“QUẠI” ƠI, CON THÈM XÔI “DỊ”

“QUẠI” ƠI, CON THÈM XÔI “DỊ”

 

Mưa đã bước vào mùa. Ngồi dưới hiên phòng trọ, trời âm u, mưa Sài Gòn dầm dề trêu người trên phố. Má gọi lên hỏi: “Cuối tuần con có về không để má mua ba khía cho mà ăn?”. 

Vậy là tôi cắp giỏ về quê ngay sáng sớm thứ bảy. 

Con đường về quê từ khi có hai cây cầu lớn đỡ nhọc nhằn hơn hẳn. Hai năm đầu lên Sài Gòn, mỗi bận đi về phải qua hai bến bắc Rạch Miễu và bắc Hàm Luông dài dằng dặc mà ngao ngán, lười biếng về nhà. Ba má chờ mòn mỏi đâm ra giận hờn. Ngày đó trẻ người non dại, không hiểu chuyện cứ vin vào cái lý đường xa, bất tiện này kia mà cãi, khiến ba má buồn. Sau này chợt nhận ra, khi mình lớn khôn dần, những tháng ngày còn được về thăm và nhìn thấy ba má đã dần ngắn lại. Bây giờ cách tuần là ráo riết về nhà. 

Có lẽ chỉ khi va chạm cuộc sống nhiều, khi cái đầu nhỏ bé đã có nhiều hạt sạn của lo toan, mệt mỏi, hoài nghi thì mới nhìn thấy rõ ràng: một mái nhà lá đơn sơ với ba má, với sông nước, vườn tược, bể cá, gà vịt, chó mèo… chỉ vậy thôi nhưng lòng bình yên đến lạ. 

Trưa nằm lim dim, má phe phẩy cây quạt nan (mùa hè ở quê tôi thường hay bị cúp điện). Má bảo: “Thứ 6 tuần sau, giỗ đầu của ngoại, con có về được không?“. Tôi dạ khẽ. Má nhắm nhẹ mắt lại, cố dằn không cho nước mắt chảy ra và vẫn phe phẩy quạt. Cây quạt nan cũ kĩ rồi mà má tiếc hoài không dám bỏ. Cán của nó đã rệu rã, má lấy mấy thanh tre kẹp vào rồi quấn dây nilon cho cứng lại. Má bảo kỉ vật của ngoại tôi, người đi, mộ còn chưa phải tô vôi lại, bỏ sao cho đành. 

Ông nội mất lúc tôi còn khá nhỏ, chưa hiểu được sự phân ly tử biệt ra làm sao để mà rơi nước mắt nhớ thương. Bà nội, ông ngoại đều mất sớm, tôi không may mắn được gặp dù chỉ một lần. Vậy nên, bà ngoại là người duy nhất tôi bám dính ngoài ba má. Tôi ngủ với ngoại từ bé cho đến lớp 11. Bà cháu ngủ trên bộ li-văng. Mùa hè, ngày cũng như đêm, hễ cúp điện, bà lại quạt tay cho tôi ngủ. Gió khe khẽ lay lay mái tóc mai hai bà cháu, ngoại bảo tôi nhắm mắt nằm im để không bị đổ mồ hôi. Đôi khi tôi giật mình vì “hết gió”, mở mắt thấy ngoại đang ngủ gục, tay còn nắm khư khư cán quạt. Tôi trở người, động đậy, vậy là ngoại thức giấc và gió lại man mát thổi trên lưng tôi… 

Đến những ngày tháng ngoại bắt đầu quên đi nhiều thứ, ngoại dần dà chẳng nhận ra tôi nữa. Nhưng hễ tôi chìa cây quạt là bà tự khắc cầm lên và quạt cho tôi. Dường như đó là một thói quen của yêu thương nằm sâu trong tiềm thức của bà. 

Tuổi thơ của tôi may mắn có ngoại trong khoảng trời ký ức của mình. Nhớ đến ngoại, tôi sẽ nhớ đến những chiếc bánh cam, bánh còng, xôi vị, kẹo the đủ màu, những chiếc gối dồn bông gòn trắng, những chiếc áo bà ba được may bằng tay mà đường may thẳng thớm không thua gì máy may và những chiếc quạt nan của ngoại.

Lúc nhỏ bà thường hay ghẹo tôi “bà Ngoại có mùi gì hả Bé?”, tôi vừa ôm bà, vừa cười ngặt ngẽo, vừa trả lời oang oang “Bà “quại” có mùi xôi “dị!” và ngoại lại mắng yêu “Tổ cha mày, chỉ có ăn là giỏi”.

Giỗ ngoại năm nay, thể nào má cũng sẽ làm một ít xôi vị, màu xanh nhàn nhạt của lá dứa, vị hồi và mè thơm lẫn với mùi lá chuối tươi. Má học từ ngoại nhưng không bao giờ cho ra được mùi vị như ngoại làm. Tôi không thể diễn tả bằng lời được, có lẽ nó thuộc về cảm giác quen thuộc nơi đầu lưỡi. Tôi yêu bà như yêu mùi xôi vị không lẫn với ai được ấy.

Má kể rằng ngoại lo cho tôi đủ thứ từ lúc sinh ra. Ngoại sợ con gái mà mũi hếch sau này gả chồng má phải bù. Thế là ngoại hơ hai ngón tay trên lửa than ấm ấm rồi vuốt sống mũi cho tôi, mỗi ngày hai lượt. Sợ tôi không có lông mày, ngoại cạo rồi lấy cuống trầu vẽ lên, để sau này chân mày tôi cong cong như lá liễu. Không có ngoại, chắc tôi cũng không đi đứng được bình thường. Má bảo ngoại chịu nóng hơ hai bàn tay trên lửa than rồi nắn bàn chân nhỏ của tôi vì nó bị vẹo lúc sinh ra. Ngày đó má phải đi dạy trở lại khi chưa hết kì nghỉ hậu sản để kiếm tiền, tôi cứ vậy lăn lóc với ngoại. Ngoại vừa làm khuy áo, luôn tà áo dài vừa chăm cháu. Mỗi bận kể lại, má đều khóc. Những ngày nghèo khổ, ngoại thèm tô hủ tiếu ở quán mà chẳng dám mua vì tiếc tiền, để dành cho cháu.

Ngày ngoại mất, tôi đi làm ở xa. Trở về nhà trong một cảm giác bơ vơ khôn tả, dẫu biết ngoại đi thanh thản, nhẹ nhàng sau khi uống ly sữa ấm má pha và hôn má một cái thật dài.

Thoắt một cái đã giáp năm.

Tôi nằm bất động nhớ về những ngày xưa, thật xưa… Một giọng trẻ con ngọng nghịu vọng về trong giấc mơ trưa: “Bà “quại” ơi, con thèm xôi “dị” rồi!”. Tôi giật mình mở mắt mơ màng, gió từ chiếc quạt nan đang lay lay mái tóc mai. Cơn mơ màng kéo dài khiến tôi cảm giác như mùi của ngoại, của xôi vị thơm thơm hương hoa hồi phảng phất đâu đây. Và bàn tay đang cầm chiếc quạt kia chừng như bàn tay gầy guộc, nổi những cọng gân xanh của ngoại. Tôi choàng tỉnh, nghẹn ngào chấp nhận rằng khoảng trời ký ức xôi vị của tôi đã thực sự mất đi một người cùng nắm giữ.

Tôi quay người, lặng lẽ lau hai hàng nước mắt. Nằm kế bên, má vẫn chưa chợp mắt được giây nào…

LẠC NHIÊN

Mưa đã bước vào mùa. Ngồi dưới hiên phòng trọ, trời âm u, mưa Sài Gòn dầm dề trêu người trên phố. Má gọi lên hỏi: “Cuối tuần con có về không để má mua ba khía cho mà ăn?”. 

Vậy là tôi cắp giỏ về quê ngay sáng sớm thứ bảy. 

Con đường về quê từ khi có hai cây cầu lớn đỡ nhọc nhằn hơn hẳn. Hai năm đầu lên Sài Gòn, mỗi bận đi về phải qua hai bến bắc Rạch Miễu và bắc Hàm Luông dài dằng dặc mà ngao ngán, lười biếng về nhà. Ba má chờ mòn mỏi đâm ra giận hờn. Ngày đó trẻ người non dại, không hiểu chuyện cứ vin vào cái lý đường xa, bất tiện này kia mà cãi, khiến ba má buồn. Sau này chợt nhận ra, khi mình lớn khôn dần, những tháng ngày còn được về thăm và nhìn thấy ba má đã dần ngắn lại. Bây giờ cách tuần là ráo riết về nhà. 

Có lẽ chỉ khi va chạm cuộc sống nhiều, khi cái đầu nhỏ bé đã có nhiều hạt sạn của lo toan, mệt mỏi, hoài nghi thì mới nhìn thấy rõ ràng: một mái nhà lá đơn sơ với ba má, với sông nước, vườn tược, bể cá, gà vịt, chó mèo… chỉ vậy thôi nhưng lòng bình yên đến lạ. 

Trưa nằm lim dim, má phe phẩy cây quạt nan (mùa hè ở quê tôi thường hay bị cúp điện). Má bảo: “Thứ 6 tuần sau, giỗ đầu của ngoại, con có về được không?“. Tôi dạ khẽ. Má nhắm nhẹ mắt lại, cố dằn không cho nước mắt chảy ra và vẫn phe phẩy quạt. Cây quạt nan cũ kĩ rồi mà má tiếc hoài không dám bỏ. Cán của nó đã rệu rã, má lấy mấy thanh tre kẹp vào rồi quấn dây nilon cho cứng lại. Má bảo kỉ vật của ngoại tôi, người đi, mộ còn chưa phải tô vôi lại, bỏ sao cho đành. 

Ông nội mất lúc tôi còn khá nhỏ, chưa hiểu được sự phân ly tử biệt ra làm sao để mà rơi nước mắt nhớ thương. Bà nội, ông ngoại đều mất sớm, tôi không may mắn được gặp dù chỉ một lần. Vậy nên, bà ngoại là người duy nhất tôi bám dính ngoài ba má. Tôi ngủ với ngoại từ bé cho đến lớp 11. Bà cháu ngủ trên bộ li-văng. Mùa hè, ngày cũng như đêm, hễ cúp điện, bà lại quạt tay cho tôi ngủ. Gió khe khẽ lay lay mái tóc mai hai bà cháu, ngoại bảo tôi nhắm mắt nằm im để không bị đổ mồ hôi. Đôi khi tôi giật mình vì “hết gió”, mở mắt thấy ngoại đang ngủ gục, tay còn nắm khư khư cán quạt. Tôi trở người, động đậy, vậy là ngoại thức giấc và gió lại man mát thổi trên lưng tôi… 

Đến những ngày tháng ngoại bắt đầu quên đi nhiều thứ, ngoại dần dà chẳng nhận ra tôi nữa. Nhưng hễ tôi chìa cây quạt là bà tự khắc cầm lên và quạt cho tôi. Dường như đó là một thói quen của yêu thương nằm sâu trong tiềm thức của bà. 

Tuổi thơ của tôi may mắn có ngoại trong khoảng trời ký ức của mình. Nhớ đến ngoại, tôi sẽ nhớ đến những chiếc bánh cam, bánh còng, xôi vị, kẹo the đủ màu, những chiếc gối dồn bông gòn trắng, những chiếc áo bà ba được may bằng tay mà đường may thẳng thớm không thua gì máy may và những chiếc quạt nan của ngoại.

Lúc nhỏ bà thường hay ghẹo tôi “bà Ngoại có mùi gì hả Bé?”, tôi vừa ôm bà, vừa cười ngặt ngẽo, vừa trả lời oang oang “Bà “quại” có mùi xôi “dị!” và ngoại lại mắng yêu “Tổ cha mày, chỉ có ăn là giỏi”.

Giỗ ngoại năm nay, thể nào má cũng sẽ làm một ít xôi vị, màu xanh nhàn nhạt của lá dứa, vị hồi và mè thơm lẫn với mùi lá chuối tươi. Má học từ ngoại nhưng không bao giờ cho ra được mùi vị như ngoại làm. Tôi không thể diễn tả bằng lời được, có lẽ nó thuộc về cảm giác quen thuộc nơi đầu lưỡi. Tôi yêu bà như yêu mùi xôi vị không lẫn với ai được ấy.

Má kể rằng ngoại lo cho tôi đủ thứ từ lúc sinh ra. Ngoại sợ con gái mà mũi hếch sau này gả chồng má phải bù. Thế là ngoại hơ hai ngón tay trên lửa than ấm ấm rồi vuốt sống mũi cho tôi, mỗi ngày hai lượt. Sợ tôi không có lông mày, ngoại cạo rồi lấy cuống trầu vẽ lên, để sau này chân mày tôi cong cong như lá liễu. Không có ngoại, chắc tôi cũng không đi đứng được bình thường. Má bảo ngoại chịu nóng hơ hai bàn tay trên lửa than rồi nắn bàn chân nhỏ của tôi vì nó bị vẹo lúc sinh ra. Ngày đó má phải đi dạy trở lại khi chưa hết kì nghỉ hậu sản để kiếm tiền, tôi cứ vậy lăn lóc với ngoại. Ngoại vừa làm khuy áo, luôn tà áo dài vừa chăm cháu. Mỗi bận kể lại, má đều khóc. Những ngày nghèo khổ, ngoại thèm tô hủ tiếu ở quán mà chẳng dám mua vì tiếc tiền, để dành cho cháu.

Ngày ngoại mất, tôi đi làm ở xa. Trở về nhà trong một cảm giác bơ vơ khôn tả, dẫu biết ngoại đi thanh thản, nhẹ nhàng sau khi uống ly sữa ấm má pha và hôn má một cái thật dài.

Thoắt một cái đã giáp năm.

Tôi nằm bất động nhớ về những ngày xưa, thật xưa… Một giọng trẻ con ngọng nghịu vọng về trong giấc mơ trưa: “Bà “quại” ơi, con thèm xôi “dị” rồi!”. Tôi giật mình mở mắt mơ màng, gió từ chiếc quạt nan đang lay lay mái tóc mai. Cơn mơ màng kéo dài khiến tôi cảm giác như mùi của ngoại, của xôi vị thơm thơm hương hoa hồi phảng phất đâu đây. Và bàn tay đang cầm chiếc quạt kia chừng như bàn tay gầy guộc, nổi những cọng gân xanh của ngoại. Tôi choàng tỉnh, nghẹn ngào chấp nhận rằng khoảng trời ký ức xôi vị của tôi đã thực sự mất đi một người cùng nắm giữ.

Tôi quay người, lặng lẽ lau hai hàng nước mắt. Nằm kế bên, má vẫn chưa chợp mắt được giây nào…

LẠC NHIÊN

KIỂM SOÁT GIẤC NGỦ, LÀM CHỦ CUỘC SỐNG

  Chu kỳ giấc ngủ Một chu kỳ giấc ngủ kéo dài khoảng 90 phút và trong thời gian đó, chúng ta trải qua 5 giai đoạn của giấc ngủ. 4 giai đoạn đầu tạo nên giấc ngủ mắt không chuyển động nhanh (NREM) và giai đoạn 5 là giấc ngủ mắt chuyển động nhanh (REM). Giấc ngủ...

SƠ CỨU CẢM XÚC?

Kể từ khi còn bé, chúng ta đã luôn được dạy cách chăm sóc cơ thể. Chẳng hạn như đánh răng sau mỗi bữa ăn, rửa tay sạch trước khi ăn hoặc dán băng cá nhân vào những vết thương. Thế nhưng, chẳng có ai dạy dỗ tường tận chúng ta cách chăm sóc cảm xúc. Hầu hết mọi người...

BA CÁCH TRÁNH XUNG ĐỘT TÌNH CẢM

  Xung đột chính là thứ không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày. Đây là thời buổi mà thế giới không ngừng biến đổi. Những vấn đề phức tạp trong chính trị và tính chất ẩn danh của phương tiện truyền thông xã hội khiến cho các cuộc tranh luận vượt quá giới hạn...

CÁCH GIẢI TỎA CĂNG THẲNG

  Trạng thái căng thẳng trong cuộc sống chính là “kẻ thù không đội trời chung” đối với mọi người. Ngay khi cảm giác này xuất hiện, nhiều người sa lầy vào mục tiêu loại bỏ nó nhưng lại không nhận ra rằng chính điều này lại khiến tâm trạng của mình tồi tệ hơn. Thật...

PHÍA SAU MỘT ĐỨA TRẺ “NGOAN”

  Ngày bé, mỗi dịp lễ Tết, sinh nhật, câu chúc mà tôi nhận được nhiều nhất – từ cả người lớn và những bạn bè đồng trang lứa, chính là “ngoan ngoãn, biết vâng lời cha mẹ”. Đây có lẽ cũng là một trong những mong muốn lớn nhất của nhiều người làm cha mẹ trong quá...

NGÔN NGỮ TÌNH YÊU

  Bạn có biết ngôn ngữ tình yêu của mình là gì không? Được thiết kế nhằm giúp bạn và người ấy yêu nhau tốt hơn, ngôn ngữ tình yêu chính là chìa khóa để giữ cho mối quan hệ của hai bạn luôn được nồng đượm. Nghe giống như một lớp học mà bạn muốn đăng ký tham gia,...

NỖI SỢ BỊ BỎ LỠ

FOMO (Fear of Missing Out) hay nỗi sợ bị bỏ lỡ là một hiện tượng tâm lý do con người tự tạo ra, thể hiện qua việc luôn lo lắng, sợ hãi rằng mình sắp bị lãng quên hoặc bỏ lỡ một thứ gì đó.  Cùng với sự phát triển của mạng xã hội, nỗi sợ bị bỏ lỡ ngày càng gia tăng mạnh...

SỨC MẠNH CỦA LÒNG BIẾT ƠN

Đã bao giờ bạn cảm thấy cuộc sống hiện đại thật bận rộn và mệt mỏi? Đã bao giờ bạn bị giằng xé, bủa vây bởi đủ loại stress mỗi ngày, nào là công việc, sự nghiệp, sức khỏe và các mối quan hệ, đến mức bạn chỉ muốn buông bỏ tất cả cho xong? Từng có một khoảng thời gian...

TÁI TẠO NĂNG LƯỢNG ĐỂ HẠNH PHÚC

Chị lại vừa đánh con vì nó chẳng chịu ngủ mà cứ ngọa nguậy rồi khóc thét. Con khóc, chị bất lực bỏ mặc nó và trốn vào toilet. Được một lúc, chị lại chạy ra, ôm con vào lòng, chị khóc, con khóc. Đứa trẻ khóc mệt, lăn ra ngủ còn chị cứ thế ngồi nhìn con mà đờ đẫn, rã...

LỬA TÌNH TÀN LỤI SAU KHI CÓ CON

Đi kèm với niềm hạnh phúc khi một sinh linh bé bỏng chào đời có thể là những tàn tro của một cuộc hôn nhân dần lụi tàn nếu cả hai thiếu đi những kiến thức và kỹ năng cần thiết trong việc giữ lửa tình yêu.  Một nghiên cứu cho thấy 92% các cặp vợ chồng gia tăng xung đột...

DẠY CON BẰNG NỖI SỢ

 Tôi nhớ ngày còn bé, mỗi khi biếng ăn, quấy khóc hoặc không nghe lời, mẹ tôi thường ép buộc bằng cách kể tôi nghe về ông Kẹ - một người đàn ông xấu xí, đáng sợ, chuyên đi bắt cóc và ăn thịt những đứa trẻ không ngoan. Bên cạnh câu chuyện về nhân vật đáng...

TÁC DỤNG THẦN KỲ CỦA SỰ MONG ĐỢI

  Chúng ta thường nghĩ về sự mong đợi như thứ gì đó dành riêng cho những dịp đặc biệt nhưng thật ra, bạn có thể tận hưởng những cảm xúc bay bổng do sự mong đợi đem lại bất cứ lúc nào.  Trên thực tế, xây dựng lòng mong đợi là yếu tố quan trọng nhất để...

ỐNG BƠM NĂNG LƯỢNG

  Tôi sẽ nói thẳng vào vấn đề: Cách tốt nhất để vượt qua cả ngày dài mà giữ được mí mắt không sụp xuống chính là ngủ đủ giấc vào ban đêm. Không có gì thay thế được tác dụng của giấc ngủ trong việc cung cấp năng lượng cho cơ thể. Hầu hết mọi người cần...

ĐỂ VẤN ĐỀ TIÊU HÓA KHÔNG CÒN LÀ ÁC MỘNG

  Tất nhiên, kế hoạch đối phó với các cơn đau bụng của bạn phụ thuộc cả vào những gì bạn đang gặp phải: buồn nôn, đau thắt bụng dưới, đau bụng trong thời kỳ đèn đỏ... Lần tới khi bạn cảm thấy bụng mình đang “đánh trận”, hãy làm theo những lời khuyên...

BỨC XẠ ĐIỆN TỪ – KẺ THÙ CỦA LÀN DA

  Bên cạnh những hậu quả nghiêm trọng về sức khỏe như làm suy giảm thị lực, ảnh hưởng xấu đến não bộ, tăng nguy cơ mắc bệnh ung thư,… tia bức xạ phát ra từ các thiết bị điện tử còn đem đến tác hại đáng kể với làn da, đòi hỏi mỗi người phụ nữ hiện đại...

VÌ SAO NHIỀU NGƯỜI ĂN LỰA CHỌN ĂN CHAY

  Trong xã hội mà ngày càng có nhiều người theo đuổi chế độ ăn chay, ắt hẳn nhiều người trong số chúng ta từng đặt câu hỏi cho chính mình về việc có nên lựa chọn ăn chay hay không. Vài phụ nữ luôn cố gắng hết sức để có một lối sống lành mạnh như...

9 BÍ MẬT GIÚP NÂNG CAO TUỔI THỌ

  Khoa học nghiên cứu bí quyết tuổi thọ ngày càng nhận được nhiều sự ưu ái hơn. Nhưng cho đến khi các nhà nghiên cứu tìm ra cách để làm chậm quá trình lão hóa của các tế bào trong cơ thể chúng ta, dưới đây là những gì ta biết được đến thời điểm này....

SỰ THẬT VỀ THUỐC GIẢM CÂN

  Nếu bạn thừa cân và cảm thấy chế độ ăn uống cũng như tập thể dục không hiệu quả, thuốc giảm cân có thể giúp bạn nhưng tất nhiên cũng có rủi ro. Thuốc giảm cân không làm chất béo biến mất như phép màu, nhưng một số loại thuốc được kê theo toa bác sĩ...

BẠN CÓ THỂ UỐNG QUÁ NHIỀU NƯỚC KHÔNG?

  Thật ra khi còn bé, tôi cũng được nhiều người lớn khuyên uống nhiều nước, nhưng không ai bảo với tôi rằng không được uống quá nhiều nước một lần cả. Tôi nhớ vào năm 8 tuổi, có lần khi chuẩn bị uống nước tôi chợt nhớ lại lời khuyên này và hứng chí...

PHÉP MÀU TỪ CÁC KỲ NGHỈ MINI

  Nhắc đến kỳ nghỉ, người ta thường nghĩ đến “sáng thức dậy ở một nơi xa”. Dù sự thật là những chuyến du lịch hoành tráng có thể vui vẻ và đem đến sự tươi mới, nhưng chúng có thể làm bạn tiêu tốn rất nhiều thời gian, năng lượng và tiền bạc. Chỉ mới...

MONG TỪNG NGÀY CHO ĐẾN GIÁNG SINH

Một mùa Giáng sinh nữa lại về, Sài Gòn mấy hôm nay trời trở lạnh, những cung đường thay sắc áo rực rỡ dưới muôn ngàn ánh đèn lung linh huyền ảo. Đâu đó lúc chiều tà tiếng chuông nhà thờ trong xóm Đạo ngân vang điểm từng hồi chậm rãi, rung rung trong làn sương mỏng gợi...

NGƯỜI ĐẸP VÀ QUÁI THÚ

Người đẹp và Quái thú - Beauty and The Beast, bản hoạt hình được Walt Disney công chiếu năm 1991, là câu chuyện cổ tích kể về mối tình đẹp, thơ mộng nhưng cũng lắm trắc trở giữa Belle dũng cảm, tử tế, kiên nhẫn, vị tha, thông minh, hiếu thảo, không ham mê vật chất và...

SỰ TRÂN TRỌNG TRONG MỐI QUAN HỆ

Hiếm ai ngờ rằng sự thiếu trân trọng chính là một trong những nguyên nhân chính gây ra sự tan vỡ trong các mối quan hệ. Nhiều người phụ nữ dốc lòng vì chồng vì con, nhưng đổi lại không gì ngoài sự hờ hững. Chắc hẳn không một người phụ nữ nào muốn cái danh hư ảo mang...

NGÔN NGỮ TÌNH YÊU TIẾT LỘ ĐIỀU GÌ VỀ BẢN THÂN BẠN

Thế nhưng, tiến sĩ Gary Chapman đã khiến chúng ta lầm tưởng khi ngụ ý rằng các nhóm ngôn ngữ tình yêu đều ngang bằng nhau. Thực chất, mỗi ngôn ngữ tình yêu đều ẩn chứa những ý nghĩa riêng biệt. Thời gian chất lượng (Quality Time) Thời gian chính là tài sản quý giá...

NGỪNG ĐỔ LỖI KHI TAN VỠ

  Ắt hẳn ai cũng từng trải qua ít nhất một lần tan vỡ trong đời. Nếu bạn chỉ có duy nhất một mối tình và hiện tại đang sống hạnh phúc cùng người ấy thì tôi thật lòng rất mừng cho bạn, bạn là trường hợp rất hiếm hoi trong xã hội đấy.  Còn nếu bạn đã từng trải qua...

CON GÁI CỦA MẸ!

“Tôi không thích mẹ càm ràm nhưng lại không thể phớt lờ chúng. Tôi ghét bản thân không thể tốt hơn để mẹ được hạnh phúc. Tôi sợ nếu mình sai phạm thì mẹ sẽ thất vọng.  Không biết từ khi nào, những suy nghĩ về cảm nhận của mẹ luôn là mối bận tâm của tôi. Thậm chí có...

CHIẾN TRANH LẠNH TRONG HÔN NHÂN

Chiến tranh lạnh là điều mà hầu như không cặp đôi nào tránh khỏi được, đặc biệt sau hôn nhân thì tần suất ngày một nhiều hơn. Sự im lặng chết chóc ấy thường bắt đầu từ một điều gì đó vụn vặt và lố bịch mà các cặp vợ chồng không thể nhớ nổi, và nếu có thể nhớ ra, họ sẽ...

06 TIN ĐỒN VỀ ĐÀN ÔNG VÀ PHỤ NỮ

Hãy xem xét 06 tin đồn thường gặp sau đây: Phụ nữ lãng mạn hơn đàn ông Vì đối tượng mà hầu hết tiểu thuyết và hài kịch lãng mạn nhắm tới là khán giả nữ, có thể khó tin nhưng đàn ông thực sự có cái nhìn lãng mạn về tình yêu hơn phụ nữ. Một thước đo lãng mạn được sử...

LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐỐI XỬ TỬ TẾ VỚI BẢN THÂN MÌNH HƠN

  Nhiều người lầm rằng sự tự trắc ẩn (Self-Compassion) nghĩa là cho phép chính mình buông thả và tự dối gạt bản thân để trốn tránh trách nhiệm những khi yếu kém hay biếng nhác. Cũng có không ít người nghĩ tự trắc ẩn là phải tự hà khắc với chính mình, phải gạt bỏ...

BẬN RỘN CHỈ LÀ CÁI CỚ ?

  Ai cũng có những giai đoạn khác nhau trong cuộc sống, đặc biệt là trong vòng xoáy của cuộc sống xô bồ thời hiện đại, bận rộn chính là lý do được nhiều người sử dụng nhất và có vẻ là một cụm từ “nhàm tai” nhất. Nhưng câu hỏi mà mọi phụ nữ luôn băn khoăn chính...

VƯỢT QUA TRẦM CẢM SAU CHIA TAY 

  MỘT MỐI TÌNH TOXIC Đầu tiên, mối tình này đã sai ngay từ thời điểm bắt đầu và mình biết lỗi lớn là ở mình. Mình đã chấp nhận quen một anh kia một cách quá nhanh, mình thậm chí đã đốt cháy giai đoạn tìm hiểu của cả hai, giai đoạn mà quyết định sự gắn kết của hai...

NGỒI CẠNH NHỮNG CẢM XÚC TIÊU CỰC

  Năm 2020 ghi dấu sự bùng phát của đại dịch COVID-19, khiến chúng ta phải đương đầu với những thứ còn tệ hại hơn là cảm giác tiêu cực thường nhật. Nhiều người buộc phải đối mặt với một tấn bi kịch kinh hoàng của sự sống, khi kẻ mất việc và trở nên vô công rỗi...

THẲNG THẮN TRONG NHỮNG BUỔI HẸN HÒ

  Khi gặp gỡ một anh chàng hay một cô nàng thu hút mình, chúng ta thường nảy sinh một bản năng mạnh mẽ là làm họ hài lòng. Bởi bằng một cách tự nhiên, ta cho rằng điều tốt nhất ta có thể làm chính là cho thấy giữa mình và đối phương có rất nhiều điểm chung, trong...

TÌNH YÊU ĐỒNG GIỚI NAM

  Chuyện tình yêu dị tính luôn được tôn vinh trong sách báo, phim ảnh nhưng trong cuộc sống chúng ta không chỉ có tình yêu khác giới mà còn có tình yêu cùng giới cũng đẹp và xứng đáng được tôn trọng. Tình yêu đồng giới nam hay đồng giới nữ là mối quan hệ tình cảm...

TA MẶC CHIẾC ÁO CHẲNG VỪA THÂN

  Chúng ta làm gì khi bản thân lớn lên và được dạy dỗ trong một xã hội coi trọng vẻ ngoài, khi mọi thứ xung quanh đòi hỏi sự chuyên nghiệp và hoàn mỹ tuyệt đối? Hân – cô sinh viên vừa tròn đôi mươi với những giấc mơ và khát khao được cống hiến trong lĩnh vực yêu...

PHÁ VỠ SỰ IM LẶNG

“Quái thai” “Lũ biến thái” “Nhìn không lên được” “Con ấy xấu quá, nhìn phát ghét” “Quan điểm đẹp mà không đẻ được cũng bỏ đi” Những câu nói ấy không hề xa lạ trong đối thoại hằng ngày nhưng chẳng ai biết nó gây tổn thương lớn lao đến thế nào khi người trong cuộc vô...

ĐỂ CON ĐƯỢC “HƯỚNG NGOẠI”

  Chị mải miết đi tìm “niềm vui sống của cuộc đời”. Chị có một công việc mà bao người ao ước, một người chồng đẹp trai và có ý chí vươn lên, hai đứa con chăm ngoan, học giỏi và một tâm hồn trống rỗng. Cuộc đời chị là một chuỗi ngày lên kế hoạch, hành động, đạt...

RÀNG BUỘC KÉP : BẠO LỰC TIỀM ẨN

  “Mẹ đánh con bởi vì con lười học, nhưng mà mẹ rất yêu con. Bởi vì mẹ yêu con nên mẹ phải phạt con để con trở nên siêng năng hơn và học tốt hơn mà.” “Anh yêu, em muốn đi quán café xinh xỉu ở Đà Lạt, nhưng mà dạo này em làm việc bận quá, không có thời gian nghỉ...

BẢO VỆ SỰ BUỒN CHÁN

Lược dịch từ chương “Boredom and Excitement” của cuốn sách “The Conquest of Happiness” của tác giả Bertrand Russell. Dường như con người là sinh vật duy nhất biết buồn chán. Lúc bị bắt đi, con vật cũng có vẻ buồn bã đấy. Nó đi đi lại lại rồi ngáp ngắn ngáp dài, nhưng...

CHẤP NIỆM TÌNH ĐẦU 

Đầu tiên tôi xin mạn phép bày tỏ với các bạn đọc giả rằng bài viết này có lẽ sẽ nhận được nhiều ý kiến trái chiều xung quanh câu chuyện tình đầu- tình cuối. Thế nên hi vọng mọi người tiếp nhận nó với tâm thế chia sẻ từ góc nhìn cá nhân của tác giả nhé. Thân thương....