ĐỪNG CHIA TAY VÌ KHÔNG HỢP

ĐỪNG CHIA TAY VÌ KHÔNG HỢP

Cách đây vài hôm, tôi đọc được tin tức cặp đôi nghệ sĩ mà tôi ngưỡng mộ và yêu thích lâu bất ngờ tuyên bố li hôn. Sự đổ vỡ của hai người được giải thích bằng một lí do vô cùng quen thuộc là “không hợp”. Đây ắt hẳn cũng là lí do kinh điển của rất nhiều cặp đôi khác khi quyết định chia lìa đôi ngả. Tôi tự hỏi: Thế nào mới là hợp nhau? Có người nào vừa sinh ra đã thật sự hợp và dành cho người khác hay không?

Mỗi người chúng ta kể từ lúc sinh thành đã là một cá thể riêng biệt và độc nhất. Thế giới lớn như vậy, nhưng chẳng có hai viên sỏi hoàn toàn tương đồng. Trái Đất 8 tỉ người, nhưng cũng không có hai cá thể hoàn toàn giống nhau. Mỗi người đều sẽ có những nét riêng biệt, đặc trưng về tính cách, thói quen, sở thích, và kể cả cách yêu thương người khác. Điều đó tạo nên bản sắc và nét đặc biệt, không trộn lẫn của một con người.

Chúng ta có thể có sự đồng điệu và hòa hợp ở một khía cạnh nào đó. Nhưng ở vài khía cạnh khác, chúng ta sẽ gặp sự bất đồng. Như một lẽ tự nhiên, trải qua càng nhiều thời gian, những bất đồng và mâu thuẫn ngày một xuất hiện nhiều hơn. Không có cặp đôi nào yêu nhau mà tránh khỏi đôi lần cãi vã. Chỉ là họ xem những lần giận dỗi đó như thử thách tình yêu hay dấu hiệu rạn nứt, và sau tất cả, họ lựa chọn cảm thông hay buông tay.

Ắt hẳn chúng ta đều từng nghe qua câu chuyện nàng tiên cá Ariel vì đem lòng yêu quý thế giới con người và thương nhớ chàng hoàng tử đất liền nên mới chấp nhận dùng giọng hát để đổi lấy đôi chân từ bà phù thủy. Chàng hoàng tử loài người cũng vì tình yêu dành cho nàng nên mới sẵn sàng chấp nhận một mỹ nhân ngư không cùng chủng tộc và giống loài với mình.

Trên đời này vốn đâu tồn tại một người có thể yêu ta giống hệt như cách ta đã yêu họ. Cũng không có ai sinh ra đã được định sẵn là mảnh ghép hoàn hảo, vừa vặn với ai. Chính vì yêu nhau nên chúng ta mới học cách chấp nhận và cảm thông cho khuyết điểm của người còn lại. Cảm xúc chân thành nơi ngực trái còn giúp chúng ta nỗ lực sửa đổi bản thân, tự bào mòn những góc cạnh của chính mình để có thể ôm lấy người kia một cách trọn vẹn không lo ngại.

Tôi từng đọc được một câu chuyện trên mạng như thế này. Cô gái cho rằng khuyết điểm người trong mộng nhiều như sao trên trời, còn ưu điểm lại vô cùng ít ỏi, chẳng khác nào mặt trời chỉ tồn tại một cái duy nhất. Thế nhưng điều đó không làm ảnh hưởng đến tình cảm mà cô ấy dành cho người mình yêu, vì một khi mặt trời xuất hiện, tất cả những vì sao đều phải lu mờ. 

Thật vậy, vì “tình nhân trong mắt hóa Tây Thi” nên khi còn yêu nhau, cơ chế của não bộ tự động bỏ qua mọi điểm xấu của đối phương. Mọi sự khác biệt, bất đồng của người đó cũng khiến ta cảm thấy thật đáng yêu và đặc biệt. Nhưng lúc không còn yêu nhau nữa, một mâu thuẫn nho nhỏ cũng có thể bị khuếch đại thành hòn đá lớn, chắn ngang trái tim của cả hai.

Suy cho cùng không phải là chúng ta không hợp nhau, mà là trái tim không còn dành cho nhau nữa. Hai người yêu nhau giống như hai viên đá sần sùi được bỏ vào lọ thủy tinh. Tình yêu giữa cả hai chính là chất keo lỏng len lỏi từng ngóc ngách, lấp đầy những lỗ hổng và gắn kết cả hai thành một tổng thể hợp nhất. Một khi tình yêu lu mờ, những gai góc và thiếu sót của đối phương sẽ dần xuất hiện.

Có một câu nói như thế này: “Nếu muốn sẽ tìm cách. Nếu không muốn sẽ tìm lí do”. Những cặp tình nhân gắn bó với nhau khi xảy ra mâu thuẫn sẽ cùng tìm cách tháo gỡ khúc mắc. Thậm chí họ trở nên thấu hiểu nhau hơn, yêu thương và thông cảm cho nhau nhiều hơn sau mỗi lần dỗi hờn và cãi vã.

Một khi tình cảm úa màu, lí do kết thúc nào cũng trở thành một lời biện hộ sáo rỗng. Nếu thật sự không hợp nhau thì tại sao ngay từ đầu chúng ta còn bắt đầu, còn cùng nhau trải qua khoảng thời gian sẵn sàng san sẻ, bù đắp lỗi lầm và bao dung cho nhau? Nguyên nhân cốt lõi ở đây không phải là không hợp, mà là trái tim đã thay đổi – luôn nghĩ đến vượt thoát, tìm kiếm cái mới thay vì nỗ lực giải quyết những mâu thuẫn đang có.

Hạnh phúc không phải là một cây đại thụ có sẵn mà con người có thể lập tức chạy đến để núp mình dưới bóng mát. Hạnh phúc khởi nguồn từ những hạt mầm nhỏ bé mà cả hai cần chính tay gieo trồng và chăm lo. Khi thiếu đi tình cảm hay sự hi sinh, hạt giống ấy chưa kịp đâm chồi đã phải chết dần chết mòn nơi đất cát khô cạn và bạc bẽo.

Tình yêu trưởng thành đòi hỏi sự nhẫn nhịn, hi sinh và thấu hiểu. Đừng tìm kiếm những thứ sẵn có, cũng đừng nhân danh tình yêu để áp đặt, bắt ép người khác làm theo ý mình. Hết yêu thì chia xa, nhưng nếu còn yêu, hãy học cách cảm thông và hi sinh để có một tình yêu hòa hợp, vẹn tròn. 

CATHERINE

Cách đây vài hôm, tôi đọc được tin tức cặp đôi nghệ sĩ mà tôi ngưỡng mộ và yêu thích lâu bất ngờ tuyên bố li hôn. Sự đổ vỡ của hai người được giải thích bằng một lí do vô cùng quen thuộc là “không hợp”. Đây ắt hẳn cũng là lí do kinh điển của rất nhiều cặp đôi khác khi quyết định chia lìa đôi ngả. Tôi tự hỏi: Thế nào mới là hợp nhau? Có người nào vừa sinh ra đã thật sự hợp và dành cho người khác hay không?

Mỗi người chúng ta kể từ lúc sinh thành đã là một cá thể riêng biệt và độc nhất. Thế giới lớn như vậy, nhưng chẳng có hai viên sỏi hoàn toàn tương đồng. Trái Đất 8 tỉ người, nhưng cũng không có hai cá thể hoàn toàn giống nhau. Mỗi người đều sẽ có những nét riêng biệt, đặc trưng về tính cách, thói quen, sở thích, và kể cả cách yêu thương người khác. Điều đó tạo nên bản sắc và nét đặc biệt, không trộn lẫn của một con người.

Chúng ta có thể có sự đồng điệu và hòa hợp ở một khía cạnh nào đó. Nhưng ở vài khía cạnh khác, chúng ta sẽ gặp sự bất đồng. Như một lẽ tự nhiên, trải qua càng nhiều thời gian, những bất đồng và mâu thuẫn ngày một xuất hiện nhiều hơn. Không có cặp đôi nào yêu nhau mà tránh khỏi đôi lần cãi vã. Chỉ là họ xem những lần giận dỗi đó như thử thách tình yêu hay dấu hiệu rạn nứt, và sau tất cả, họ lựa chọn cảm thông hay buông tay.

Ắt hẳn chúng ta đều từng nghe qua câu chuyện nàng tiên cá Ariel vì đem lòng yêu quý thế giới con người và thương nhớ chàng hoàng tử đất liền nên mới chấp nhận dùng giọng hát để đổi lấy đôi chân từ bà phù thủy. Chàng hoàng tử loài người cũng vì tình yêu dành cho nàng nên mới sẵn sàng chấp nhận một mỹ nhân ngư không cùng chủng tộc và giống loài với mình.

Trên đời này vốn đâu tồn tại một người có thể yêu ta giống hệt như cách ta đã yêu họ. Cũng không có ai sinh ra đã được định sẵn là mảnh ghép hoàn hảo, vừa vặn với ai. Chính vì yêu nhau nên chúng ta mới học cách chấp nhận và cảm thông cho khuyết điểm của người còn lại. Cảm xúc chân thành nơi ngực trái còn giúp chúng ta nỗ lực sửa đổi bản thân, tự bào mòn những góc cạnh của chính mình để có thể ôm lấy người kia một cách trọn vẹn không lo ngại.

Tôi từng đọc được một câu chuyện trên mạng như thế này. Cô gái cho rằng khuyết điểm người trong mộng nhiều như sao trên trời, còn ưu điểm lại vô cùng ít ỏi, chẳng khác nào mặt trời chỉ tồn tại một cái duy nhất. Thế nhưng điều đó không làm ảnh hưởng đến tình cảm mà cô ấy dành cho người mình yêu, vì một khi mặt trời xuất hiện, tất cả những vì sao đều phải lu mờ. 

Thật vậy, vì “tình nhân trong mắt hóa Tây Thi” nên khi còn yêu nhau, cơ chế của não bộ tự động bỏ qua mọi điểm xấu của đối phương. Mọi sự khác biệt, bất đồng của người đó cũng khiến ta cảm thấy thật đáng yêu và đặc biệt. Nhưng lúc không còn yêu nhau nữa, một mâu thuẫn nho nhỏ cũng có thể bị khuếch đại thành hòn đá lớn, chắn ngang trái tim của cả hai.

Suy cho cùng không phải là chúng ta không hợp nhau, mà là trái tim không còn dành cho nhau nữa. Hai người yêu nhau giống như hai viên đá sần sùi được bỏ vào lọ thủy tinh. Tình yêu giữa cả hai chính là chất keo lỏng len lỏi từng ngóc ngách, lấp đầy những lỗ hổng và gắn kết cả hai thành một tổng thể hợp nhất. Một khi tình yêu lu mờ, những gai góc và thiếu sót của đối phương sẽ dần xuất hiện.

Có một câu nói như thế này: “Nếu muốn sẽ tìm cách. Nếu không muốn sẽ tìm lí do”. Những cặp tình nhân gắn bó với nhau khi xảy ra mâu thuẫn sẽ cùng tìm cách tháo gỡ khúc mắc. Thậm chí họ trở nên thấu hiểu nhau hơn, yêu thương và thông cảm cho nhau nhiều hơn sau mỗi lần dỗi hờn và cãi vã.

Một khi tình cảm úa màu, lí do kết thúc nào cũng trở thành một lời biện hộ sáo rỗng. Nếu thật sự không hợp nhau thì tại sao ngay từ đầu chúng ta còn bắt đầu, còn cùng nhau trải qua khoảng thời gian sẵn sàng san sẻ, bù đắp lỗi lầm và bao dung cho nhau? Nguyên nhân cốt lõi ở đây không phải là không hợp, mà là trái tim đã thay đổi – luôn nghĩ đến vượt thoát, tìm kiếm cái mới thay vì nỗ lực giải quyết những mâu thuẫn đang có.

Hạnh phúc không phải là một cây đại thụ có sẵn mà con người có thể lập tức chạy đến để núp mình dưới bóng mát. Hạnh phúc khởi nguồn từ những hạt mầm nhỏ bé mà cả hai cần chính tay gieo trồng và chăm lo. Khi thiếu đi tình cảm hay sự hi sinh, hạt giống ấy chưa kịp đâm chồi đã phải chết dần chết mòn nơi đất cát khô cạn và bạc bẽo.

Tình yêu trưởng thành đòi hỏi sự nhẫn nhịn, hi sinh và thấu hiểu. Đừng tìm kiếm những thứ sẵn có, cũng đừng nhân danh tình yêu để áp đặt, bắt ép người khác làm theo ý mình. Hết yêu thì chia xa, nhưng nếu còn yêu, hãy học cách cảm thông và hi sinh để có một tình yêu hòa hợp, vẹn tròn. 

CATHERINE

ĐẰNG SAU SỰ TỨC GIẬN

Cơn tức giận thường được nhìn thấy như một phản ứng bùng nổ, mạnh mẽ và đôi khi gây tổn hại trong các mối quan hệ. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ hơn, tức giận không phải lúc nào cũng là “vấn đề gốc”. Đằng sau nó là những hoạt động phức tạp của hệ thần kinh, những ký ức...

TRẦM CẢM – CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

  Trầm cảm từ lâu được xem là một trong những rối loạn tâm thần phổ biến và gây nhiều hệ lụy nhất. Khi nhắc đến trầm cảm, phần lớn mọi người nghĩ ngay đến bệnh lý cần được điều trị. Điều này không sai, nhưng nếu chỉ nhìn nhận ở một chiều, ta sẽ bỏ qua khía cạnh...

CHE GIẤU BÍ MẬT ĐỂ GIA ĐÌNH KHÔNG TAN VỠ

Trong nhiều gia đình, khi có một sự thật khó chấp nhận – như chuyện vợ hoặc chồng ngoại tình, hay việc hôn nhân không còn hạnh phúc – các thành viên thường chọn cách che giấu và né tránh. Người lớn nói dối rằng “mọi chuyện vẫn ổn”, con cái giả vờ tin, còn cả gia đình...

LGBT+ – NỖI ĐAU MANG TÊN CÔ ĐƠN

  Cô đơn là trải nghiệm mà ai cũng từng nếm trải, nhưng với cộng đồng LGBT+, nỗi cô đơn thường mang màu sắc đặc biệt sâu và đau hơn. Khi một người lớn lên trong môi trường bị kỳ thị, từ chối hay không được công nhận, não bộ họ liên tục ghi nhận tín hiệu “mình...

CÔ ĐƠN DƯỚI GÓC NHÌN SINH HỌC THẦN KINH

  Cô đơn không chỉ là cảm giác trống trải hay nỗi buồn thoáng qua, mà thực sự là một trải nghiệm đau đớn ở cấp độ sinh học thần kinh. Con người là sinh vật xã hội, bộ não chúng ta tiến hóa để duy trì kết nối với nhóm nhằm đảm bảo sự tồn tại. Khi bị tách rời hoặc...

ĐẰNG SAU SỰ TỨC GIẬN

Cơn tức giận thường được nhìn thấy như một phản ứng bùng nổ, mạnh mẽ và đôi khi gây tổn hại trong các mối quan hệ. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ hơn, tức giận không phải lúc nào cũng là “vấn đề gốc”. Đằng sau nó là những hoạt động phức tạp của hệ thần kinh, những ký ức...

TRẦM CẢM – CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

  Trầm cảm từ lâu được xem là một trong những rối loạn tâm thần phổ biến và gây nhiều hệ lụy nhất. Khi nhắc đến trầm cảm, phần lớn mọi người nghĩ ngay đến bệnh lý cần được điều trị. Điều này không sai, nhưng nếu chỉ nhìn nhận ở một chiều, ta sẽ bỏ qua khía cạnh...

CHE GIẤU BÍ MẬT ĐỂ GIA ĐÌNH KHÔNG TAN VỠ

Trong nhiều gia đình, khi có một sự thật khó chấp nhận – như chuyện vợ hoặc chồng ngoại tình, hay việc hôn nhân không còn hạnh phúc – các thành viên thường chọn cách che giấu và né tránh. Người lớn nói dối rằng “mọi chuyện vẫn ổn”, con cái giả vờ tin, còn cả gia đình...

NÓI DỐI MÃN TÍNH

  Nói dối là hành vi con người nào cũng từng trải qua, nhưng khi nó trở thành một thói quen kéo dài và dường như ăn sâu vào cách tồn tại của một người, ta gọi đó là nói dối mãn tính. Đây không chỉ đơn thuần là sự gian lận hay thiếu trung thực, mà thường là một cơ...

CHIẾC MẶT NẠ HOÀN HẢO

  Có những đứa trẻ từ rất sớm đã học cách khoác lên mình “chiếc mặt nạ hoàn hảo”. Các em nỗ lực đạt điểm cao, giành thành tích, cư xử gương mẫu và không để lộ chút yếu đuối nào. Đối với các em, sự hoàn hảo giống như một đặc quyền: nó giúp che giấu những mong manh...

LGBT+ – NỖI ĐAU MANG TÊN CÔ ĐƠN

  Cô đơn là trải nghiệm mà ai cũng từng nếm trải, nhưng với cộng đồng LGBT+, nỗi cô đơn thường mang màu sắc đặc biệt sâu và đau hơn. Khi một người lớn lên trong môi trường bị kỳ thị, từ chối hay không được công nhận, não bộ họ liên tục ghi nhận tín hiệu “mình...

CÔ ĐƠN DƯỚI GÓC NHÌN SINH HỌC THẦN KINH

  Cô đơn không chỉ là cảm giác trống trải hay nỗi buồn thoáng qua, mà thực sự là một trải nghiệm đau đớn ở cấp độ sinh học thần kinh. Con người là sinh vật xã hội, bộ não chúng ta tiến hóa để duy trì kết nối với nhóm nhằm đảm bảo sự tồn tại. Khi bị tách rời hoặc...

CÔ ĐƠN VÀ TRẦM CẢM

  Cô đơn là một trải nghiệm phổ biến, ai trong chúng ta cũng từng trải qua. Thế nhưng, khi nỗi cô đơn kéo dài và không được xoa dịu bằng sự kết nối, sự lắng nghe và những vòng tay ấm áp, nó có thể trở thành mảnh đất màu mỡ cho trầm cảm hình thành. Về mặt sinh học...

CĂNG THẲNG VÀ KHẢ NĂNG THỤ THAI, MANG THAI

  Hệ thống đáp ứng với căng thẳng (stress response system) là một cơ chế sinh học phức tạp, trong đó trục hạ đồi – tuyến yên – tuyến thượng thận (HPA axis) đóng vai trò trung tâm. Khi cơ thể đối mặt với áp lực, hormone cortisol và catecholamine (adrenaline,...

KHI ĐÀN ÔNG PHÂN LY

  Nhiều người đàn ông trưởng thành mang trong mình những vết thương vô hình từ sang chấn và bạo hành thời thơ ấu. Trải qua những tình huống bị xâm phạm, bị làm nhục hoặc phải sống trong môi trường bạo lực, họ học cách “cắt kết nối” khỏi cảm xúc để sinh tồn. Sự...