt và cảm giác gần gũi sâu sắc. Người ranh giới khao khát tình cảm, sợ hãi bị bỏ rơi, và thường lý tưởng hóa đối phương...

RỐI LOẠN NHÂN CÁCH ÁI KỶ KHI YÊU

  Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ái kỷ (Narcissistic Personality Disorder – NPD), tình yêu ban đầu thường được khoác lên vẻ đẹp hoàn hảo nhưng dần trở thành sự lạm dụng tinh vi và nguy hiểm. Người ái kỷ thường bắt đầu bằng giai đoạn lý tưởng...

VĂN HÓA GIA TRƯỞNG ÁI KỶ VÀ NÃO BỘ NAM GIỚI BẠO HÀNH

Văn hóa gia trưởng ái kỷ (narcissistic patriarchy) là một hệ thống giá trị và niềm tin xã hội đặt nam giới ở vị trí quyền lực tối cao, đồng thời dung túng hoặc hợp thức hóa hành vi kiểm soát, áp bức và bạo lực với phụ nữ, trẻ em và các nhóm yếu thế. Trong hệ thống...

HỌC TÂM LÝ HỌC ĐỂ GIỮ KHOẢNG CÁCH VỚI NỖI ĐAU

Trong những năm gần đây, ngày càng nhiều người tìm đến các khóa học, sách vở hay hội thảo về tâm lý học như một cách để “chữa lành” cho bản thân. Họ tham gia lớp học, nghe diễn giả, đọc tài liệu, và thậm chí ghi chú rất cẩn thận. Tuy nhiên, ở một số người, việc tiếp...

GHOSTING TRONG TÌNH YÊU

  Ghosting là hiện tượng một người đột ngột biến mất khỏi mối quan hệ tình cảm mà không để lại lời giải thích, khiến đối phương rơi vào trạng thái hoang mang và đau khổ. Trong thời đại kết nối nhanh chóng qua mạng xã hội, ghosting trở thành một cách “chia tay im...

TÌNH YÊU VỚI NGƯỜI RỐI LOẠN NHÂN CÁCH RANH GIỚI

Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ranh giới (Borderline Personality Disorder – BPD), tình yêu thường bắt đầu bằng sự kết nối mãnh liệt và cảm giác gần gũi sâu sắc. Người ranh giới khao khát tình cảm, sợ hãi bị bỏ rơi, và thường lý tưởng hóa đối phương...

RỐI LOẠN NHÂN CÁCH ÁI KỶ KHI YÊU

  Trong mối quan hệ với người mắc Rối loạn nhân cách ái kỷ (Narcissistic Personality Disorder – NPD), tình yêu ban đầu thường được khoác lên vẻ đẹp hoàn hảo nhưng dần trở thành sự lạm dụng tinh vi và nguy hiểm. Người ái kỷ thường bắt đầu bằng giai đoạn lý tưởng...

VĂN HÓA GIA TRƯỞNG ÁI KỶ VÀ NÃO BỘ NAM GIỚI BẠO HÀNH

Văn hóa gia trưởng ái kỷ (narcissistic patriarchy) là một hệ thống giá trị và niềm tin xã hội đặt nam giới ở vị trí quyền lực tối cao, đồng thời dung túng hoặc hợp thức hóa hành vi kiểm soát, áp bức và bạo lực với phụ nữ, trẻ em và các nhóm yếu thế. Trong hệ thống...

SỰ DUNG TÚNG VÀ CƠ CHẾ NÃO BỘ NGƯỜI GÂY BẠO LỰC

  Người đàn ông bạo hành thường không chỉ bị chi phối bởi cảm xúc tức thời, mà còn bởi những mô hình tư duy và cấu trúc não bộ đã hình thành lâu dài. Ở mức sinh học thần kinh, vùng hạch hạnh nhân (amygdala) có thể hoạt động quá mức, khiến phản ứng giận dữ và cảm...

CAN THIỆP BẮT BUỘC VỚI NGƯỜI GÂY RA BẠO HÀNH

  Can thiệp bắt buộc (Batterer Intervention Program – BIP) là một chiến lược cần thiết nhằm đối phó với hành vi bạo lực gia đình, đặc biệt ở nhóm nam giới bạo hành. Khác với các hình thức hòa giải hoặc xử phạt đơn thuần, BIP yêu cầu người bạo hành phải tham gia...

BẠO HÀNH GIA ĐÌNH – VÒNG LẶP SANG CHẤN THẾ HỆ

  Bạo hành gia đình không chỉ gây ra những tổn thương trực tiếp về thể chất và tinh thần cho nạn nhân, mà còn để lại những di chứng tâm lý sâu sắc kéo dài qua nhiều thế hệ. Khi một đứa trẻ lớn lên trong môi trường bạo lực, não bộ và hệ thần kinh của em liên tục...

NỖI ĐAU CỦA ĐỨA TRẺ BỊ TRỪNG PHẠT BẰNG SỰ IM LẶNG

Sự im lặng trừng phạt (silent treatment) là một hình thức bạo hành tinh thần ít được nhận diện nhưng để lại vết thương sâu trong tâm hồn trẻ. Khi cha mẹ ngừng giao tiếp, tránh ánh mắt, rút lại mọi sự chú ý và yêu thương, đứa trẻ không chỉ cảm thấy buồn mà còn trải qua...

BẤT HÒA NHẬN THỨC Ở NẠN NHÂN BỊ BẠO HÀNH

Bất hòa nhận thức (cognitive dissonance) là trạng thái tâm lý khi một người phải giữ cùng lúc hai niềm tin hoặc trải nghiệm đối lập, tạo ra căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm. Trong bối cảnh bạo hành gia đình, đặc biệt khi thủ phạm thuộc nhóm rối loạn nhân cách ái kỷ...