TÌNH YÊU THỜI FACEBOOK, ZALO

TÌNH YÊU THỜI FACEBOOK, ZALO

 

Khi lướt một vòng mạng xã hội, chúng ta không khó bắt gặp những câu chuyện tình yêu đẹp như cổ tích của thời “ông bà anh”. Thuở đó, chàng và nàng đã cùng vượt qua bao khổ đau, đồng hành với nhau đi hết cả đời người, nhưng tình cảm vẫn chưa bao giờ thôi son sắt. Cũng vì vậy nên nhiều người tự hỏi, liệu có phải cuộc sống hiện đại đang dần cướp đi sự bình yên và bản chất đẹp đẽ vốn có của tình yêu?

Thuở xưa, tình yêu như một bức tranh bình dị, bắt đầu từ ánh nhìn trong trẻo và được nuôi dưỡng một cách tự nhiên. Người ta yêu nhau bởi những lời ngây ngô chân chất, xuất phát từ tận đáy lòng.

Yêu nhau ngày đó, đôi bên phải đắn đo nhiều lắm mới dám mở lời thủ thỉ với nhau. Đó là câu chuyện người này ôm cây đàn trằn trọc mấy đêm mới dám dành tặng người kia một khúc ca thể hiện tình ý của bản thân. Đó còn là những lời lo âu, rụt rè được gửi gắm qua lá thư tay e ấp, rằng: “Nắng mưa là bệnh của trời. Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng”. Cũng có không ít người vì nhút nhát mà bỏ lỡ người thương, để rồi cả cuộc đời lỡ dở nuối tiếc.

Rồi thời gian qua đi. Internet xuất hiện, hành trình kết nối của những trái tim cũng trở nên đơn giản hơn nhiều. Lướt một vòng Facebook, Instagram mà thấy có cảm tình với ai, chúng ta có thể chỉ cần làm quen bằng cách ấn nút like và để lại vài dòng bình luận. Khi tình cờ gặp gỡ một người thú vị, chúng ta chỉ việc xin người đó tài khoản mạng xã hội rồi ấn vài nút bấm hay gửi đôi dòng tin nhắn là đã có thể tìm ra nhau rồi đến với nhau.

Nhờ sự trợ giúp của công nghệ, làm quen nhau chưa bao giờ là chuyện dễ dàng đến thế. Chẳng cần vì yêu nên “mấy núi cũng trèo, mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua” như trước đây. Với chiếc điện thoại được kết nối, người ta chỉ nằm dài ở nhà ăn bắp rang, nghe nhạc cũng có thể “thả thính” qua lại. Con người cũng vì vậy mà trở nên dễ dãi với các mối quan hệ hơn.

Trong thời đại mà đôi bên đều bận rộn với những nút like, những dòng bình luận của riêng mình, nhiều câu chuyện dở khóc dở cười cũng được sinh ra. Có cô gái giận dỗi nửa kia chỉ vì “thả tim” ảnh của người khác hay trả lời tin nhắn chậm. Có chàng trai cãi nhau với người yêu rồi lại đem chuyện tình cảm lên mạng xã hội giãy bày. Cũng không ít cặp đôi ra ngoài hẹn hò nhưng mỗi người đều chăm chăm ôm lấy chiếc điện thoại của riêng mình, đúng như ca từ của một ca khúc nhạc trẻ rất được yêu thích: “Anh và em yêu nhau ngày tháng trôi mau. Ta chẳng nói chuyện gì với nhau. Ngồi bên nhau cầm điện thoại thật lâu”.

Có Internet rồi, chúng ta đâu còn cần lao tâm khổ tứ nặn ra lời hay ý đẹp và nghĩ cách ngỏ lời như xưa. Cách một màn hình, con người có cơ hội tự tô vẽ cho bản thân mình và sống theo cách mà mình mong muốn. Câu chữ cũng vì vậy mà được trau chuốt, gọt giũa một cách cẩn thận thay vì ấp úng, lắp bắp như khi trực tiếp đối diện với nhau.

Chúng ta cứ thế yêu nhau qua những dòng tin nhắn đường mật. Để rồi đến khi đổ vỡ, chúng ta chia tay cũng bằng những câu chữ vô hồn và những cụm từ sáo rỗng. Thay vì gặp mặt để chia sẻ tỏ tường mọi khúc mắc, đôi bên chỉ cần chặn số, hủy kết bạn, xóa hết hình ảnh là xong, xem như đường ai nấy đi.

Trước đây, khi tôi và người yêu cũ quyết định kết thúc mối quan hệ giữa hai đứa, lời chia tay thậm chí còn không có cơ hội được nói ra. Có lẽ vì sự thất vọng tràn trề mà mỗi người dành cho đối phương nên chúng tôi đã bỏ qua cái “nghi thức” cuối cùng ấy. Cuộc tình tôi chỉ đơn giản kết thúc với dòng chữ “đã xem” khô khan, vô nghĩa trong đoạn hội thoại mà thôi. Đôi bên chẳng còn cơ hội nhìn vào mắt nhau để thấy bao nhiêu lưu luyến, cũng chẳng cách nào thể hiện lòng tôn trọng cuối cùng dành cho nhau.

Có lẽ là vì khởi đầu không được coi trọng nên kết thúc cũng dễ vứt bỏ. Cũng có thể là do sợ phải giải thích, sợ xuất hiện những dùng dằng không đáng có, hay sợ phải nhìn thấy những thay đổi cảm xúc trong mắt người kia nên chúng ta mới lựa chọn cất giấu trái tim đầy tổn thương sau màn hình điện thoại. Cứ như thế, Internet hỗ trợ cho con người mọi thứ, tìm ra nhau, đến với nhau, ở bên nhau, rồi cũng rời xa nhau.

Dĩ nhiên chúng ta không thể phủ nhận lợi ích của công nghệ trong việc duy trì mối liên kết của con người hiện đại. Dễ thấy nhất là nhờ có Internet mà những người yêu xa không còn phải vò võ chờ đợi đến mấy tháng trời thì lá thư tình mới đến được tay người yêu. Giờ đây, dù cách xa cả nửa vòng trái đất, chúng ta cũng có thể chia sẻ với nhau nhiều điều trong cuộc sống, dành tặng nhau những lời hỏi han hay thậm chí là được nhìn thấy nhau.

Thế nhưng, vài nút like trên thế giới ảo làm sao sánh được với những cái ôm ngoài đời thực của những người yêu nhau. Tình cảm luôn cần sự vun đắp và chia sẻ. Bởi kết nối giữa hai chiếc điện thoại không thể nào bằng kết nối giữa hai ánh mắt hướng về nhau hay hai trái tim luôn đồng điệu.

Thực chất, tình yêu thời nào cũng đẹp, chỉ là cách thể hiện của mỗi thời mỗi khác. Ông bà anh có tình yêu “ngát xanh”, chúng ta cũng có thể như vậy. Đã đến lúc đôi bên cùng xây đắp “lâu đài tình ái” thay vì phó mặc mọi trách nhiệm cho Internet và mạng xã hội như lúc trước. Vì vậy, hãy đặt điện thoại xuống, tìm ánh mắt nhau và nắm tay nhau đi!

CATHERINE

Khi lướt một vòng mạng xã hội, chúng ta không khó bắt gặp những câu chuyện tình yêu đẹp như cổ tích của thời “ông bà anh”. Thuở đó, chàng và nàng đã cùng vượt qua bao khổ đau, đồng hành với nhau đi hết cả đời người, nhưng tình cảm vẫn chưa bao giờ thôi son sắt. Cũng vì vậy nên nhiều người tự hỏi, liệu có phải cuộc sống hiện đại đang dần cướp đi sự bình yên và bản chất đẹp đẽ vốn có của tình yêu?

Thuở xưa, tình yêu như một bức tranh bình dị, bắt đầu từ ánh nhìn trong trẻo và được nuôi dưỡng một cách tự nhiên. Người ta yêu nhau bởi những lời ngây ngô chân chất, xuất phát từ tận đáy lòng.

Yêu nhau ngày đó, đôi bên phải đắn đo nhiều lắm mới dám mở lời thủ thỉ với nhau. Đó là câu chuyện người này ôm cây đàn trằn trọc mấy đêm mới dám dành tặng người kia một khúc ca thể hiện tình ý của bản thân. Đó còn là những lời lo âu, rụt rè được gửi gắm qua lá thư tay e ấp, rằng: “Nắng mưa là bệnh của trời. Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng”. Cũng có không ít người vì nhút nhát mà bỏ lỡ người thương, để rồi cả cuộc đời lỡ dở nuối tiếc.

Rồi thời gian qua đi. Internet xuất hiện, hành trình kết nối của những trái tim cũng trở nên đơn giản hơn nhiều. Lướt một vòng Facebook, Instagram mà thấy có cảm tình với ai, chúng ta có thể chỉ cần làm quen bằng cách ấn nút like và để lại vài dòng bình luận. Khi tình cờ gặp gỡ một người thú vị, chúng ta chỉ việc xin người đó tài khoản mạng xã hội rồi ấn vài nút bấm hay gửi đôi dòng tin nhắn là đã có thể tìm ra nhau rồi đến với nhau.

Nhờ sự trợ giúp của công nghệ, làm quen nhau chưa bao giờ là chuyện dễ dàng đến thế. Chẳng cần vì yêu nên “mấy núi cũng trèo, mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua” như trước đây. Với chiếc điện thoại được kết nối, người ta chỉ nằm dài ở nhà ăn bắp rang, nghe nhạc cũng có thể “thả thính” qua lại. Con người cũng vì vậy mà trở nên dễ dãi với các mối quan hệ hơn.

Trong thời đại mà đôi bên đều bận rộn với những nút like, những dòng bình luận của riêng mình, nhiều câu chuyện dở khóc dở cười cũng được sinh ra. Có cô gái giận dỗi nửa kia chỉ vì “thả tim” ảnh của người khác hay trả lời tin nhắn chậm. Có chàng trai cãi nhau với người yêu rồi lại đem chuyện tình cảm lên mạng xã hội giãy bày. Cũng không ít cặp đôi ra ngoài hẹn hò nhưng mỗi người đều chăm chăm ôm lấy chiếc điện thoại của riêng mình, đúng như ca từ của một ca khúc nhạc trẻ rất được yêu thích: “Anh và em yêu nhau ngày tháng trôi mau. Ta chẳng nói chuyện gì với nhau. Ngồi bên nhau cầm điện thoại thật lâu”.

Có Internet rồi, chúng ta đâu còn cần lao tâm khổ tứ nặn ra lời hay ý đẹp và nghĩ cách ngỏ lời như xưa. Cách một màn hình, con người có cơ hội tự tô vẽ cho bản thân mình và sống theo cách mà mình mong muốn. Câu chữ cũng vì vậy mà được trau chuốt, gọt giũa một cách cẩn thận thay vì ấp úng, lắp bắp như khi trực tiếp đối diện với nhau.

Chúng ta cứ thế yêu nhau qua những dòng tin nhắn đường mật. Để rồi đến khi đổ vỡ, chúng ta chia tay cũng bằng những câu chữ vô hồn và những cụm từ sáo rỗng. Thay vì gặp mặt để chia sẻ tỏ tường mọi khúc mắc, đôi bên chỉ cần chặn số, hủy kết bạn, xóa hết hình ảnh là xong, xem như đường ai nấy đi.

Trước đây, khi tôi và người yêu cũ quyết định kết thúc mối quan hệ giữa hai đứa, lời chia tay thậm chí còn không có cơ hội được nói ra. Có lẽ vì sự thất vọng tràn trề mà mỗi người dành cho đối phương nên chúng tôi đã bỏ qua cái “nghi thức” cuối cùng ấy. Cuộc tình tôi chỉ đơn giản kết thúc với dòng chữ “đã xem” khô khan, vô nghĩa trong đoạn hội thoại mà thôi. Đôi bên chẳng còn cơ hội nhìn vào mắt nhau để thấy bao nhiêu lưu luyến, cũng chẳng cách nào thể hiện lòng tôn trọng cuối cùng dành cho nhau.

Có lẽ là vì khởi đầu không được coi trọng nên kết thúc cũng dễ vứt bỏ. Cũng có thể là do sợ phải giải thích, sợ xuất hiện những dùng dằng không đáng có, hay sợ phải nhìn thấy những thay đổi cảm xúc trong mắt người kia nên chúng ta mới lựa chọn cất giấu trái tim đầy tổn thương sau màn hình điện thoại. Cứ như thế, Internet hỗ trợ cho con người mọi thứ, tìm ra nhau, đến với nhau, ở bên nhau, rồi cũng rời xa nhau.

Dĩ nhiên chúng ta không thể phủ nhận lợi ích của công nghệ trong việc duy trì mối liên kết của con người hiện đại. Dễ thấy nhất là nhờ có Internet mà những người yêu xa không còn phải vò võ chờ đợi đến mấy tháng trời thì lá thư tình mới đến được tay người yêu. Giờ đây, dù cách xa cả nửa vòng trái đất, chúng ta cũng có thể chia sẻ với nhau nhiều điều trong cuộc sống, dành tặng nhau những lời hỏi han hay thậm chí là được nhìn thấy nhau.

Thế nhưng, vài nút like trên thế giới ảo làm sao sánh được với những cái ôm ngoài đời thực của những người yêu nhau. Tình cảm luôn cần sự vun đắp và chia sẻ. Bởi kết nối giữa hai chiếc điện thoại không thể nào bằng kết nối giữa hai ánh mắt hướng về nhau hay hai trái tim luôn đồng điệu.

Thực chất, tình yêu thời nào cũng đẹp, chỉ là cách thể hiện của mỗi thời mỗi khác. Ông bà anh có tình yêu “ngát xanh”, chúng ta cũng có thể như vậy. Đã đến lúc đôi bên cùng xây đắp “lâu đài tình ái” thay vì phó mặc mọi trách nhiệm cho Internet và mạng xã hội như lúc trước. Vì vậy, hãy đặt điện thoại xuống, tìm ánh mắt nhau và nắm tay nhau đi!

CATHERINE

“NGHIỆN” MÀN HÌNH

  Trong thời đại công nghệ số, thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, máy tính bảng hay máy tính trở thành công cụ không thể thiếu trong học tập, làm việc và giải trí. Tuy nhiên, khi việc sử dụng mất kiểm soát, lấn át các hoạt động cần thiết khác và gây suy...

CHE GIẤU BÍ MẬT ĐỂ GIA ĐÌNH KHÔNG TAN VỠ

Trong nhiều gia đình, khi có một sự thật khó chấp nhận – như chuyện vợ hoặc chồng ngoại tình, hay việc hôn nhân không còn hạnh phúc – các thành viên thường chọn cách che giấu và né tránh. Người lớn nói dối rằng “mọi chuyện vẫn ổn”, con cái giả vờ tin, còn cả gia đình...

NÓI DỐI MÃN TÍNH

  Nói dối là hành vi con người nào cũng từng trải qua, nhưng khi nó trở thành một thói quen kéo dài và dường như ăn sâu vào cách tồn tại của một người, ta gọi đó là nói dối mãn tính. Đây không chỉ đơn thuần là sự gian lận hay thiếu trung thực, mà thường là một cơ...

LGBT+ – NỖI ĐAU MANG TÊN CÔ ĐƠN

  Cô đơn là trải nghiệm mà ai cũng từng nếm trải, nhưng với cộng đồng LGBT+, nỗi cô đơn thường mang màu sắc đặc biệt sâu và đau hơn. Khi một người lớn lên trong môi trường bị kỳ thị, từ chối hay không được công nhận, não bộ họ liên tục ghi nhận tín hiệu “mình...

CÔ ĐƠN DƯỚI GÓC NHÌN SINH HỌC THẦN KINH

  Cô đơn không chỉ là cảm giác trống trải hay nỗi buồn thoáng qua, mà thực sự là một trải nghiệm đau đớn ở cấp độ sinh học thần kinh. Con người là sinh vật xã hội, bộ não chúng ta tiến hóa để duy trì kết nối với nhóm nhằm đảm bảo sự tồn tại. Khi bị tách rời hoặc...

CÔ ĐƠN VÀ TRẦM CẢM

  Cô đơn là một trải nghiệm phổ biến, ai trong chúng ta cũng từng trải qua. Thế nhưng, khi nỗi cô đơn kéo dài và không được xoa dịu bằng sự kết nối, sự lắng nghe và những vòng tay ấm áp, nó có thể trở thành mảnh đất màu mỡ cho trầm cảm hình thành. Về mặt sinh học...

CĂNG THẲNG VÀ KHẢ NĂNG THỤ THAI, MANG THAI

  Hệ thống đáp ứng với căng thẳng (stress response system) là một cơ chế sinh học phức tạp, trong đó trục hạ đồi – tuyến yên – tuyến thượng thận (HPA axis) đóng vai trò trung tâm. Khi cơ thể đối mặt với áp lực, hormone cortisol và catecholamine (adrenaline,...

KHI ĐÀN ÔNG PHÂN LY

  Nhiều người đàn ông trưởng thành mang trong mình những vết thương vô hình từ sang chấn và bạo hành thời thơ ấu. Trải qua những tình huống bị xâm phạm, bị làm nhục hoặc phải sống trong môi trường bạo lực, họ học cách “cắt kết nối” khỏi cảm xúc để sinh tồn. Sự...

TOXIC STRESS THỜI THƠ ẤU VÀ DI SẢN SANG CHẤN

Trong những năm đầu đời, trẻ em cần một môi trường an toàn, ổn định và đầy yêu thương để phát triển lành mạnh. Tuy nhiên, không phải đứa trẻ nào cũng có được nền tảng đó. Nhiều em phải trải qua trải nghiệm bất lợi thời thơ ấu (Adverse Childhood Experiences – ACEs) như...

GIA ĐÌNH “BỆNH LÝ”

Trong nhiều gia đình bệnh lý, sự kết hợp giữa một người cha hoặc mẹ mang đặc điểm nhân cách ái kỷ và một người còn lại có xu hướng rối loạn nhân cách ranh giới (borderline) thường tạo nên một trường bạo lực tâm lý liên tục. Người ái kỷ cần kiểm soát, thống trị và luôn...

HÃY RỜI ĐI KHỎI CHA MẸ ĐỘC HẠI

  Trong văn hóa Việt Nam, cha mẹ luôn được coi là gốc rễ, là nơi con cái phải kính trọng và chăm sóc trọn đời. Tuy nhiên, không phải mọi cha mẹ đều mang đến sự an toàn và tình yêu lành mạnh. Với những cha mẹ độc hại, đặc biệt khi có đặc điểm của rối loạn nhân...

RỜI KHỎI MỐI QUAN HỆ ĐỘC HẠI KHI QUÁ MUỘN

  Trong các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và lòng trung thành thường khiến chúng ta tin rằng sự kiên nhẫn có thể thay đổi người kia. Tuy nhiên, khi sống cùng người mắc rối loạn nhân cách nhóm B như ái kỷ, ranh giới, chống đối xã hội hay kịch tính, sự kiên nhẫn...

MỐI QUAN HỆ ĐỘC HẠI

Một mối quan hệ, dù là tình yêu, hôn nhân hay gia đình, đều cần dựa trên nền tảng tôn trọng, an toàn và nâng đỡ lẫn nhau. Tuy nhiên, không phải lúc nào điều này cũng diễn ra. Khi một mối quan hệ trở thành nguồn gốc của căng thẳng, sợ hãi và tổn thương triền miên, nó...

RỐI LOẠN NHÂN CÁCH HỖN LOẠN

Rối loạn nhân cách nhóm B, bao gồm nhân cách ranh giới (borderline), chống đối xã hội (antisocial), ái kỷ (narcissistic) và kịch tính (histrionic), thường gắn liền với các mối quan hệ hỗn loạn, kịch tính và đầy căng thẳng. Khi yêu hoặc kết hôn với một người thuộc nhóm...

TÌNH YÊU “HỖN LOẠN, KỊCH TÍNH”

Rối loạn nhân cách nhóm B là một nhóm trong phân loại lâm sàng, bao gồm nhân cách chống đối xã hội (antisocial), nhân cách ranh giới (borderline), nhân cách kịch tính (histrionic) và nhân cách ái kỷ (narcissistic). Điểm chung của nhóm này là các đặc tính hỗn loạn,...

NGƯỜI ÁI KỶ KHỔ ĐAU TRONG GIA ĐÌNH

Người ái kỷ khổ đau là một dạng đặc biệt của tính cách ái kỷ, nơi bản sắc cá nhân không được khẳng định qua quyền lực hay thành công, mà thông qua khổ đau, hy sinh và chịu đựng. Họ tự coi mình là nạn nhân của hoàn cảnh, của xã hội, của gia đình, và thậm chí của chính...

CUỘC HÔN NHÂN ĐỊNH MỆNH

Một trong những dạng quan hệ phức tạp và đầy nghịch lý là sự kết hợp giữa hai kiểu ái kỷ: ái kỷ quyền lực (grandiose narcissism) và ái kỷ khổ đau (negative narcissism). Người ái kỷ quyền lực bước vào hôn nhân với sự tự tin, khát khao được ngưỡng mộ, và nhu cầu kiểm...

CHA MẸ BORDERLINE VÀ DI SẢN SANG CHẤN GIA ĐÌNH

  Khi một đứa trẻ lớn lên cùng cha mẹ có rối loạn nhân cách ranh giới (borderline), ngôi nhà – lẽ ra phải là nơi an toàn – lại trở thành một chiến trường đầy biến động. Cha mẹ borderline thường trải qua những cơn hoảng loạn, sợ bị bỏ rơi, kèm theo sự thay đổi cảm...

NGƯỜI MẸ ÁI KỶ VÀ ĐỨA CON TRẦM CẢM, MẤT BẢN NGÃ

Trong một gia đình có người mẹ ái kỷ, tình yêu và sự nuôi dưỡng thường bị thay thế bởi quyền lực, hình ảnh và sự kiểm soát. Người mẹ ấy thường xây dựng một “thế giới bề mặt” với những đồ vật xa xỉ, vẻ ngoài hoàn hảo, hay thành tích được phô bày như bằng chứng cho sự...

STRESS ĐỘC HẠI VÀ UNG THƯ – MỐI LIÊN HỆ THẦM LẶNG

Ung thư là một bệnh lý phức tạp, hình thành từ sự kết hợp của nhiều yếu tố như di truyền, môi trường, lối sống, miễn dịch và cả tâm lý. Một trong những khía cạnh được nghiên cứu nhiều hơn trong những năm gần đây là mối liên hệ giữa sang chấn, stress kéo dài và sự phát...

“NGHIỆN” MÀN HÌNH

  Trong thời đại công nghệ số, thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, máy tính bảng hay máy tính trở thành công cụ không thể thiếu trong học tập, làm việc và giải trí. Tuy nhiên, khi việc sử dụng mất kiểm soát, lấn át các hoạt động cần thiết khác và gây suy...

ĐẰNG SAU SỰ TỨC GIẬN

Cơn tức giận thường được nhìn thấy như một phản ứng bùng nổ, mạnh mẽ và đôi khi gây tổn hại trong các mối quan hệ. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ hơn, tức giận không phải lúc nào cũng là “vấn đề gốc”. Đằng sau nó là những hoạt động phức tạp của hệ thần kinh, những ký ức...

TRẦM CẢM – CƠ CHẾ BẢO VỆ CUỐI CÙNG

  Trầm cảm từ lâu được xem là một trong những rối loạn tâm thần phổ biến và gây nhiều hệ lụy nhất. Khi nhắc đến trầm cảm, phần lớn mọi người nghĩ ngay đến bệnh lý cần được điều trị. Điều này không sai, nhưng nếu chỉ nhìn nhận ở một chiều, ta sẽ bỏ qua khía cạnh...

CHE GIẤU BÍ MẬT ĐỂ GIA ĐÌNH KHÔNG TAN VỠ

Trong nhiều gia đình, khi có một sự thật khó chấp nhận – như chuyện vợ hoặc chồng ngoại tình, hay việc hôn nhân không còn hạnh phúc – các thành viên thường chọn cách che giấu và né tránh. Người lớn nói dối rằng “mọi chuyện vẫn ổn”, con cái giả vờ tin, còn cả gia đình...

NÓI DỐI MÃN TÍNH

  Nói dối là hành vi con người nào cũng từng trải qua, nhưng khi nó trở thành một thói quen kéo dài và dường như ăn sâu vào cách tồn tại của một người, ta gọi đó là nói dối mãn tính. Đây không chỉ đơn thuần là sự gian lận hay thiếu trung thực, mà thường là một cơ...

CHIẾC MẶT NẠ HOÀN HẢO

  Có những đứa trẻ từ rất sớm đã học cách khoác lên mình “chiếc mặt nạ hoàn hảo”. Các em nỗ lực đạt điểm cao, giành thành tích, cư xử gương mẫu và không để lộ chút yếu đuối nào. Đối với các em, sự hoàn hảo giống như một đặc quyền: nó giúp che giấu những mong manh...

LGBT+ – NỖI ĐAU MANG TÊN CÔ ĐƠN

  Cô đơn là trải nghiệm mà ai cũng từng nếm trải, nhưng với cộng đồng LGBT+, nỗi cô đơn thường mang màu sắc đặc biệt sâu và đau hơn. Khi một người lớn lên trong môi trường bị kỳ thị, từ chối hay không được công nhận, não bộ họ liên tục ghi nhận tín hiệu “mình...

CÔ ĐƠN DƯỚI GÓC NHÌN SINH HỌC THẦN KINH

  Cô đơn không chỉ là cảm giác trống trải hay nỗi buồn thoáng qua, mà thực sự là một trải nghiệm đau đớn ở cấp độ sinh học thần kinh. Con người là sinh vật xã hội, bộ não chúng ta tiến hóa để duy trì kết nối với nhóm nhằm đảm bảo sự tồn tại. Khi bị tách rời hoặc...

CÔ ĐƠN VÀ TRẦM CẢM

  Cô đơn là một trải nghiệm phổ biến, ai trong chúng ta cũng từng trải qua. Thế nhưng, khi nỗi cô đơn kéo dài và không được xoa dịu bằng sự kết nối, sự lắng nghe và những vòng tay ấm áp, nó có thể trở thành mảnh đất màu mỡ cho trầm cảm hình thành. Về mặt sinh học...

CĂNG THẲNG VÀ KHẢ NĂNG THỤ THAI, MANG THAI

  Hệ thống đáp ứng với căng thẳng (stress response system) là một cơ chế sinh học phức tạp, trong đó trục hạ đồi – tuyến yên – tuyến thượng thận (HPA axis) đóng vai trò trung tâm. Khi cơ thể đối mặt với áp lực, hormone cortisol và catecholamine (adrenaline,...

KHI ĐÀN ÔNG PHÂN LY

  Nhiều người đàn ông trưởng thành mang trong mình những vết thương vô hình từ sang chấn và bạo hành thời thơ ấu. Trải qua những tình huống bị xâm phạm, bị làm nhục hoặc phải sống trong môi trường bạo lực, họ học cách “cắt kết nối” khỏi cảm xúc để sinh tồn. Sự...

TOXIC STRESS THỜI THƠ ẤU VÀ DI SẢN SANG CHẤN

Trong những năm đầu đời, trẻ em cần một môi trường an toàn, ổn định và đầy yêu thương để phát triển lành mạnh. Tuy nhiên, không phải đứa trẻ nào cũng có được nền tảng đó. Nhiều em phải trải qua trải nghiệm bất lợi thời thơ ấu (Adverse Childhood Experiences – ACEs) như...

GIA ĐÌNH “BỆNH LÝ”

Trong nhiều gia đình bệnh lý, sự kết hợp giữa một người cha hoặc mẹ mang đặc điểm nhân cách ái kỷ và một người còn lại có xu hướng rối loạn nhân cách ranh giới (borderline) thường tạo nên một trường bạo lực tâm lý liên tục. Người ái kỷ cần kiểm soát, thống trị và luôn...

HÃY RỜI ĐI KHỎI CHA MẸ ĐỘC HẠI

  Trong văn hóa Việt Nam, cha mẹ luôn được coi là gốc rễ, là nơi con cái phải kính trọng và chăm sóc trọn đời. Tuy nhiên, không phải mọi cha mẹ đều mang đến sự an toàn và tình yêu lành mạnh. Với những cha mẹ độc hại, đặc biệt khi có đặc điểm của rối loạn nhân...

RỜI KHỎI MỐI QUAN HỆ ĐỘC HẠI KHI QUÁ MUỘN

  Trong các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và lòng trung thành thường khiến chúng ta tin rằng sự kiên nhẫn có thể thay đổi người kia. Tuy nhiên, khi sống cùng người mắc rối loạn nhân cách nhóm B như ái kỷ, ranh giới, chống đối xã hội hay kịch tính, sự kiên nhẫn...

NGOẠI TÌNH “MÃN TÍNH”

  Rối loạn nhân cách nhóm B bao gồm bốn dạng chính: ái kỷ (narcissistic), ranh giới (borderline), chống đối xã hội (antisocial) và kịch tính (histrionic). Điểm chung của nhóm này là sự kịch tính, hỗn loạn, bốc đồng và khó kiểm soát cảm xúc, khiến các mối quan hệ...

MỐI QUAN HỆ ĐỘC HẠI

Một mối quan hệ, dù là tình yêu, hôn nhân hay gia đình, đều cần dựa trên nền tảng tôn trọng, an toàn và nâng đỡ lẫn nhau. Tuy nhiên, không phải lúc nào điều này cũng diễn ra. Khi một mối quan hệ trở thành nguồn gốc của căng thẳng, sợ hãi và tổn thương triền miên, nó...

RỐI LOẠN NHÂN CÁCH HỖN LOẠN

Rối loạn nhân cách nhóm B, bao gồm nhân cách ranh giới (borderline), chống đối xã hội (antisocial), ái kỷ (narcissistic) và kịch tính (histrionic), thường gắn liền với các mối quan hệ hỗn loạn, kịch tính và đầy căng thẳng. Khi yêu hoặc kết hôn với một người thuộc nhóm...

TÌNH YÊU “HỖN LOẠN, KỊCH TÍNH”

Rối loạn nhân cách nhóm B là một nhóm trong phân loại lâm sàng, bao gồm nhân cách chống đối xã hội (antisocial), nhân cách ranh giới (borderline), nhân cách kịch tính (histrionic) và nhân cách ái kỷ (narcissistic). Điểm chung của nhóm này là các đặc tính hỗn loạn,...

NGƯỜI ÁI KỶ KHỔ ĐAU TRONG GIA ĐÌNH

Người ái kỷ khổ đau là một dạng đặc biệt của tính cách ái kỷ, nơi bản sắc cá nhân không được khẳng định qua quyền lực hay thành công, mà thông qua khổ đau, hy sinh và chịu đựng. Họ tự coi mình là nạn nhân của hoàn cảnh, của xã hội, của gia đình, và thậm chí của chính...