VÌ SAO PHỤ NỮ Ở LẠI VỚI NGƯỜI TỆ BẠC

VÌ SAO PHỤ NỮ Ở LẠI VỚI NGƯỜI TỆ BẠC

Có nhiều người phụ nữ, dù ngoài xã hội thành công, giỏi giang, được người khác nể trọng, nhưng trong tình yêu lại trở nên nhỏ bé, nhún nhường, thậm chí cam chịu. Họ dành hết tâm sức chăm sóc cho người đàn ông chẳng xứng đáng – thờ ơ, ích kỷ, vô tâm, thậm chí có lúc còn xúc phạm hay làm tổn thương họ. Dù vậy, họ vẫn ở lại. Họ tin rằng nếu rời đi, sẽ không còn ai yêu thương mình nữa, rằng mình phải cố gắng hơn nữa để giữ được tình yêu này. Câu chuyện này không chỉ là vấn đề của trái tim, mà còn nằm sâu trong cách bộ não và hệ thần kinh của họ đã học để sinh tồn.

Nhiều phụ nữ như vậy thường có tuổi thơ thiếu an toàn. Có thể họ từng sống trong gia đình không êm ấm, nơi tình yêu bị ràng buộc với điều kiện: “ngoan mới được thương”, “giỏi mới được công nhận”, hoặc từng chứng kiến – hay chính bản thân trải qua – sự lạnh lùng, bỏ rơi, thậm chí là bạo lực. Những trải nghiệm ấy khiến họ lớn lên với một niềm tin ngầm rằng: “Tôi không đủ tốt”, “Muốn được yêu thì phải cố gắng chịu đựng”. Những niềm tin này ăn sâu vào tiềm thức, khiến họ khó nhận ra mình xứng đáng với điều gì tốt hơn.

Bộ não con người ghi nhớ ký ức và cảm xúc từ rất sớm. Khi tình yêu gắn liền với nỗi đau, người ta dễ nhầm lẫn cảm giác bất an là… cảm giác “được yêu”. Khi người yêu tỏ ra lạnh nhạt hay giận dữ, hệ thần kinh của họ lập tức kích hoạt trạng thái lo lắng và sợ mất kết nối. Thay vì bỏ đi, họ cố làm hài lòng, cố “sửa chữa” mối quan hệ – vì trong vô thức, họ nghĩ rằng “chỉ cần mình cố thêm chút nữa, anh ấy sẽ yêu mình như mình mong”.

Điều trớ trêu là dù lý trí biết người kia tệ bạc, nhưng cảm xúc lại níu kéo. Vì bộ não và cơ thể đã quen với việc gồng mình để giữ tình yêu. Đây là phản ứng sinh tồn, chứ không phải sự yếu đuối.

Để thoát khỏi vòng lặp này, người phụ nữ không cần “mạnh mẽ hơn”, mà cần học cách phục hồi. Khi họ biết lắng nghe bản thân, cảm thấy an toàn ngay cả khi ở một mình, họ sẽ dần tin rằng mình xứng đáng với một tình yêu không cần phải đánh đổi, không cần phải chịu đựng để được yêu. Bởi vì tình yêu thật sự không khiến ta kiệt sức. Nó khiến ta cảm thấy được là chính mình.

MIA NGUYỄN

 

Có nhiều người phụ nữ, dù ngoài xã hội thành công, giỏi giang, được người khác nể trọng, nhưng trong tình yêu lại trở nên nhỏ bé, nhún nhường, thậm chí cam chịu. Họ dành hết tâm sức chăm sóc cho người đàn ông chẳng xứng đáng – thờ ơ, ích kỷ, vô tâm, thậm chí có lúc còn xúc phạm hay làm tổn thương họ. Dù vậy, họ vẫn ở lại. Họ tin rằng nếu rời đi, sẽ không còn ai yêu thương mình nữa, rằng mình phải cố gắng hơn nữa để giữ được tình yêu này. Câu chuyện này không chỉ là vấn đề của trái tim, mà còn nằm sâu trong cách bộ não và hệ thần kinh của họ đã học để sinh tồn.

Nhiều phụ nữ như vậy thường có tuổi thơ thiếu an toàn. Có thể họ từng sống trong gia đình không êm ấm, nơi tình yêu bị ràng buộc với điều kiện: “ngoan mới được thương”, “giỏi mới được công nhận”, hoặc từng chứng kiến – hay chính bản thân trải qua – sự lạnh lùng, bỏ rơi, thậm chí là bạo lực. Những trải nghiệm ấy khiến họ lớn lên với một niềm tin ngầm rằng: “Tôi không đủ tốt”, “Muốn được yêu thì phải cố gắng chịu đựng”. Những niềm tin này ăn sâu vào tiềm thức, khiến họ khó nhận ra mình xứng đáng với điều gì tốt hơn.

Bộ não con người ghi nhớ ký ức và cảm xúc từ rất sớm. Khi tình yêu gắn liền với nỗi đau, người ta dễ nhầm lẫn cảm giác bất an là… cảm giác “được yêu”. Khi người yêu tỏ ra lạnh nhạt hay giận dữ, hệ thần kinh của họ lập tức kích hoạt trạng thái lo lắng và sợ mất kết nối. Thay vì bỏ đi, họ cố làm hài lòng, cố “sửa chữa” mối quan hệ – vì trong vô thức, họ nghĩ rằng “chỉ cần mình cố thêm chút nữa, anh ấy sẽ yêu mình như mình mong”.

Điều trớ trêu là dù lý trí biết người kia tệ bạc, nhưng cảm xúc lại níu kéo. Vì bộ não và cơ thể đã quen với việc gồng mình để giữ tình yêu. Đây là phản ứng sinh tồn, chứ không phải sự yếu đuối.

Để thoát khỏi vòng lặp này, người phụ nữ không cần “mạnh mẽ hơn”, mà cần học cách phục hồi. Khi họ biết lắng nghe bản thân, cảm thấy an toàn ngay cả khi ở một mình, họ sẽ dần tin rằng mình xứng đáng với một tình yêu không cần phải đánh đổi, không cần phải chịu đựng để được yêu. Bởi vì tình yêu thật sự không khiến ta kiệt sức. Nó khiến ta cảm thấy được là chính mình.

MIA NGUYỄN

NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC KHÓC

  Có những đứa trẻ lớn lên trong những ngôi nhà nơi tiếng khóc là điều cấm kỵ. Chúng không được phép thể hiện sự yếu đuối, không được “làm quá”, không được rơi lệ dù trong lòng đầy giông bão. Thay vì được ôm ấp khi đau buồn, chúng thường nghe những lời như “nín...

“ĐƠ” MÃN TÍNH

Khi im lặng không phải là bình yên, mà là tê liệt thần kinh Có những đứa trẻ dường như “ngoan ngoãn”, “ít phiền hà”, ngồi yên một mình hàng giờ liền, không đòi hỏi, không khóc, không phản kháng. Trong mắt người lớn, đó là một đứa trẻ “dễ nuôi”. Nhưng đằng sau sự lặng...

KHI CON GÁI KHÔNG ĐƯỢC ƯU TIÊN

  Trong nhiều gia đình, đặc biệt ở những nền văn hóa coi trọng nam giới, việc con trai được ưu tiên và con gái bị xem nhẹ không chỉ là một bất công xã hội mà còn là một trải nghiệm sang chấn sâu sắc, để lại dấu vết vô hình trong mối gắn bó, cảm nhận về cơ thể và...

CON GÁI KHÔNG QUAN TRỌNG BẰNG CON TRAI

Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, việc sinh con trai thường được coi là một “thành tựu”, còn việc sinh con gái có thể bị xem là “kém giá trị”. Đối với một đứa bé gái, việc sinh ra đã là một nỗi thất vọng trong mắt cha mẹ không chỉ là...

QUYỀN LỰC CỦA KẺ XÂM HẠI NƠI CÔNG SỞ

Trong môi trường công sở – nơi lẽ ra phải là không gian của sự an toàn, chuyên nghiệp và tôn trọng lẫn nhau – các hành vi quấy rối, xâm hại và cưỡng hiếp vẫn có thể xảy ra một cách tinh vi và dai dẳng. Vấn đề không chỉ nằm ở hành vi sai trái của một cá nhân, mà còn ở...

NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC KHÓC

  Có những đứa trẻ lớn lên trong những ngôi nhà nơi tiếng khóc là điều cấm kỵ. Chúng không được phép thể hiện sự yếu đuối, không được “làm quá”, không được rơi lệ dù trong lòng đầy giông bão. Thay vì được ôm ấp khi đau buồn, chúng thường nghe những lời như “nín...

“ĐƠ” MÃN TÍNH

Khi im lặng không phải là bình yên, mà là tê liệt thần kinh Có những đứa trẻ dường như “ngoan ngoãn”, “ít phiền hà”, ngồi yên một mình hàng giờ liền, không đòi hỏi, không khóc, không phản kháng. Trong mắt người lớn, đó là một đứa trẻ “dễ nuôi”. Nhưng đằng sau sự lặng...

KHI CON GÁI KHÔNG ĐƯỢC ƯU TIÊN

  Trong nhiều gia đình, đặc biệt ở những nền văn hóa coi trọng nam giới, việc con trai được ưu tiên và con gái bị xem nhẹ không chỉ là một bất công xã hội mà còn là một trải nghiệm sang chấn sâu sắc, để lại dấu vết vô hình trong mối gắn bó, cảm nhận về cơ thể và...

CON GÁI KHÔNG QUAN TRỌNG BẰNG CON TRAI

Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, việc sinh con trai thường được coi là một “thành tựu”, còn việc sinh con gái có thể bị xem là “kém giá trị”. Đối với một đứa bé gái, việc sinh ra đã là một nỗi thất vọng trong mắt cha mẹ không chỉ là...

LIỆU PHÁP EMDR- ĐIỀU TRỊ SANG CHẤN DO THIÊN TAI, NGHỊCH CẢNH

  Trong những năm gần đây, liệu pháp EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing – Tái xử lý và giải mẫn cảm qua chuyển động mắt) đã trở thành một trong những phương pháp điều trị sang chấn tâm lý được công nhận và ứng dụng rộng rãi. Phương pháp này được...

QUYỀN LỰC CỦA KẺ XÂM HẠI NƠI CÔNG SỞ

Trong môi trường công sở – nơi lẽ ra phải là không gian của sự an toàn, chuyên nghiệp và tôn trọng lẫn nhau – các hành vi quấy rối, xâm hại và cưỡng hiếp vẫn có thể xảy ra một cách tinh vi và dai dẳng. Vấn đề không chỉ nằm ở hành vi sai trái của một cá nhân, mà còn ở...

KHI ĐÀN ÔNG THÍCH BỊ TRỪNG PHẠT

Trong văn hóa hiện đại, người đàn ông thành đạt, quyết đoán và nắm quyền kiểm soát thường được xem là biểu tượng của bản lĩnh và nam tính. Thế nhưng, phía sau lớp vỏ cứng cỏi đó, không hiếm người lại tìm thấy sự giải thoát kỳ lạ trong việc trở thành “kẻ phục tùng”...

NỮ CƯỜNG NHÂN HÓA THÀNH NÔ LỆ

Trong xã hội hiện đại, hình tượng "nữ cường nhân" – người phụ nữ độc lập, bản lĩnh, đạt được thành công vượt trội trong sự nghiệp – ngày càng phổ biến. Thế nhưng, không hiếm khi phía sau sự mạnh mẽ ấy lại là một đời sống tình cảm đầy rối ren, nơi họ cảm thấy mình như...

KHI CƠ THỂ NÓI THAY

Khi cơ thể thay lời muốn nói: Mù, tê liệt và mất cảm giác do sang chấn thần kinh Không phải lúc nào tê liệt hay mất cảm giác cũng bắt nguồn từ tổn thương thực thể rõ ràng. Có những người bỗng dưng không nhìn thấy, không nghe được, hoặc liệt nửa người mà không phát...

SỰ SỐNG BỊ RÚT NGẮN TỪ VIỆC CHỌN NGÀY SINH

Trong nhiều nền văn hóa Á Đông, việc “chọn ngày giờ đẹp để sinh” không còn là chuyện hiếm. Không ít đứa trẻ bị can thiệp để ra đời sớm vài ngày, thậm chí vài tuần, chỉ để hợp tuổi, hợp mệnh hay tránh ngày xấu. Tuy nhiên, dưới góc nhìn phát triển thần kinh và tâm lý...