PHÂN LY – KHI NỖI ĐAU TRỞ NÊN “BÌNH THƯỜNG”

PHÂN LY – KHI NỖI ĐAU TRỞ NÊN “BÌNH THƯỜNG”

Có những người sống qua đau khổ mà không hề biết rằng mình đang đau. Không phải vì nỗi đau nhỏ bé hay dễ chịu – mà vì họ đã sống quá lâu trong nó, đến mức cảm giác ấy trở thành điều “bình thường”, quen thuộc như hơi thở. Đó là biểu hiện sâu sắc của hiện tượng phân ly – một cơ chế phòng vệ tâm lý thường xuất hiện ở những người từng trải qua chấn thương, đặc biệt là chấn thương thời thơ ấu.

Phân ly (dissociation) là trạng thái khi tâm trí tách khỏi trải nghiệm cảm xúc hoặc thực tại, như một cách để đối phó với những tình huống quá mức chịu đựng. Nó có thể biểu hiện dưới nhiều hình thức: cảm giác tê liệt, trống rỗng, mơ hồ như không thực, hoặc cảm giác như đang quan sát cuộc sống của chính mình từ bên ngoài – như thể bản thân chỉ là người đứng ngoài theo dõi, không thực sự sống trong đó.

Ở người từng chịu tổn thương sâu sắc, phân ly có thể hình thành từ rất sớm như một cách sinh tồn: khi một đứa trẻ không thể thoát khỏi môi trường nguy hiểm hay không được ai bảo vệ, việc “tắt” cảm xúc là con đường duy nhất để tiếp tục tồn tại. Qua thời gian, đứa trẻ ấy lớn lên cùng với chiến lược ấy – không còn cảm nhận rõ rệt đau đớn, nhưng cũng không còn kết nối thực sự với chính mình.

Khi nỗi đau trở nên “bình thường”, nó không còn báo hiệu nguy hiểm, không còn khiến ta phản ứng hoặc tìm kiếm sự hỗ trợ. Người đang trong trạng thái phân ly thường không nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình trạng mình – họ có thể tiếp tục làm tổn thương bản thân, hoặc chấp nhận những mối quan hệ độc hại mà không nhận ra mình xứng đáng với điều gì khác. Đáng buồn thay, không chỉ nỗi đau bị làm mờ – cả niềm vui, cảm hứng và sự hài lòng trong cuộc sống cũng dần biến mất. Cảm xúc trở nên tê liệt, và cuộc sống dần trôi qua như một chuỗi ngày không thật.

Phân ly không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối. Trái lại, đó từng là một phản ứng thông minh và dũng cảm của hệ thần kinh nhằm bảo vệ con người khỏi sự tổn thương quá sức. Nhưng khi cơ chế ấy tiếp tục tồn tại trong những bối cảnh an toàn, nó có thể trở thành rào cản ngăn ta kết nối với cuộc sống, với người khác và với chính bản thân mình.

Trị liệu tâm lý cho người có phân ly không nhằm mục đích “đánh thức” họ một cách đột ngột, mà là tạo một không gian đủ an toàn để họ từ từ quay về với cảm xúc của mình. Quá trình này đòi hỏi sự kiên nhẫn, chậm rãi và đầy dịu dàng – để từng lớp tường ngăn cảm xúc được tháo gỡ, để nỗi đau được thừa nhận thay vì che giấu, và để họ học lại cách cảm nhận – không chỉ nỗi buồn mà cả niềm vui.

Bởi cuối cùng, chữa lành không phải là xoá bỏ hoàn toàn nỗi đau, mà là học cách sống cùng nó mà không để nó định nghĩa mình. Là nhận ra rằng: “Tôi có thể từng đau, nhưng tôi không còn phải sống trong trạng thái ấy mãi mãi. Tôi xứng đáng với những trải nghiệm phong phú hơn, ấm áp hơn – và tôi có thể từng bước quay về với cuộc sống thực, trọn vẹn.”

MIA NGUYỄN

 

Có những người sống qua đau khổ mà không hề biết rằng mình đang đau. Không phải vì nỗi đau nhỏ bé hay dễ chịu – mà vì họ đã sống quá lâu trong nó, đến mức cảm giác ấy trở thành điều “bình thường”, quen thuộc như hơi thở. Đó là biểu hiện sâu sắc của hiện tượng phân ly – một cơ chế phòng vệ tâm lý thường xuất hiện ở những người từng trải qua chấn thương, đặc biệt là chấn thương thời thơ ấu.

Phân ly (dissociation) là trạng thái khi tâm trí tách khỏi trải nghiệm cảm xúc hoặc thực tại, như một cách để đối phó với những tình huống quá mức chịu đựng. Nó có thể biểu hiện dưới nhiều hình thức: cảm giác tê liệt, trống rỗng, mơ hồ như không thực, hoặc cảm giác như đang quan sát cuộc sống của chính mình từ bên ngoài – như thể bản thân chỉ là người đứng ngoài theo dõi, không thực sự sống trong đó.

Ở người từng chịu tổn thương sâu sắc, phân ly có thể hình thành từ rất sớm như một cách sinh tồn: khi một đứa trẻ không thể thoát khỏi môi trường nguy hiểm hay không được ai bảo vệ, việc “tắt” cảm xúc là con đường duy nhất để tiếp tục tồn tại. Qua thời gian, đứa trẻ ấy lớn lên cùng với chiến lược ấy – không còn cảm nhận rõ rệt đau đớn, nhưng cũng không còn kết nối thực sự với chính mình.

Khi nỗi đau trở nên “bình thường”, nó không còn báo hiệu nguy hiểm, không còn khiến ta phản ứng hoặc tìm kiếm sự hỗ trợ. Người đang trong trạng thái phân ly thường không nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình trạng mình – họ có thể tiếp tục làm tổn thương bản thân, hoặc chấp nhận những mối quan hệ độc hại mà không nhận ra mình xứng đáng với điều gì khác. Đáng buồn thay, không chỉ nỗi đau bị làm mờ – cả niềm vui, cảm hứng và sự hài lòng trong cuộc sống cũng dần biến mất. Cảm xúc trở nên tê liệt, và cuộc sống dần trôi qua như một chuỗi ngày không thật.

Phân ly không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối. Trái lại, đó từng là một phản ứng thông minh và dũng cảm của hệ thần kinh nhằm bảo vệ con người khỏi sự tổn thương quá sức. Nhưng khi cơ chế ấy tiếp tục tồn tại trong những bối cảnh an toàn, nó có thể trở thành rào cản ngăn ta kết nối với cuộc sống, với người khác và với chính bản thân mình.

Trị liệu tâm lý cho người có phân ly không nhằm mục đích “đánh thức” họ một cách đột ngột, mà là tạo một không gian đủ an toàn để họ từ từ quay về với cảm xúc của mình. Quá trình này đòi hỏi sự kiên nhẫn, chậm rãi và đầy dịu dàng – để từng lớp tường ngăn cảm xúc được tháo gỡ, để nỗi đau được thừa nhận thay vì che giấu, và để họ học lại cách cảm nhận – không chỉ nỗi buồn mà cả niềm vui.

Bởi cuối cùng, chữa lành không phải là xoá bỏ hoàn toàn nỗi đau, mà là học cách sống cùng nó mà không để nó định nghĩa mình. Là nhận ra rằng: “Tôi có thể từng đau, nhưng tôi không còn phải sống trong trạng thái ấy mãi mãi. Tôi xứng đáng với những trải nghiệm phong phú hơn, ấm áp hơn – và tôi có thể từng bước quay về với cuộc sống thực, trọn vẹn.”

MIA NGUYỄN

NAM GIỚI VÀ HÀNH VI TỰ HỦY HOẠI MÌNH

  Căng thẳng và sang chấn là hai trạng thái có khả năng âm thầm định hình hành vi, đặc biệt là ở những người mang trong mình nhiều niềm tin tiêu cực về bản thân. Ở nhiều nam giới, khi đối mặt với áp lực quá mức từ công việc, mối quan hệ, hoặc sự kỳ vọng xã hội về...

CĂNG CƠ CẢM XÚC TỪ CĂNG THẲNG VÀ SANG CHẤN

  Căng cơ cảm xúc là hiện tượng phổ biến ở nhiều người, đặc biệt trong các bối cảnh căng thẳng kéo dài, sang chấn hoặc rối loạn điều hòa cảm xúc. Khi cảm xúc bị kìm nén hoặc không thể giải phóng đúng cách, cơ thể thường "giữ" lại cảm xúc dưới dạng căng cơ, co...

TẠI SAO TA ĐÔNG CỨNG

  Tại sao ta “đông cứng” và cố làm hài lòng người khác khi lớn lên trong môi trường không an toàn Khi chúng ta sống trong một môi trường đầy căng thẳng như gia đình có bạo hành, la mắng, kiểm soát hoặc bị bỏ mặc, cơ thể và não bộ sẽ dần hình thành những cách đặc...

THÓI QUEN LÀM HÀI LÒNG NGƯỜI KHÁC

  Trong những tình huống bị đe dọa, hệ thần kinh của chúng ta có thể phản ứng theo ba hướng: chiến đấu (fight), bỏ chạy (flight) hoặc đông cứng (freeze). Trong trạng thái đông cứng, cơ thể rơi vào tình trạng bất động - nhịp tim chậm lại, các cơ trở nên tê liệt,...

LẠC NỘI MẠC TỬ CUNG VÀ CĂNG THẲNG MÃN TÍNH

  Khi cơ thể không còn là nơi an toàn Lạc nội mạc tử cung không chỉ là một bệnh phụ khoa. Đó là một trải nghiệm sống toàn thân, toàn tâm – nơi người phụ nữ không chỉ đối mặt với cơn đau thể xác kéo dài, mà còn sống chung với nỗi bất an, mệt mỏi, và cảm giác cô...

NAM GIỚI VÀ HÀNH VI TỰ HỦY HOẠI MÌNH

  Căng thẳng và sang chấn là hai trạng thái có khả năng âm thầm định hình hành vi, đặc biệt là ở những người mang trong mình nhiều niềm tin tiêu cực về bản thân. Ở nhiều nam giới, khi đối mặt với áp lực quá mức từ công việc, mối quan hệ, hoặc sự kỳ vọng xã hội về...

CĂNG CƠ CẢM XÚC TỪ CĂNG THẲNG VÀ SANG CHẤN

  Căng cơ cảm xúc là hiện tượng phổ biến ở nhiều người, đặc biệt trong các bối cảnh căng thẳng kéo dài, sang chấn hoặc rối loạn điều hòa cảm xúc. Khi cảm xúc bị kìm nén hoặc không thể giải phóng đúng cách, cơ thể thường "giữ" lại cảm xúc dưới dạng căng cơ, co...

TẠI SAO TA ĐÔNG CỨNG

  Tại sao ta “đông cứng” và cố làm hài lòng người khác khi lớn lên trong môi trường không an toàn Khi chúng ta sống trong một môi trường đầy căng thẳng như gia đình có bạo hành, la mắng, kiểm soát hoặc bị bỏ mặc, cơ thể và não bộ sẽ dần hình thành những cách đặc...

THÓI QUEN LÀM HÀI LÒNG NGƯỜI KHÁC

  Trong những tình huống bị đe dọa, hệ thần kinh của chúng ta có thể phản ứng theo ba hướng: chiến đấu (fight), bỏ chạy (flight) hoặc đông cứng (freeze). Trong trạng thái đông cứng, cơ thể rơi vào tình trạng bất động - nhịp tim chậm lại, các cơ trở nên tê liệt,...

LẠC NỘI MẠC TỬ CUNG VÀ CĂNG THẲNG MÃN TÍNH

  Khi cơ thể không còn là nơi an toàn Lạc nội mạc tử cung không chỉ là một bệnh phụ khoa. Đó là một trải nghiệm sống toàn thân, toàn tâm – nơi người phụ nữ không chỉ đối mặt với cơn đau thể xác kéo dài, mà còn sống chung với nỗi bất an, mệt mỏi, và cảm giác cô...

HỘI CHỨNG NHỮNG ĐỨA TRẺ “ZOOMBIE”

  Khi mạng xã hội làm trầm trọng thêm ADHD Trong vài năm trở lại đây, thuật ngữ “hội chứng những đứa trẻ zombie” được sử dụng để mô tả hình ảnh những đứa trẻ trở nên đờ đẫn, mất khả năng tập trung, và phản ứng chậm chạp sau thời gian dài tiếp xúc với màn hình,...

KHI XẤU HỔ TRUYỀN TỪ MẸ SANG CON GÁI

  Trong quá trình làm việc trị liệu với phụ nữ, một trong những điều khiến người ta day dứt nhất không phải là những tổn thương cụ thể, mà là cảm giác xấu hổ bám rễ vào tận sâu bên trong. Nhiều phụ nữ mang trong mình cảm giác rằng sự tồn tại của họ là một điều...

KHI ĐÀN ÔNG “YẾU SINH LÝ” VÌ TÂM LÝ

  Tình trạng “yếu sinh lý” ở nam giới – đặc biệt là khó cương cứng hoặc xuất tinh sớm khi gần gũi với người mình yêu – thường khiến người trong cuộc cảm thấy xấu hổ, mất tự tin, thậm chí là hoang mang. Tuy nhiên, rất nhiều trường hợp được ghi nhận rằng người đàn...

CĂNG THẲNG MÃN TÍNH VÀ BỆNH CƯỜNG GIÁP

GÓC NHÌN TỔNG THỂ VỀ TÂM – THÂN – KINH Cường giáp (hyperthyroidism) là tình trạng tuyến giáp sản xuất quá mức hormone thyroxine (T4) và triiodothyronine (T3), khiến cơ thể rơi vào trạng thái “tăng tốc” kéo dài. Người bệnh thường gặp các triệu chứng như hồi hộp, mất...

U NANG VÀ CĂNG THẲNG MÃN TÍNH

  NHÌN NHẬN TỪ MÔ HÌNH TÂM – THÂN – KINH U nang buồng trứng là tình trạng khá phổ biến ở phụ nữ, đặc biệt trong độ tuổi sinh sản. Phần lớn u nang lành tính, nhưng trong một số trường hợp, chúng có thể gây rối loạn nội tiết, đau vùng chậu, rối loạn kinh nguyệt...