CÒN CHÚT TÌNH NÀO CHO EM

CÒN CHÚT TÌNH NÀO CHO EM

Có rất nhiều người trong chúng ta đã từng một lần trong đời say nắng hay thầm thương trộm nhớ một người mà lòng chẳng bao giờ dám tỏ. Cũng bởi sợ lời chối từ của người yêu, cũng lo ta mất đi cái tình vừa chớm nở hay vì sĩ diện nên thôi đành ngó lơ dù rằng tim ai cũng đã từng lỡ nhịp. Những dùng dằng trong việc nói lên tâm sự đơn phương không chỉ làm đau nhói trái tim người trong cuộc mà đôi lúc cũng gây ra lắm bẽ bàng cho người may mắn được yêu. 

Yêu mà chẳng thể nói nên lời

Chuyện tình yêu, ham muốn vốn dĩ rất phức tạp, là thứ rất khó kiểm soát, và cũng chẳng ai cắt nghĩa được lý do tại sao ta yêu nhau, hay chẳng ai có thể phân định rạch ròi tốt-xấu, đúng-sai. Người bạn say nắng dù biết chẳng đến được với nhau nhưng một khi cảm xúc đã lên tiếng thì lý trí chỉ biết lủi thủi đi về lẻ bóng. 

Còn nhớ, trong một buổi nói chuyện chuyên đề, Phượng Liên đã nghẹn ngào tâm sự: “Theo cô, khi một người chồng nằm im quên hết mọi thứ, anh ấy quên luôn cả sự tồn tại của người vợ, rồi người vợ yêu một người đàn ông khác, thì người vợ có được xem là kẻ phản bội không?”

Nước mắt Liên vừa kịp khóc cho người chồng quá cố thì bản thân cũng cảm thấy xấu hổ vì đã thầm yêu kẻ khác. Nỗi cô đơn cùng những năm tháng quạnh hiu bên chồng khiến cô thèm một câu hỏi han và một ai đó quan tâm đến mình. Đến khi gặp Thịnh đưa vợ bị bệnh chết não vào nằm cùng tầng với chồng Liên thì cả hai mới có dịp tâm tình lúc trống trải.

Rồi vợ Thịnh cũng ra đi sau đó, đàn ông chưa kịp 50 đã thành góa vợ, đàn bà mới 40 cũng ra góa chồng. Liên qua lại chăm sóc anh và dặn dò những lúc cô không có mặt. Tình cảm lớn dần theo năm tháng nhưng đợi hoài mà Thịnh chẳng ngỏ một lời. Anh còn bận tiếc thương người vợ quá cố. Anh yêu cô ấy nhiều đến nỗi ngay cả những lúc mặn nồng cũng gọi tên cô.  Liên thấy mình có lỗi nhưng sao cô không thể níu giữ trái tim mình, càng không thể bỏ mặc anh một mình trong hiu quạnh.

Ngõ tối đàn bà

Liên nói chị thèm được như những người đàn bà có chồng vẹn nguyên. Thi thoảng được chồng gọi tên, lắm lúc anh say xỉn đi về kì kèo, giận hờn rồi mắng mỏ. Trong cái nắng chói chang của miền Đông Nam Bộ, giữa những bạt ngàn, chị ước gì có ai đó túm lấy mình, rồi ghì chặt một cái cho chị thấy mình còn tỉnh. Nói vậy chứ, cái chị thèm cũng rất đỗi đàn bà, chỉ là có ai đó nghe mình hỉ hả chuyện đời mỗi lần dắt xe về tới cửa. 

Bất cứ cảnh nào có chồng có vợ hiện diện là chị tủi thân. Lấy chồng từ khi ra trường đến nay đã hơn mười năm vậy mà hết năm năm anh sống đời thực vật. Cũng là tình yêu mà lấy nhau, anh đi công trình rồi chẳng may bị giàn giáo đè trúng rồi thành ra cái cây chẳng nghĩ suy, quên mất vợ tên gì. Anh cứ í ới gọi tên ai đó mà chớ hề kêu tên chị. Trong những lần thèm được như vợ người ta, chị lén gọi anh tỉnh lại mà cũng như không. Chị khóc, bĩu môi rồi càm ràm một mình. Có lần Thịnh bắt gặp, hình như anh thấy mình trong nỗi đau đàn bà đó. Anh muốn san sẻ nên vội vàng hôn lấy hôn để người đàn bà chẳng phải vợ mình để biết cả hai còn tồn tại. Thành thực mà nói, anh thèm đàn bà chứ chẳng yêu ai khác ngoài vợ mình.

Sẽ có người trách Thịnh sao lại sớm phản bội vợ, gieo vào lòng người đàn bà thèm yêu một hạt giống yêu đương chẳng thể đâm chồi. Có người lại chỉ trích đàn bà không biết thủy chung trong lúc chồng bệnh hoạn lại để tình riêng phản bội lại mình. Bởi không ai trong chúng ta biết được khi nào là lần cuối cùng, chỉ đến khi đi đến giới hạn của sự biệt ly, của những nỗi đau kéo dài theo năm tháng khi đó ta mới có thể đồng cảm, và rồi biết quý yêu người ở hiện tại.

Cần bao lâu để vượt qua sự mất mát

Theo các nghiên cứu tâm lý, khi ai đó mất đi người mình thương yêu thì cần từ 6 tháng đến 2 năm để họ nguôi ngoai, nhưng nỗi đau thì vẫn âm ỉ những ngày sau đó, có khi đến suốt cuộc đời vì còn phụ thuộc vào tình cảm đó sâu đậm thế nào.

Anh đến với Liên trong những rối bời và gần kề với sự mất mát. Người anh đầu ấp tay gối đã ra đi vĩnh viễn trong sự tiếc nuối của gia đình sau những ngày bạo bệnh. Anh mất đi một người yêu, người vợ, người tri kỷ, người mà anh đã từng muốn sống trọn đời. Còn Liên với chừng ấy thời gian tưởng như gục ngã vì một mình đi về, phải gánh gồng cả những nỗi cô đơn. Lúc cô thờ ơ muốn buông bỏ cái hạnh phúc cá nhân nhất thì Thịnh lại đến như một cơn mưa rào tưới mát cả sa mạc. 

Cô đơn, những năm tháng lạnh lẽo gối chăn, sự phẫn uất, nuối tiếc, sự lãnh đạm, mong mỏi người mình yêu sống lại, nhưng rồi tất cả lịm chết trong im lặng là động cơ để Thịnh và Liên tìm đến nhau. Nhiều người đàn ông như Thịnh sẽ chọn tình dục, rượu, thuốc lá để thoát khỏi cảm xúc đau buồn của mối quan hệ hiện tại. Còn đàn bà như Liên sẽ khao khát một sự kết nối trong tâm hồn để phản kháng và chạy trốn cảnh trống vắng, một mình.

Sẽ tốt hơn nếu Liên ngừng suy nghĩ đến những gì đã trải qua vì giây phút đó chỉ làm cô thêm nặng lòng trước sự quay lưng của Thịnh. Tập trung cho hiện tại, và cho bản thân mình nhiều hơn là những đau khổ, dằn vặt. Không có đàn ông vô tâm, chỉ có điều đàn ông chỉ quan tâm tới những người phụ nữ có giá trị bên cạnh họ. Và bạn cũng sẽ là một người phụ nữ có nhiều hơn sự quan tâm đó nếu bạn biết yêu thương bản thân mình. Nhưng khi bạn đã đủ yêu thương và thấu hiểu người đàn ông đó mà anh vẫn cứ thờ ơ, lãnh đạm thì có nghĩa là đã đến lúc bạn nên nghĩ đến việc tìm một người đàn ông khác phù hợp hơn.

Cuộc sống vẫn luôn tràn đầy những điều ngoài ý muốn. Chẳng ai biết được ngày mai sẽ ra sao hay trong những điều ngoài ý muốn cái nào sẽ đến trước. Lúc chúng ta còn mãi đang trách cứ chồng vợ mình thì ngoài kia, đâu đó còn có những người đến cơ hội nổi nóng cuối cùng cũng chẳng có. Vậy nên, đã là vợ chồng hãy luôn yêu thương và trân trọng người bên cạnh, để khi chuyện gì xảy ra ta cũng không hối tiếc vì đã sống và nuôi dưỡng một tình yêu trọn vẹn.

MIA NGUYỄN

Có rất nhiều người trong chúng ta đã từng một lần trong đời say nắng hay thầm thương trộm nhớ một người mà lòng chẳng bao giờ dám tỏ. Cũng bởi sợ lời chối từ của người yêu, cũng lo ta mất đi cái tình vừa chớm nở hay vì sĩ diện nên thôi đành ngó lơ dù rằng tim ai cũng đã từng lỡ nhịp. Những dùng dằng trong việc nói lên tâm sự đơn phương không chỉ làm đau nhói trái tim người trong cuộc mà đôi lúc cũng gây ra lắm bẽ bàng cho người may mắn được yêu. 

Yêu mà chẳng thể nói nên lời

Chuyện tình yêu, ham muốn vốn dĩ rất phức tạp, là thứ rất khó kiểm soát, và cũng chẳng ai cắt nghĩa được lý do tại sao ta yêu nhau, hay chẳng ai có thể phân định rạch ròi tốt-xấu, đúng-sai. Người bạn say nắng dù biết chẳng đến được với nhau nhưng một khi cảm xúc đã lên tiếng thì lý trí chỉ biết lủi thủi đi về lẻ bóng. 

Còn nhớ, trong một buổi nói chuyện chuyên đề, Phượng Liên đã nghẹn ngào tâm sự: “Theo cô, khi một người chồng nằm im quên hết mọi thứ, anh ấy quên luôn cả sự tồn tại của người vợ, rồi người vợ yêu một người đàn ông khác, thì người vợ có được xem là kẻ phản bội không?”

Nước mắt Liên vừa kịp khóc cho người chồng quá cố thì bản thân cũng cảm thấy xấu hổ vì đã thầm yêu kẻ khác. Nỗi cô đơn cùng những năm tháng quạnh hiu bên chồng khiến cô thèm một câu hỏi han và một ai đó quan tâm đến mình. Đến khi gặp Thịnh đưa vợ bị bệnh chết não vào nằm cùng tầng với chồng Liên thì cả hai mới có dịp tâm tình lúc trống trải.

Rồi vợ Thịnh cũng ra đi sau đó, đàn ông chưa kịp 50 đã thành góa vợ, đàn bà mới 40 cũng ra góa chồng. Liên qua lại chăm sóc anh và dặn dò những lúc cô không có mặt. Tình cảm lớn dần theo năm tháng nhưng đợi hoài mà Thịnh chẳng ngỏ một lời. Anh còn bận tiếc thương người vợ quá cố. Anh yêu cô ấy nhiều đến nỗi ngay cả những lúc mặn nồng cũng gọi tên cô.  Liên thấy mình có lỗi nhưng sao cô không thể níu giữ trái tim mình, càng không thể bỏ mặc anh một mình trong hiu quạnh.

Ngõ tối đàn bà

Liên nói chị thèm được như những người đàn bà có chồng vẹn nguyên. Thi thoảng được chồng gọi tên, lắm lúc anh say xỉn đi về kì kèo, giận hờn rồi mắng mỏ. Trong cái nắng chói chang của miền Đông Nam Bộ, giữa những bạt ngàn, chị ước gì có ai đó túm lấy mình, rồi ghì chặt một cái cho chị thấy mình còn tỉnh. Nói vậy chứ, cái chị thèm cũng rất đỗi đàn bà, chỉ là có ai đó nghe mình hỉ hả chuyện đời mỗi lần dắt xe về tới cửa. 

Bất cứ cảnh nào có chồng có vợ hiện diện là chị tủi thân. Lấy chồng từ khi ra trường đến nay đã hơn mười năm vậy mà hết năm năm anh sống đời thực vật. Cũng là tình yêu mà lấy nhau, anh đi công trình rồi chẳng may bị giàn giáo đè trúng rồi thành ra cái cây chẳng nghĩ suy, quên mất vợ tên gì. Anh cứ í ới gọi tên ai đó mà chớ hề kêu tên chị. Trong những lần thèm được như vợ người ta, chị lén gọi anh tỉnh lại mà cũng như không. Chị khóc, bĩu môi rồi càm ràm một mình. Có lần Thịnh bắt gặp, hình như anh thấy mình trong nỗi đau đàn bà đó. Anh muốn san sẻ nên vội vàng hôn lấy hôn để người đàn bà chẳng phải vợ mình để biết cả hai còn tồn tại. Thành thực mà nói, anh thèm đàn bà chứ chẳng yêu ai khác ngoài vợ mình.

Sẽ có người trách Thịnh sao lại sớm phản bội vợ, gieo vào lòng người đàn bà thèm yêu một hạt giống yêu đương chẳng thể đâm chồi. Có người lại chỉ trích đàn bà không biết thủy chung trong lúc chồng bệnh hoạn lại để tình riêng phản bội lại mình. Bởi không ai trong chúng ta biết được khi nào là lần cuối cùng, chỉ đến khi đi đến giới hạn của sự biệt ly, của những nỗi đau kéo dài theo năm tháng khi đó ta mới có thể đồng cảm, và rồi biết quý yêu người ở hiện tại.

Cần bao lâu để vượt qua sự mất mát

Theo các nghiên cứu tâm lý, khi ai đó mất đi người mình thương yêu thì cần từ 6 tháng đến 2 năm để họ nguôi ngoai, nhưng nỗi đau thì vẫn âm ỉ những ngày sau đó, có khi đến suốt cuộc đời vì còn phụ thuộc vào tình cảm đó sâu đậm thế nào.

Anh đến với Liên trong những rối bời và gần kề với sự mất mát. Người anh đầu ấp tay gối đã ra đi vĩnh viễn trong sự tiếc nuối của gia đình sau những ngày bạo bệnh. Anh mất đi một người yêu, người vợ, người tri kỷ, người mà anh đã từng muốn sống trọn đời. Còn Liên với chừng ấy thời gian tưởng như gục ngã vì một mình đi về, phải gánh gồng cả những nỗi cô đơn. Lúc cô thờ ơ muốn buông bỏ cái hạnh phúc cá nhân nhất thì Thịnh lại đến như một cơn mưa rào tưới mát cả sa mạc. 

Cô đơn, những năm tháng lạnh lẽo gối chăn, sự phẫn uất, nuối tiếc, sự lãnh đạm, mong mỏi người mình yêu sống lại, nhưng rồi tất cả lịm chết trong im lặng là động cơ để Thịnh và Liên tìm đến nhau. Nhiều người đàn ông như Thịnh sẽ chọn tình dục, rượu, thuốc lá để thoát khỏi cảm xúc đau buồn của mối quan hệ hiện tại. Còn đàn bà như Liên sẽ khao khát một sự kết nối trong tâm hồn để phản kháng và chạy trốn cảnh trống vắng, một mình.

Sẽ tốt hơn nếu Liên ngừng suy nghĩ đến những gì đã trải qua vì giây phút đó chỉ làm cô thêm nặng lòng trước sự quay lưng của Thịnh. Tập trung cho hiện tại, và cho bản thân mình nhiều hơn là những đau khổ, dằn vặt. Không có đàn ông vô tâm, chỉ có điều đàn ông chỉ quan tâm tới những người phụ nữ có giá trị bên cạnh họ. Và bạn cũng sẽ là một người phụ nữ có nhiều hơn sự quan tâm đó nếu bạn biết yêu thương bản thân mình. Nhưng khi bạn đã đủ yêu thương và thấu hiểu người đàn ông đó mà anh vẫn cứ thờ ơ, lãnh đạm thì có nghĩa là đã đến lúc bạn nên nghĩ đến việc tìm một người đàn ông khác phù hợp hơn.

Cuộc sống vẫn luôn tràn đầy những điều ngoài ý muốn. Chẳng ai biết được ngày mai sẽ ra sao hay trong những điều ngoài ý muốn cái nào sẽ đến trước. Lúc chúng ta còn mãi đang trách cứ chồng vợ mình thì ngoài kia, đâu đó còn có những người đến cơ hội nổi nóng cuối cùng cũng chẳng có. Vậy nên, đã là vợ chồng hãy luôn yêu thương và trân trọng người bên cạnh, để khi chuyện gì xảy ra ta cũng không hối tiếc vì đã sống và nuôi dưỡng một tình yêu trọn vẹn.

MIA NGUYỄN

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...

CHE GIẤU BÍ MẬT ĐỂ GIA ĐÌNH KHÔNG TAN VỠ

Trong nhiều gia đình, khi có một sự thật khó chấp nhận – như chuyện vợ hoặc chồng ngoại tình, hay việc hôn nhân không còn hạnh phúc – các thành viên thường chọn cách che giấu và né tránh. Người lớn nói dối rằng “mọi chuyện vẫn ổn”, con cái giả vờ tin, còn cả gia đình...

TẠI SAO VIỆT NAM ÍT NƠI ĐÀO TẠO TÂM LÝ TRỊ LIỆU?

Tâm lý trị liệu – hiểu như một ngành khoa học ứng dụng đòi hỏi đào tạo bài bản, giám sát lâm sàng và tiêu chuẩn đạo đức nghiêm ngặt – hiện còn khan hiếm tại Việt Nam. Sự thiếu hụt này không chỉ đến từ khó khăn trong hệ thống giáo dục mà còn bắt nguồn từ văn hóa, chính...

ĐỨA TRẺ VÀ NGƯỜI MẸ TRẦM CẢM

  Khi người mẹ rơi vào trầm cảm, đứa trẻ không chỉ mất đi nguồn chăm sóc thường xuyên mà còn thiếu vắng sự kết nối cảm xúc – yếu tố thiết yếu cho sự phát triển thần kinh và gắn bó. Trầm cảm khiến người mẹ trở nên rút lui, nét mặt ít biểu cảm, giọng nói phẳng, khả...

KHI NGƯỜI MẸ ĐE DỌA BỎ MẶT CON TRAI MÌNH…

  Khi một người mẹ đe dọa bỏ mặc, rời đi, hoặc “không cần con nữa”, trải nghiệm này gây ra một dạng sang chấn gắn bó đặc biệt nặng nề đối với đứa trẻ, kể cả khi lời đe dọa không trở thành sự thật. Đối với trẻ em, người mẹ đại diện cho sự sống còn, an toàn và ổn...

NỖI ĐAU MẤT NGƯỜI THÂN

Khi cơ thể và tâm trí cùng tan vỡ Mất người thân là một trong những trải nghiệm đau đớn nhất mà con người có thể trải qua. Nó không chỉ là việc một người rời khỏi cuộc đời ta, mà còn là sự sụp đổ của cảm giác gắn bó, an toàn và ý nghĩa sống. Với nhiều người, đây không...

SANG CHẤN ĐẠO ĐỨC – MORAL INJURY

Khi vết thương nằm ở tầng sâu của lương tâm Không phải mọi sang chấn đều đến từ sợ hãi hay bạo lực. Có những tổn thương không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng gặm nhấm con người từ bên trong – đó là sang chấn đạo đức (moral injury). Nó xuất hiện khi một người làm,...

PHÂN LY CƠ THỂ

  Phân ly cơ thể (somatic dissociation) là một dạng đặc biệt của phản ứng phân ly, trong đó sự tách rời không diễn ra ở cấp độ ý thức hay ký ức, mà biểu hiện trực tiếp thông qua cảm giác cơ thể, tri giác thân thể và các chức năng sinh học. Đây là một chiến lược...

PHÂN LY BẢN NGÃ

  Dissociative parts – hay các phần phân ly của bản ngã – là khái niệm trung tâm trong tâm lý học sang chấn hiện đại, mô tả hiện tượng tâm trí con người “tách ra” thành nhiều phần tương đối độc lập nhằm thích nghi với các trải nghiệm đau thương vượt quá khả năng...

NHỮNG ĐỨA TRẺ ĂN CẮP

Tiếng nói thầm lặng của nỗi đau Khi một đứa trẻ bị phát hiện ăn cắp, người lớn thường vội vàng quy kết đó là hành vi sai trái, vô đạo đức hay “mất dạy”. Thế nhưng, nếu ta dừng lại để lắng nghe phía sau hành vi ấy, ta sẽ nhận ra đó không chỉ là câu chuyện về một món đồ...

PHÂN LY, TÊ LIỆT, ĐÔNG CỨNG GÂY ĐAU KHI QUAN HỆ

  Hiện tượng tê liệt, đông cứng hoặc phân ly ở bộ phận sinh dục nữ là một chủ đề nhạy cảm nhưng rất quan trọng trong lĩnh vực trị liệu tình dục và sang chấn. Đây không phải là dấu hiệu của sự “lạnh lùng” hay “thiếu ham muốn” như nhiều người lầm tưởng, mà là phản...

RỐI LOẠN PHÂN LY

  Khi tâm trí tách rời để sinh tồn Rối loạn phân ly là một cơ chế tự bảo vệ phức tạp của tâm trí, xảy ra khi con người phải đối diện với những trải nghiệm quá sức chịu đựng, thường là sang chấn nghiêm trọng trong thời thơ ấu như bạo hành, xâm hại tình dục, bỏ...