“THIẾU HIỂU BIẾT” NUÔI DƯỠNG XÂM HẠI TÌNH DỤC TRẺ EM

“THIẾU HIỂU BIẾT” NUÔI DƯỠNG XÂM HẠI TÌNH DỤC TRẺ EM

Ở Việt Nam, nhiều hành vi được xem là yêu thương hay chăm sóc trẻ – như thay đồ, tắm chung, đùa giỡn vùng kín, xoa bụng, nựng má, hôn môi, dọa nạt hay để trẻ đi vệ sinh nơi công cộng – thực chất đang xâm phạm ranh giới thân thể của trẻ. Sự thiếu hiểu biết của người lớn khiến những hành vi này trở nên bình thường hóa, vô tình dạy trẻ rằng các em không có quyền với cơ thể mình, rằng người lớn có thể tự do kiểm soát cả những phần riêng tư nhất.

Khi trẻ thể hiện sự khó chịu, người lớn thường gạt đi bằng những câu như “Thương mà”, “Có gì đâu”, “Sao con làm quá vậy”. Lâu dần, trẻ học cách nghi ngờ cảm giác của chính mình. Lớn lên trong môi trường thiếu ranh giới và riêng tư, các em dần mất khả năng nhận biết đâu là xâm hại, và cũng không còn ngôn ngữ hay niềm tin để lên tiếng. Nhiều trẻ từng thử nói ra nhưng bị phớt lờ, trách ngược hoặc xem nhẹ, nên chọn im lặng. Sự im lặng ấy kéo dài – và khiến trẻ dễ trở thành nạn nhân một lần nữa.

Một trong những ngộ nhận phổ biến là cho rằng xâm hại tình dục chỉ xảy ra khi có hành vi cưỡng hiếp rõ ràng. Trên thực tế, xâm hại bao gồm cả những hành vi như sờ mó vùng nhạy cảm, nhìn trộm, dùng lời nói kích dục, cho trẻ xem phim khiêu dâm hoặc buộc trẻ tham gia vào các hành vi tình dục không phù hợp với độ tuổi. Đáng lo ngại hơn, phần lớn các vụ xâm hại không đến từ người lạ, mà từ chính những người thân quen – cha, chú, bác, anh chị em, thầy cô, hàng xóm, hoặc bạn bè của gia đình.

Đặc biệt, một số kẻ phạm tội cố ý nhắm vào trẻ dưới 3 tuổi – độ tuổi chưa thể sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, không có khả năng phân biệt đúng sai, và hoàn toàn phụ thuộc vào người lớn. Chúng lợi dụng sự non nớt của trẻ để dễ dàng kiểm soát, che giấu hành vi, và đảm bảo rằng trẻ sẽ không thể kể lại hoặc bị người lớn nghi ngờ. Việc chọn trẻ quá nhỏ tuổi không phải là sự “lỡ tay”, mà là một hành vi có chủ đích dựa trên nhận thức sai lệch và sự tính toán nguy hiểm.

Những sang chấn xảy ra sớm – đặc biệt trước 3 tuổi – có thể không để lại ký ức ngôn ngữ, nhưng vẫn được lưu giữ trong cơ thể và hệ thần kinh. Trẻ có thể phát triển rối loạn về sinh lý như dậy thì sớm, tăng nồng độ hormone giới tính như testosterone, dẫn đến những hành vi tình dục sớm, dễ bị lạm dụng, cưỡng hiếp, hoặc mang thai ngoài ý muốn khi chưa đủ khả năng nhận thức và tự bảo vệ. Nhiều trẻ lớn lên với cảm giác mất kiểm soát cơ thể, không có khả năng thiết lập ranh giới, và đánh mất cảm nhận về phẩm giá bản thân.

Không dừng lại ở một thế hệ, những tác động này có thể để lại dấu ấn lâu dài trong cấu trúc sinh học và tâm lý – gọi là biểu sinh (epigenetics) – ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần và khả năng xây dựng mối quan hệ của thế hệ sau. Nói cách khác, sang chấn không chỉ làm tổn thương một đứa trẻ, mà có thể âm thầm lan truyền qua cả huyết thống và văn hóa nếu không được nhìn nhận và chữa lành.

Để bảo vệ trẻ em khỏi xâm hại tình dục, điều đầu tiên không nằm ở việc “cảnh giác với người lạ”, mà là sự thay đổi từ chính trong gia đình: dạy trẻ về ranh giới cơ thể, tôn trọng quyền riêng tư, tin tưởng khi trẻ chia sẻ, và tuyệt đối không bình thường hóa những hành vi xâm phạm dù là nhỏ nhất. Trẻ cần được biết rằng các em có quyền nói “không”, có quyền được tin, và có quyền được bảo vệ – không phải vì trẻ “đã đủ lớn”, mà vì các em là con người.

Xâm hại tình dục không bắt đầu từ bóng tối. Nó bắt đầu từ sự im lặng của người lớn, từ những câu nói như “nó còn nhỏ, biết gì đâu” – và từ việc chúng ta đã chậm một bước trong việc dạy trẻ rằng: cơ thể con là của con, và không ai có quyền xâm phạm.

MIA NGUYỄN

 

Ở Việt Nam, nhiều hành vi được xem là yêu thương hay chăm sóc trẻ – như thay đồ, tắm chung, đùa giỡn vùng kín, xoa bụng, nựng má, hôn môi, dọa nạt hay để trẻ đi vệ sinh nơi công cộng – thực chất đang xâm phạm ranh giới thân thể của trẻ. Sự thiếu hiểu biết của người lớn khiến những hành vi này trở nên bình thường hóa, vô tình dạy trẻ rằng các em không có quyền với cơ thể mình, rằng người lớn có thể tự do kiểm soát cả những phần riêng tư nhất.

Khi trẻ thể hiện sự khó chịu, người lớn thường gạt đi bằng những câu như “Thương mà”, “Có gì đâu”, “Sao con làm quá vậy”. Lâu dần, trẻ học cách nghi ngờ cảm giác của chính mình. Lớn lên trong môi trường thiếu ranh giới và riêng tư, các em dần mất khả năng nhận biết đâu là xâm hại, và cũng không còn ngôn ngữ hay niềm tin để lên tiếng. Nhiều trẻ từng thử nói ra nhưng bị phớt lờ, trách ngược hoặc xem nhẹ, nên chọn im lặng. Sự im lặng ấy kéo dài – và khiến trẻ dễ trở thành nạn nhân một lần nữa.

Một trong những ngộ nhận phổ biến là cho rằng xâm hại tình dục chỉ xảy ra khi có hành vi cưỡng hiếp rõ ràng. Trên thực tế, xâm hại bao gồm cả những hành vi như sờ mó vùng nhạy cảm, nhìn trộm, dùng lời nói kích dục, cho trẻ xem phim khiêu dâm hoặc buộc trẻ tham gia vào các hành vi tình dục không phù hợp với độ tuổi. Đáng lo ngại hơn, phần lớn các vụ xâm hại không đến từ người lạ, mà từ chính những người thân quen – cha, chú, bác, anh chị em, thầy cô, hàng xóm, hoặc bạn bè của gia đình.

Đặc biệt, một số kẻ phạm tội cố ý nhắm vào trẻ dưới 3 tuổi – độ tuổi chưa thể sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, không có khả năng phân biệt đúng sai, và hoàn toàn phụ thuộc vào người lớn. Chúng lợi dụng sự non nớt của trẻ để dễ dàng kiểm soát, che giấu hành vi, và đảm bảo rằng trẻ sẽ không thể kể lại hoặc bị người lớn nghi ngờ. Việc chọn trẻ quá nhỏ tuổi không phải là sự “lỡ tay”, mà là một hành vi có chủ đích dựa trên nhận thức sai lệch và sự tính toán nguy hiểm.

Những sang chấn xảy ra sớm – đặc biệt trước 3 tuổi – có thể không để lại ký ức ngôn ngữ, nhưng vẫn được lưu giữ trong cơ thể và hệ thần kinh. Trẻ có thể phát triển rối loạn về sinh lý như dậy thì sớm, tăng nồng độ hormone giới tính như testosterone, dẫn đến những hành vi tình dục sớm, dễ bị lạm dụng, cưỡng hiếp, hoặc mang thai ngoài ý muốn khi chưa đủ khả năng nhận thức và tự bảo vệ. Nhiều trẻ lớn lên với cảm giác mất kiểm soát cơ thể, không có khả năng thiết lập ranh giới, và đánh mất cảm nhận về phẩm giá bản thân.

Không dừng lại ở một thế hệ, những tác động này có thể để lại dấu ấn lâu dài trong cấu trúc sinh học và tâm lý – gọi là biểu sinh (epigenetics) – ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần và khả năng xây dựng mối quan hệ của thế hệ sau. Nói cách khác, sang chấn không chỉ làm tổn thương một đứa trẻ, mà có thể âm thầm lan truyền qua cả huyết thống và văn hóa nếu không được nhìn nhận và chữa lành.

Để bảo vệ trẻ em khỏi xâm hại tình dục, điều đầu tiên không nằm ở việc “cảnh giác với người lạ”, mà là sự thay đổi từ chính trong gia đình: dạy trẻ về ranh giới cơ thể, tôn trọng quyền riêng tư, tin tưởng khi trẻ chia sẻ, và tuyệt đối không bình thường hóa những hành vi xâm phạm dù là nhỏ nhất. Trẻ cần được biết rằng các em có quyền nói “không”, có quyền được tin, và có quyền được bảo vệ – không phải vì trẻ “đã đủ lớn”, mà vì các em là con người.

Xâm hại tình dục không bắt đầu từ bóng tối. Nó bắt đầu từ sự im lặng của người lớn, từ những câu nói như “nó còn nhỏ, biết gì đâu” – và từ việc chúng ta đã chậm một bước trong việc dạy trẻ rằng: cơ thể con là của con, và không ai có quyền xâm phạm.

MIA NGUYỄN

KÌM NÉN CẢM XÚC VÀ “BẤT LỰC” TRONG TÌNH DỤC

Nhiều người vẫn nghĩ tình dục chỉ liên quan đến cơ thể – rằng nếu có người yêu thương mình, nếu đủ hấp dẫn, đủ “kỹ thuật”, thì chắc chắn sẽ có ham muốn và khoái cảm. Thế nhưng, thực tế không đơn giản như vậy. Có những người rất yêu bạn đời của mình, rất muốn gần gũi,...

VÌ SAO PHỤ NỮ Ở LẠI VỚI NGƯỜI TỆ BẠC

Có nhiều người phụ nữ, dù ngoài xã hội thành công, giỏi giang, được người khác nể trọng, nhưng trong tình yêu lại trở nên nhỏ bé, nhún nhường, thậm chí cam chịu. Họ dành hết tâm sức chăm sóc cho người đàn ông chẳng xứng đáng – thờ ơ, ích kỷ, vô tâm, thậm chí có lúc...

NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC KHÓC

  Có những đứa trẻ lớn lên trong những ngôi nhà nơi tiếng khóc là điều cấm kỵ. Chúng không được phép thể hiện sự yếu đuối, không được “làm quá”, không được rơi lệ dù trong lòng đầy giông bão. Thay vì được ôm ấp khi đau buồn, chúng thường nghe những lời như “nín...

“ĐƠ” MÃN TÍNH

Khi im lặng không phải là bình yên, mà là tê liệt thần kinh Có những đứa trẻ dường như “ngoan ngoãn”, “ít phiền hà”, ngồi yên một mình hàng giờ liền, không đòi hỏi, không khóc, không phản kháng. Trong mắt người lớn, đó là một đứa trẻ “dễ nuôi”. Nhưng đằng sau sự lặng...

KHI CON GÁI KHÔNG ĐƯỢC ƯU TIÊN

  Trong nhiều gia đình, đặc biệt ở những nền văn hóa coi trọng nam giới, việc con trai được ưu tiên và con gái bị xem nhẹ không chỉ là một bất công xã hội mà còn là một trải nghiệm sang chấn sâu sắc, để lại dấu vết vô hình trong mối gắn bó, cảm nhận về cơ thể và...

KÌM NÉN CẢM XÚC VÀ “BẤT LỰC” TRONG TÌNH DỤC

Nhiều người vẫn nghĩ tình dục chỉ liên quan đến cơ thể – rằng nếu có người yêu thương mình, nếu đủ hấp dẫn, đủ “kỹ thuật”, thì chắc chắn sẽ có ham muốn và khoái cảm. Thế nhưng, thực tế không đơn giản như vậy. Có những người rất yêu bạn đời của mình, rất muốn gần gũi,...

VÌ SAO PHỤ NỮ Ở LẠI VỚI NGƯỜI TỆ BẠC

Có nhiều người phụ nữ, dù ngoài xã hội thành công, giỏi giang, được người khác nể trọng, nhưng trong tình yêu lại trở nên nhỏ bé, nhún nhường, thậm chí cam chịu. Họ dành hết tâm sức chăm sóc cho người đàn ông chẳng xứng đáng – thờ ơ, ích kỷ, vô tâm, thậm chí có lúc...

NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC KHÓC

  Có những đứa trẻ lớn lên trong những ngôi nhà nơi tiếng khóc là điều cấm kỵ. Chúng không được phép thể hiện sự yếu đuối, không được “làm quá”, không được rơi lệ dù trong lòng đầy giông bão. Thay vì được ôm ấp khi đau buồn, chúng thường nghe những lời như “nín...

“ĐƠ” MÃN TÍNH

Khi im lặng không phải là bình yên, mà là tê liệt thần kinh Có những đứa trẻ dường như “ngoan ngoãn”, “ít phiền hà”, ngồi yên một mình hàng giờ liền, không đòi hỏi, không khóc, không phản kháng. Trong mắt người lớn, đó là một đứa trẻ “dễ nuôi”. Nhưng đằng sau sự lặng...

KHI CON GÁI KHÔNG ĐƯỢC ƯU TIÊN

  Trong nhiều gia đình, đặc biệt ở những nền văn hóa coi trọng nam giới, việc con trai được ưu tiên và con gái bị xem nhẹ không chỉ là một bất công xã hội mà còn là một trải nghiệm sang chấn sâu sắc, để lại dấu vết vô hình trong mối gắn bó, cảm nhận về cơ thể và...

CON GÁI KHÔNG QUAN TRỌNG BẰNG CON TRAI

Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, việc sinh con trai thường được coi là một “thành tựu”, còn việc sinh con gái có thể bị xem là “kém giá trị”. Đối với một đứa bé gái, việc sinh ra đã là một nỗi thất vọng trong mắt cha mẹ không chỉ là...

LIỆU PHÁP EMDR- ĐIỀU TRỊ SANG CHẤN DO THIÊN TAI, NGHỊCH CẢNH

  Trong những năm gần đây, liệu pháp EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing – Tái xử lý và giải mẫn cảm qua chuyển động mắt) đã trở thành một trong những phương pháp điều trị sang chấn tâm lý được công nhận và ứng dụng rộng rãi. Phương pháp này được...

QUYỀN LỰC CỦA KẺ XÂM HẠI NƠI CÔNG SỞ

Trong môi trường công sở – nơi lẽ ra phải là không gian của sự an toàn, chuyên nghiệp và tôn trọng lẫn nhau – các hành vi quấy rối, xâm hại và cưỡng hiếp vẫn có thể xảy ra một cách tinh vi và dai dẳng. Vấn đề không chỉ nằm ở hành vi sai trái của một cá nhân, mà còn ở...

KHI ĐÀN ÔNG THÍCH BỊ TRỪNG PHẠT

Trong văn hóa hiện đại, người đàn ông thành đạt, quyết đoán và nắm quyền kiểm soát thường được xem là biểu tượng của bản lĩnh và nam tính. Thế nhưng, phía sau lớp vỏ cứng cỏi đó, không hiếm người lại tìm thấy sự giải thoát kỳ lạ trong việc trở thành “kẻ phục tùng”...

NỮ CƯỜNG NHÂN HÓA THÀNH NÔ LỆ

Trong xã hội hiện đại, hình tượng "nữ cường nhân" – người phụ nữ độc lập, bản lĩnh, đạt được thành công vượt trội trong sự nghiệp – ngày càng phổ biến. Thế nhưng, không hiếm khi phía sau sự mạnh mẽ ấy lại là một đời sống tình cảm đầy rối ren, nơi họ cảm thấy mình như...