BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

 

Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra bảo vệ mẹ trước cơn thịnh nộ của cha.

Trong chính ngôi nhà lẽ ra phải là tổ ấm ấy, các em lớn lên như sống giữa địa ngục, nơi mà tiếng hét, tiếng đập phá và nước mắt trở thành những âm thanh quen thuộc. Tình yêu thương, nếu có, cũng trở nên mong manh và khó tin – bởi bạo lực có thể ập đến bất cứ lúc nào, phá vỡ mọi cảm giác an toàn tạm bợ.

Những đứa trẻ ấy, đặc biệt là các bé gái, không chỉ tổn thương về thể xác mà còn bị vùi sâu trong những chấn thương tâm lý khó gọi tên. Khi thấy mẹ bị đánh, cảm giác bất lực, giận dữ và sợ hãi xen lẫn nhau tạo nên một vùng tối trong tâm hồn, mà không ai xoa dịu được.

Lâu dần, những cảm xúc ấy hình thành nên mô thức tình cảm vô thức: khi lớn lên và bước vào tình yêu, nhiều cô gái từ gia đình bạo lực lại bị thu hút bởi những người đàn ông lạnh lùng, thờ ơ hoặc thậm chí ngược đãi mình – những hình ảnh phản chiếu người cha ngày xưa. Dù đã từng thề sẽ không bao giờ lặp lại vòng lặp kinh hoàng đó, nhưng sự hấp dẫn vô thức vẫn kéo họ quay lại, như một “di sản” tâm lý chưa bao giờ được chữa lành.

Về mặt sinh học thần kinh, điều này có thể được lý giải qua cách bộ não học và ghi nhớ trải nghiệm cảm xúc. Hệ thần kinh của trẻ em phát triển trong môi trường bạo lực thường xuyên sẽ “học” cách coi đó là trạng thái bình thường. Hạch hạnh nhân (amygdala), trung tâm xử lý cảm xúc sợ hãi trong não, trở nên nhạy cảm quá mức, trong khi vỏ não trước trán – vùng điều chỉnh cảm xúc và ra quyết định – lại kém phát triển do căng thẳng kéo dài.

Những trải nghiệm đau đớn thời thơ ấu cũng được hệ thần kinh tự động gắn liền với tình yêu thương, khiến khi trưởng thành, họ vô thức liên kết cảm giác bị tổn thương với cảm giác được yêu thương.

Những cô gái ấy từng mơ về một gia đình khác – nơi có cha mẹ dịu dàng và bảo vệ nhau – như một cách để tiếp tục sống và trưởng thành. Nhưng nếu không có sự can thiệp chữa lành, những vết thương cũ vẫn âm thầm chi phối lựa chọn cảm xúc, khiến họ khó cảm thấy hạnh phúc đích thực từ những người thực sự tốt với mình.

MIA NGUYỄN

 

Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra bảo vệ mẹ trước cơn thịnh nộ của cha.

Trong chính ngôi nhà lẽ ra phải là tổ ấm ấy, các em lớn lên như sống giữa địa ngục, nơi mà tiếng hét, tiếng đập phá và nước mắt trở thành những âm thanh quen thuộc. Tình yêu thương, nếu có, cũng trở nên mong manh và khó tin – bởi bạo lực có thể ập đến bất cứ lúc nào, phá vỡ mọi cảm giác an toàn tạm bợ.

Những đứa trẻ ấy, đặc biệt là các bé gái, không chỉ tổn thương về thể xác mà còn bị vùi sâu trong những chấn thương tâm lý khó gọi tên. Khi thấy mẹ bị đánh, cảm giác bất lực, giận dữ và sợ hãi xen lẫn nhau tạo nên một vùng tối trong tâm hồn, mà không ai xoa dịu được.

Lâu dần, những cảm xúc ấy hình thành nên mô thức tình cảm vô thức: khi lớn lên và bước vào tình yêu, nhiều cô gái từ gia đình bạo lực lại bị thu hút bởi những người đàn ông lạnh lùng, thờ ơ hoặc thậm chí ngược đãi mình – những hình ảnh phản chiếu người cha ngày xưa. Dù đã từng thề sẽ không bao giờ lặp lại vòng lặp kinh hoàng đó, nhưng sự hấp dẫn vô thức vẫn kéo họ quay lại, như một “di sản” tâm lý chưa bao giờ được chữa lành.

Về mặt sinh học thần kinh, điều này có thể được lý giải qua cách bộ não học và ghi nhớ trải nghiệm cảm xúc. Hệ thần kinh của trẻ em phát triển trong môi trường bạo lực thường xuyên sẽ “học” cách coi đó là trạng thái bình thường. Hạch hạnh nhân (amygdala), trung tâm xử lý cảm xúc sợ hãi trong não, trở nên nhạy cảm quá mức, trong khi vỏ não trước trán – vùng điều chỉnh cảm xúc và ra quyết định – lại kém phát triển do căng thẳng kéo dài.

Những trải nghiệm đau đớn thời thơ ấu cũng được hệ thần kinh tự động gắn liền với tình yêu thương, khiến khi trưởng thành, họ vô thức liên kết cảm giác bị tổn thương với cảm giác được yêu thương.

Những cô gái ấy từng mơ về một gia đình khác – nơi có cha mẹ dịu dàng và bảo vệ nhau – như một cách để tiếp tục sống và trưởng thành. Nhưng nếu không có sự can thiệp chữa lành, những vết thương cũ vẫn âm thầm chi phối lựa chọn cảm xúc, khiến họ khó cảm thấy hạnh phúc đích thực từ những người thực sự tốt với mình.

MIA NGUYỄN

KHI NGƯỜI MẸ ĐE DỌA BỎ MẶT CON TRAI MÌNH…

  Khi một người mẹ đe dọa bỏ mặc, rời đi, hoặc “không cần con nữa”, trải nghiệm này gây ra một dạng sang chấn gắn bó đặc biệt nặng nề đối với đứa trẻ, kể cả khi lời đe dọa không trở thành sự thật. Đối với trẻ em, người mẹ đại diện cho sự sống còn, an toàn và ổn...

NỖI ĐAU MẤT NGƯỜI THÂN

Khi cơ thể và tâm trí cùng tan vỡ Mất người thân là một trong những trải nghiệm đau đớn nhất mà con người có thể trải qua. Nó không chỉ là việc một người rời khỏi cuộc đời ta, mà còn là sự sụp đổ của cảm giác gắn bó, an toàn và ý nghĩa sống. Với nhiều người, đây không...

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

KHI NGƯỜI MẸ ĐE DỌA BỎ MẶT CON TRAI MÌNH…

  Khi một người mẹ đe dọa bỏ mặc, rời đi, hoặc “không cần con nữa”, trải nghiệm này gây ra một dạng sang chấn gắn bó đặc biệt nặng nề đối với đứa trẻ, kể cả khi lời đe dọa không trở thành sự thật. Đối với trẻ em, người mẹ đại diện cho sự sống còn, an toàn và ổn...

NỖI ĐAU MẤT NGƯỜI THÂN

Khi cơ thể và tâm trí cùng tan vỡ Mất người thân là một trong những trải nghiệm đau đớn nhất mà con người có thể trải qua. Nó không chỉ là việc một người rời khỏi cuộc đời ta, mà còn là sự sụp đổ của cảm giác gắn bó, an toàn và ý nghĩa sống. Với nhiều người, đây không...

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

NHỮNG ĐỨA TRẺ ĂN CẮP

Tiếng nói thầm lặng của nỗi đau Khi một đứa trẻ bị phát hiện ăn cắp, người lớn thường vội vàng quy kết đó là hành vi sai trái, vô đạo đức hay “mất dạy”. Thế nhưng, nếu ta dừng lại để lắng nghe phía sau hành vi ấy, ta sẽ nhận ra đó không chỉ là câu chuyện về một món đồ...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...

CAN THIỆP BẮT BUỘC THỦ PHẠM GÂY BẠO HÀNH

  Bạo lực gia đình là một trong những nguyên nhân gây sang chấn tâm lý nghiêm trọng và kéo dài nhất. Nhiều nạn nhân, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, phải sống trong trạng thái sợ hãi, bất lực và bị “đông cứng” (freeze response) trong suốt thời gian dài. Khi bị dồn...

NỖI ĐAU BẤT LỰC CỦA NGƯỜI SỐNG SÓT SAU XÂM HẠI

Trầm cảm là một trong những hệ quả tâm lý phổ biến và nặng nề nhất đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục. Trải nghiệm bị xâm phạm không chỉ để lại nỗi đau thể chất và tinh thần tức thời mà còn làm xói mòn niềm tin cơ bản của con người vào sự an toàn, giá...