MỘT NỖI NHỚ MANG TÊN “TUỔI THƠ”

MỘT NỖI NHỚ MANG TÊN “TUỔI THƠ”

 

“Tuổi thơ” – hai tiếng ấy có lẽ là thanh âm làm dấy lên trong lòng mỗi người biết bao cung bậc cảm xúc và hoài niệm. Tôi tin rằng bất cứ ai trong đời khi trưởng thành đều đã từng một lần cảm thấy nuối tiếc về những năm tháng tuổi thơ.

Thi thoảng tôi vẫn thường bắt gặp một vài người vào những năm 30, 40 của cuộc đời khi đã có sự nghiệp, có gia đình, có bao lo toan trong cuộc sống đăng những dòng status đầy tâm trạng về nỗi nhớ tuổi thơ trên mạng xã hội. Tôi còn nhớ một mẩu chuyện mà chị bạn thân kể về cô con gái nhỏ 5 tuổi của mình. Một ngày nọ, chị bạn của tôi nhìn thấy cô bé ngồi trầm ngâm đầy vẻ suy tư hoàn toàn không hợp với lứa tuổi. Khi mẹ hỏi có chuyện gì thì cô bé phán một câu rất “đời”: “Làm con nít thật mệt mỏi!”. Cố gắng thể hiện thái độ nghiêm túc cho phù hợp với tâm trạng của con gái, chị bạn của tôi hỏi đầy vẻ quan tâm: “Sao con lại nói vậy?”. Cô bé nhún vai: “Vì con nít chẳng được làm gì theo ý mình cả. Tất cả đều phải nghe theo ý người lớn.”

Vào khoảnh khắc ấy, tự dưng trong lòng người mẹ tràn dâng những nỗi nhớ mênh mang về những ngày thơ dại của mình, những ngày mà chính bản thân cô ấy cũng đã từng nghĩ giống cô con gái nhỏ của mình. Con bé không hề biết rằng rồi một lúc nào đó trong cuộc đời khi lớn lên, nó sẽ nhận ra trái với con nít, người lớn lại mệt mỏi vì phải tự mình quyết định tất cả mọi thứ. Và tôi tin rằng trong vòng xoay mưu sinh của cuộc đời, ai cũng có lúc ước được bé lại, để không phải tự mình đưa ra những quyết định đôi khi quá khó khăn trong đời.

“Cả một thời thơ ấu mong được lớn 
Đâu có biết lớn lên chỉ buồn thêm 
Bao nhiêu những êm đềm tan vào đêm 
Ôi trái tim trăm lần yếu mềm”

(Trích bài hát: Muốn khóc thật to)

Nhưng nỗi nhớ tuổi thơ không chỉ dấy lên mỗi khi đối mặt với những khó khăn thử thách trong đời, mà còn “cồn cào” ở cả những giai đoạn đang hạnh phúc. Trong khổ đau, người ta hồi tưởng lại những ký ức đẹp để lấy động lực bước tiếp. Trong hạnh phúc, người ta nhớ đến những tháng ngày thơ dại để cảm giác hạnh phúc ấy được trọn vẹn hơn.

Tất nhiên, “tuổi thơ” không phải luôn gắn liền với những ký ức tốt đẹp, đôi khi đó là những tháng ngày giông bão ảnh hưởng đến sự hình thành tính cách sau này. “Giông bão” ở đây không chỉ đề cập đến những thiếu thốn về vật chất, mà thực ra là nhấn mạnh đến những vết thương lòng.

Ắt hẳn chúng ta từng nghe rất nhiều rằng những đứa trẻ sống trong gia đình bất hạnh và thiếu thốn tình thương sẽ rất cô đơn. Nhưng chúng ta nhận thức về điều này không có nghĩa là ta thực sự cảm nhận được nỗi đau khổ mà con trẻ phải chịu đựng. Nói cho dễ hiểu là trừ khi bạn từng có một tuổi thơ bất hạnh khi lớn lên trong một gia đình thiếu thốn tình cảm, bạn sẽ không bao giờ hiểu được sự cô đơn và vết thương lòng ấy của con trẻ lớn đến thế nào.

Và khi chúng ta trở thành cha, thành mẹ, vòng xoáy mưu sinh và bao nhiêu áp lực trong cuộc sống sẽ cuốn ta đi và cái nhận thức mong manh ban đầu ấy về tầm quan trong của tình yêu thương dành cho một đứa trẻ phút chốc bị lãng quên hoặc cố tình đặt sang một bên.

Bạn có thể không đến cổ vũ trong trận chung kết bóng rổ của cậu con trai (dù đã hứa trước với thằng bé) vì một cuộc gặp đối tác đột xuất. Bạn có thể khất hẹn với cô con gái bé nhỏ của mình khi không đưa con bé đi xem bộ phim hoạt hình vừa ra rạp mà nó đã mong chờ từ mấy tháng nay… Từ những lần mất uy tín đó, bạn xem nhẹ những lời hứa hẹn với con cái hơn. Dần dà, bạn quên cả những ngày kỷ niệm gia đình, những ngày sinh nhật của lũ trẻ… Rốt cuộc, bạn vắng mặt trong phần lớn những sự kiện quan trọng trong tuổi thơ của chúng.

Nỗi cô đơn và vết thương lòng của những cô bé, cậu bé không đến trong ngày một ngày hai, mà đó chính là cả một quá trình từng ngày một, nhưng hẳn bạn đã không kịp nhận ra. Mặc dù trước đó bạn đã từng chứng kiến những điều này từ những gia đình bất hạnh khác, và tự nhủ với lòng sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra với gia đình mình, nhưng rồi cuối cùng thì tất cả những điều này diễn ra tự nhiên đến không ngờ.

Vậy thì thứ mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây chính là: NHẬN THỨC khác với CẢM NHẬN. Hãy cảm nhận bằng cả trái tim tất cả những niềm vui, nỗi buồn của con trẻ chứ không chỉ bằng những gì mắt bạn nhìn thấy (bởi đôi khi đôi mắt có thể đánh lừa bạn, đôi khi lũ trẻ sẽ giấu sâu những cảm xúc của chúng trong lòng).

Nếu bạn cũng từng hoài niệm về “tuổi thơ”, hãy luôn nhớ rằng có thể bạn không thể thay đổi tuổi thơ của chính mình dù muốn hay không, nhưng bạn hoàn toàn có thể thay đổi tuổi thơ của người khác, gần gũi nhất chính là những thiên thần bé nhỏ trong gia đình bạn.

Hãy học cách làm cha mẹ tốt trước khi một đứa bé chào đời. Hãy sẵn sàng cho những khó khăn trong cuộc sống gia đình mà vẫn giữ được cam kết của bản thân về việc vẽ nên một tuổi thơ tươi đẹp cho con của bạn, biết rằng không gì quan trọng đối với con trẻ hơn là tình yêu, thời gian và sự hiện diện của bạn dành cho chúng.

LILA

“Tuổi thơ” – hai tiếng ấy có lẽ là thanh âm làm dấy lên trong lòng mỗi người biết bao cung bậc cảm xúc và hoài niệm. Tôi tin rằng bất cứ ai trong đời khi trưởng thành đều đã từng một lần cảm thấy nuối tiếc về những năm tháng tuổi thơ.

Thi thoảng tôi vẫn thường bắt gặp một vài người vào những năm 30, 40 của cuộc đời khi đã có sự nghiệp, có gia đình, có bao lo toan trong cuộc sống đăng những dòng status đầy tâm trạng về nỗi nhớ tuổi thơ trên mạng xã hội. Tôi còn nhớ một mẩu chuyện mà chị bạn thân kể về cô con gái nhỏ 5 tuổi của mình. Một ngày nọ, chị bạn của tôi nhìn thấy cô bé ngồi trầm ngâm đầy vẻ suy tư hoàn toàn không hợp với lứa tuổi. Khi mẹ hỏi có chuyện gì thì cô bé phán một câu rất “đời”: “Làm con nít thật mệt mỏi!”. Cố gắng thể hiện thái độ nghiêm túc cho phù hợp với tâm trạng của con gái, chị bạn của tôi hỏi đầy vẻ quan tâm: “Sao con lại nói vậy?”. Cô bé nhún vai: “Vì con nít chẳng được làm gì theo ý mình cả. Tất cả đều phải nghe theo ý người lớn.”

Vào khoảnh khắc ấy, tự dưng trong lòng người mẹ tràn dâng những nỗi nhớ mênh mang về những ngày thơ dại của mình, những ngày mà chính bản thân cô ấy cũng đã từng nghĩ giống cô con gái nhỏ của mình. Con bé không hề biết rằng rồi một lúc nào đó trong cuộc đời khi lớn lên, nó sẽ nhận ra trái với con nít, người lớn lại mệt mỏi vì phải tự mình quyết định tất cả mọi thứ. Và tôi tin rằng trong vòng xoay mưu sinh của cuộc đời, ai cũng có lúc ước được bé lại, để không phải tự mình đưa ra những quyết định đôi khi quá khó khăn trong đời.

“Cả một thời thơ ấu mong được lớn 
Đâu có biết lớn lên chỉ buồn thêm 
Bao nhiêu những êm đềm tan vào đêm 
Ôi trái tim trăm lần yếu mềm”

(Trích bài hát: Muốn khóc thật to)

Nhưng nỗi nhớ tuổi thơ không chỉ dấy lên mỗi khi đối mặt với những khó khăn thử thách trong đời, mà còn “cồn cào” ở cả những giai đoạn đang hạnh phúc. Trong khổ đau, người ta hồi tưởng lại những ký ức đẹp để lấy động lực bước tiếp. Trong hạnh phúc, người ta nhớ đến những tháng ngày thơ dại để cảm giác hạnh phúc ấy được trọn vẹn hơn.

Tất nhiên, “tuổi thơ” không phải luôn gắn liền với những ký ức tốt đẹp, đôi khi đó là những tháng ngày giông bão ảnh hưởng đến sự hình thành tính cách sau này. “Giông bão” ở đây không chỉ đề cập đến những thiếu thốn về vật chất, mà thực ra là nhấn mạnh đến những vết thương lòng.

Ắt hẳn chúng ta từng nghe rất nhiều rằng những đứa trẻ sống trong gia đình bất hạnh và thiếu thốn tình thương sẽ rất cô đơn. Nhưng chúng ta nhận thức về điều này không có nghĩa là ta thực sự cảm nhận được nỗi đau khổ mà con trẻ phải chịu đựng. Nói cho dễ hiểu là trừ khi bạn từng có một tuổi thơ bất hạnh khi lớn lên trong một gia đình thiếu thốn tình cảm, bạn sẽ không bao giờ hiểu được sự cô đơn và vết thương lòng ấy của con trẻ lớn đến thế nào.

Và khi chúng ta trở thành cha, thành mẹ, vòng xoáy mưu sinh và bao nhiêu áp lực trong cuộc sống sẽ cuốn ta đi và cái nhận thức mong manh ban đầu ấy về tầm quan trong của tình yêu thương dành cho một đứa trẻ phút chốc bị lãng quên hoặc cố tình đặt sang một bên.

Bạn có thể không đến cổ vũ trong trận chung kết bóng rổ của cậu con trai (dù đã hứa trước với thằng bé) vì một cuộc gặp đối tác đột xuất. Bạn có thể khất hẹn với cô con gái bé nhỏ của mình khi không đưa con bé đi xem bộ phim hoạt hình vừa ra rạp mà nó đã mong chờ từ mấy tháng nay… Từ những lần mất uy tín đó, bạn xem nhẹ những lời hứa hẹn với con cái hơn. Dần dà, bạn quên cả những ngày kỷ niệm gia đình, những ngày sinh nhật của lũ trẻ… Rốt cuộc, bạn vắng mặt trong phần lớn những sự kiện quan trọng trong tuổi thơ của chúng.

Nỗi cô đơn và vết thương lòng của những cô bé, cậu bé không đến trong ngày một ngày hai, mà đó chính là cả một quá trình từng ngày một, nhưng hẳn bạn đã không kịp nhận ra. Mặc dù trước đó bạn đã từng chứng kiến những điều này từ những gia đình bất hạnh khác, và tự nhủ với lòng sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra với gia đình mình, nhưng rồi cuối cùng thì tất cả những điều này diễn ra tự nhiên đến không ngờ.

Vậy thì thứ mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây chính là: NHẬN THỨC khác với CẢM NHẬN. Hãy cảm nhận bằng cả trái tim tất cả những niềm vui, nỗi buồn của con trẻ chứ không chỉ bằng những gì mắt bạn nhìn thấy (bởi đôi khi đôi mắt có thể đánh lừa bạn, đôi khi lũ trẻ sẽ giấu sâu những cảm xúc của chúng trong lòng).

Nếu bạn cũng từng hoài niệm về “tuổi thơ”, hãy luôn nhớ rằng có thể bạn không thể thay đổi tuổi thơ của chính mình dù muốn hay không, nhưng bạn hoàn toàn có thể thay đổi tuổi thơ của người khác, gần gũi nhất chính là những thiên thần bé nhỏ trong gia đình bạn.

Hãy học cách làm cha mẹ tốt trước khi một đứa bé chào đời. Hãy sẵn sàng cho những khó khăn trong cuộc sống gia đình mà vẫn giữ được cam kết của bản thân về việc vẽ nên một tuổi thơ tươi đẹp cho con của bạn, biết rằng không gì quan trọng đối với con trẻ hơn là tình yêu, thời gian và sự hiện diện của bạn dành cho chúng.

LILA

“ĐƠ” MÃN TÍNH

Khi im lặng không phải là bình yên, mà là tê liệt thần kinh Có những đứa trẻ dường như “ngoan ngoãn”, “ít phiền hà”, ngồi yên một mình hàng giờ liền, không đòi hỏi, không khóc, không phản kháng. Trong mắt người lớn, đó là một đứa trẻ “dễ nuôi”. Nhưng đằng sau sự lặng...

KHI CON GÁI KHÔNG ĐƯỢC ƯU TIÊN

  Trong nhiều gia đình, đặc biệt ở những nền văn hóa coi trọng nam giới, việc con trai được ưu tiên và con gái bị xem nhẹ không chỉ là một bất công xã hội mà còn là một trải nghiệm sang chấn sâu sắc, để lại dấu vết vô hình trong mối gắn bó, cảm nhận về cơ thể và...

CON GÁI KHÔNG QUAN TRỌNG BẰNG CON TRAI

Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, việc sinh con trai thường được coi là một “thành tựu”, còn việc sinh con gái có thể bị xem là “kém giá trị”. Đối với một đứa bé gái, việc sinh ra đã là một nỗi thất vọng trong mắt cha mẹ không chỉ là...

LIỆU PHÁP EMDR- ĐIỀU TRỊ SANG CHẤN DO THIÊN TAI, NGHỊCH CẢNH

  Trong những năm gần đây, liệu pháp EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing – Tái xử lý và giải mẫn cảm qua chuyển động mắt) đã trở thành một trong những phương pháp điều trị sang chấn tâm lý được công nhận và ứng dụng rộng rãi. Phương pháp này được...

QUYỀN LỰC CỦA KẺ XÂM HẠI NƠI CÔNG SỞ

Trong môi trường công sở – nơi lẽ ra phải là không gian của sự an toàn, chuyên nghiệp và tôn trọng lẫn nhau – các hành vi quấy rối, xâm hại và cưỡng hiếp vẫn có thể xảy ra một cách tinh vi và dai dẳng. Vấn đề không chỉ nằm ở hành vi sai trái của một cá nhân, mà còn ở...

KHI ĐÀN ÔNG THÍCH BỊ TRỪNG PHẠT

Trong văn hóa hiện đại, người đàn ông thành đạt, quyết đoán và nắm quyền kiểm soát thường được xem là biểu tượng của bản lĩnh và nam tính. Thế nhưng, phía sau lớp vỏ cứng cỏi đó, không hiếm người lại tìm thấy sự giải thoát kỳ lạ trong việc trở thành “kẻ phục tùng”...

NỮ CƯỜNG NHÂN HÓA THÀNH NÔ LỆ

Trong xã hội hiện đại, hình tượng "nữ cường nhân" – người phụ nữ độc lập, bản lĩnh, đạt được thành công vượt trội trong sự nghiệp – ngày càng phổ biến. Thế nhưng, không hiếm khi phía sau sự mạnh mẽ ấy lại là một đời sống tình cảm đầy rối ren, nơi họ cảm thấy mình như...

KHI CƠ THỂ NÓI THAY

Khi cơ thể thay lời muốn nói: Mù, tê liệt và mất cảm giác do sang chấn thần kinh Không phải lúc nào tê liệt hay mất cảm giác cũng bắt nguồn từ tổn thương thực thể rõ ràng. Có những người bỗng dưng không nhìn thấy, không nghe được, hoặc liệt nửa người mà không phát...

ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC CHÀO ĐÓN

Không phải mọi đứa trẻ sinh ra đều được chờ đợi. Có những sinh linh được hình thành trong hoang mang, sợ hãi, thậm chí bị từ chối từ những tuần đầu thai kỳ. Với một bé gái được mang thai ngoài ý muốn, khi cha mẹ từng nghĩ đến việc bỏ con, trải nghiệm đầu đời của em đã...

KHI NGƯỜI LỚN TÈ DẦM

  Góc nhìn thần kinh và sang chấn Tè dầm ở người trưởng thành là một hiện tượng thường bị xem nhẹ hoặc gắn với sự xấu hổ cá nhân, trong khi thực chất, đây có thể là biểu hiện của những rối loạn sâu sắc liên quan đến hệ thần kinh và các trải nghiệm sang chấn. Khi...

NGƯỜI ĐỒNG TÍNH NAM VÀ RỐI LOẠN CƯƠNG DƯƠNG TRONG GẮN BÓ

Với nhiều người đồng tính nam, rối loạn cương dương không đơn thuần là vấn đề thể chất, mà còn là tấm gương phản chiếu những tổn thương sâu kín về cảm xúc, sự xấu hổ và kiểu gắn bó không an toàn hình thành từ rất sớm. Lớn lên trong một xã hội nơi sự nam tính chuẩn mực...

VAI TRÒ TƯỞNG TƯỢNG, “OBJECTIFY” HOẶC PLAY TRONG TÌNH DỤC

Tình dục không chỉ là hành vi thể chất mà còn là trải nghiệm thần kinh – cảm xúc – tưởng tượng. Đôi khi, chính việc nghĩ đến tình dục, tưởng tượng về cơ thể người mình yêu trong một bối cảnh khiêu gợi, hay hóa thân vào những vai trò không thuộc “đời thật” lại khiến ta...

KÌM NÉN CẢM XÚC VÀ “BẤT LỰC” TRONG TÌNH DỤC

Nhiều người vẫn nghĩ tình dục chỉ liên quan đến cơ thể – rằng nếu có người yêu thương mình, nếu đủ hấp dẫn, đủ “kỹ thuật”, thì chắc chắn sẽ có ham muốn và khoái cảm. Thế nhưng, thực tế không đơn giản như vậy. Có những người rất yêu bạn đời của mình, rất muốn gần gũi,...

VÌ SAO PHỤ NỮ Ở LẠI VỚI NGƯỜI TỆ BẠC

Có nhiều người phụ nữ, dù ngoài xã hội thành công, giỏi giang, được người khác nể trọng, nhưng trong tình yêu lại trở nên nhỏ bé, nhún nhường, thậm chí cam chịu. Họ dành hết tâm sức chăm sóc cho người đàn ông chẳng xứng đáng – thờ ơ, ích kỷ, vô tâm, thậm chí có lúc...

NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG ĐƯỢC KHÓC

  Có những đứa trẻ lớn lên trong những ngôi nhà nơi tiếng khóc là điều cấm kỵ. Chúng không được phép thể hiện sự yếu đuối, không được “làm quá”, không được rơi lệ dù trong lòng đầy giông bão. Thay vì được ôm ấp khi đau buồn, chúng thường nghe những lời như “nín...

“ĐƠ” MÃN TÍNH

Khi im lặng không phải là bình yên, mà là tê liệt thần kinh Có những đứa trẻ dường như “ngoan ngoãn”, “ít phiền hà”, ngồi yên một mình hàng giờ liền, không đòi hỏi, không khóc, không phản kháng. Trong mắt người lớn, đó là một đứa trẻ “dễ nuôi”. Nhưng đằng sau sự lặng...

KHI CON GÁI KHÔNG ĐƯỢC ƯU TIÊN

  Trong nhiều gia đình, đặc biệt ở những nền văn hóa coi trọng nam giới, việc con trai được ưu tiên và con gái bị xem nhẹ không chỉ là một bất công xã hội mà còn là một trải nghiệm sang chấn sâu sắc, để lại dấu vết vô hình trong mối gắn bó, cảm nhận về cơ thể và...

CON GÁI KHÔNG QUAN TRỌNG BẰNG CON TRAI

Trong nhiều nền văn hóa, đặc biệt là các xã hội Á Đông truyền thống, việc sinh con trai thường được coi là một “thành tựu”, còn việc sinh con gái có thể bị xem là “kém giá trị”. Đối với một đứa bé gái, việc sinh ra đã là một nỗi thất vọng trong mắt cha mẹ không chỉ là...

LIỆU PHÁP EMDR- ĐIỀU TRỊ SANG CHẤN DO THIÊN TAI, NGHỊCH CẢNH

  Trong những năm gần đây, liệu pháp EMDR (Eye Movement Desensitization and Reprocessing – Tái xử lý và giải mẫn cảm qua chuyển động mắt) đã trở thành một trong những phương pháp điều trị sang chấn tâm lý được công nhận và ứng dụng rộng rãi. Phương pháp này được...

QUYỀN LỰC CỦA KẺ XÂM HẠI NƠI CÔNG SỞ

Trong môi trường công sở – nơi lẽ ra phải là không gian của sự an toàn, chuyên nghiệp và tôn trọng lẫn nhau – các hành vi quấy rối, xâm hại và cưỡng hiếp vẫn có thể xảy ra một cách tinh vi và dai dẳng. Vấn đề không chỉ nằm ở hành vi sai trái của một cá nhân, mà còn ở...