NHỮNG “MAMABOY” VÀ “PAPAGIRL” KHÔNG THỂ YÊU

NHỮNG “MAMABOY” VÀ “PAPAGIRL” KHÔNG THỂ YÊU

Có những người đàn ông và đàn bà trưởng thành, nhưng trái tim kiên định và những cảm xúc thân mật của họ chỉ thuộc về cha mẹ. Bước vào thế giới tình yêu đôi lứa, họ vẫn còn trong trạng thái của một đứa trẻ từ chối việc làm một người vợ, một người chồng, hay trở thành cha mẹ của những đứa trẻ họ sinh ra. Điều họ muốn là được yêu thương vô điều kiện và không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm nào. 

Em không phải là mẹ anh 

Ở cái xóm nhỏ ven thành phố, người ta nhắc đến Tuấn Hào là nghĩ ngay đến anh chàng chỉ biết có mẹ. Đứa nào trong xóm hỗn hào, lười biếng, là ngay lặp tức các bà mẹ bảo lại coi thằng Hào mà bắt chước: “Con nhà người ta” ba mươi mấy tuổi đầu, ngày đi làm cơ quan, chiều về là lụi hụi phụ mẹ nấu cơm, chở mẹ đi chơi, khóc cười cùng mẹ thấy mà ham. 

Được biết, Hào là con trai út trong gia đình bốn anh chị em. Hào được mang cho gia đình khác nuôi khi anh chưa tròn ba tuổi. Đến tuổi mười ba, mẹ đón anh về sống chung sau khi ba qua đời và anh chị em khác đã lập gia lập thất. Từ đó, sự trưởng thành của anh đều gắn liền với hình bóng của mẹ và đương nhiên chuyện tình yêu hôn nhân cũng không ngoại lệ. Một ngày, có cô giáo tên là Mỹ Liên để lòng thương anh, mẹ chị lại sợ “ Yêu gì cái thằng mê mẹ hơn mê vợ, không sợ sao con”. Chị bảo mê rượu, mê cờ bạc hay mê gái mới sợ, đằng này anh thương mẹ thì có gì phải lo.

Cả hai làm quen được thời gian, nhờ sự lo lắng, quan tâm tận tình của Liên làm Hào cảm mến, nên anh xin phép mẹ tiến đến hôn nhân. Nhìn bề ngoài thì gia đình họ rất êm ấm, nhưng đằng sau là một câu chuyện khó nói. Hào chỉ quan hệ với vợ ở đêm tân hôn, từ đó trở về sau, người chồng chưa từng thêm lần nào chạm tới vợ. Mỗi bữa cơm Liên nấu, Hào tỏa ra không hài lòng, anh bảo rằng phải nấu giống như cách mẹ nấu, mới ngon. Có những đêm giật mình tỉnh giấc, Liên lại thấy Hào mang những thứ đồ chơi mẹ tặng lúc còn nhỏ ra chơi rồi cười khúc khích. Cũng nhiều đêm sau đó anh tránh ngủ cùng vợ với lý do cần không gian yên tĩnh  cho riêng mình.

Mỗi lần vợ chồng cãi nhau, hành động đầu tiên là Hào gọi cho mẹ, có lần anh khóc như một đứa trẻ chỉ muốn mẹ dỗ dành. Dần dần, Liên nhận ra, Hào cần mẹ hơn là vợ. Đối với Hào cô chỉ là một người chị hoặc người mẹ thứ hai không hơn không kém. Người phải chịu trách nhiệm cho mọi nhu cầu của anh mà không cần có bất kỳ sự kết nối hay thân mật nào về tình cảm. Bởi, tận sâu trong linh hồn anh đã dành hết tình cảm cho mẹ của mình.

Để giải quyết nhu cầu sinh lý, Hào nuôi dưỡng thói quen tìm đến tiệm massage để được các cô gái lạ chạm vào thể xác. Tự dưng lúc đó anh thấy mình được là đàn ông mà không còn là một đứa trẻ, được khám phá và được chơi với chính mình mà không phải bị kiểm soát, sợ hãi hay bất an. Anh không muốn mình ngoan mãi, nhưng hư cũng phải trong khuôn khổ. Anh biện hộ là mình chẳng làm gì sai với vợ, Hào vẫn chu cấp tiền và làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người con có hiếu. 

Cha ơi, con chẳng muốn lấy chồng

Mỗi buổi chiều tan học, cha Tịnh Nhi lại đạp xe lên phố đón con gái về. Từ khi còn nhỏ, Nhi đã bám dính lấy cha mà không chịu gần mẹ. Cha cô đặc biệt yêu chiều cô, đến mức không chỉ chị của Nhi mà mẹ cô còn ghen tị với mối quan hệ của hai cha con. 

Người cha cứ muốn con gái mãi ở bên cạnh mình, không muốn cô kết hôn và rời xa gia đình. Còn với Tịnh Nhi, có một người cha thương yêu mình như vậy thì cần gì một người đàn ông khác bên cạnh. Có lần cha còn bực mình khi thấy mấy anh chàng mới lớn theo rủ rê con gái hẹn hò. Lạ một đều là ông không chỉ muốn bảo vệ con mà còn có chút so sánh khi nghĩ đến những người con trai khác sao biết cách thương con gái bằng mình.

Bước qua tuổi ba mươi lăm, Tịnh Nhi không có ý định kết hôn nhưng rồi cô gặp Mạnh Thảo – một đồng nghiệp cùng cơ quan và gật đầu đồng ý lấy anh trong dòng nước mắt ngắn dài của cha khi phải xa con gái. Sau khi sống cùng chồng, Nhi cảm thấy mình không thể dung hòa thói quen sinh hoạt khác nhau, đặc biệt cô không thoải mái khi phải chăm lo cho chồng. Trong mắt cô cha là tất cả, cha đáp ứng mọi yêu cầu của con gái, san sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Cô xem cha là bạn, là tri kỷ, là người anh hùng, là tình yêu lớn nhất đời mình khiến lòng cô chẳng thể bao dung thêm bất kỳ một người đàn ông nào khác. Dần dần đến nhìn mặt chồng cô cũng ghét và tránh né luôn cả chuyện vợ chồng. 

Đúng thực Tịnh Nhi muốn mình là “con gái của cha” mãi mãi, cô chẳng có chút tâm trí nào nghĩ đến tình yêu đôi lứa. Càng được cha yêu thương, cô càng “nghiện” và phụ thuộc vào tình yêu đó một cách mù quáng. Cha nổi giận hay ghen tị khi con gái không nghe lời mình. Mối quan hệ cộng sinh giữa cha và con gái đã vô hiệu hóa cái động lực đi tìm tình yêu của Nhi. Cần gì, cô đã có cha yêu mình vô điều kiện, sẽ không có người chồng nào có thể mang đến tình yêu lớn lao như vậy. Cuối cùng, kết hôn với người lạ khiến cô có cảm giác tội lỗi khi phải rời xa cha và thất vọng về chồng khi phải thầm so sánh anh với những gì cha làm dành cho mình.

Tách biệt và độc lập để thành công trong hôn nhân

Con gái lệ thuộc quá mức vào cha, con trai lệ thuộc quá mức vào mẹ rất khó độc lập và tách rời khỏi cha mẹ để xây dựng một gia đình lành mạnh, hạnh phúc. Tình yêu kỳ lạ này khác với tình yêu của những ông bố bà mẹ khác ở chỗ là đứa con dẫu có trưởng thành cũng không thể có tiếng nói. Con cái trở thành người thay thế hay người bạn đời bất đắc dĩ của cha, của mẹ. Một khi cha mẹ có ý định giải tỏa sự cô đơn, trống trải , thất vọng trong cuộc sống hôn nhân của mình lên con cái. Khi đó con cái không chỉ là con cái. Chúng sống với cái bóng của cha mẹ, mãi mãi không có chỗ cho hạnh phúc cá nhân. Chúng đồng hóa việc làm vui lòng cha mẹ với hạnh phúc của mình.  

Những đứa con trai của mẹ như Tuấn Hào và con gái của cha như Tịnh Nhi không thể độc lập và ly khai khỏi tình cảm với cha mẹ thường hay gặp khó khăn trong tình yêu đôi lứa. Sự gia trưởng, cực đoan, bạo lực và không quan tâm đến vợ con cũng một phần là do sự cộng sinh quá mức với người mẹ mang lại. Những đứa con trai không đủ mạnh mẽ bên trong tâm hồn thường sử dụng sức mạnh bên ngoài, hoặc tự cho mình cái quyền làm tổn thương người khác như một cách để thể hiện bản thân có giá trị, thuộc về.

Để không bị những định mệnh hay cái chúng ta gọi là số phận ảnh hưởng đến hạnh phúc cá nhân thì bản thân mỗi người con phải sống thật tốt cuộc đời của mình, biết cách phụng dưỡng tôn trọng cha mẹ nhưng xin đừng giao cuộc đời mình cho cha mẹ. Thành công trong hôn nhân của con cái sẽ đến khi cha mẹ dám để con mình rời đi. Và dù cuộc sống hôn nhân có bôn ba ra sao, thì chính tình yêu và sự tôn trọng của cha mẹ dành cho nhau sẽ là món quà vô cùng ý nghĩa dành cho con mình sau này.

MIA NGUYỄN

Có những người đàn ông và đàn bà trưởng thành, nhưng trái tim kiên định và những cảm xúc thân mật của họ chỉ thuộc về cha mẹ. Bước vào thế giới tình yêu đôi lứa, họ vẫn còn trong trạng thái của một đứa trẻ từ chối việc làm một người vợ, một người chồng, hay trở thành cha mẹ của những đứa trẻ họ sinh ra. Điều họ muốn là được yêu thương vô điều kiện và không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm nào. 

Em không phải là mẹ anh 

Ở cái xóm nhỏ ven thành phố, người ta nhắc đến Tuấn Hào là nghĩ ngay đến anh chàng chỉ biết có mẹ. Đứa nào trong xóm hỗn hào, lười biếng, là ngay lặp tức các bà mẹ bảo lại coi thằng Hào mà bắt chước: “Con nhà người ta” ba mươi mấy tuổi đầu, ngày đi làm cơ quan, chiều về là lụi hụi phụ mẹ nấu cơm, chở mẹ đi chơi, khóc cười cùng mẹ thấy mà ham. 

Được biết, Hào là con trai út trong gia đình bốn anh chị em. Hào được mang cho gia đình khác nuôi khi anh chưa tròn ba tuổi. Đến tuổi mười ba, mẹ đón anh về sống chung sau khi ba qua đời và anh chị em khác đã lập gia lập thất. Từ đó, sự trưởng thành của anh đều gắn liền với hình bóng của mẹ và đương nhiên chuyện tình yêu hôn nhân cũng không ngoại lệ. Một ngày, có cô giáo tên là Mỹ Liên để lòng thương anh, mẹ chị lại sợ “ Yêu gì cái thằng mê mẹ hơn mê vợ, không sợ sao con”. Chị bảo mê rượu, mê cờ bạc hay mê gái mới sợ, đằng này anh thương mẹ thì có gì phải lo.

Cả hai làm quen được thời gian, nhờ sự lo lắng, quan tâm tận tình của Liên làm Hào cảm mến, nên anh xin phép mẹ tiến đến hôn nhân. Nhìn bề ngoài thì gia đình họ rất êm ấm, nhưng đằng sau là một câu chuyện khó nói. Hào chỉ quan hệ với vợ ở đêm tân hôn, từ đó trở về sau, người chồng chưa từng thêm lần nào chạm tới vợ. Mỗi bữa cơm Liên nấu, Hào tỏa ra không hài lòng, anh bảo rằng phải nấu giống như cách mẹ nấu, mới ngon. Có những đêm giật mình tỉnh giấc, Liên lại thấy Hào mang những thứ đồ chơi mẹ tặng lúc còn nhỏ ra chơi rồi cười khúc khích. Cũng nhiều đêm sau đó anh tránh ngủ cùng vợ với lý do cần không gian yên tĩnh  cho riêng mình.

Mỗi lần vợ chồng cãi nhau, hành động đầu tiên là Hào gọi cho mẹ, có lần anh khóc như một đứa trẻ chỉ muốn mẹ dỗ dành. Dần dần, Liên nhận ra, Hào cần mẹ hơn là vợ. Đối với Hào cô chỉ là một người chị hoặc người mẹ thứ hai không hơn không kém. Người phải chịu trách nhiệm cho mọi nhu cầu của anh mà không cần có bất kỳ sự kết nối hay thân mật nào về tình cảm. Bởi, tận sâu trong linh hồn anh đã dành hết tình cảm cho mẹ của mình.

Để giải quyết nhu cầu sinh lý, Hào nuôi dưỡng thói quen tìm đến tiệm massage để được các cô gái lạ chạm vào thể xác. Tự dưng lúc đó anh thấy mình được là đàn ông mà không còn là một đứa trẻ, được khám phá và được chơi với chính mình mà không phải bị kiểm soát, sợ hãi hay bất an. Anh không muốn mình ngoan mãi, nhưng hư cũng phải trong khuôn khổ. Anh biện hộ là mình chẳng làm gì sai với vợ, Hào vẫn chu cấp tiền và làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người con có hiếu. 

Cha ơi, con chẳng muốn lấy chồng

Mỗi buổi chiều tan học, cha Tịnh Nhi lại đạp xe lên phố đón con gái về. Từ khi còn nhỏ, Nhi đã bám dính lấy cha mà không chịu gần mẹ. Cha cô đặc biệt yêu chiều cô, đến mức không chỉ chị của Nhi mà mẹ cô còn ghen tị với mối quan hệ của hai cha con. 

Người cha cứ muốn con gái mãi ở bên cạnh mình, không muốn cô kết hôn và rời xa gia đình. Còn với Tịnh Nhi, có một người cha thương yêu mình như vậy thì cần gì một người đàn ông khác bên cạnh. Có lần cha còn bực mình khi thấy mấy anh chàng mới lớn theo rủ rê con gái hẹn hò. Lạ một đều là ông không chỉ muốn bảo vệ con mà còn có chút so sánh khi nghĩ đến những người con trai khác sao biết cách thương con gái bằng mình.

Bước qua tuổi ba mươi lăm, Tịnh Nhi không có ý định kết hôn nhưng rồi cô gặp Mạnh Thảo – một đồng nghiệp cùng cơ quan và gật đầu đồng ý lấy anh trong dòng nước mắt ngắn dài của cha khi phải xa con gái. Sau khi sống cùng chồng, Nhi cảm thấy mình không thể dung hòa thói quen sinh hoạt khác nhau, đặc biệt cô không thoải mái khi phải chăm lo cho chồng. Trong mắt cô cha là tất cả, cha đáp ứng mọi yêu cầu của con gái, san sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Cô xem cha là bạn, là tri kỷ, là người anh hùng, là tình yêu lớn nhất đời mình khiến lòng cô chẳng thể bao dung thêm bất kỳ một người đàn ông nào khác. Dần dần đến nhìn mặt chồng cô cũng ghét và tránh né luôn cả chuyện vợ chồng. 

Đúng thực Tịnh Nhi muốn mình là “con gái của cha” mãi mãi, cô chẳng có chút tâm trí nào nghĩ đến tình yêu đôi lứa. Càng được cha yêu thương, cô càng “nghiện” và phụ thuộc vào tình yêu đó một cách mù quáng. Cha nổi giận hay ghen tị khi con gái không nghe lời mình. Mối quan hệ cộng sinh giữa cha và con gái đã vô hiệu hóa cái động lực đi tìm tình yêu của Nhi. Cần gì, cô đã có cha yêu mình vô điều kiện, sẽ không có người chồng nào có thể mang đến tình yêu lớn lao như vậy. Cuối cùng, kết hôn với người lạ khiến cô có cảm giác tội lỗi khi phải rời xa cha và thất vọng về chồng khi phải thầm so sánh anh với những gì cha làm dành cho mình.

Tách biệt và độc lập để thành công trong hôn nhân

Con gái lệ thuộc quá mức vào cha, con trai lệ thuộc quá mức vào mẹ rất khó độc lập và tách rời khỏi cha mẹ để xây dựng một gia đình lành mạnh, hạnh phúc. Tình yêu kỳ lạ này khác với tình yêu của những ông bố bà mẹ khác ở chỗ là đứa con dẫu có trưởng thành cũng không thể có tiếng nói. Con cái trở thành người thay thế hay người bạn đời bất đắc dĩ của cha, của mẹ. Một khi cha mẹ có ý định giải tỏa sự cô đơn, trống trải , thất vọng trong cuộc sống hôn nhân của mình lên con cái. Khi đó con cái không chỉ là con cái. Chúng sống với cái bóng của cha mẹ, mãi mãi không có chỗ cho hạnh phúc cá nhân. Chúng đồng hóa việc làm vui lòng cha mẹ với hạnh phúc của mình.  

Những đứa con trai của mẹ như Tuấn Hào và con gái của cha như Tịnh Nhi không thể độc lập và ly khai khỏi tình cảm với cha mẹ thường hay gặp khó khăn trong tình yêu đôi lứa. Sự gia trưởng, cực đoan, bạo lực và không quan tâm đến vợ con cũng một phần là do sự cộng sinh quá mức với người mẹ mang lại. Những đứa con trai không đủ mạnh mẽ bên trong tâm hồn thường sử dụng sức mạnh bên ngoài, hoặc tự cho mình cái quyền làm tổn thương người khác như một cách để thể hiện bản thân có giá trị, thuộc về.

Để không bị những định mệnh hay cái chúng ta gọi là số phận ảnh hưởng đến hạnh phúc cá nhân thì bản thân mỗi người con phải sống thật tốt cuộc đời của mình, biết cách phụng dưỡng tôn trọng cha mẹ nhưng xin đừng giao cuộc đời mình cho cha mẹ. Thành công trong hôn nhân của con cái sẽ đến khi cha mẹ dám để con mình rời đi. Và dù cuộc sống hôn nhân có bôn ba ra sao, thì chính tình yêu và sự tôn trọng của cha mẹ dành cho nhau sẽ là món quà vô cùng ý nghĩa dành cho con mình sau này.

MIA NGUYỄN

KHI TRỊ LIỆU TRỞ THÀNH SÂN KHẤU “NÂNG ĐỠ”

  Không phải ai làm nghề trị liệu cũng thật sự chữa lành. Có những người bước vào nghề này với trái tim từng tổn thương, khao khát hiểu người khác, và ước mong được hiện diện cho ai đó – như điều họ từng cần nhưng không có. Nhưng cũng có những người chọn nghề trị...

MASTER – BIỂU TƯỢNG QUYỀN LỰC TUYỆT ĐỐI

  Khi con người rơi vào trạng thái mất kiểm soát – cảm xúc, cơ thể, hay các mối quan hệ – một số người không tìm đến con người, mà tìm đến một biểu tượng quyền lực tuyệt đối: “master”. Đó có thể là một đấng tâm linh, một vị thầy, một hình tượng cha lý tưởng hóa,...

VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

  Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố...

HIỆU ỨNG DÂY THUN TRONG TRỊ LIỆU

Trong trị liệu sang chấn, người trị liệu thường chứng kiến hiện tượng "rubber band effect" – hiệu ứng dây thun – khi thân chủ tạm thời tiến vào trạng thái mới (an toàn hơn, kết nối hơn, điều tiết hơn), rồi sau đó bất ngờ "co lại" về mô thức cũ như thể bị bật trở lại....

ĐÀN BÀ HẤP DẪN VÌ HỌ RỰC RỠ, KHÁC BIỆT

Có những người phụ nữ mang trong mình thứ khí chất rất riêng: trí tuệ, độc lập, đầy nội lực. Họ bước vào một căn phòng và lập tức khiến không khí thay đổi – không phải vì ngoại hình, mà vì sự sắc bén, bình thản và không dễ nắm bắt. Đối với nhiều người đàn ông, họ là...

KHI TRỊ LIỆU TRỞ THÀNH SÂN KHẤU “NÂNG ĐỠ”

  Không phải ai làm nghề trị liệu cũng thật sự chữa lành. Có những người bước vào nghề này với trái tim từng tổn thương, khao khát hiểu người khác, và ước mong được hiện diện cho ai đó – như điều họ từng cần nhưng không có. Nhưng cũng có những người chọn nghề trị...

MASTER – BIỂU TƯỢNG QUYỀN LỰC TUYỆT ĐỐI

  Khi con người rơi vào trạng thái mất kiểm soát – cảm xúc, cơ thể, hay các mối quan hệ – một số người không tìm đến con người, mà tìm đến một biểu tượng quyền lực tuyệt đối: “master”. Đó có thể là một đấng tâm linh, một vị thầy, một hình tượng cha lý tưởng hóa,...

RONG KINH, CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ SANG CHẤN

Rong kinh – hiện tượng kinh nguyệt kéo dài bất thường trên 7 ngày hoặc ra máu nhiều hơn bình thường – không chỉ là vấn đề phụ khoa thuần túy mà còn có liên hệ chặt chẽ với trạng thái căng thẳng mãn tính, đặc biệt ở những người có tiền sử sang chấn tâm lý. Trong nhiều...

VAI DIỄN XÃ HỘI DÀNH CHO NAM GIỚI

  Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, nam giới thường được đặt vào một vai diễn xã hội định sẵn: trụ cột, mạnh mẽ, lý trí, thành công và không được phép yếu đuối. Vai diễn này không chỉ là một mong đợi văn hóa, mà còn được củng cố...

HIỆU ỨNG DÂY THUN TRONG TRỊ LIỆU

Trong trị liệu sang chấn, người trị liệu thường chứng kiến hiện tượng "rubber band effect" – hiệu ứng dây thun – khi thân chủ tạm thời tiến vào trạng thái mới (an toàn hơn, kết nối hơn, điều tiết hơn), rồi sau đó bất ngờ "co lại" về mô thức cũ như thể bị bật trở lại....

ĐÀN BÀ HẤP DẪN VÌ HỌ RỰC RỠ, KHÁC BIỆT

Có những người phụ nữ mang trong mình thứ khí chất rất riêng: trí tuệ, độc lập, đầy nội lực. Họ bước vào một căn phòng và lập tức khiến không khí thay đổi – không phải vì ngoại hình, mà vì sự sắc bén, bình thản và không dễ nắm bắt. Đối với nhiều người đàn ông, họ là...

HỌC TÂM LÝ CÓ THẬT SỰ GIÚP TA ỔN HƠN?

  Nhiều bạn trẻ chọn học ngành tâm lý với một mong muốn rất chân thành: “Mình muốn hiểu bản thân hơn, muốn chữa lành những tổn thương của chính mình.” Điều đó không sai. Trong một thế giới nhiều biến động, nơi cảm xúc dễ bị bỏ qua và tổn thương thường bị xem nhẹ,...

TRỊ LIỆU TÂM LÝ – MỘT TIẾN TRÌNH ĐAU ĐỚN, TRIỂN NỞ VÀ THĂNG HOA

Trị liệu tâm lý không phải là nơi để ai đó “dỗ dành” bạn vượt qua nỗi buồn, cũng không phải nơi đưa ra lời khuyên nhanh chóng để “suy nghĩ tích cực hơn”. Trị liệu là một tiến trình – dài hơi, nhiều lớp, và đôi khi vô cùng đau đớn. Đó là hành trình trở về đối diện với...

NGƯỜI ĐỒNG TÍNH NAM VÀ RỐI LOẠN CƯƠNG DƯƠNG TRONG GẮN BÓ

Với nhiều người đồng tính nam, rối loạn cương dương không đơn thuần là vấn đề thể chất, mà còn là tấm gương phản chiếu những tổn thương sâu kín về cảm xúc, sự xấu hổ và kiểu gắn bó không an toàn hình thành từ rất sớm. Lớn lên trong một xã hội nơi sự nam tính chuẩn mực...

VAI TRÒ TƯỞNG TƯỢNG, “OBJECTIFY” HOẶC PLAY TRONG TÌNH DỤC

Tình dục không chỉ là hành vi thể chất mà còn là trải nghiệm thần kinh – cảm xúc – tưởng tượng. Đôi khi, chính việc nghĩ đến tình dục, tưởng tượng về cơ thể người mình yêu trong một bối cảnh khiêu gợi, hay hóa thân vào những vai trò không thuộc “đời thật” lại khiến ta...