MỘT NỖI NHỚ MANG TÊN “TUỔI THƠ”

MỘT NỖI NHỚ MANG TÊN “TUỔI THƠ”

 

“Tuổi thơ” – hai tiếng ấy có lẽ là thanh âm làm dấy lên trong lòng mỗi người biết bao cung bậc cảm xúc và hoài niệm. Tôi tin rằng bất cứ ai trong đời khi trưởng thành đều đã từng một lần cảm thấy nuối tiếc về những năm tháng tuổi thơ.

Thi thoảng tôi vẫn thường bắt gặp một vài người vào những năm 30, 40 của cuộc đời khi đã có sự nghiệp, có gia đình, có bao lo toan trong cuộc sống đăng những dòng status đầy tâm trạng về nỗi nhớ tuổi thơ trên mạng xã hội. Tôi còn nhớ một mẩu chuyện mà chị bạn thân kể về cô con gái nhỏ 5 tuổi của mình. Một ngày nọ, chị bạn của tôi nhìn thấy cô bé ngồi trầm ngâm đầy vẻ suy tư hoàn toàn không hợp với lứa tuổi. Khi mẹ hỏi có chuyện gì thì cô bé phán một câu rất “đời”: “Làm con nít thật mệt mỏi!”. Cố gắng thể hiện thái độ nghiêm túc cho phù hợp với tâm trạng của con gái, chị bạn của tôi hỏi đầy vẻ quan tâm: “Sao con lại nói vậy?”. Cô bé nhún vai: “Vì con nít chẳng được làm gì theo ý mình cả. Tất cả đều phải nghe theo ý người lớn.”

Vào khoảnh khắc ấy, tự dưng trong lòng người mẹ tràn dâng những nỗi nhớ mênh mang về những ngày thơ dại của mình, những ngày mà chính bản thân cô ấy cũng đã từng nghĩ giống cô con gái nhỏ của mình. Con bé không hề biết rằng rồi một lúc nào đó trong cuộc đời khi lớn lên, nó sẽ nhận ra trái với con nít, người lớn lại mệt mỏi vì phải tự mình quyết định tất cả mọi thứ. Và tôi tin rằng trong vòng xoay mưu sinh của cuộc đời, ai cũng có lúc ước được bé lại, để không phải tự mình đưa ra những quyết định đôi khi quá khó khăn trong đời.

“Cả một thời thơ ấu mong được lớn 
Đâu có biết lớn lên chỉ buồn thêm 
Bao nhiêu những êm đềm tan vào đêm 
Ôi trái tim trăm lần yếu mềm”

(Trích bài hát: Muốn khóc thật to)

Nhưng nỗi nhớ tuổi thơ không chỉ dấy lên mỗi khi đối mặt với những khó khăn thử thách trong đời, mà còn “cồn cào” ở cả những giai đoạn đang hạnh phúc. Trong khổ đau, người ta hồi tưởng lại những ký ức đẹp để lấy động lực bước tiếp. Trong hạnh phúc, người ta nhớ đến những tháng ngày thơ dại để cảm giác hạnh phúc ấy được trọn vẹn hơn.

Tất nhiên, “tuổi thơ” không phải luôn gắn liền với những ký ức tốt đẹp, đôi khi đó là những tháng ngày giông bão ảnh hưởng đến sự hình thành tính cách sau này. “Giông bão” ở đây không chỉ đề cập đến những thiếu thốn về vật chất, mà thực ra là nhấn mạnh đến những vết thương lòng.

Ắt hẳn chúng ta từng nghe rất nhiều rằng những đứa trẻ sống trong gia đình bất hạnh và thiếu thốn tình thương sẽ rất cô đơn. Nhưng chúng ta nhận thức về điều này không có nghĩa là ta thực sự cảm nhận được nỗi đau khổ mà con trẻ phải chịu đựng. Nói cho dễ hiểu là trừ khi bạn từng có một tuổi thơ bất hạnh khi lớn lên trong một gia đình thiếu thốn tình cảm, bạn sẽ không bao giờ hiểu được sự cô đơn và vết thương lòng ấy của con trẻ lớn đến thế nào.

Và khi chúng ta trở thành cha, thành mẹ, vòng xoáy mưu sinh và bao nhiêu áp lực trong cuộc sống sẽ cuốn ta đi và cái nhận thức mong manh ban đầu ấy về tầm quan trong của tình yêu thương dành cho một đứa trẻ phút chốc bị lãng quên hoặc cố tình đặt sang một bên.

Bạn có thể không đến cổ vũ trong trận chung kết bóng rổ của cậu con trai (dù đã hứa trước với thằng bé) vì một cuộc gặp đối tác đột xuất. Bạn có thể khất hẹn với cô con gái bé nhỏ của mình khi không đưa con bé đi xem bộ phim hoạt hình vừa ra rạp mà nó đã mong chờ từ mấy tháng nay… Từ những lần mất uy tín đó, bạn xem nhẹ những lời hứa hẹn với con cái hơn. Dần dà, bạn quên cả những ngày kỷ niệm gia đình, những ngày sinh nhật của lũ trẻ… Rốt cuộc, bạn vắng mặt trong phần lớn những sự kiện quan trọng trong tuổi thơ của chúng.

Nỗi cô đơn và vết thương lòng của những cô bé, cậu bé không đến trong ngày một ngày hai, mà đó chính là cả một quá trình từng ngày một, nhưng hẳn bạn đã không kịp nhận ra. Mặc dù trước đó bạn đã từng chứng kiến những điều này từ những gia đình bất hạnh khác, và tự nhủ với lòng sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra với gia đình mình, nhưng rồi cuối cùng thì tất cả những điều này diễn ra tự nhiên đến không ngờ.

Vậy thì thứ mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây chính là: NHẬN THỨC khác với CẢM NHẬN. Hãy cảm nhận bằng cả trái tim tất cả những niềm vui, nỗi buồn của con trẻ chứ không chỉ bằng những gì mắt bạn nhìn thấy (bởi đôi khi đôi mắt có thể đánh lừa bạn, đôi khi lũ trẻ sẽ giấu sâu những cảm xúc của chúng trong lòng).

Nếu bạn cũng từng hoài niệm về “tuổi thơ”, hãy luôn nhớ rằng có thể bạn không thể thay đổi tuổi thơ của chính mình dù muốn hay không, nhưng bạn hoàn toàn có thể thay đổi tuổi thơ của người khác, gần gũi nhất chính là những thiên thần bé nhỏ trong gia đình bạn.

Hãy học cách làm cha mẹ tốt trước khi một đứa bé chào đời. Hãy sẵn sàng cho những khó khăn trong cuộc sống gia đình mà vẫn giữ được cam kết của bản thân về việc vẽ nên một tuổi thơ tươi đẹp cho con của bạn, biết rằng không gì quan trọng đối với con trẻ hơn là tình yêu, thời gian và sự hiện diện của bạn dành cho chúng.

LILA

“Tuổi thơ” – hai tiếng ấy có lẽ là thanh âm làm dấy lên trong lòng mỗi người biết bao cung bậc cảm xúc và hoài niệm. Tôi tin rằng bất cứ ai trong đời khi trưởng thành đều đã từng một lần cảm thấy nuối tiếc về những năm tháng tuổi thơ.

Thi thoảng tôi vẫn thường bắt gặp một vài người vào những năm 30, 40 của cuộc đời khi đã có sự nghiệp, có gia đình, có bao lo toan trong cuộc sống đăng những dòng status đầy tâm trạng về nỗi nhớ tuổi thơ trên mạng xã hội. Tôi còn nhớ một mẩu chuyện mà chị bạn thân kể về cô con gái nhỏ 5 tuổi của mình. Một ngày nọ, chị bạn của tôi nhìn thấy cô bé ngồi trầm ngâm đầy vẻ suy tư hoàn toàn không hợp với lứa tuổi. Khi mẹ hỏi có chuyện gì thì cô bé phán một câu rất “đời”: “Làm con nít thật mệt mỏi!”. Cố gắng thể hiện thái độ nghiêm túc cho phù hợp với tâm trạng của con gái, chị bạn của tôi hỏi đầy vẻ quan tâm: “Sao con lại nói vậy?”. Cô bé nhún vai: “Vì con nít chẳng được làm gì theo ý mình cả. Tất cả đều phải nghe theo ý người lớn.”

Vào khoảnh khắc ấy, tự dưng trong lòng người mẹ tràn dâng những nỗi nhớ mênh mang về những ngày thơ dại của mình, những ngày mà chính bản thân cô ấy cũng đã từng nghĩ giống cô con gái nhỏ của mình. Con bé không hề biết rằng rồi một lúc nào đó trong cuộc đời khi lớn lên, nó sẽ nhận ra trái với con nít, người lớn lại mệt mỏi vì phải tự mình quyết định tất cả mọi thứ. Và tôi tin rằng trong vòng xoay mưu sinh của cuộc đời, ai cũng có lúc ước được bé lại, để không phải tự mình đưa ra những quyết định đôi khi quá khó khăn trong đời.

“Cả một thời thơ ấu mong được lớn 
Đâu có biết lớn lên chỉ buồn thêm 
Bao nhiêu những êm đềm tan vào đêm 
Ôi trái tim trăm lần yếu mềm”

(Trích bài hát: Muốn khóc thật to)

Nhưng nỗi nhớ tuổi thơ không chỉ dấy lên mỗi khi đối mặt với những khó khăn thử thách trong đời, mà còn “cồn cào” ở cả những giai đoạn đang hạnh phúc. Trong khổ đau, người ta hồi tưởng lại những ký ức đẹp để lấy động lực bước tiếp. Trong hạnh phúc, người ta nhớ đến những tháng ngày thơ dại để cảm giác hạnh phúc ấy được trọn vẹn hơn.

Tất nhiên, “tuổi thơ” không phải luôn gắn liền với những ký ức tốt đẹp, đôi khi đó là những tháng ngày giông bão ảnh hưởng đến sự hình thành tính cách sau này. “Giông bão” ở đây không chỉ đề cập đến những thiếu thốn về vật chất, mà thực ra là nhấn mạnh đến những vết thương lòng.

Ắt hẳn chúng ta từng nghe rất nhiều rằng những đứa trẻ sống trong gia đình bất hạnh và thiếu thốn tình thương sẽ rất cô đơn. Nhưng chúng ta nhận thức về điều này không có nghĩa là ta thực sự cảm nhận được nỗi đau khổ mà con trẻ phải chịu đựng. Nói cho dễ hiểu là trừ khi bạn từng có một tuổi thơ bất hạnh khi lớn lên trong một gia đình thiếu thốn tình cảm, bạn sẽ không bao giờ hiểu được sự cô đơn và vết thương lòng ấy của con trẻ lớn đến thế nào.

Và khi chúng ta trở thành cha, thành mẹ, vòng xoáy mưu sinh và bao nhiêu áp lực trong cuộc sống sẽ cuốn ta đi và cái nhận thức mong manh ban đầu ấy về tầm quan trong của tình yêu thương dành cho một đứa trẻ phút chốc bị lãng quên hoặc cố tình đặt sang một bên.

Bạn có thể không đến cổ vũ trong trận chung kết bóng rổ của cậu con trai (dù đã hứa trước với thằng bé) vì một cuộc gặp đối tác đột xuất. Bạn có thể khất hẹn với cô con gái bé nhỏ của mình khi không đưa con bé đi xem bộ phim hoạt hình vừa ra rạp mà nó đã mong chờ từ mấy tháng nay… Từ những lần mất uy tín đó, bạn xem nhẹ những lời hứa hẹn với con cái hơn. Dần dà, bạn quên cả những ngày kỷ niệm gia đình, những ngày sinh nhật của lũ trẻ… Rốt cuộc, bạn vắng mặt trong phần lớn những sự kiện quan trọng trong tuổi thơ của chúng.

Nỗi cô đơn và vết thương lòng của những cô bé, cậu bé không đến trong ngày một ngày hai, mà đó chính là cả một quá trình từng ngày một, nhưng hẳn bạn đã không kịp nhận ra. Mặc dù trước đó bạn đã từng chứng kiến những điều này từ những gia đình bất hạnh khác, và tự nhủ với lòng sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra với gia đình mình, nhưng rồi cuối cùng thì tất cả những điều này diễn ra tự nhiên đến không ngờ.

Vậy thì thứ mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây chính là: NHẬN THỨC khác với CẢM NHẬN. Hãy cảm nhận bằng cả trái tim tất cả những niềm vui, nỗi buồn của con trẻ chứ không chỉ bằng những gì mắt bạn nhìn thấy (bởi đôi khi đôi mắt có thể đánh lừa bạn, đôi khi lũ trẻ sẽ giấu sâu những cảm xúc của chúng trong lòng).

Nếu bạn cũng từng hoài niệm về “tuổi thơ”, hãy luôn nhớ rằng có thể bạn không thể thay đổi tuổi thơ của chính mình dù muốn hay không, nhưng bạn hoàn toàn có thể thay đổi tuổi thơ của người khác, gần gũi nhất chính là những thiên thần bé nhỏ trong gia đình bạn.

Hãy học cách làm cha mẹ tốt trước khi một đứa bé chào đời. Hãy sẵn sàng cho những khó khăn trong cuộc sống gia đình mà vẫn giữ được cam kết của bản thân về việc vẽ nên một tuổi thơ tươi đẹp cho con của bạn, biết rằng không gì quan trọng đối với con trẻ hơn là tình yêu, thời gian và sự hiện diện của bạn dành cho chúng.

LILA

KẺ LẠC LOÀI TRONG THẾ GIỚI NHIỀU TIẾNG ĐỘNG

  Người mắc rối loạn nhân cách Schizoid là những cá thể trầm lặng, sống bên lề xã hội như những chiếc lá rơi ngoài cơn gió. Họ không mưu cầu danh vọng, cũng không khao khát được gắn kết trong các mối quan hệ. Với họ, thế giới riêng – yên tĩnh, khép kín và tự tại...

ÁI KỶ VÀ SỰ HỦY HOẠI CẢM XÚC

  Người mắc chứng ái kỷ thường khiến người khác bị cuốn vào một thế giới đầy hỗn loạn và tổn thương. Họ là những kẻ luôn khao khát được ngưỡng mộ, được xem là trung tâm của mọi sự chú ý. Đằng sau vẻ ngoài tự tin, quyến rũ và thành công là một cái tôi mong manh...

KHÉP LẠI GIẤC MƠ XƯA

  Có những người khi yêu, không chỉ đang yêu một người – mà đang yêu một giấc mơ. Giấc mơ về gia đình hoàn hảo, nơi có sự quan tâm, bảo bọc, dịu dàng và an toàn mà họ chưa từng có. Đó là những người lớn lên trong môi trường bạo hành, thiếu thốn tình cảm, bị phớt...

BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

  Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra...

KHI MẸ THÙ GHÉT CON GÁI MÌNH

  Khi mẹ thù ghét con gái mình – một hiện tượng tưởng chừng phi lý, nhưng lại tồn tại âm thầm trong nhiều gia đình, nơi tình mẫu tử lẽ ra phải là điểm tựa yêu thương lại trở thành nơi khởi nguồn của tổn thương. Mối quan hệ rạn nứt ấy không đơn thuần là xung đột...

EMDR – HÀNH TRÌNH CHỮA LÀNH SAU SANG CHẤN

Đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục, đặc biệt là cưỡng hiếp, ký ức không chỉ tồn tại trong tâm trí như một đoạn phim kinh hoàng, mà còn khắc sâu vào cơ thể như một phản xạ sinh tồn. Họ không đơn giản chỉ là “nạn nhân” – họ là những con người đang vật...

NHỮNG LINH HỒN KHÔNG THUỘC VỀ AI

  Có những người đàn bà sinh ra đã mang trong mình một thế giới riêng, không thuộc về bất kỳ ai. Họ là những tâm hồn tự do, đầy tham vọng, quyết liệt và dữ dội. Nhưng cũng chính trong sự mãnh liệt ấy, họ ẩn giấu sự mong manh, dịu dàng mà không phải ai cũng nhận...

NHỮNG ĐỨA TRẺ MANG GÁNH NỢ VÔ HÌNH

Trong những mái ấm tưởng như an toàn, đôi khi lại tồn tại những đứa trẻ lớn lên cùng với nỗi đau âm thầm – nỗi đau của việc bị bạo hành, bị ngược đãi bởi chính những người đáng lẽ ra phải yêu thương và bảo vệ chúng nhất. Đối với những đứa trẻ ấy, tổn thương không chỉ...

GUILTY PLEASURE – NGHIỆN VUI TẠM THỜI

  Guilty pleasure là thuật ngữ dùng để chỉ những hoạt động mang lại khoái cảm tức thì nhưng đi kèm cảm giác tội lỗi hoặc xấu hổ. Từ góc nhìn khoa học thần kinh, khi con người tham gia vào các hoạt động như xem nội dung kích thích tình dục, chơi game hoặc lướt...

NGỪNG DẠY CON BẰNG SỰ XẤU HỔ

Xấu hổ không chỉ là một cảm xúc thoáng qua mà còn là trạng thái tâm lý có thể ăn sâu vào tâm trí và cơ thể trẻ nhỏ. Ngay từ khi lên ba, trẻ đã có thể cảm nhận được sự xấu hổ khi bị trách móc, đánh đập, đổ lỗi hoặc sỉ nhục. Những cha mẹ xấu hổ sẽ nuôi dạy con bằng sự...

KẺ LẠC LOÀI TRONG THẾ GIỚI NHIỀU TIẾNG ĐỘNG

  Người mắc rối loạn nhân cách Schizoid là những cá thể trầm lặng, sống bên lề xã hội như những chiếc lá rơi ngoài cơn gió. Họ không mưu cầu danh vọng, cũng không khao khát được gắn kết trong các mối quan hệ. Với họ, thế giới riêng – yên tĩnh, khép kín và tự tại...

ÁI KỶ VÀ SỰ HỦY HOẠI CẢM XÚC

  Người mắc chứng ái kỷ thường khiến người khác bị cuốn vào một thế giới đầy hỗn loạn và tổn thương. Họ là những kẻ luôn khao khát được ngưỡng mộ, được xem là trung tâm của mọi sự chú ý. Đằng sau vẻ ngoài tự tin, quyến rũ và thành công là một cái tôi mong manh...

KHÉP LẠI GIẤC MƠ XƯA

  Có những người khi yêu, không chỉ đang yêu một người – mà đang yêu một giấc mơ. Giấc mơ về gia đình hoàn hảo, nơi có sự quan tâm, bảo bọc, dịu dàng và an toàn mà họ chưa từng có. Đó là những người lớn lên trong môi trường bạo hành, thiếu thốn tình cảm, bị phớt...

HÔN NHÂN – BIẾT ĐAU SAO VẪN BƯỚC VÀO

Có những người bước vào hôn nhân với một người mà họ biết rõ là không tốt. Họ thấy những lá cờ đỏ rực rỡ – sự không chung thủy, kiểm soát, bạo hành, dối trá – nhưng vẫn chọn nhắm mắt đưa chân. Từ bên ngoài nhìn vào, ai cũng ngạc nhiên: "Tại sao họ lại chọn điều đó?"...

BẠO LỰC GIA ĐÌNH – KHI CHA ĐÁNH MẸ

  Trong một số gia đình, người cha không chỉ là trụ cột mà còn là hiện thân của nỗi sợ hãi, đặc biệt khi cơn giận dữ của ông ta trút xuống những đứa con gái vô tội. Có những bé gái đã phải hứng chịu những cú đánh không phải vì lỗi lầm gì của mình, mà vì đứng ra...

CẬN THỊ TƯƠNG LAI

  Trong thế giới hiện đại đầy áp lực và nhiệm vụ chồng chất, kỹ năng quản lý thời gian và kiểm soát bản thân là yếu tố then chốt để thành công. Tuy nhiên, với người lớn mắc ADHD (Rối loạn tăng động giảm chú ý), những kỹ năng này không chỉ đơn giản là vấn đề thiếu...

SANG CHẤN VÀ NỖI ĐAU LIÊN THẾ HỆ

Sang chấn và nỗi đau liên thế hệ là những hiện tượng tâm lý tinh vi, âm ỉ và vô hình, nhưng lại có sức ảnh hưởng sâu rộng đến đời sống của nhiều cá nhân và cộng đồng. Dưới góc nhìn của khoa học thần kinh, sang chấn tâm lý không đơn thuần chỉ là phản ứng nhất thời...

KHI MẸ THÙ GHÉT CON GÁI MÌNH

  Khi mẹ thù ghét con gái mình – một hiện tượng tưởng chừng phi lý, nhưng lại tồn tại âm thầm trong nhiều gia đình, nơi tình mẫu tử lẽ ra phải là điểm tựa yêu thương lại trở thành nơi khởi nguồn của tổn thương. Mối quan hệ rạn nứt ấy không đơn thuần là xung đột...

EMDR – HÀNH TRÌNH CHỮA LÀNH SAU SANG CHẤN

Đối với những người từng trải qua xâm hại tình dục, đặc biệt là cưỡng hiếp, ký ức không chỉ tồn tại trong tâm trí như một đoạn phim kinh hoàng, mà còn khắc sâu vào cơ thể như một phản xạ sinh tồn. Họ không đơn giản chỉ là “nạn nhân” – họ là những con người đang vật...

NHỮNG LINH HỒN KHÔNG THUỘC VỀ AI

  Có những người đàn bà sinh ra đã mang trong mình một thế giới riêng, không thuộc về bất kỳ ai. Họ là những tâm hồn tự do, đầy tham vọng, quyết liệt và dữ dội. Nhưng cũng chính trong sự mãnh liệt ấy, họ ẩn giấu sự mong manh, dịu dàng mà không phải ai cũng nhận...