TRỊ LIỆU TÂM LÝ – MỘT TIẾN TRÌNH ĐAU ĐỚN, TRIỂN NỞ VÀ THĂNG HOA
TRỊ LIỆU TÂM LÝ – MỘT TIẾN TRÌNH ĐAU ĐỚN, TRIỂN NỞ VÀ THĂNG HOA
Trị liệu tâm lý không phải là nơi để ai đó “dỗ dành” bạn vượt qua nỗi buồn, cũng không phải nơi đưa ra lời khuyên nhanh chóng để “suy nghĩ tích cực hơn”. Trị liệu là một tiến trình – dài hơi, nhiều lớp, và đôi khi vô cùng đau đớn. Đó là hành trình trở về đối diện với những phần bên trong mình đã bị lãng quên, kìm nén, hoặc phủ nhận từ lâu. Là khi bạn phải chạm vào những ký ức mình đã cố quên, những tổn thương tưởng đã lành, những niềm tin sai lệch về chính bản thân. Và chính vì vậy, trị liệu không dễ, nhưng cũng chính vì vậy, nó có thể dẫn đến một sự thăng hoa sâu sắc – khi bạn không còn sống trong phản xạ cũ, mà sống có ý thức, kết nối và tự do hơn.
Lý do nhiều người không thể đi hết con đường trị liệu là bởi nỗi đau khi bắt đầu “cảm thấy lại” có thể dữ dội hơn cả những gì họ từng trải qua. Khi cơ thể và tâm trí đã quen với việc đóng băng, tách rời cảm xúc để sinh tồn, thì việc “mở ra” có thể khiến họ thấy trống rỗng, sợ hãi, thậm chí hoảng loạn. Có những buổi trị liệu không hề dễ chịu: bạn có thể bật khóc không rõ vì sao, cảm thấy giận dữ, rối bời, muốn bỏ cuộc. Nhiều người ngộ nhận rằng nếu trị liệu “hiệu quả”, thì mình phải thấy khá hơn sau vài buổi. Nhưng sự thật là quá trình chữa lành ban đầu thường đi kèm với cảm giác “tệ hơn” – đó là dấu hiệu cho thấy hệ thần kinh đang bắt đầu động chạm lại vào điều đã bị đóng kín từ lâu.
Một phần nguyên nhân khiến nhiều bạn không vượt qua được là vì tâm lý đám đông và hiểu lầm xã hội về trị liệu. Nhiều người cho rằng đi trị liệu là “yếu đuối”, “bị bệnh tâm thần” hay “chỉ dành cho người có vấn đề nghiêm trọng”. Trong khi đó, trị liệu không phải là chữa bệnh, mà là chăm sóc đời sống bên trong. Người ta đi trị liệu không phải vì họ hỏng hóc, mà vì họ muốn hiểu mình hơn, sống sâu hơn, tự chủ hơn. Tuy nhiên, áp lực từ môi trường, gia đình và cả chính bản thân thường khiến nhiều người bỏ dở, hoặc đến trị liệu với kỳ vọng sai lệch – rằng chuyên gia sẽ “làm gì đó” để mình hết đau.
Thật ra, trị liệu không làm bạn hết đau ngay lập tức, mà dạy bạn ở lại với nỗi đau một cách an toàn. Và chính từ đó, bạn mới có thể trưởng thành thật sự. Đó là hành trình vừa nhói đau, vừa mở rộng – như một cái cây mọc rễ thật sâu, để có thể vươn cành ra ánh sáng.
MIA NGUYỄN
Trị liệu tâm lý không phải là nơi để ai đó “dỗ dành” bạn vượt qua nỗi buồn, cũng không phải nơi đưa ra lời khuyên nhanh chóng để “suy nghĩ tích cực hơn”. Trị liệu là một tiến trình – dài hơi, nhiều lớp, và đôi khi vô cùng đau đớn. Đó là hành trình trở về đối diện với những phần bên trong mình đã bị lãng quên, kìm nén, hoặc phủ nhận từ lâu. Là khi bạn phải chạm vào những ký ức mình đã cố quên, những tổn thương tưởng đã lành, những niềm tin sai lệch về chính bản thân. Và chính vì vậy, trị liệu không dễ, nhưng cũng chính vì vậy, nó có thể dẫn đến một sự thăng hoa sâu sắc – khi bạn không còn sống trong phản xạ cũ, mà sống có ý thức, kết nối và tự do hơn.
Lý do nhiều người không thể đi hết con đường trị liệu là bởi nỗi đau khi bắt đầu “cảm thấy lại” có thể dữ dội hơn cả những gì họ từng trải qua. Khi cơ thể và tâm trí đã quen với việc đóng băng, tách rời cảm xúc để sinh tồn, thì việc “mở ra” có thể khiến họ thấy trống rỗng, sợ hãi, thậm chí hoảng loạn. Có những buổi trị liệu không hề dễ chịu: bạn có thể bật khóc không rõ vì sao, cảm thấy giận dữ, rối bời, muốn bỏ cuộc. Nhiều người ngộ nhận rằng nếu trị liệu “hiệu quả”, thì mình phải thấy khá hơn sau vài buổi. Nhưng sự thật là quá trình chữa lành ban đầu thường đi kèm với cảm giác “tệ hơn” – đó là dấu hiệu cho thấy hệ thần kinh đang bắt đầu động chạm lại vào điều đã bị đóng kín từ lâu.
Một phần nguyên nhân khiến nhiều bạn không vượt qua được là vì tâm lý đám đông và hiểu lầm xã hội về trị liệu. Nhiều người cho rằng đi trị liệu là “yếu đuối”, “bị bệnh tâm thần” hay “chỉ dành cho người có vấn đề nghiêm trọng”. Trong khi đó, trị liệu không phải là chữa bệnh, mà là chăm sóc đời sống bên trong. Người ta đi trị liệu không phải vì họ hỏng hóc, mà vì họ muốn hiểu mình hơn, sống sâu hơn, tự chủ hơn. Tuy nhiên, áp lực từ môi trường, gia đình và cả chính bản thân thường khiến nhiều người bỏ dở, hoặc đến trị liệu với kỳ vọng sai lệch – rằng chuyên gia sẽ “làm gì đó” để mình hết đau.
Thật ra, trị liệu không làm bạn hết đau ngay lập tức, mà dạy bạn ở lại với nỗi đau một cách an toàn. Và chính từ đó, bạn mới có thể trưởng thành thật sự. Đó là hành trình vừa nhói đau, vừa mở rộng – như một cái cây mọc rễ thật sâu, để có thể vươn cành ra ánh sáng.
MIA NGUYỄN
