NHỮNG CHUYẾN XE HỒI HƯƠNG

NHỮNG CHUYẾN XE HỒI HƯƠNG

 

Khi những cơn gió chướng bắt đầu vồn vã dần, cái lạnh nhẹ nhàng len lỏi vào từng con đường buổi sáng ở Sài Gòn. Phố trở mình, co ro vì những cơn lạnh đến rùng mình vào đêm khuya. Tiếng gió báo Tết mỗi ngày một da diết. Hàng vạn đôi mắt tha hương lại thao thức, nhớ những cánh mai, cánh đào quê nhà, nhớ mái đầu bạc của mẹ cha, vợ con… đang tựa cửa chờ những ngày đoàn viên ngắn ngủi trong năm.

Ở những xóm ngụ cư, khi những đứa trẻ say giấc, người lớn chợt bật dậy, đếm đong tới lui số tiền chắt chiu cả năm. Nhiều người rạng rỡ, không ít kẻ ưu tư. Với rất nhiều người, Tết có về hay không vẫn là câu hỏi khó mỗi năm. Ai xa quê mà không một lần nhung nhớ, nhưng hơn bốn triệu con người tha hương ở đất Sài Gòn này, không phải với tất thảy họ, Tết đều là ngày đoàn viên.

Đâu đó khi xuân về tết đến lại thấp thoáng ánh mắt rưng rưng, khắc khoải mỗi khi đi qua một nhà xe chật kín người mua vé Tết.

Họ là những cô chú, ông bà ngót nghét trên 50 – 70 tuổi, đã rời xa quê nhà vào miền Nam mưu sinh từ rất lâu, ở quê nhà ai còn, ai mất đều chẳng biết và đã từ rất lâu không còn liên lạc gì nữa. Nỗi khao khát ba ngày Tết, khao khát về thăm quê đã trở thành nỗi đau ngự trị trong lồng ngực, xốn xang trong biết bao nhiêu bận gió trở mùa.

Họ là những người công nhân với gia đình vợ con đùm túm nhau trong những căn phòng trọ chật hẹp, Tết và chuyện về quê với họ mà nói có lẽ như là một gánh nặng khi nghĩ về. Khi quê hương lại ở tận cùng trong những ngóc ngách xa xôi, những ngày giáp Tết, họ cũng đành chậc lưỡi “Mỗi lần về tốn kém lắm, tiền đâu mà đưa cả nhà về, thôi đành hẹn lại mùa sau”.

Họ là những cô cậu sinh viên đêm ba mươi Tết hãy còn bận rộn phục vụ ở những quán ăn, cửa hàng. Chiều 30 Tết, đi giữa lòng phố Sài Gòn vắng lạnh mà kìm nén trong lòng nỗi buồn tủi “Thôi cố gắng, năm sau mình sẽ về”.

Họ là những người tứ cố vô thân, lạc lõng giữa phố chợ.“Chiếc giường” của họ là những chiếc xe ba gác mỗi ngày lang bạc chở đồ thuê. “Chiếc giường” của họ là mảnh thềm nhỏ dưới mái hiên nhà người. “Chiếc giường” của họ là ghế đá cóng lạnh ở công viên… Trong những ánh mắt sức cùng lực kiệt ấy, có lẽ một bữa cơm đủ đầy, trọn vẹn cũng đã là xa vời, đừng nói chi đến Tết, quê nhà hay đoàn viên.

Con người càng lớn, càng xa gia đình thì ý nghĩa của Tết, đôi khi chỉ gói gọn ở ba chữ “được về quê” đã là đủ đầy và hạnh phúc. Không mong ước gì thêm vì bấy nhiêu đó đã thấy mình thực sự may mắn hơn rất nhiều thân phận trong cỗ máy mưu sinh đang xập xình đêm ngày ở chốn Sài Gòn đầy hoa và lệ.  

Từ hai mươi sáu tháng chạp, những dòng xe hồi hương lũ lượt nối đuôi nhau rập rình dọc ngang Nam Bắc suốt những đêm ngày cận tết. Mùi mồ hôi người sau những giờ chen lấn ở bến xe, mùi hành lý với bao nhiêu thứ chắt chiu từ những ngày trước tết, tủn mủn đó nhưng được gom góp bằng cả tấm lòng, mồ hôi và tình cảm của người xa quê.

Chuyến xe nặng trình trịch, mang trên mình những người con tha hương về đoàn viên gia đình, và cũng mang theo biết bao nhiêu ánh mắt khắc khoải của những người phải ở lại gánh gồng món nợ áo cơm.

Đêm xuống
Có cánh cửa của giấc mơ vừa mở
Người lấy từ đó ra
Một ly trà, chén cơm nóng, chiếc áo ấm vừa vai
Một chiếc giường thật kín
Kẻ lại người qua sẽ chẳng thấy được mình

Đêm xuống
Khói thuốc bay la đà
Những vết chân chim sâu hoắm
Những đôi bàn tay rất đậm
Màu của gian nan và mưa nắng đọa đày
Những ước mơ như gió bay
Nơi này
Có những cuộc đi hoang
Đông đúc
Từ những miền rất xa

Đêm xuống
Những bức màn sắt lặng thinh đóng sầm
Ngọn đèn đường ru ánh nhìn thăm thẳm
Lên những tờ bạc nhăn nheo
Nồng nặc hơi tay người

Đêm sâu
Người tắt que diêm
Cuộn mình co ro, trống bụng vang đều nhịp gõ
Mắt khép
Tai vươn xa nghe vẳng tiếng còi tàu

Đêm thật sâu
Gió chướng đã tràn về…

LẠC NHIÊN

Khi những cơn gió chướng bắt đầu vồn vã dần, cái lạnh nhẹ nhàng len lỏi vào từng con đường buổi sáng ở Sài Gòn. Phố trở mình, co ro vì những cơn lạnh đến rùng mình vào đêm khuya. Tiếng gió báo Tết mỗi ngày một da diết. Hàng vạn đôi mắt tha hương lại thao thức, nhớ những cánh mai, cánh đào quê nhà, nhớ mái đầu bạc của mẹ cha, vợ con… đang tựa cửa chờ những ngày đoàn viên ngắn ngủi trong năm.

Ở những xóm ngụ cư, khi những đứa trẻ say giấc, người lớn chợt bật dậy, đếm đong tới lui số tiền chắt chiu cả năm. Nhiều người rạng rỡ, không ít kẻ ưu tư. Với rất nhiều người, Tết có về hay không vẫn là câu hỏi khó mỗi năm. Ai xa quê mà không một lần nhung nhớ, nhưng hơn bốn triệu con người tha hương ở đất Sài Gòn này, không phải với tất thảy họ, Tết đều là ngày đoàn viên.

Đâu đó khi xuân về tết đến lại thấp thoáng ánh mắt rưng rưng, khắc khoải mỗi khi đi qua một nhà xe chật kín người mua vé Tết.

Họ là những cô chú, ông bà ngót nghét trên 50 – 70 tuổi, đã rời xa quê nhà vào miền Nam mưu sinh từ rất lâu, ở quê nhà ai còn, ai mất đều chẳng biết và đã từ rất lâu không còn liên lạc gì nữa. Nỗi khao khát ba ngày Tết, khao khát về thăm quê đã trở thành nỗi đau ngự trị trong lồng ngực, xốn xang trong biết bao nhiêu bận gió trở mùa.

Họ là những người công nhân với gia đình vợ con đùm túm nhau trong những căn phòng trọ chật hẹp, Tết và chuyện về quê với họ mà nói có lẽ như là một gánh nặng khi nghĩ về. Khi quê hương lại ở tận cùng trong những ngóc ngách xa xôi, những ngày giáp Tết, họ cũng đành chậc lưỡi “Mỗi lần về tốn kém lắm, tiền đâu mà đưa cả nhà về, thôi đành hẹn lại mùa sau”.

Họ là những cô cậu sinh viên đêm ba mươi Tết hãy còn bận rộn phục vụ ở những quán ăn, cửa hàng. Chiều 30 Tết, đi giữa lòng phố Sài Gòn vắng lạnh mà kìm nén trong lòng nỗi buồn tủi “Thôi cố gắng, năm sau mình sẽ về”.

Họ là những người tứ cố vô thân, lạc lõng giữa phố chợ.“Chiếc giường” của họ là những chiếc xe ba gác mỗi ngày lang bạc chở đồ thuê. “Chiếc giường” của họ là mảnh thềm nhỏ dưới mái hiên nhà người. “Chiếc giường” của họ là ghế đá cóng lạnh ở công viên… Trong những ánh mắt sức cùng lực kiệt ấy, có lẽ một bữa cơm đủ đầy, trọn vẹn cũng đã là xa vời, đừng nói chi đến Tết, quê nhà hay đoàn viên.

Con người càng lớn, càng xa gia đình thì ý nghĩa của Tết, đôi khi chỉ gói gọn ở ba chữ “được về quê” đã là đủ đầy và hạnh phúc. Không mong ước gì thêm vì bấy nhiêu đó đã thấy mình thực sự may mắn hơn rất nhiều thân phận trong cỗ máy mưu sinh đang xập xình đêm ngày ở chốn Sài Gòn đầy hoa và lệ.  

Từ hai mươi sáu tháng chạp, những dòng xe hồi hương lũ lượt nối đuôi nhau rập rình dọc ngang Nam Bắc suốt những đêm ngày cận tết. Mùi mồ hôi người sau những giờ chen lấn ở bến xe, mùi hành lý với bao nhiêu thứ chắt chiu từ những ngày trước tết, tủn mủn đó nhưng được gom góp bằng cả tấm lòng, mồ hôi và tình cảm của người xa quê.

Chuyến xe nặng trình trịch, mang trên mình những người con tha hương về đoàn viên gia đình, và cũng mang theo biết bao nhiêu ánh mắt khắc khoải của những người phải ở lại gánh gồng món nợ áo cơm.

Đêm xuống
Có cánh cửa của giấc mơ vừa mở
Người lấy từ đó ra
Một ly trà, chén cơm nóng, chiếc áo ấm vừa vai
Một chiếc giường thật kín
Kẻ lại người qua sẽ chẳng thấy được mình

Đêm xuống
Khói thuốc bay la đà
Những vết chân chim sâu hoắm
Những đôi bàn tay rất đậm
Màu của gian nan và mưa nắng đọa đày
Những ước mơ như gió bay
Nơi này
Có những cuộc đi hoang
Đông đúc
Từ những miền rất xa

Đêm xuống
Những bức màn sắt lặng thinh đóng sầm
Ngọn đèn đường ru ánh nhìn thăm thẳm
Lên những tờ bạc nhăn nheo
Nồng nặc hơi tay người

Đêm sâu
Người tắt que diêm
Cuộn mình co ro, trống bụng vang đều nhịp gõ
Mắt khép
Tai vươn xa nghe vẳng tiếng còi tàu

Đêm thật sâu
Gió chướng đã tràn về…

LẠC NHIÊN

CĂNG CƠ CẢM XÚC TỪ CĂNG THẲNG VÀ SANG CHẤN

  Căng cơ cảm xúc là hiện tượng phổ biến ở nhiều người, đặc biệt trong các bối cảnh căng thẳng kéo dài, sang chấn hoặc rối loạn điều hòa cảm xúc. Khi cảm xúc bị kìm nén hoặc không thể giải phóng đúng cách, cơ thể thường "giữ" lại cảm xúc dưới dạng căng cơ, co...

THÓI QUEN LÀM HÀI LÒNG NGƯỜI KHÁC

  Trong những tình huống bị đe dọa, hệ thần kinh của chúng ta có thể phản ứng theo ba hướng: chiến đấu (fight), bỏ chạy (flight) hoặc đông cứng (freeze). Trong trạng thái đông cứng, cơ thể rơi vào tình trạng bất động - nhịp tim chậm lại, các cơ trở nên tê liệt,...

KHI ĐÀN ÔNG “YẾU SINH LÝ” VÌ TÂM LÝ

  Tình trạng “yếu sinh lý” ở nam giới – đặc biệt là khó cương cứng hoặc xuất tinh sớm khi gần gũi với người mình yêu – thường khiến người trong cuộc cảm thấy xấu hổ, mất tự tin, thậm chí là hoang mang. Tuy nhiên, rất nhiều trường hợp được ghi nhận rằng người đàn...

CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ BỆNH CƯỜNG GIÁP

GÓC NHÌN TỔNG THỂ VỀ TÂM – THÂN – KINH Cường giáp (hyperthyroidism) là tình trạng tuyến giáp sản xuất quá mức hormone thyroxine (T4) và triiodothyronine (T3), khiến cơ thể rơi vào trạng thái “tăng tốc” kéo dài. Người bệnh thường gặp các triệu chứng như hồi hộp, mất...

KHI BẠN YÊU MỘT NGƯỜI “ÁI KỶ”

Yêu một người mắc rối loạn nhân cách ái kỷ (Narcissistic Personality Disorder – NPD) không chỉ là một hành trình đầy mâu thuẫn và tổn thương, mà còn có thể khiến bạn đánh mất chính mình. Mối quan hệ ấy có thể bắt đầu bằng sự quyến rũ mạnh mẽ – bạn cảm thấy được chú ý,...

PHÂN LY – KHI NỖI ĐAU TRỞ NÊN “BÌNH THƯỜNG”

​ Có những người sống qua đau khổ mà không hề biết rằng mình đang đau. Không phải vì nỗi đau nhỏ bé hay dễ chịu – mà vì họ đã sống quá lâu trong nó, đến mức cảm giác ấy trở thành điều "bình thường", quen thuộc như hơi thở. Đó là biểu hiện sâu sắc của hiện tượng phân...

NHỮNG KẺ THÍCH “GIẢI CỨU” HÔN NHÂN NGƯỜI KHÁC

  Rối loạn nhân cách là một nhóm các dạng suy nghĩ, hành vi và cảm xúc không linh hoạt, cứng nhắc, gây ra nhiều khó khăn trong quan hệ cá nhân và xã hội. Các loại rối loạn nhân cách như rối loạn nhân cách phụ thuộc, rối loạn nhân cách ranh giới (borderline...

HỘI CHỨNG “CON ÔNG CHÁU CHA”

"Hội chứng con ông cháu cha" là cách nói phổ biến ở Việt Nam để chỉ những người trẻ được sinh ra trong gia đình có địa vị, quyền lực hoặc tài sản giàu có, từ đó nhận được nhiều đặc quyền, bảo bọc quá mức, thậm chí có thể được “trải đường” để thành công. Đây là hiện...

CUỘC ĐỜI LÀ MỘT SÂN KHẤU KHÔNG HỒI KẾT

  Với những người mang đặc điểm của rối loạn nhân cách kịch tính (Histrionic Personality Disorder – HPD), cuộc sống thường được cảm nhận như một sân khấu rộng lớn, nơi họ luôn là nhân vật chính, là trung tâm của mọi ánh nhìn. Họ thường có nhu cầu thể hiện bản...

TRẦM CẢM CƯỜI Ở NGƯỜI TRẺ

  Khi nụ cười che giấu tổn thương Trầm cảm cười (smiling depression) là một hiện tượng tâm lý đặc biệt, khi người mắc trầm cảm vẫn thể hiện ra ngoài một vẻ mặt vui vẻ, lạc quan, năng động. Họ mỉm cười, làm việc, giao tiếp như một người “ổn” – nhưng sâu bên trong...

NAM GIỚI VÀ CĂNG THẲNG MÃN TÍNH

  Ai trong chúng ta cũng từng trải qua căng thẳng, nhưng với nam giới, cách họ đối mặt với căng thẳng kéo dài (căng thẳng mãn tính) lại rất khác biệt — và đôi khi khá âm thầm. Thay vì nói ra cảm xúc hoặc tìm kiếm sự hỗ trợ, nhiều người đàn ông lại chọn cách im...

NAM GIỚI VÀ HÀNH VI TỰ HỦY HOẠI MÌNH

  Căng thẳng và sang chấn là hai trạng thái có khả năng âm thầm định hình hành vi, đặc biệt là ở những người mang trong mình nhiều niềm tin tiêu cực về bản thân. Ở nhiều nam giới, khi đối mặt với áp lực quá mức từ công việc, mối quan hệ, hoặc sự kỳ vọng xã hội về...

CĂNG CƠ CẢM XÚC TỪ CĂNG THẲNG VÀ SANG CHẤN

  Căng cơ cảm xúc là hiện tượng phổ biến ở nhiều người, đặc biệt trong các bối cảnh căng thẳng kéo dài, sang chấn hoặc rối loạn điều hòa cảm xúc. Khi cảm xúc bị kìm nén hoặc không thể giải phóng đúng cách, cơ thể thường "giữ" lại cảm xúc dưới dạng căng cơ, co...

TẠI SAO TA ĐÔNG CỨNG

  Tại sao ta “đông cứng” và cố làm hài lòng người khác khi lớn lên trong môi trường không an toàn Khi chúng ta sống trong một môi trường đầy căng thẳng như gia đình có bạo hành, la mắng, kiểm soát hoặc bị bỏ mặc, cơ thể và não bộ sẽ dần hình thành những cách đặc...

THÓI QUEN LÀM HÀI LÒNG NGƯỜI KHÁC

  Trong những tình huống bị đe dọa, hệ thần kinh của chúng ta có thể phản ứng theo ba hướng: chiến đấu (fight), bỏ chạy (flight) hoặc đông cứng (freeze). Trong trạng thái đông cứng, cơ thể rơi vào tình trạng bất động - nhịp tim chậm lại, các cơ trở nên tê liệt,...

LẠC NỘI MẠC TỬ CUNG VÀ CĂNG THẲNG MÃN TÍNH

  Khi cơ thể không còn là nơi an toàn Lạc nội mạc tử cung không chỉ là một bệnh phụ khoa. Đó là một trải nghiệm sống toàn thân, toàn tâm – nơi người phụ nữ không chỉ đối mặt với cơn đau thể xác kéo dài, mà còn sống chung với nỗi bất an, mệt mỏi, và cảm giác cô...

HỘI CHỨNG NHỮNG ĐỨA TRẺ “ZOOMBIE”

  Khi mạng xã hội làm trầm trọng thêm ADHD Trong vài năm trở lại đây, thuật ngữ “hội chứng những đứa trẻ zombie” được sử dụng để mô tả hình ảnh những đứa trẻ trở nên đờ đẫn, mất khả năng tập trung, và phản ứng chậm chạp sau thời gian dài tiếp xúc với màn hình,...

KHI XẤU HỔ TRUYỀN TỪ MẸ SANG CON GÁI

  Trong quá trình làm việc trị liệu với phụ nữ, một trong những điều khiến người ta day dứt nhất không phải là những tổn thương cụ thể, mà là cảm giác xấu hổ bám rễ vào tận sâu bên trong. Nhiều phụ nữ mang trong mình cảm giác rằng sự tồn tại của họ là một điều...

KHI ĐÀN ÔNG “YẾU SINH LÝ” VÌ TÂM LÝ

  Tình trạng “yếu sinh lý” ở nam giới – đặc biệt là khó cương cứng hoặc xuất tinh sớm khi gần gũi với người mình yêu – thường khiến người trong cuộc cảm thấy xấu hổ, mất tự tin, thậm chí là hoang mang. Tuy nhiên, rất nhiều trường hợp được ghi nhận rằng người đàn...

CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ BỆNH CƯỜNG GIÁP

GÓC NHÌN TỔNG THỂ VỀ TÂM – THÂN – KINH Cường giáp (hyperthyroidism) là tình trạng tuyến giáp sản xuất quá mức hormone thyroxine (T4) và triiodothyronine (T3), khiến cơ thể rơi vào trạng thái “tăng tốc” kéo dài. Người bệnh thường gặp các triệu chứng như hồi hộp, mất...