CHÚT TÂM TÌNH TỪ NGƯỜI NGOẠI ĐẠO

CHÚT TÂM TÌNH TỪ NGƯỜI NGOẠI ĐẠO

Sài Gòn trở mùa. Gió chướng mang hơi lạnh se se vào lòng phố. Con tàu thời gian đang lăn những vòng cuối cùng trên hành trình của một năm đầy xôn xao và tất bật. Cái lạnh hiếm hoi dù chỉ một chút ít vào mỗi sáng và chiều tà cũng đủ xoa dịu bao nhiêu vội vàng của hơi nhiệt công việc suốt mười một tháng đã qua.

Sài Gòn thay chiếc áo đông với những gam màu ấm áp của mùa Giáng Sinh mới. Những người có đạo và ngoại đạo đều háo hức trong không khí vui vẻ, náo nhiệt và hoan ca của mùa lễ chung dành cho tất cả. Những ngày của tháng 12, Sài Gòn lấp lánh đèn màu trong cảnh quang trang trí rộn ràng. 

Các nhà thờ đâu đâu cũng là tiếng hát của những ca đoàn chuẩn bị cho đại lễ lớn trong năm. Tiếng hát véo von của mùa lễ lạc hạnh phúc và an nhiên, cảm giác vui mừng và phấn chấn của những người trong đạo càng khiến cho không khí của Giáng Sinh nồng nhiệt, ấm áp và hân hoan. 

Đi dạo nhà thờ vào một tối chủ nhật muộn màng khi những bài thánh ca đang ngân nga trong các buổi tập của ca đoàn, tôi tình cờ gặp lại vợ chồng em. Tôi nhớ mùa Giáng Sinh ba năm trước, tại một góc giáo đường ngày “đầu đông” ở Sài Gòn, tôi gặp em đang thành tâm cầu nguyện. Em cũng như tôi, một kẻ ngoại đạo, từ trước đến nay chưa bao giờ tin điều gì hay ai khác bằng chính bản thân mình. Nhưng hôm ấy thì khác. Em ướt mem mồ hôi đường xa, dáng người gầy nhom, đen nhẻm, bước vào giáo đường với gương mặt chất chứa đầy hi vọng xen lẫn bi thương. 

Em bảo em muốn cầu nguyện cho người chồng đang nằm bất động ở bệnh viện Chợ Rẫy có thể vượt qua được tai nạn chấn thương sọ não, đã mổ ở tuyến dưới nhưng nhiễm trùng nghiêm trọng. Đó là lần đầu tiên em đến nhà thờ, nỗi khao khát bám víu hi vọng dẫu mong manh đã dẫn lối em đến đây, bên tượng Chúa và cầu nguyện cho chồng. 

Đến bây giờ tôi cũng không chắc có phải vì sự cầu nguyện ấy hay chính vì ý chí kiên cường của cô gái nhỏ bé đó, quyết tâm chạy chữa dù người nhà đã muốn buông xuôi. Em vẫn nuôi hi vọng lớn lao trong lòng mình, ngày đêm tâm sự “kêu chồng” tỉnh lại. Và rồi chẳng ai ngờ, điều em gọi là kì tích đã xảy ra, chồng em tỉnh dậy thật. Rồi mấy tháng sau đó, bằng hết nỗ lực của mình, em đã có thể dìu chồng đi những bước chân đầu tiên. 

Tôi thường hồ nghi, phải chăng có một đức tin làm nơi bám trụ lúc chới với nhất sẽ có thể giúp con người ta mạnh mẽ và đối mặt với khó khăn.

Em từ một cô gái nông thôn thậm chí không biết cách sử dụng thẻ ngân hàng, em ngơ ngác hỏi tôi số tài khoản là số nào trên tờ giấy thông báo gửi về vì trước giờ đều có chồng lo. Ấy vậy mà từ khi biến cố ập đến, cô gái vụng về ngày trước đã mạnh mẽ trở thành trụ cột cho gia đình nhỏ bé gồm ba con người ấy. Có những điều mà trước đây em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ biết như rửa vết thương cho chồng, cách cho ăn, cách săn sóc người bị chấn thương đầu… tất cả những gì y tá và điều dưỡng hướng dẫn em đều học được… 

Một mình em bươn chải kiếm sống, nuôi chồng. Bằng một tình thương và sức mạnh từ tinh thần vững vàng, kiên định, em đã vượt được ngày tháng khó khăn ấy. Theo dõi những giọt nước mắt hạnh phúc của em từ ngày chồng mở mắt tỉnh lại, đến những bước chân đầu tiên, đến tiếng nói trở lại nhưng ú ớ và ngọng nghịu, đến nét chữ nguệch ngoạc mà anh ấy cố gắng bằng tất cả sức lực để viết lời cảm ơn em vào sinh nhật… mới thấy hết được vẻ đẹp tào khang của người vợ. Người ta đã từng hoài nghi về sự chung thủy của em lúc nhận được tiền giúp đỡ từ các mạnh thường quân để rồi phải giấu đi nỗi xấu hổ đó mà nể phục nghị lực của em, năm ấy em chỉ vừa 23 tuổi.

Mùa Giáng Sinh năm nay, em cùng chồng tay trong tay bước vào giáo đường, vẫn đơn thuần chỉ là những người ngoại đạo, nhưng có lẽ chính bởi những ngày ngồi ở nhà thờ này, em đã thực sự bình tâm để tự vun đắp cho mình sức mạnh tinh thần to lớn và tập trung vượt qua những sóng gió ngày cũ. 

Trong những ngày khó khăn nhất, có lẽ chúng ta nên tìm cho mình một nơi chốn nào đó thật an lành để nương tựa tinh thần và vực dậy cho mình ý chí mạnh mẽ để tiếp tục cuộc hành trình đời người. 

Những cơn gió “đông” mang cái lạnh dịu ngọt đã mơn trớn trên từng hàng cây, con phố, cũng là lúc người Sài Gòn bắt đầu tìm kiếm cho mình những điều ý nghĩa để làm trong Giáng Sinh. Xin gửi một lời nguyện cầu an lành, hạnh phúc đến với tất cả mọi người từ một người ngoại đạo.

LẠC NHIÊN

Sài Gòn trở mùa. Gió chướng mang hơi lạnh se se vào lòng phố. Con tàu thời gian đang lăn những vòng cuối cùng trên hành trình của một năm đầy xôn xao và tất bật. Cái lạnh hiếm hoi dù chỉ một chút ít vào mỗi sáng và chiều tà cũng đủ xoa dịu bao nhiêu vội vàng của hơi nhiệt công việc suốt mười một tháng đã qua.

Sài Gòn thay chiếc áo đông với những gam màu ấm áp của mùa Giáng Sinh mới. Những người có đạo và ngoại đạo đều háo hức trong không khí vui vẻ, náo nhiệt và hoan ca của mùa lễ chung dành cho tất cả. Những ngày của tháng 12, Sài Gòn lấp lánh đèn màu trong cảnh quang trang trí rộn ràng. 

Các nhà thờ đâu đâu cũng là tiếng hát của những ca đoàn chuẩn bị cho đại lễ lớn trong năm. Tiếng hát véo von của mùa lễ lạc hạnh phúc và an nhiên, cảm giác vui mừng và phấn chấn của những người trong đạo càng khiến cho không khí của Giáng Sinh nồng nhiệt, ấm áp và hân hoan. 

Đi dạo nhà thờ vào một tối chủ nhật muộn màng khi những bài thánh ca đang ngân nga trong các buổi tập của ca đoàn, tôi tình cờ gặp lại vợ chồng em. Tôi nhớ mùa Giáng Sinh ba năm trước, tại một góc giáo đường ngày “đầu đông” ở Sài Gòn, tôi gặp em đang thành tâm cầu nguyện. Em cũng như tôi, một kẻ ngoại đạo, từ trước đến nay chưa bao giờ tin điều gì hay ai khác bằng chính bản thân mình. Nhưng hôm ấy thì khác. Em ướt mem mồ hôi đường xa, dáng người gầy nhom, đen nhẻm, bước vào giáo đường với gương mặt chất chứa đầy hi vọng xen lẫn bi thương. 

Em bảo em muốn cầu nguyện cho người chồng đang nằm bất động ở bệnh viện Chợ Rẫy có thể vượt qua được tai nạn chấn thương sọ não, đã mổ ở tuyến dưới nhưng nhiễm trùng nghiêm trọng. Đó là lần đầu tiên em đến nhà thờ, nỗi khao khát bám víu hi vọng dẫu mong manh đã dẫn lối em đến đây, bên tượng Chúa và cầu nguyện cho chồng. 

Đến bây giờ tôi cũng không chắc có phải vì sự cầu nguyện ấy hay chính vì ý chí kiên cường của cô gái nhỏ bé đó, quyết tâm chạy chữa dù người nhà đã muốn buông xuôi. Em vẫn nuôi hi vọng lớn lao trong lòng mình, ngày đêm tâm sự “kêu chồng” tỉnh lại. Và rồi chẳng ai ngờ, điều em gọi là kì tích đã xảy ra, chồng em tỉnh dậy thật. Rồi mấy tháng sau đó, bằng hết nỗ lực của mình, em đã có thể dìu chồng đi những bước chân đầu tiên. 

Tôi thường hồ nghi, phải chăng có một đức tin làm nơi bám trụ lúc chới với nhất sẽ có thể giúp con người ta mạnh mẽ và đối mặt với khó khăn.

Em từ một cô gái nông thôn thậm chí không biết cách sử dụng thẻ ngân hàng, em ngơ ngác hỏi tôi số tài khoản là số nào trên tờ giấy thông báo gửi về vì trước giờ đều có chồng lo. Ấy vậy mà từ khi biến cố ập đến, cô gái vụng về ngày trước đã mạnh mẽ trở thành trụ cột cho gia đình nhỏ bé gồm ba con người ấy. Có những điều mà trước đây em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ biết như rửa vết thương cho chồng, cách cho ăn, cách săn sóc người bị chấn thương đầu… tất cả những gì y tá và điều dưỡng hướng dẫn em đều học được… 

Một mình em bươn chải kiếm sống, nuôi chồng. Bằng một tình thương và sức mạnh từ tinh thần vững vàng, kiên định, em đã vượt được ngày tháng khó khăn ấy. Theo dõi những giọt nước mắt hạnh phúc của em từ ngày chồng mở mắt tỉnh lại, đến những bước chân đầu tiên, đến tiếng nói trở lại nhưng ú ớ và ngọng nghịu, đến nét chữ nguệch ngoạc mà anh ấy cố gắng bằng tất cả sức lực để viết lời cảm ơn em vào sinh nhật… mới thấy hết được vẻ đẹp tào khang của người vợ. Người ta đã từng hoài nghi về sự chung thủy của em lúc nhận được tiền giúp đỡ từ các mạnh thường quân để rồi phải giấu đi nỗi xấu hổ đó mà nể phục nghị lực của em, năm ấy em chỉ vừa 23 tuổi.

Mùa Giáng Sinh năm nay, em cùng chồng tay trong tay bước vào giáo đường, vẫn đơn thuần chỉ là những người ngoại đạo, nhưng có lẽ chính bởi những ngày ngồi ở nhà thờ này, em đã thực sự bình tâm để tự vun đắp cho mình sức mạnh tinh thần to lớn và tập trung vượt qua những sóng gió ngày cũ. 

Trong những ngày khó khăn nhất, có lẽ chúng ta nên tìm cho mình một nơi chốn nào đó thật an lành để nương tựa tinh thần và vực dậy cho mình ý chí mạnh mẽ để tiếp tục cuộc hành trình đời người. 

Những cơn gió “đông” mang cái lạnh dịu ngọt đã mơn trớn trên từng hàng cây, con phố, cũng là lúc người Sài Gòn bắt đầu tìm kiếm cho mình những điều ý nghĩa để làm trong Giáng Sinh. Xin gửi một lời nguyện cầu an lành, hạnh phúc đến với tất cả mọi người từ một người ngoại đạo.

LẠC NHIÊN

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

“NGHIỆN” MÀN HÌNH

  Trong thời đại công nghệ số, thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, máy tính bảng hay máy tính trở thành công cụ không thể thiếu trong học tập, làm việc và giải trí. Tuy nhiên, khi việc sử dụng mất kiểm soát, lấn át các hoạt động cần thiết khác và gây suy...

ĐẰNG SAU SỰ TỨC GIẬN

Cơn tức giận thường được nhìn thấy như một phản ứng bùng nổ, mạnh mẽ và đôi khi gây tổn hại trong các mối quan hệ. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ hơn, tức giận không phải lúc nào cũng là “vấn đề gốc”. Đằng sau nó là những hoạt động phức tạp của hệ thần kinh, những ký ức...

TRẦM CẢM – CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

  Trầm cảm từ lâu được xem là một trong những rối loạn tâm thần phổ biến và gây nhiều hệ lụy nhất. Khi nhắc đến trầm cảm, phần lớn mọi người nghĩ ngay đến bệnh lý cần được điều trị. Điều này không sai, nhưng nếu chỉ nhìn nhận ở một chiều, ta sẽ bỏ qua khía cạnh...

CÔ ĐƠN DƯỚI GÓC NHÌN SINH HỌC THẦN KINH

  Cô đơn không chỉ là cảm giác trống trải hay nỗi buồn thoáng qua, mà thực sự là một trải nghiệm đau đớn ở cấp độ sinh học thần kinh. Con người là sinh vật xã hội, bộ não chúng ta tiến hóa để duy trì kết nối với nhóm nhằm đảm bảo sự tồn tại. Khi bị tách rời hoặc...

CÔ ĐƠN VÀ TRẦM CẢM

  Cô đơn là một trải nghiệm phổ biến, ai trong chúng ta cũng từng trải qua. Thế nhưng, khi nỗi cô đơn kéo dài và không được xoa dịu bằng sự kết nối, sự lắng nghe và những vòng tay ấm áp, nó có thể trở thành mảnh đất màu mỡ cho trầm cảm hình thành. Về mặt sinh học...

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

NHỮNG ĐỨA TRẺ ĂN CẮP

Tiếng nói thầm lặng của nỗi đau Khi một đứa trẻ bị phát hiện ăn cắp, người lớn thường vội vàng quy kết đó là hành vi sai trái, vô đạo đức hay “mất dạy”. Thế nhưng, nếu ta dừng lại để lắng nghe phía sau hành vi ấy, ta sẽ nhận ra đó không chỉ là câu chuyện về một món đồ...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

NỖI ĐAU BẤT LỰC CỦA NGƯỜI SỐNG SÓT SAU XÂM HẠI

Trầm cảm là một trong những hệ quả tâm lý phổ biến và nặng nề nhất đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục. Trải nghiệm bị xâm phạm không chỉ để lại nỗi đau thể chất và tinh thần tức thời mà còn làm xói mòn niềm tin cơ bản của con người vào sự an toàn, giá...

“TRẦM CẢM” DO “NGHIỆN” MẠNG XÃ HỘI

Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành công cụ giao tiếp, giải trí và chia sẻ thông tin phổ biến. Tuy nhiên, việc sử dụng quá mức dẫn đến “nghiện mạng xã hội” đang trở thành một hiện tượng đáng báo động. Nghiện mạng xã hội không chỉ ảnh hưởng đến thói quen...

MỐI NGUY HIỂM KHI SỬ DỤNG MÀN HÌNH VỚI TRẺ EM

  Trong giai đoạn từ 0 đến 3 tuổi, não bộ của trẻ phát triển nhanh nhất và nhạy cảm nhất trong suốt cuộc đời. Đây là thời kỳ hình thành hàng tỷ kết nối thần kinh mới, được nuôi dưỡng qua những trải nghiệm thực tế như nghe giọng nói của cha mẹ, vận động, tiếp xúc...